古诗词

漫兴偶成

朱希晦

扰扰贪名者,驱驰易白头。rǎo rǎo tān míng zhě,qū chí yì bái tóu。
江山长不改,岁月急如流。jiāng shān zhǎng bù gǎi,suì yuè jí rú liú。
且尽一尊酒,共消千古愁。qiě jǐn yī zūn jiǔ,gòng xiāo qiān gǔ chóu。
可怜金谷废,人去月当楼。kě lián jīn gǔ fèi,rén qù yuè dāng lóu。

朱希晦

元温州乐清人。顺帝至正末隐居瑶山,与四明吴主一、萧台赵彦铭吟咏雁山中,称雁山三老。明初荐于朝,命未至而卒。有《云松巢集》。 朱希晦的作品>>

猜您喜欢

时事

朱希晦

贫病知交态,驱驰愧老身。pín bìng zhī jiāo tài,qū chí kuì lǎo shēn。
蓟门深雨雪,淮海暗风尘。jì mén shēn yǔ xuě,huái hǎi àn fēng chén。
虽有楼船将,能无柱石臣。suī yǒu lóu chuán jiāng,néng wú zhù shí chén。
会须安反侧,早晚画麒麟。huì xū ān fǎn cè,zǎo wǎn huà qí lín。

感时二首

朱希晦

阴霾昏日月,妖气塞乾坤。yīn mái hūn rì yuè,yāo qì sāi qián kūn。
战血流淮水,音尘隔蓟门。zhàn xuè liú huái shuǐ,yīn chén gé jì mén。
浮荣槐蚁集,丛谤棘蝇喧。fú róng huái yǐ jí,cóng bàng jí yíng xuān。
欲效东陵隐,终身老种园。yù xiào dōng líng yǐn,zhōng shēn lǎo zhǒng yuán。

感时二首

朱希晦

触目伤时事,干戈郁未开。chù mù shāng shí shì,gàn gē yù wèi kāi。
百年驰白日,万里涨黄埃。bǎi nián chí bái rì,wàn lǐ zhǎng huáng āi。
废苑犹花柳,荒城但草莱。fèi yuàn yóu huā liǔ,huāng chéng dàn cǎo lái。
登楼作赋罢,不独仲宣哀。dēng lóu zuò fù bà,bù dú zhòng xuān āi。

纳凉

朱希晦

无事解衣坐,超然心境空。wú shì jiě yī zuò,chāo rán xīn jìng kōng。
深林翳炎日,万壑来天风。shēn lín yì yán rì,wàn hè lái tiān fēng。
间停白羽扇,试拂朱丝桐。jiān tíng bái yǔ shàn,shì fú zhū sī tóng。
醉罢不知夕,月生沧海东。zuì bà bù zhī xī,yuè shēng cāng hǎi dōng。

净名寺

朱希晦

才入清凉境,凭高意豁然。cái rù qīng liáng jìng,píng gāo yì huō rán。
山横烟簇簇,溜滴雨涓涓。shān héng yān cù cù,liū dī yǔ juān juān。
静坐维摩室,微参达磨禅。jìng zuò wéi mó shì,wēi cān dá mó chán。
秦名人已远,遗像阅千年。qín míng rén yǐ yuǎn,yí xiàng yuè qiān nián。

寄无际老禅

朱希晦

万事不挂服,把茅还盖头。wàn shì bù guà fú,bǎ máo hái gài tóu。
林深从鹿卧,海阔任鸥浮。lín shēn cóng lù wò,hǎi kuò rèn ōu fú。
圆泽三生契,曹溪一宿留。yuán zé sān shēng qì,cáo xī yī sù liú。
我牵尘业在,衰白总成休。wǒ qiān chén yè zài,shuāi bái zǒng chéng xiū。

失雁

朱希晦

畜尔经年久,悬知羽翮长。chù ěr jīng nián jiǔ,xuán zhī yǔ hé zhǎng。
别来应念侣,秋至忽南翔。bié lái yīng niàn lǚ,qiū zhì hū nán xiáng。
遽欲摩云汉,能无恋稻粱。jù yù mó yún hàn,néng wú liàn dào liáng。
更防机事密,罗网不虚张。gèng fáng jī shì mì,luó wǎng bù xū zhāng。

秋日咏怀

朱希晦

老作衡门士,长思栗里翁。lǎo zuò héng mén shì,zhǎng sī lì lǐ wēng。
鬓添今日白,颜减向时红。bìn tiān jīn rì bái,yán jiǎn xiàng shí hóng。
满地蒺藜雨,一天鸿雁风。mǎn dì jí lí yǔ,yī tiān hóng yàn fēng。
伤心看江水,日夜只流东。shāng xīn kàn jiāng shuǐ,rì yè zhǐ liú dōng。

秋日咏怀

朱希晦

天地一今古,江山几别离。tiān dì yī jīn gǔ,jiāng shān jǐ bié lí。
浮云苍狗变,急景白驹驰。fú yún cāng gǒu biàn,jí jǐng bái jū chí。
老去犹诗律,忧来更酒卮。lǎo qù yóu shī lǜ,yōu lái gèng jiǔ zhī。
自从弦绝后,无复觅钟期。zì cóng xián jué hòu,wú fù mì zhōng qī。

感秋

朱希晦

时光随过鸟,身世寄蜉蝣。shí guāng suí guò niǎo,shēn shì jì fú yóu。
漠漠江云晚,萧萧塞雨秋。mò mò jiāng yún wǎn,xiāo xiāo sāi yǔ qiū。
杜陵长恋阙,王粲独登楼。dù líng zhǎng liàn quē,wáng càn dú dēng lóu。
故国今戎马,南征尚未休。gù guó jīn róng mǎ,nán zhēng shàng wèi xiū。

轩居

朱希晦

何处净芳襟,晴轩俯碧岑。hé chù jìng fāng jīn,qíng xuān fǔ bì cén。
钩帘赊月色,隐几快人心。gōu lián shē yuè sè,yǐn jǐ kuài rén xīn。
世道有荣辱,云山无古今。shì dào yǒu róng rǔ,yún shān wú gǔ jīn。
吾生何太晚,侧耳听虞琴。wú shēng hé tài wǎn,cè ěr tīng yú qín。

伤时

朱希晦

叹息王纲废,由来战伐频。tàn xī wáng gāng fèi,yóu lái zhàn fá pín。
周墟半禾黍,秦籍总灰尘。zhōu xū bàn hé shǔ,qín jí zǒng huī chén。
凤去云霄暮,鸡鸣风雨晨。fèng qù yún xiāo mù,jī míng fēng yǔ chén。
至今流渭水,空忆钓鱼人。zhì jīn liú wèi shuǐ,kōng yì diào yú rén。

春日自况

朱希晦

江边雨初过,正是踏青时。jiāng biān yǔ chū guò,zhèng shì tà qīng shí。
载酒兴不浅,杖藜行较迟。zài jiǔ xīng bù qiǎn,zhàng lí xíng jiào chí。
日阴团碧树,风暖韵黄鹂。rì yīn tuán bì shù,fēng nuǎn yùn huáng lí。
与客恣游赏,醉来还赋诗。yǔ kè zì yóu shǎng,zuì lái hái fù shī。

期倪从事不至用韵以寄

朱希晦

天地双蓬鬓,江湖一酒杯。tiān dì shuāng péng bìn,jiāng hú yī jiǔ bēi。
不因佳客至,争得好怀开。bù yīn jiā kè zhì,zhēng dé hǎo huái kāi。
拄颊看山坐,登楼待月来。zhǔ jiá kàn shān zuò,dēng lóu dài yuè lái。
黎明还送别,歌罢重徘徊。lí míng hái sòng bié,gē bà zhòng pái huái。

次韵答李适庵

朱希晦

泛渚轻鸥并,啼霜旅雁孤。fàn zhǔ qīng ōu bìng,tí shuāng lǚ yàn gū。
池幽心自佚,路险意何须。chí yōu xīn zì yì,lù xiǎn yì hé xū。
兰茝香堪佩,茅茨细可诛。lán chǎi xiāng kān pèi,máo cí xì kě zhū。
荣名安足羡,耕钓乃吾徒。róng míng ān zú xiàn,gēng diào nǎi wú tú。
1301234567»