古诗词

净名寺

朱希晦

才入清凉境,凭高意豁然。cái rù qīng liáng jìng,píng gāo yì huō rán。
山横烟簇簇,溜滴雨涓涓。shān héng yān cù cù,liū dī yǔ juān juān。
静坐维摩室,微参达磨禅。jìng zuò wéi mó shì,wēi cān dá mó chán。
秦名人已远,遗像阅千年。qín míng rén yǐ yuǎn,yí xiàng yuè qiān nián。

朱希晦

元温州乐清人。顺帝至正末隐居瑶山,与四明吴主一、萧台赵彦铭吟咏雁山中,称雁山三老。明初荐于朝,命未至而卒。有《云松巢集》。 朱希晦的作品>>

猜您喜欢

次韵答友

朱希晦

天地等逆旅,利名俱恼人。tiān dì děng nì lǚ,lì míng jù nǎo rén。
蓬莱三万里,庄木八千春。péng lái sān wàn lǐ,zhuāng mù bā qiān chūn。
白积巾中雪,红飞陌上尘。bái jī jīn zhōng xuě,hóng fēi mò shàng chén。
人生行乐耳,杖履素相亲。rén shēng xíng lè ěr,zhàng lǚ sù xiāng qīn。

次韵答叔向陈君

朱希晦

之子当时杰,人中见不多。zhī zi dāng shí jié,rén zhōng jiàn bù duō。
豫章蟠厚地,砥柱障狂波。yù zhāng pán hòu dì,dǐ zhù zhàng kuáng bō。
富贵须行乐,栖迟足啸歌。fù guì xū xíng lè,qī chí zú xiào gē。
相逢尊有酒,莫惜饮如何。xiāng féng zūn yǒu jiǔ,mò xī yǐn rú hé。

次韵怀友

朱希晦

江山供远眺,万景倍凄清。jiāng shān gōng yuǎn tiào,wàn jǐng bèi qī qīng。
烟树连秋色,霜钟报晓晴。yān shù lián qiū sè,shuāng zhōng bào xiǎo qíng。
忧时双鬓改,恋阙寸心明。yōu shí shuāng bìn gǎi,liàn quē cùn xīn míng。
谁识杜陵老,长吟涕泗倾。shuí shí dù líng lǎo,zhǎng yín tì sì qīng。

漫兴偶成

朱希晦

扰扰贪名者,驱驰易白头。rǎo rǎo tān míng zhě,qū chí yì bái tóu。
江山长不改,岁月急如流。jiāng shān zhǎng bù gǎi,suì yuè jí rú liú。
且尽一尊酒,共消千古愁。qiě jǐn yī zūn jiǔ,gòng xiāo qiān gǔ chóu。
可怜金谷废,人去月当楼。kě lián jīn gǔ fèi,rén qù yuè dāng lóu。

写怀

朱希晦

试拂青萍剑,频衔白玉杯。shì fú qīng píng jiàn,pín xián bái yù bēi。
容颜不再好,笑口几时开。róng yán bù zài hǎo,xiào kǒu jǐ shí kāi。
水满鱼儿出,泥香燕子来。shuǐ mǎn yú ér chū,ní xiāng yàn zi lái。
江山千古意,临眺重徘徊。jiāng shān qiān gǔ yì,lín tiào zhòng pái huái。

约友

朱希晦

川岳自今古,阴阳相主宾。chuān yuè zì jīn gǔ,yīn yáng xiāng zhǔ bīn。
红尘纷野马,白日少间人。hóng chén fēn yě mǎ,bái rì shǎo jiān rén。
忽忽身将老,欣欣物自春。hū hū shēn jiāng lǎo,xīn xīn wù zì chūn。
相知有朋旧,簪盍莫辞频。xiāng zhī yǒu péng jiù,zān hé mò cí pín。

大龙湫

朱希晦

入眼千峰翠作堆,喜寻龙雁窟中来。rù yǎn qiān fēng cuì zuò duī,xǐ xún lóng yàn kū zhōng lái。
半崖有日飞晴雪,一壑无云吼怒雷。bàn yá yǒu rì fēi qíng xuě,yī hè wú yún hǒu nù léi。
驻锡已知尊者意,挥毫空想谪仙才。zhù xī yǐ zhī zūn zhě yì,huī háo kōng xiǎng zhé xiān cái。
忘归亭下忘归客,手弄潺湲坐碧苔。wàng guī tíng xià wàng guī kè,shǒu nòng chán yuán zuò bì tái。

送王田著作归赤城

朱希晦

江海飘飘万里身,醉游随处乐天真。jiāng hǎi piāo piāo wàn lǐ shēn,zuì yóu suí chù lè tiān zhēn。
地无王气非佳地,人有方瞳是异人。dì wú wáng qì fēi jiā dì,rén yǒu fāng tóng shì yì rén。
可恨龙盘遗建业,谁怜鱼腹葬灵均。kě hèn lóng pán yí jiàn yè,shuí lián yú fù zàng líng jūn。
明朝杯酒还相别,愁送骊驹又送春。míng cháo bēi jiǔ hái xiāng bié,chóu sòng lí jū yòu sòng chūn。

夏日书怀

朱希晦

沧江无处不风波,欲理扁舟可奈何。cāng jiāng wú chù bù fēng bō,yù lǐ biǎn zhōu kě nài hé。
白发生涯人已老,绿阴时节雨偏多。bái fā shēng yá rén yǐ lǎo,lǜ yīn shí jié yǔ piān duō。
杯倾鹦鹉同谁醉,剑拂蛟龙强自歌。bēi qīng yīng wǔ tóng shuí zuì,jiàn fú jiāo lóng qiáng zì gē。
盖世功名非我事,终期结屋卧云萝。gài shì gōng míng fēi wǒ shì,zhōng qī jié wū wò yún luó。

和习之郑先生韵

朱希晦

愧我才疏齿俊髦,也知文物胜弓刀。kuì wǒ cái shū chǐ jùn máo,yě zhī wén wù shèng gōng dāo。
松边展卷白日静,柳下系舟春水高。sōng biān zhǎn juǎn bái rì jìng,liǔ xià xì zhōu chūn shuǐ gāo。
自昔襟期同郑老,当今藻鉴失山涛。zì xī jīn qī tóng zhèng lǎo,dāng jīn zǎo jiàn shī shān tāo。
凭谁说与观风使,要活疲民去吏饕。píng shuí shuō yǔ guān fēng shǐ,yào huó pí mín qù lì tāo。

排闷简王同善渊上人

朱希晦

流光过眼已侵寻,富贵何须满坞金。liú guāng guò yǎn yǐ qīn xún,fù guì hé xū mǎn wù jīn。
人世自生今日事,朋交不改向时心。rén shì zì shēng jīn rì shì,péng jiāo bù gǎi xiàng shí xīn。
管宁老去常乌帽,元亮归来只素琴。guǎn níng lǎo qù cháng wū mào,yuán liàng guī lái zhǐ sù qín。
记取岁寒同雅操,长松青映柏森森。jì qǔ suì hán tóng yǎ cāo,zhǎng sōng qīng yìng bǎi sēn sēn。

有感

朱希晦

城东向晚进风凉,思酒无由入醉乡。chéng dōng xiàng wǎn jìn fēng liáng,sī jiǔ wú yóu rù zuì xiāng。
人寿不同天地老,客愁应共水云长。rén shòu bù tóng tiān dì lǎo,kè chóu yīng gòng shuǐ yún zhǎng。
沧江风转芦花起,旧圃秋深草蔓长。cāng jiāng fēng zhuǎn lú huā qǐ,jiù pǔ qiū shēn cǎo màn zhǎng。
安得归来遂幽意,呼童净扫读书床。ān dé guī lái suì yōu yì,hū tóng jìng sǎo dú shū chuáng。

时危

朱希晦

初闻群盗起河北,胡乃流毒江东西。chū wén qún dào qǐ hé běi,hú nǎi liú dú jiāng dōng xī。
落日空城见烟树,秋风满地喧霜鼙。luò rì kōng chéng jiàn yān shù,qiū fēng mǎn dì xuān shuāng pí。
人忍贪残作蛇豕,畴能愤切诛鲸鲵。rén rěn tān cán zuò shé shǐ,chóu néng fèn qiè zhū jīng ní。
中兴自古须将相,济时有策安黔黎。zhōng xīng zì gǔ xū jiāng xiāng,jì shí yǒu cè ān qián lí。

悼时

朱希晦

北风猎猎吹沙尘,天阴雨雪愁杀人。běi fēng liè liè chuī shā chén,tiān yīn yǔ xuě chóu shā rén。
江湖万顷舞蛟蜃,山薮千年藏凤麟。jiāng hú wàn qǐng wǔ jiāo shèn,shān sǒu qiān nián cáng fèng lín。
苏卿使节未归汉,商皓采芝先避秦。sū qīng shǐ jié wèi guī hàn,shāng hào cǎi zhī xiān bì qín。
重华世远不复见,嗟哉风俗何由淳。zhòng huá shì yuǎn bù fù jiàn,jiē zāi fēng sú hé yóu chún。

忧时

朱希晦

总怜黄鹄久离群,只影孤飞日暮云。zǒng lián huáng gǔ jiǔ lí qún,zhǐ yǐng gū fēi rì mù yún。
淮海十年流战血,楚天万里接妖氛。huái hǎi shí nián liú zhàn xuè,chǔ tiān wàn lǐ jiē yāo fēn。
凄凉王粲登楼赋,感慨相如谕蜀文。qī liáng wáng càn dēng lóu fù,gǎn kǎi xiāng rú yù shǔ wén。
自古英雄亦何限,几人戡乱树功勋。zì gǔ yīng xióng yì hé xiàn,jǐ rén kān luàn shù gōng xūn。
1301234567»