古诗词

赋意未畅复拾前韵之馀者作广坐隐辞

戴表元

我作坐隐辞,客来问我坐隐方。wǒ zuò zuò yǐn cí,kè lái wèn wǒ zuò yǐn fāng。
开门进客还复坐,为客历落言其详。kāi mén jìn kè hái fù zuò,wèi kè lì luò yán qí xiáng。
隐朝市,我不能冲尘冒暑走遑遑。yǐn cháo shì,wǒ bù néng chōng chén mào shǔ zǒu huáng huáng。
隐江湖,我不能披蓑戴笠操舟航。yǐn jiāng hú,wǒ bù néng pī suō dài lì cāo zhōu háng。
隐山林,山林白昼行虎狼。yǐn shān lín,shān lín bái zhòu xíng hǔ láng。
隐田里,田里赤立无资粮。yǐn tián lǐ,tián lǐ chì lì wú zī liáng。
穷观六合内,投隐几无乡。qióng guān liù hé nèi,tóu yǐn jǐ wú xiāng。
是以古来人,失路多猖狂。shì yǐ gǔ lái rén,shī lù duō chāng kuáng。
或隐伶官侠客,或隐药肆僧房。huò yǐn líng guān xiá kè,huò yǐn yào sì sēng fáng。
或为君平隐卖卜,或称陶朱隐行商。huò wèi jūn píng yǐn mài bo,huò chēng táo zhū yǐn xíng shāng。
虽能逃世网,于事未为良。suī néng táo shì wǎng,yú shì wèi wèi liáng。
况我难携一身隐,二亲白发垂高堂。kuàng wǒ nán xié yī shēn yǐn,èr qīn bái fā chuí gāo táng。
神仙拔宅古亦有,无翼不得高飞扬。shén xiān bá zhái gǔ yì yǒu,wú yì bù dé gāo fēi yáng。
不然少自屈,归去隐耕桑。bù rán shǎo zì qū,guī qù yǐn gēng sāng。
随佣竭作既无一夫力,买田筑室又乏千金装。suí yōng jié zuò jì wú yī fū lì,mǎi tián zhù shì yòu fá qiān jīn zhuāng。
僮奴揶揄亲友弃,往往人厄非天殃。tóng nú yé yú qīn yǒu qì,wǎng wǎng rén è fēi tiān yāng。
悲来俯仰寻隐处,欲亲书册依杯觞。bēi lái fǔ yǎng xún yǐn chù,yù qīn shū cè yī bēi shāng。
引酒未一酌,狂风郁律冲肝肠。yǐn jiǔ wèi yī zhuó,kuáng fēng yù lǜ chōng gān cháng。
读书未一卷,噫呜感慨泪浪浪。dú shū wèi yī juǎn,yī wū gǎn kǎi lèi làng làng。
酒能触人生愤激,书能览古知兴亡。jiǔ néng chù rén shēng fèn jī,shū néng lǎn gǔ zhī xīng wáng。
非徒不足充隐具,反缘二物来自戕。fēi tú bù zú chōng yǐn jù,fǎn yuán èr wù lái zì qiāng。
覆杯掩卷且默坐,气定始觉如平常。fù bēi yǎn juǎn qiě mò zuò,qì dìng shǐ jué rú píng cháng。
因思世上百千事,是非荣辱俱可忘。yīn sī shì shàng bǎi qiān shì,shì fēi róng rǔ jù kě wàng。
杨朱墨翟悲泣两无益,伯夷叔齐浪死埋首阳。yáng zhū mò dí bēi qì liǎng wú yì,bó yí shū qí làng sǐ mái shǒu yáng。
不如随缘委运祇块坐,冥心径往游黄唐。bù rú suí yuán wěi yùn qí kuài zuò,míng xīn jìng wǎng yóu huáng táng。
不论辨,不忧弹射相摧伤。bù lùn biàn,bù yōu dàn shè xiāng cuī shāng。
不还往,不忧风露沾衣裳。bù hái wǎng,bù yōu fēng lù zhān yī shang。
人生衣食分已定,登途役役空自忙。rén shēng yī shí fēn yǐ dìng,dēng tú yì yì kōng zì máng。
不见啄木鸟,终朝一饱如不偿。bù jiàn zhuó mù niǎo,zhōng cháo yī bǎo rú bù cháng。
不见守蓍龟,穷年引息泥中藏。bù jiàn shǒu shī guī,qióng nián yǐn xī ní zhōng cáng。
目前伸屈君莫问,此鸟孰与龟年长。mù qián shēn qū jūn mò wèn,cǐ niǎo shú yǔ guī nián zhǎng。
坐叹自笑客亦叹,烟□暗室生天光。zuò tàn zì xiào kè yì tàn,yān àn shì shēng tiān guāng。

戴表元

宋元间庆元奉化人,字帅初,一字曾伯,号剡源。七岁学古诗文,多奇语。宋咸淳七年进士,授建康府教授。元初,授徒卖文为生。成宗大德中,年已六十余,以荐起为信州教授,调婺州,以疾辞。为文清深雅洁,东南文章大家皆归之。有《剡源文集》。 戴表元的作品>>

猜您喜欢

耕桑

戴表元

耕桑本是闲居事,学得耕桑事转多。gēng sāng běn shì xián jū shì,xué dé gēng sāng shì zhuǎn duō。
失晒麦丛忧出蝶,迟缫蚕茧怕生蛾。shī shài mài cóng yōu chū dié,chí sāo cán jiǎn pà shēng é。
调停寒暖春移苎,侦候阴晴夏插禾。diào tíng hán nuǎn chūn yí zhù,zhēn hòu yīn qíng xià chā hé。
衣饭为谁忙不彻,醉来乘兴作劳歌。yī fàn wèi shuí máng bù chè,zuì lái chéng xīng zuò láo gē。

秋尽

戴表元

秋尽空山无处寻,西风吹入鬓华深。qiū jǐn kōng shān wú chù xún,xī fēng chuī rù bìn huá shēn。
十年世事同纨扇,一夜交情到楮衾。shí nián shì shì tóng wán shàn,yī yè jiāo qíng dào chǔ qīn。
骨警如医知冷热,诗多当历记晴阴。gǔ jǐng rú yī zhī lěng rè,shī duō dāng lì jì qíng yīn。
无聊最苦梧桐树,搅动江湖万里心。wú liáo zuì kǔ wú tóng shù,jiǎo dòng jiāng hú wàn lǐ xīn。

王丞自鄞城归又许入剡

戴表元

江城醉别太匆匆,风雪家园一笑同。jiāng chéng zuì bié tài cōng cōng,fēng xuě jiā yuán yī xiào tóng。
尽健不妨天予老,绝清那许鬼欺穷。jǐn jiàn bù fáng tiān yǔ lǎo,jué qīng nà xǔ guǐ qī qióng。
简书异日关谁事,灯火寒乡赖此翁。jiǎn shū yì rì guān shuí shì,dēng huǒ hán xiāng lài cǐ wēng。
几度丁宁鸡黍约,扫关拂榻误儿童。jǐ dù dīng níng jī shǔ yuē,sǎo guān fú tà wù ér tóng。

壬午清明

戴表元

节序愁中都忘却,见人插柳是清明。jié xù chóu zhōng dōu wàng què,jiàn rén chā liǔ shì qīng míng。
登陴戍出吹弹乐,上冢船归语笑声。dēng pí shù chū chuī dàn lè,shàng zhǒng chuán guī yǔ xiào shēng。
解事浊醪相料理,当权团扇正施行。jiě shì zhuó láo xiāng liào lǐ,dāng quán tuán shàn zhèng shī xíng。
悲欢寒暑君休问,花鸟年年管送迎。bēi huān hán shǔ jūn xiū wèn,huā niǎo nián nián guǎn sòng yíng。

寒食

戴表元

寒食清明却过了,故乡风物祗依然。hán shí qīng míng què guò le,gù xiāng fēng wù zhī yī rán。
穷中有客分青饭,乱后谁坟挂白钱。qióng zhōng yǒu kè fēn qīng fàn,luàn hòu shuí fén guà bái qián。
落魄暖春为麦地,阴沉溽雨近梅天。luò pò nuǎn chūn wèi mài dì,yīn chén rù yǔ jìn méi tiān。
闲情正尔无归宿,石鼎新芽手自煎。xián qíng zhèng ěr wú guī sù,shí dǐng xīn yá shǒu zì jiān。

无题

戴表元

板屋骤喧飞白蚁,纸窗欲雨暗苍蝇。bǎn wū zhòu xuān fēi bái yǐ,zhǐ chuāng yù yǔ àn cāng yíng。
长劳井臼惭妻子,近绝音书惜友朋。zhǎng láo jǐng jiù cán qī zi,jìn jué yīn shū xī yǒu péng。
夜半苦吟堪泣鬼,日高甘寝祗输僧。yè bàn kǔ yín kān qì guǐ,rì gāo gān qǐn zhī shū sēng。
意衰俗物何难败,才薄天公却未憎。yì shuāi sú wù hé nán bài,cái báo tiān gōng què wèi zēng。

奉题孙使君池馆

戴表元

白发使君经世材,尽闲犹解畅池台。bái fā shǐ jūn jīng shì cái,jǐn xián yóu jiě chàng chí tái。
杂花屏障四时有,明月镜奁三面开。zá huā píng zhàng sì shí yǒu,míng yuè jìng lián sān miàn kāi。
各坐山随人意看,正吟风递鸟声来。gè zuò shān suí rén yì kàn,zhèng yín fēng dì niǎo shēng lái。
当年时雨堂前梦,得似从容此一杯。dāng nián shí yǔ táng qián mèng,dé shì cóng róng cǐ yī bēi。

家西十里外茅洋小山中土冢累然初不封树乡先生舒文靖公墓也

戴表元

莫轻数尺黄泥壤,埋却斯人后更无。mò qīng shù chǐ huáng ní rǎng,mái què sī rén hòu gèng wú。
山上自难生毒草,树间长见聚慈乌。shān shàng zì nán shēng dú cǎo,shù jiān zhǎng jiàn jù cí wū。
樵耕可免凭乡俗,洒扫能来是学徒。qiáo gēng kě miǎn píng xiāng sú,sǎ sǎo néng lái shì xué tú。
后有宣尼须痛惜,待将墓额写呜呼。hòu yǒu xuān ní xū tòng xī,dài jiāng mù é xiě wū hū。

戊子岁晚赠应德茂

戴表元

江海悠悠雪欲飞,抱书空出又空归。jiāng hǎi yōu yōu xuě yù fēi,bào shū kōng chū yòu kōng guī。
沙头人满鸥应笑,船上酒香鱼正肥。shā tóu rén mǎn ōu yīng xiào,chuán shàng jiǔ xiāng yú zhèng féi。
尘土竟成谁计是,山林又悔一年非。chén tǔ jìng chéng shuí jì shì,shān lín yòu huǐ yī nián fēi。
平生万卷应夫子,两世知名穷布衣。píng shēng wàn juǎn yīng fū zi,liǎng shì zhī míng qióng bù yī。

宝山寺寒食次韵和阆翁

戴表元

绿阴啼鸟春将老,古寺垂杨日未西。lǜ yīn tí niǎo chūn jiāng lǎo,gǔ sì chuí yáng rì wèi xī。
客子欲归风满袖,桃花无语水流溪。kè zi yù guī fēng mǎn xiù,táo huā wú yǔ shuǐ liú xī。
有人蔬笋忘饥渴,何处松楸杂笑啼。yǒu rén shū sǔn wàng jī kě,hé chù sōng qiū zá xiào tí。
准拟一时僧榻畔,诗翁题后更谁题。zhǔn nǐ yī shí sēng tà pàn,shī wēng tí hòu gèng shuí tí。

戊子清明前陪王丞度新岭

戴表元

一百五日熟食节,七十一曲下山坡。yī bǎi wǔ rì shú shí jié,qī shí yī qū xià shān pō。
寒暄相逢旧人少,风雨欲尽新林多。hán xuān xiāng féng jiù rén shǎo,fēng yǔ yù jǐn xīn lín duō。
青岩不辞挂春霭,白鸟何处生沧波。qīng yán bù cí guà chūn ǎi,bái niǎo hé chù shēng cāng bō。
途泥同兴不同调,我懒且休君更歌。tú ní tóng xīng bù tóng diào,wǒ lǎn qiě xiū jūn gèng gē。

同陈养晦兵后过邑

戴表元

搜山马退馀春草,避世人归起夏蚕。sōu shān mǎ tuì yú chūn cǎo,bì shì rén guī qǐ xià cán。
破屋烟沙飞飒飒,遗民须鬓雪毵毵。pò wū yān shā fēi sà sà,yí mín xū bìn xuě sān sān。
青山几处杨梅坞,白酒谁家榉柳潭。qīng shān jǐ chù yáng méi wù,bái jiǔ shuí jiā jǔ liǔ tán。
休学丁仙返辽左,聊同庾老赋江南。xiū xué dīng xiān fǎn liáo zuǒ,liáo tóng yǔ lǎo fù jiāng nán。

送人游霞屿

戴表元

霞屿风烟接渺溟,老仙万锸敞林扃。xiá yǔ fēng yān jiē miǎo míng,lǎo xiān wàn chā chǎng lín jiōng。
峰前雁起湖云净,池面龙来海雨腥。fēng qián yàn qǐ hú yún jìng,chí miàn lóng lái hǎi yǔ xīng。
阅世僧闲头黑白,游山客爽句丹青。yuè shì sēng xián tóu hēi bái,yóu shān kè shuǎng jù dān qīng。
何缘飞去清源国,雨夜翛翛著翅翎。hé yuán fēi qù qīng yuán guó,yǔ yè xiāo xiāo zhù chì líng。

己丑正月六日袁季源家遭燬次韵书闷

戴表元

邺侯家里书千架,杜老尊前屋万间。yè hóu jiā lǐ shū qiān jià,dù lǎo zūn qián wū wàn jiān。
此事吾堪慰流落,迩来天亦妒穷闲。cǐ shì wú kān wèi liú luò,ěr lái tiān yì dù qióng xián。
反风待祷真虚语,噀雨无方自厚颜。fǎn fēng dài dǎo zhēn xū yǔ,xùn yǔ wú fāng zì hòu yán。
间挈残家过西坞,风流还许几生还。jiān qiè cán jiā guò xī wù,fēng liú hái xǔ jǐ shēng hái。

正仲今年鄞城之约不就因次韵慰悦之

戴表元

莫怪诗翁不出山,诗多那得是山间。mò guài shī wēng bù chū shān,shī duō nà dé shì shān jiān。
清溪欲暖莺啼树,白日无人犬卧关。qīng xī yù nuǎn yīng tí shù,bái rì wú rén quǎn wò guān。
不惜野花簪素发,时凭春酒转朱颜。bù xī yě huā zān sù fā,shí píng chūn jiǔ zhuǎn zhū yán。
当年阮籍何曾达,直到途穷始哭还。dāng nián ruǎn jí hé céng dá,zhí dào tú qióng shǐ kū hái。