古诗词

双林寺观傅大士顶相舍利及耕具故物

吴莱

古稠大山趋古原,古寺突兀倚山根。gǔ chóu dà shān qū gǔ yuán,gǔ sì tū wù yǐ shān gēn。
小溪前流未及渡,白塔岌起高蹲蹲。xiǎo xī qián liú wèi jí dù,bái tǎ jí qǐ gāo dūn dūn。
傅公故宅奉香火,厦屋万间周四垣。fù gōng gù zhái fèng xiāng huǒ,shà wū wàn jiān zhōu sì yuán。
梁朝到今数百载,兜率说法天中尊。liáng cháo dào jīn shù bǎi zài,dōu lǜ shuō fǎ tiān zhōng zūn。
世曾出世役妻子,家或渔扈随犁犍。shì céng chū shì yì qī zi,jiā huò yú hù suí lí jiān。
道冠儒履忽一变,胡膜梵呗争骏奔。dào guān rú lǚ hū yī biàn,hú mó fàn bei zhēng jùn bēn。
萧衍老公坐玉殿,舍身建刹开祇园。xiāo yǎn lǎo gōng zuò yù diàn,shě shēn jiàn shā kāi qí yuán。
花幡乱飞欲满席,拍板歌唱闻槌门。huā fān luàn fēi yù mǎn xí,pāi bǎn gē chàng wén chuí mén。
云光灵异竟何有,仉䏿怪神宁复言。yún guāng líng yì jìng hé yǒu,zhǎng qǐ guài shén níng fù yán。
藕丝袈裟上所赐,奇锦照耀扶桑暾。ǒu sī jiā shā shàng suǒ cì,qí jǐn zhào yào fú sāng tūn。
龙宫四万八千卷,宝藏一转百鬼掀。lóng gōng sì wàn bā qiān juǎn,bǎo cáng yī zhuǎn bǎi guǐ xiān。
贝多遗文白氎像,经律论疏洪其源。bèi duō yí wén bái dié xiàng,jīng lǜ lùn shū hóng qí yuán。
黄罗绣褥裹顶骨,舍利五色摩尼燉。huáng luó xiù rù guǒ dǐng gǔ,shě lì wǔ sè mó ní dùn。
一牛眠云已化石,双鹤覆雨仍轩鶱。yī niú mián yún yǐ huà shí,shuāng hè fù yǔ réng xuān xiān。
劫风吹地日渐坏,楼阁树林无半存。jié fēng chuī dì rì jiàn huài,lóu gé shù lín wú bàn cún。
青梼并耸碧宇上,落叶散到人家村。qīng táo bìng sǒng bì yǔ shàng,luò yè sàn dào rén jiā cūn。
浮屠仁祠始自汉,文罽华盖何翻翻。fú tú rén cí shǐ zì hàn,wén jì huá gài hé fān fān。
梁时佞佛特太甚,宗祀断血徒饔飧。liáng shí nìng fú tè tài shén,zōng sì duàn xuè tú yōng sūn。
父兄子弟且学佛,绝灭恩爱生雠冤。fù xiōng zi dì qiě xué fú,jué miè ēn ài shēng chóu yuān。
台城矗天或死守,虏骑乘衅真游魂。tái chéng chù tiān huò sǐ shǒu,lǔ qí chéng xìn zhēn yóu hún。
幸灾乐祸却圜视,入室操戈恣啮吞。xìng zāi lè huò què huán shì,rù shì cāo gē zì niè tūn。
蜡鹅厌埋冢难远,乌幔囚辱兵氛昏。là é yàn mái zhǒng nán yuǎn,wū màn qiú rǔ bīng fēn hūn。
人夭小果岂不有,宇宙缺■畴能藩。rén yāo xiǎo guǒ qǐ bù yǒu,yǔ zhòu quē chóu néng fān。
一朝佛出救不得,沧海搅作黄河浑。yī cháo fú chū jiù bù dé,cāng hǎi jiǎo zuò huáng hé hún。
傅公家居自天属,时复耕耨不惮烦。fù gōng jiā jū zì tiān shǔ,shí fù gēng nòu bù dàn fán。
朝廷聪明愿不及,塔庙涌出如云屯。cháo tíng cōng míng yuàn bù jí,tǎ miào yǒng chū rú yún tún。
长干空迎佛爪发,满国欲饱民膏腱。zhǎng gàn kōng yíng fú zhǎo fā,mǎn guó yù bǎo mín gāo jiàn。
群僧无功并仰食,我佛独不忧黎元。qún sēng wú gōng bìng yǎng shí,wǒ fú dú bù yōu lí yuán。
惜哉后王永不寤,前后丧乱同一辕。xī zāi hòu wáng yǒng bù wù,qián hòu sàng luàn tóng yī yuán。
后民皈向复未已,拱手礼跪骈肩跟。hòu mín guī xiàng fù wèi yǐ,gǒng shǒu lǐ guì pián jiān gēn。
咒口波澜岂祝蟒,禅心寂默犹拘猿。zhòu kǒu bō lán qǐ zhù mǎng,chán xīn jì mò yóu jū yuán。
终然百欺几一遇,世俗琐琐吾何论。zhōng rán bǎi qī jǐ yī yù,shì sú suǒ suǒ wú hé lùn。

吴莱

元婺州浦江人,初名来,字立夫,号深袅山道人。吴直方子。从学于方凤,博极群书。仁宗延祐七年以《春秋》举进士,不第。退居深袅山中,穷诸书奥旨,著《尚书标说》、《春秋世变图》、《春秋传授谱》、《古职方录》、《孟子弟子列传》、《楚汉正声》、《乐府类编》等书。后以御史荐,授长芗书院山长,未上卒。私谥渊颖先生。有《渊颖集》 吴莱的作品>>

猜您喜欢

早秋偶然作寄宋景濂四首其三

吴莱

北山有古寺,修竹炎天凉。běi shān yǒu gǔ sì,xiū zhú yán tiān liáng。
蛟龙踞两涧,鹳鹤鸣层冈。jiāo lóng jù liǎng jiàn,guàn hè míng céng gāng。
心台月照白,鼻观烟通香。xīn tái yuè zhào bái,bí guān yān tōng xiāng。
可思未可到,咏此招隐章。kě sī wèi kě dào,yǒng cǐ zhāo yǐn zhāng。

早秋偶然作寄宋景濂四首其三

吴莱

往者东入海,飘然任所如。wǎng zhě dōng rù hǎi,piāo rán rèn suǒ rú。
大风戕波浪,飞雪洒舳舻。dà fēng qiāng bō làng,fēi xuě sǎ zhú lú。
壮志昔尚少,狂游今并无。zhuàng zhì xī shàng shǎo,kuáng yóu jīn bìng wú。
誓登盘陀石,重望扶桑墟。shì dēng pán tuó shí,zhòng wàng fú sāng xū。

吉祥寺

吴莱

一昔逢寒食,行吟采物华。yī xī féng hán shí,xíng yín cǎi wù huá。
风生敲槛竹,雨湿堕船花。fēng shēng qiāo kǎn zhú,yǔ shī duò chuán huā。
曲坞青龙树,长滩白鹭沙。qū wù qīng lóng shù,zhǎng tān bái lù shā。
回看江上水,直去到吾家。huí kàn jiāng shàng shuǐ,zhí qù dào wú jiā。

一笑

吴莱

一笑长竿折,徒怜大海鱼。yī xiào zhǎng gān zhé,tú lián dà hǎi yú。
文章犹酱瓿,尘土只盐车。wén zhāng yóu jiàng bù,chén tǔ zhǐ yán chē。
白日燕台剑,清风禹穴书。bái rì yàn tái jiàn,qīng fēng yǔ xué shū。
上林谁献赋,愁绝马相如。shàng lín shuí xiàn fù,chóu jué mǎ xiāng rú。

秋夜效梁简文宫体二首

吴莱

无奈良夜永,起登楼上头。wú nài liáng yè yǒng,qǐ dēng lóu shàng tóu。
鹊翻金殿宿,萤近玉阶流。què fān jīn diàn sù,yíng jìn yù jiē liú。
梧桐老叶恨,芙蓉新蕊愁。wú tóng lǎo yè hèn,fú róng xīn ruǐ chóu。
婕妤团扇上,那得不惊秋。jié yú tuán shàn shàng,nà dé bù jīng qiū。

秋夜效梁简文宫体二首

吴莱

曾是昔年宠,如今谁与同。céng shì xī nián chǒng,rú jīn shuí yǔ tóng。
秋猎长杨苑,夜幸猗兰宫。qiū liè zhǎng yáng yuàn,yè xìng yī lán gōng。
琼杯香泫露,翠袖薄禁风。qióng bēi xiāng xuàn lù,cuì xiù báo jìn fēng。
将心与明月,流入君帷中。jiāng xīn yǔ míng yuè,liú rù jūn wéi zhōng。

方景贤宋景濂夜坐观吴中杂诗遂及宣和博古图为赋此

吴莱

壮岁何心老一儒,东游饱食有江鲈。zhuàng suì hé xīn lǎo yī rú,dōng yóu bǎo shí yǒu jiāng lú。
诗宗鹤膝蜂腰体,礼象龙头豕腹图。shī zōng hè xī fēng yāo tǐ,lǐ xiàng lóng tóu shǐ fù tú。
三士操琴知尔达,八公遗药忍吾臞。sān shì cāo qín zhī ěr dá,bā gōng yí yào rěn wú qú。
吴中胜处多朋故,话尽寒宵燎叶炉。wú zhōng shèng chù duō péng gù,huà jǐn hán xiāo liáo yè lú。

得大人书喜闻秋末自散不剌复回大都赋寄宣彦高

吴莱

一纸江南到屋扉,高秋漠北奉宫闱。yī zhǐ jiāng nán dào wū fēi,gāo qiū mò běi fèng gōng wéi。
金微驻跸逾唐塞,铁勒鸣弰接汉畿。jīn wēi zhù bì yú táng sāi,tiě lēi míng shāo jiē hàn jī。
绵蕞行朝因贽玉,蹛林望祭类游衣。mián zuì xíng cháo yīn zhì yù,dài lín wàng jì lèi yóu yī。
明年草赋呈亲去,想像汾阴扈从归。míng nián cǎo fù chéng qīn qù,xiǎng xiàng fén yīn hù cóng guī。

次韵柳博士五泄山纪游二首

吴莱

日晓行呼野鹤群,山溪五级洗岩氛。rì xiǎo xíng hū yě hè qún,shān xī wǔ jí xǐ yán fēn。
虹霓射壁从空现,霹雳搜潭到地闻。hóng ní shè bì cóng kōng xiàn,pī lì sōu tán dào dì wén。
桑苎茶铛遗冻雪,偓佺药杵落晴云。sāng zhù chá dāng yí dòng xuě,wò quán yào chǔ luò qíng yún。
飘然早已同仙术,老我曾探岳渎文。piāo rán zǎo yǐ tóng xiān shù,lǎo wǒ céng tàn yuè dú wén。

次韵柳博士五泄山纪游二首

吴莱

一点刚风削玉蓉,仙山肺腑閟重重。yī diǎn gāng fēng xuē yù róng,xiān shān fèi fǔ bì zhòng zhòng。
眼穿上界成官府,舌卷西江得祖宗。yǎn chuān shàng jiè chéng guān fǔ,shé juǎn xī jiāng dé zǔ zōng。
鹫岭鸡峰浑未到,龙湫雁荡岂多逢。jiù lǐng jī fēng hún wèi dào,lóng jiǎo yàn dàng qǐ duō féng。
年来卧病吾环堵,负却诗家九节筇。nián lái wò bìng wú huán dǔ,fù què shī jiā jiǔ jié qióng。

寄吴正传

吴莱

日晚天寒揽敝裘,西南目尽濲江流。rì wǎn tiān hán lǎn bì qiú,xī nán mù jǐn gǔ jiāng liú。
养生有论空成懒,招隐无骚却好游。yǎng shēng yǒu lùn kōng chéng lǎn,zhāo yǐn wú sāo què hǎo yóu。
雁鹄吟风灯照机,蛟龙跃雪剑鸣韝。yàn gǔ yín fēng dēng zhào jī,jiāo lóng yuè xuě jiàn míng gōu。
平生自笑飞腾莫,幸矣心犹与道谋。píng shēng zì xiào fēi téng mò,xìng yǐ xīn yóu yǔ dào móu。

浦阳十景仙华岩雪

吴莱

手倚晨扃一渺漫,山神拥出玉巑岏。shǒu yǐ chén jiōng yī miǎo màn,shān shén yōng chū yù cuán wán。
光侵道者祠星室,迹破樵家斫药坛。guāng qīn dào zhě cí xīng shì,jì pò qiáo jiā zhuó yào tán。
石笋撑空穿宿瞑,天机织素挂馀寒。shí sǔn chēng kōng chuān sù míng,tiān jī zhī sù guà yú hán。
俄然唤醒西南梦,怕作松州徼外看。é rán huàn xǐng xī nán mèng,pà zuò sōng zhōu jiǎo wài kàn。

浦阳十景仙华岩雪

吴莱

独上南山最上头,朝隮一点便成湫。dú shàng nán shān zuì shàng tóu,cháo jī yī diǎn biàn chéng jiǎo。
岩腰动石风初起,海眼输泉雨欲流。yán yāo dòng shí fēng chū qǐ,hǎi yǎn shū quán yǔ yù liú。
蜥蜴含珠光照夜,丰隆卷铁黑沉秋。xī yì hán zhū guāng zhào yè,fēng lóng juǎn tiě hēi chén qiū。
明当去挟骑笼叟,直到扶桑第几洲。míng dāng qù xié qí lóng sǒu,zhí dào fú sāng dì jǐ zhōu。

浦阳十景仙华岩雪

吴莱

老眼前头尺五天,真龙角上正攀缘。lǎo yǎn qián tóu chǐ wǔ tiān,zhēn lóng jiǎo shàng zhèng pān yuán。
规模白马驮经过,想像玄鳗护塔眠。guī mó bái mǎ tuó jīng guò,xiǎng xiàng xuán mán hù tǎ mián。
梵呗将回知磬绝,神珠欲陨见灯悬。fàn bei jiāng huí zhī qìng jué,shén zhū yù yǔn jiàn dēng xuán。
何妨宴坐初禅界,蠛蠓纷飞即大千。hé fáng yàn zuò chū chán jiè,miè měng fēn fēi jí dà qiān。

浦阳十景仙华岩雪

吴莱

乍拨山亭木叶堆,老僧千岁喝岩开。zhà bō shān tíng mù yè duī,lǎo sēng qiān suì hē yán kāi。
天从白石云根出,地带青泥雪髓来。tiān cóng bái shí yún gēn chū,dì dài qīng ní xuě suǐ lái。
竹影自深斜映月,鱼腥不到半凝苔。zhú yǐng zì shēn xié yìng yuè,yú xīng bù dào bàn níng tái。
世间梦渴知多少,可待金茎露一杯。shì jiān mèng kě zhī duō shǎo,kě dài jīn jīng lù yī bēi。
591234