古诗词

杖锡虎

戴表元

杖锡山中深,与世绝往还。zhàng xī shān zhōng shēn,yǔ shì jué wǎng hái。
从来称是仙圣窟,虎暴不得奸其间。cóng lái chēng shì xiān shèng kū,hǔ bào bù dé jiān qí jiān。
今年山神大失职,虎来山前搏人食。jīn nián shān shén dà shī zhí,hǔ lái shān qián bó rén shí。
传闻此义我亦怪,历问更为居者惜。chuán wén cǐ yì wǒ yì guài,lì wèn gèng wèi jū zhě xī。
杖锡山中民,犷健疏农耕。zhàng xī shān zhōng mín,guǎng jiàn shū nóng gēng。
老稚为樵壮为猎,朝朝暮暮山中行。lǎo zhì wèi qiáo zhuàng wèi liè,cháo cháo mù mù shān zhōng xíng。
山獐野雉收当粮,天寒果熟霜狸香。shān zhāng yě zhì shōu dāng liáng,tiān hán guǒ shú shuāng lí xiāng。
腰弓度垄矢插房,黄茅覆溪机半张。yāo gōng dù lǒng shǐ chā fáng,huáng máo fù xī jī bàn zhāng。
鸟啼犬奔风箭急,机鸣未发且前立。niǎo tí quǎn bēn fēng jiàn jí,jī míng wèi fā qiě qián lì。
平生闻虎不识面,颠倒穷途忽相及。píng shēng wén hǔ bù shí miàn,diān dào qióng tú hū xiāng jí。
惊呼顿迅声渐微,妻儿骇呀不即归。jīng hū dùn xùn shēng jiàn wēi,qī ér hài ya bù jí guī。
循踪走至设机处,但有血渍斓斑衣。xún zōng zǒu zhì shè jī chù,dàn yǒu xuè zì lán bān yī。
呜呼哀哉乎,此民良足悲。wū hū āi zāi hū,cǐ mín liáng zú bēi。
呜呼嗟哉乎,此事不足疑。wū hū jiē zāi hū,cǐ shì bù zú yí。
吾闻以毒殃物者,物亦以毒殃其身,我不敢以尔为仁。wú wén yǐ dú yāng wù zhě,wù yì yǐ dú yāng qí shēn,wǒ bù gǎn yǐ ěr wèi rén。
以饵钩物者,物亦钩尔以为饵,我不敢以尔为智。yǐ ěr gōu wù zhě,wù yì gōu ěr yǐ wèi ěr,wǒ bù gǎn yǐ ěr wèi zhì。
杖锡山,山绝深,无虎不必古,有虎不必今。zhàng xī shān,shān jué shēn,wú hǔ bù bì gǔ,yǒu hǔ bù bì jīn。
天生此物居山林,有虎无虎视尔心。tiān shēng cǐ wù jū shān lín,yǒu hǔ wú hǔ shì ěr xīn。
但令尔心无干戈,虎居深山奈尔何。dàn lìng ěr xīn wú gàn gē,hǔ jū shēn shān nài ěr hé。

戴表元

宋元间庆元奉化人,字帅初,一字曾伯,号剡源。七岁学古诗文,多奇语。宋咸淳七年进士,授建康府教授。元初,授徒卖文为生。成宗大德中,年已六十余,以荐起为信州教授,调婺州,以疾辞。为文清深雅洁,东南文章大家皆归之。有《剡源文集》。 戴表元的作品>>

猜您喜欢

瑞上人求诗

戴表元

源公作诗可怜生,亦有谡谡山林声。yuán gōng zuò shī kě lián shēng,yì yǒu sù sù shān lín shēng。
见说丰姿委缣素,霜颊黛顶照人明。jiàn shuō fēng zī wěi jiān sù,shuāng jiá dài dǐng zhào rén míng。

茅斋

戴表元

红杏园林雨过花,远陂深草乱鸣蛙。hóng xìng yuán lín yǔ guò huā,yuǎn bēi shēn cǎo luàn míng wā。
春风不问茅斋小,自向阶前长笋芽。chūn fēng bù wèn máo zhāi xiǎo,zì xiàng jiē qián zhǎng sǔn yá。

萧照春江烟雨图

戴表元

波痕如树树如烟,更是春阴小雨天。bō hén rú shù shù rú yān,gèng shì chūn yīn xiǎo yǔ tiān。
何处得鱼何处醉,笋皮蓬底解蓑眠。hé chù dé yú hé chù zuì,sǔn pí péng dǐ jiě suō mián。

西塞山图

戴表元

空中生业寄鱼蓑,云是亲情水是家。kōng zhōng shēng yè jì yú suō,yún shì qīn qíng shuǐ shì jiā。
便有踪由无处觅,春风岸岸野桃花。biàn yǒu zōng yóu wú chù mì,chūn fēng àn àn yě táo huā。

李元中秀才岁晚游诸公间

戴表元

愁中待醉何曾醉,梦里还家不是家。chóu zhōng dài zuì hé céng zuì,mèng lǐ hái jiā bù shì jiā。
输与山行穷学究,一筇一笠看梅花。shū yǔ shān xíng qióng xué jiū,yī qióng yī lì kàn méi huā。

丙午清明日青塘道中

戴表元

三里五里沙路平,一番两番溪雨声。sān lǐ wǔ lǐ shā lù píng,yī fān liǎng fān xī yǔ shēng。
无奈春风动人处,紫荆青李满林生。wú nài chūn fēng dòng rén chù,zǐ jīng qīng lǐ mǎn lín shēng。

桃花寺石台

戴表元

台前藤藓碧交加,台下清流直又斜。tái qián téng xiǎn bì jiāo jiā,tái xià qīng liú zhí yòu xié。
待得丹成知几日,春风随分野桃花。dài dé dān chéng zhī jǐ rì,chūn fēng suí fēn yě táo huā。

有人示山水画卷以为元晖作求诗

戴表元

砚山山下小於菟,文彩斓斑今亦无。yàn shān shān xià xiǎo yú tú,wén cǎi lán bān jīn yì wú。
一坞乱云浓似潻,春风吹梦过西湖。yī wù luàn yún nóng shì shǔ,chūn fēng chuī mèng guò xī hú。

题孟浩然霜晓吟行图

戴表元

霜风飒飒搅吟鞍,童怖驴愁作许难。shuāng fēng sà sà jiǎo yín ān,tóng bù lǘ chóu zuò xǔ nán。
便使玉堂遭遇去,朝参更是五更寒。biàn shǐ yù táng zāo yù qù,cháo cān gèng shì wǔ gèng hán。

荀陈聚星图

戴表元

州里相过未厌频,居然踪迹动星辰。zhōu lǐ xiāng guò wèi yàn pín,jū rán zōng jì dòng xīng chén。
当时多少辉煌者,不画诸公画此人。dāng shí duō shǎo huī huáng zhě,bù huà zhū gōng huà cǐ rén。

梁楷画雪寒游骑图

戴表元

耸脰攒蹄一驻鞍,毡衣韦帽白漫漫。sǒng dòu zǎn tí yī zhù ān,zhān yī wéi mào bái màn màn。
只应田舍骑牛者,无此风沙踏雪寒。zhǐ yīng tián shě qí niú zhě,wú cǐ fēng shā tà xuě hán。

过姑苏

戴表元

水天弥望接青芜,云气漫漫近又无。shuǐ tiān mí wàng jiē qīng wú,yún qì màn màn jìn yòu wú。
一色好风三百里,挂帆安坐过姑苏。yī sè hǎo fēng sān bǎi lǐ,guà fān ān zuò guò gū sū。

五云山图

戴表元

林庐深插紫孱颜,一点渔舟带暝还。lín lú shēn chā zǐ càn yán,yī diǎn yú zhōu dài míng hái。
但得身闲无俯仰,人间处处五云山。dàn dé shēn xián wú fǔ yǎng,rén jiān chù chù wǔ yún shān。

雨中过泉教张子开

戴表元

平生剡梦十八九,短策还经静者居。píng shēng shàn mèng shí bā jiǔ,duǎn cè hái jīng jìng zhě jū。
一曲好溪山起处,数声疏雨雪初来。yī qū hǎo xī shān qǐ chù,shù shēng shū yǔ xuě chū lái。

雨中过泉教张子开

戴表元

衣冠颠倒君休怪,筋力过从我有馀。yī guān diān dào jūn xiū guài,jīn lì guò cóng wǒ yǒu yú。
却笑秋风洛阳掾,得归犹望食鲈鱼。què xiào qiū fēng luò yáng yuàn,dé guī yóu wàng shí lú yú。