古诗词

送吴季良海运歌

黄玠

神禹作贡书惟扬,汉家亦言海陵仓。shén yǔ zuò gòng shū wéi yáng,hàn jiā yì yán hǎi líng cāng。
至今岁入逾百万,连艘巨海飞龙骧。zhì jīn suì rù yú bǎi wàn,lián sōu jù hǎi fēi lóng xiāng。
长腰细米云子白,䆉稏犹作秋风香。zhǎng yāo xì mǐ yún zi bái,bà yà yóu zuò qiū fēng xiāng。
上登京庾充玉食,不与黍稷同概量。shàng dēng jīng yǔ chōng yù shí,bù yǔ shǔ jì tóng gài liàng。
延陵季子世不乏,被服裤褶躬输将。yán líng jì zi shì bù fá,bèi fú kù zhě gōng shū jiāng。
军符在佩金睒䁑,上有霹雳古篆书天章。jūn fú zài pèi jīn shǎn yáng,shàng yǒu pī lì gǔ zhuàn shū tiān zhāng。
乾坤端倪正离坎,北斗却转天中央。qián kūn duān ní zhèng lí kǎn,běi dòu què zhuǎn tiān zhōng yāng。
吾知贞忠对越肝胆露,蹈蹂沆?不翅如康庄。wú zhī zhēn zhōng duì yuè gān dǎn lù,dǎo róu hàng bù chì rú kāng zhuāng。
平生故人走相送,携手踯躅心飞扬。píng shēng gù rén zǒu xiāng sòng,xié shǒu zhí zhú xīn fēi yáng。
亟呼吴娃度美曲,无使别苦愁刚肠。jí hū wú wá dù měi qū,wú shǐ bié kǔ chóu gāng cháng。
燕山之南易水上,犹是陶唐帝都古冀方。yàn shān zhī nán yì shuǐ shàng,yóu shì táo táng dì dōu gǔ jì fāng。
九河故迹无复在,但见夹右碣石沦苍茫。jiǔ hé gù jì wú fù zài,dàn jiàn jiā yòu jié shí lún cāng máng。
天下壮观有如此,大君恩重险可忘。tiān xià zhuàng guān yǒu rú cǐ,dà jūn ēn zhòng xiǎn kě wàng。
廷臣论功上上考,酾酒再拜中书堂。tíng chén lùn gōng shàng shàng kǎo,shāi jiǔ zài bài zhōng shū táng。
君不闻木牛流马崎岖出剑阁,鸣声酸嘶栈道长。jūn bù wén mù niú liú mǎ qí qū chū jiàn gé,míng shēng suān sī zhàn dào zhǎng。
何如云帆千里百里一瞬息,卧看晓日升扶桑。hé rú yún fān qiān lǐ bǎi lǐ yī shùn xī,wò kàn xiǎo rì shēng fú sāng。

黄玠

元庆元定海人,字伯成,号弁山小隐。黄震曾孙。幼励志操,不随世俗,躬行力践,以圣贤自期。隐居教授,孝养双亲。晚年乐吴兴山水,卜居弁山。卒年八十。有《弁山集》、《知非稿》等。 黄玠的作品>>

猜您喜欢

题江山归兴图

黄玠

秦望东南远欲无,依稀禹穴向姚虞。qín wàng dōng nán yuǎn yù wú,yī xī yǔ xué xiàng yáo yú。
几时把酒鄞江上,却对乡山看此图。jǐ shí bǎ jiǔ yín jiāng shàng,què duì xiāng shān kàn cǐ tú。

题吴季良东明轩

黄玠

朝日出旸谷,照我轩东荣。cháo rì chū yáng gǔ,zhào wǒ xuān dōng róng。
煌煌天光发,湛湛旦气清。huáng huáng tiān guāng fā,zhàn zhàn dàn qì qīng。
定志息喧杂,澄心养虚灵。dìng zhì xī xuān zá,chéng xīn yǎng xū líng。
八窗启扃钥,万象生光明。bā chuāng qǐ jiōng yào,wàn xiàng shēng guāng míng。

拟古

黄玠

龙马负灵图,八卦开人文。lóng mǎ fù líng tú,bā guà kāi rén wén。
天运当寅中,民时方大昕。tiān yùn dāng yín zhōng,mín shí fāng dà xīn。
制字乃未多,所言为典坟。zhì zì nǎi wèi duō,suǒ yán wèi diǎn fén。
一往数千载,怀哉圣神君。yī wǎng shù qiān zài,huái zāi shèng shén jūn。

拟古

黄玠

翳林无阳土,暗谷多下泉。yì lín wú yáng tǔ,àn gǔ duō xià quán。
登山履众险,险尽见杪颠。dēng shān lǚ zhòng xiǎn,xiǎn jǐn jiàn miǎo diān。
人居物物中,物物能蔽天。rén jū wù wù zhōng,wù wù néng bì tiān。
将身出物表,万象始昭然。jiāng shēn chū wù biǎo,wàn xiàng shǐ zhāo rán。

拟古

黄玠

一气成岁功,孰为四分之。yī qì chéng suì gōng,shú wèi sì fēn zhī。
遂使春木荣,不知秋叶萎。suì shǐ chūn mù róng,bù zhī qiū yè wēi。
天道自有初,物命亦有司。tiān dào zì yǒu chū,wù mìng yì yǒu sī。
任运得吾性,无为无不为。rèn yùn dé wú xìng,wú wèi wú bù wèi。

拟古

黄玠

天高九万里,疾若弩矢驰。tiān gāo jiǔ wàn lǐ,jí ruò nǔ shǐ chí。
白日犹在下,况尔众物为。bái rì yóu zài xià,kuàng ěr zhòng wù wèi。
翾羽刷俊彩,强欲凌空飞。xuān yǔ shuā jùn cǎi,qiáng yù líng kōng fēi。
去人苦不远,但使见者疑。qù rén kǔ bù yuǎn,dàn shǐ jiàn zhě yí。

赋顾梅西煮雪

黄玠

摇竹取残雪,松声动寒吹。yáo zhú qǔ cán xuě,sōng shēng dòng hán chuī。
金怀少馀欢,石鼎作雅事。jīn huái shǎo yú huān,shí dǐng zuò yǎ shì。
极清超水品,至淡出天味。jí qīng chāo shuǐ pǐn,zhì dàn chū tiān wèi。
行过梅花西,唤起幽人睡。xíng guò méi huā xī,huàn qǐ yōu rén shuì。

感怀

黄玠

积阴不可扫,积懑不可道。jī yīn bù kě sǎo,jī mèn bù kě dào。
君子所可道,小人以为嬲。jūn zi suǒ kě dào,xiǎo rén yǐ wèi niǎo。
世事终渺茫,物情慢衰老。shì shì zhōng miǎo máng,wù qíng màn shuāi lǎo。
归来日未昳,自去庭中草。guī lái rì wèi dié,zì qù tíng zhōng cǎo。

感怀

黄玠

仙人大还丹,可用更凡胎。xiān rén dà hái dān,kě yòng gèng fán tāi。
举世不谓然,逝矣谁能哀。jǔ shì bù wèi rán,shì yǐ shuí néng āi。
万事唯有醉,奴子抱琴来。wàn shì wéi yǒu zuì,nú zi bào qín lái。
十倍李供奉,一饮三千杯。shí bèi lǐ gōng fèng,yī yǐn sān qiān bēi。

感怀

黄玠

矩步恒彳亍,捷走能千回。jǔ bù héng chì chù,jié zǒu néng qiān huí。
感彼元发化,聊复少衔杯。gǎn bǐ yuán fā huà,liáo fù shǎo xián bēi。
阴草夏即苑,阳花冬亦开。yīn cǎo xià jí yuàn,yáng huā dōng yì kāi。
天序自有定,不是偶然来。tiān xù zì yǒu dìng,bù shì ǒu rán lái。

感怀

黄玠

有酒可用醑,无酒我当酤。yǒu jiǔ kě yòng xǔ,wú jiǔ wǒ dāng gū。
天运岁益差,人事日不如。tiān yùn suì yì chà,rén shì rì bù rú。
羽虫何多言,木叶已无数。yǔ chóng hé duō yán,mù yè yǐ wú shù。
凄其众草晚,乐与佳菊遇。qī qí zhòng cǎo wǎn,lè yǔ jiā jú yù。

感怀

黄玠

物蠹岂有极,造物难为工。wù dù qǐ yǒu jí,zào wù nán wèi gōng。
我将剔除之,刺芒铦若锋。wǒ jiāng tī chú zhī,cì máng xiān ruò fēng。
小枝食已尽,大枝旋复空。xiǎo zhī shí yǐ jǐn,dà zhī xuán fù kōng。
虫多饱即死,花落为枯丛。chóng duō bǎo jí sǐ,huā luò wèi kū cóng。

感怀

黄玠

盆中梅树子,为尔可怜生。pén zhōng méi shù zi,wèi ěr kě lián shēng。
寒泥不五斗,勿与大块争。hán ní bù wǔ dòu,wù yǔ dà kuài zhēng。
移置池水头,照影池上冰。yí zhì chí shuǐ tóu,zhào yǐng chí shàng bīng。
和冰嚼花蕊,天地无馀清。hé bīng jué huā ruǐ,tiān dì wú yú qīng。

感怀

黄玠

娼鸟不可驯,娼女不可亲。chāng niǎo bù kě xùn,chāng nǚ bù kě qīn。
野性自难定,岂知爱其身。yě xìng zì nán dìng,qǐ zhī ài qí shēn。
千金买少妾,属托在他人。qiān jīn mǎi shǎo qiè,shǔ tuō zài tā rén。
譬如道旁花,竟是为谁春。pì rú dào páng huā,jìng shì wèi shuí chūn。

感怀

黄玠

驽马少良驹,淑媛多令子。nú mǎ shǎo liáng jū,shū yuàn duō lìng zi。
大易重咸恒,关雎明谨始。dà yì zhòng xián héng,guān jū míng jǐn shǐ。
橘树生南州,渡江即为枳。jú shù shēng nán zhōu,dù jiāng jí wèi zhǐ。
地气使之然,如何论天理。dì qì shǐ zhī rán,rú hé lùn tiān lǐ。
3381234567»