古诗词

虞美人·其一对菊

吴则礼

真香秀色盈盈女。zhēn xiāng xiù sè yíng yíng nǚ。
一笑重阳雨。yī xiào zhòng yáng yǔ。
不应解怯晚丛寒。bù yīng jiě qiè wǎn cóng hán。
眼底轻罗小扇、且团团。yǎn dǐ qīng luó xiǎo shàn qiě tuán tuán。
吴云楚雁浑依旧。wú yún chǔ yàn hún yī jiù。
更把金英嗅。gèng bǎ jīn yīng xiù。
鲜鲜未恨出闺迟。xiān xiān wèi hèn chū guī chí。
自许平生孤韵、与秋期。zì xǔ píng shēng gū yùn yǔ qiū qī。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

寄韩子苍

吴则礼

忍饥彻困聊上书,世故如许可复耐。rěn jī chè kùn liáo shàng shū,shì gù rú xǔ kě fù nài。
孔兄有底唤不来,人意政缘俗物败。kǒng xiōng yǒu dǐ huàn bù lái,rén yì zhèng yuán sú wù bài。
撑肠一钵十方糜,要是坚持衲僧戒。chēng cháng yī bō shí fāng mí,yào shì jiān chí nà sēng jiè。
失身文字因果中,黄发犹还毛颖债。shī shēn wén zì yīn guǒ zhōng,huáng fā yóu hái máo yǐng zhài。

寄天牖元翰

吴则礼

嗷嗷沙碛雁鸣初,淮南已复怜春馀。áo áo shā qì yàn míng chū,huái nán yǐ fù lián chūn yú。
梅边白云莫谩好,桃底红雨嗟何如。méi biān bái yún mò mán hǎo,táo dǐ hóng yǔ jiē hé rú。
今者无端近戎马,远方不复呼篮舆。jīn zhě wú duān jìn róng mǎ,yuǎn fāng bù fù hū lán yú。
江头也有东桥竹,作报独少将军书。jiāng tóu yě yǒu dōng qiáo zhú,zuò bào dú shǎo jiāng jūn shū。

田不伐玉磬歌

吴则礼

田侯玉磬何瑰奇,吴子见之俄朵颐。tián hóu yù qìng hé guī qí,wú zi jiàn zhī é duǒ yí。
宣王石鼓气忽丧,摩挲篆刻还嗟咨。xuān wáng shí gǔ qì hū sàng,mó sā zhuàn kè hái jiē zī。
作止休论惟柷敔,曾窥两阶舞干羽。zuò zhǐ xiū lùn wéi chù yǔ,céng kuī liǎng jiē wǔ gàn yǔ。
常临罍洗荐清庙,获迩天球亲簋簠。cháng lín léi xǐ jiàn qīng miào,huò ěr tiān qiú qīn guǐ fǔ。
缅怀戛击良匪遥,少师汝曹疑可招。miǎn huái jiá jī liáng fěi yáo,shǎo shī rǔ cáo yí kě zhāo。
老儒讵复知肉味,惝恍便欲闻箫韶。lǎo rú jù fù zhī ròu wèi,chǎng huǎng biàn yù wén xiāo sháo。
正声初淫器益讹,九州渐渐婴兵戈。zhèng shēng chū yín qì yì é,jiǔ zhōu jiàn jiàn yīng bīng gē。
鬼神愤惋莫得秘,直恐世上遭诋诃。guǐ shén fèn wǎn mò dé mì,zhí kǒng shì shàng zāo dǐ hē。
田侯悯我形影孤,明眼常云绝代无。tián hóu mǐn wǒ xíng yǐng gū,míng yǎn cháng yún jué dài wú。
是事宁殊衲衣底,启齿须逢袒臂胡。shì shì níng shū nà yī dǐ,qǐ chǐ xū féng tǎn bì hú。
即今陛下圣且仁,律吕从来恶夺伦。jí jīn bì xià shèng qiě rén,lǜ lǚ cóng lái è duó lún。
克谐八音有夔在,独惊尧颡如高辛。kè xié bā yīn yǒu kuí zài,dú jīng yáo sǎng rú gāo xīn。
人间讵睹荆山璞,珷玞难言合雕琢。rén jiān jù dǔ jīng shān pú,wǔ fū nán yán hé diāo zuó。
凭君持入古银台,似说太常修雅乐。píng jūn chí rù gǔ yín tái,shì shuō tài cháng xiū yǎ lè。

听梁圣民家琵琶

吴则礼

宫样缬罗舞袖长,纤眉巧学时世妆。gōng yàng xié luó wǔ xiù zhǎng,xiān méi qiǎo xué shí shì zhuāng。
薰炉夜烧司衣香,酒杯到手天雨霜。xūn lú yè shāo sī yī xiāng,jiǔ bēi dào shǒu tiān yǔ shuāng。
檀槽徐作春雷转,龙纹拨打黄金面。tán cáo xú zuò chūn léi zhuǎn,lóng wén bō dǎ huáng jīn miàn。
梨园妙处世不知,为君弹彻霓裳遍。lí yuán miào chù shì bù zhī,wèi jūn dàn chè ní shang biàn。
淮南日日花信风,新声投老爱轻拢,试与小桃催小红。huái nán rì rì huā xìn fēng,xīn shēng tóu lǎo ài qīng lǒng,shì yǔ xiǎo táo cuī xiǎo hóng。

送曾公善赴定武

吴则礼

关河落落孤鸿飞,燕然山南霜草齐。guān hé luò luò gū hóng fēi,yàn rán shān nán shuāng cǎo qí。
边笳戍角自悲壮,千里不闻边马嘶。biān jiā shù jiǎo zì bēi zhuàng,qiān lǐ bù wén biān mǎ sī。
刁斗夜急虎帐静,皎皎陇月临牙旗。diāo dòu yè jí hǔ zhàng jìng,jiǎo jiǎo lǒng yuè lín yá qí。
辕门柳色压毳幕,铁甲十万真熊罴。yuán mén liǔ sè yā cuì mù,tiě jiǎ shí wàn zhēn xióng pí。
少年公子身许国,请佐帷幄辞龙墀。shǎo nián gōng zi shēn xǔ guó,qǐng zuǒ wéi wò cí lóng chí。
屯云渐对白玉斝,密雪欲犯黄金羁。tún yún jiàn duì bái yù jiǎ,mì xuě yù fàn huáng jīn jī。
晚风萧萧近易水,想见怀古当倾曦。wǎn fēng xiāo xiāo jìn yì shuǐ,xiǎng jiàn huái gǔ dāng qīng xī。
连城笙镛断羽檄,往往横槊多新诗。lián chéng shēng yōng duàn yǔ xí,wǎng wǎng héng shuò duō xīn shī。
双轮稍蹉隔前坂,转眄各在天一涯。shuāng lún shāo cuō gé qián bǎn,zhuǎn miǎn gè zài tiān yī yá。
吴钩锦带岂足赠,寄声但有长相思。wú gōu jǐn dài qǐ zú zèng,jì shēng dàn yǒu zhǎng xiāng sī。

以淮白寄公卷

吴则礼

淮鱼泼泼初饱霜,赪尾宁数河之鲂。huái yú pō pō chū bǎo shuāng,chēng wěi níng shù hé zhī fáng。
即今谁独可寄似,风味高彻惟曾郎。jí jīn shuí dú kě jì shì,fēng wèi gāo chè wéi céng láng。
曾郎结发傍辇毂,黄羊旧厌官厨肉。céng láng jié fā bàng niǎn gǔ,huáng yáng jiù yàn guān chú ròu。
藜藿奚为便作魔,九年雷绕羁臣腹。lí huò xī wèi biàn zuò mó,jiǔ nián léi rào jī chén fù。
羁臣曩者仆射儿,裘马讵省论轻肥。jī chén nǎng zhě pū shè ér,qiú mǎ jù shěng lùn qīng féi。
诗书堆床四壁立,畴昔裋褐操锄犁。shī shū duī chuáng sì bì lì,chóu xī shù hè cāo chú lí。
侬亦大是穷相人,小黠不足痴无伦。nóng yì dà shì qióng xiāng rén,xiǎo xiá bù zú chī wú lún。
江南江北白月底,簸弄扁舟天不嗔。jiāng nán jiāng běi bái yuè dǐ,bǒ nòng biǎn zhōu tiān bù chēn。
正须晚菘冒香枨,馀生要此一釜羹。zhèng xū wǎn sōng mào xiāng chéng,yú shēng yào cǐ yī fǔ gēng。
别来曷如姑问讯,看取老子终骑鲸。bié lái hé rú gū wèn xùn,kàn qǔ lǎo zi zhōng qí jīng。

续百忧集行

吴则礼

少陵昨者百忧集,但言儿啼四壁空。shǎo líng zuó zhě bǎi yōu jí,dàn yán ér tí sì bì kōng。
羁臣即今百忧集,永痛母氏崩心胸。jī chén jí jīn bǎi yōu jí,yǒng tòng mǔ shì bēng xīn xiōng。
畴昔罪臣投荆州,板舆惴惴那得留。chóu xī zuì chén tóu jīng zhōu,bǎn yú zhuì zhuì nà dé liú。
老人端已怕劳事,况乃离别酸鼻头。lǎo rén duān yǐ pà láo shì,kuàng nǎi lí bié suān bí tóu。
荆州破屋冷似铁,眼边种种那堪说。jīng zhōu pò wū lěng shì tiě,yǎn biān zhǒng zhǒng nà kān shuō。
缚竹为瓦安得完,往往稀间过霜雪。fù zhú wèi wǎ ān dé wán,wǎng wǎng xī jiān guò shuāng xuě。
母氏癯然由暑热,喘卧十日遽死诀。mǔ shì qú rán yóu shǔ rè,chuǎn wò shí rì jù sǐ jué。
至斯极矣其予乎,每辄念此骨欲折。zhì sī jí yǐ qí yǔ hū,měi zhé niàn cǐ gǔ yù zhé。
九重陛下仁如天,逢赦却上沙市船。jiǔ zhòng bì xià rén rú tiān,féng shè què shàng shā shì chuán。
饱闻荆江西江恶,举家性命实可怜。bǎo wén jīng jiāng xī jiāng è,jǔ jiā xìng mìng shí kě lián。
馀生休论饭不足,今费君王岳祠禄。yú shēng xiū lùn fàn bù zú,jīn fèi jūn wáng yuè cí lù。
母氏弃我如许时,殊方只有看云哭。mǔ shì qì wǒ rú xǔ shí,shū fāng zhǐ yǒu kàn yún kū。
贺公吴语慎莫嫌,渠自山阴一茅屋。hè gōng wú yǔ shèn mò xián,qú zì shān yīn yī máo wū。
瘦妻稚子姑团栾,此叟堆灰未穷独。shòu qī zhì zi gū tuán luán,cǐ sǒu duī huī wèi qióng dú。

伯时三马图

吴则礼

从来画马称神妙,至今只说江都王。cóng lái huà mǎ chēng shén miào,zhì jīn zhǐ shuō jiāng dōu wáng。
将军曹霸实仲季,沙苑丞辈犹诸郎。jiāng jūn cáo bà shí zhòng jì,shā yuàn chéng bèi yóu zhū láng。
龙眠老人亦画马,独与三子遥相望。lóng mián lǎo rén yì huà mǎ,dú yǔ sān zi yáo xiāng wàng。
两马骈立真骕骦,一马脱去仍腾骧。liǎng mǎ pián lì zhēn sù shuāng,yī mǎ tuō qù réng téng xiāng。
龙眠老人今则亡,呜呼三马谁平章。lóng mián lǎo rén jīn zé wáng,wū hū sān mǎ shuí píng zhāng。
北湖居士两鬓苍,初无长吉古锦囊。běi hú jū shì liǎng bìn cāng,chū wú zhǎng jí gǔ jǐn náng。
饭豆不足将游梁,手持三马三太息,樯乌已复催船樯。fàn dòu bù zú jiāng yóu liáng,shǒu chí sān mǎ sān tài xī,qiáng wū yǐ fù cuī chuán qiáng。

题贾表之所藏九马图

吴则礼

龙颅豹股貌者谁,将军曹霸韩干师。lóng lú bào gǔ mào zhě shuí,jiāng jūn cáo bà hán gàn shī。
权奇倜傥得殊相,笔墨真似沙中锥。quán qí tì tǎng dé shū xiāng,bǐ mò zhēn shì shā zhōng zhuī。
监牧攻驹张太仆,曾令大奴守天育。jiān mù gōng jū zhāng tài pū,céng lìng dà nú shǒu tiān yù。
岂如九马百战馀,高气硉兀初不除。qǐ rú jiǔ mǎ bǎi zhàn yú,gāo qì lù wù chū bù chú。
太宗结发定天下,蹴踏九州惟九马。tài zōng jié fā dìng tiān xià,cù tà jiǔ zhōu wéi jiǔ mǎ。
太宗广颡复高鼻,去骖九马随群帝。tài zōng guǎng sǎng fù gāo bí,qù cān jiǔ mǎ suí qún dì。
将军画肉兼画骨,局蹐长楸欲驰突。jiāng jūn huà ròu jiān huà gǔ,jú jí zhǎng qiū yù chí tū。
为侬唤取拳毛来,要遣老儒双眼开。wèi nóng huàn qǔ quán máo lái,yào qiǎn lǎo rú shuāng yǎn kāi。
追飞细绮与轻纨,可但殷红马脑盘。zhuī fēi xì qǐ yǔ qīng wán,kě dàn yīn hóng mǎ nǎo pán。
将军拜舞矜绝艺,儿辈于今说能事。jiāng jūn bài wǔ jīn jué yì,ér bèi yú jīn shuō néng shì。
缅怀畴昔玉花骢,画工如山貌不同。miǎn huái chóu xī yù huā cōng,huà gōng rú shān mào bù tóng。
将军侍立遽承诏,江都那得称神妙。jiāng jūn shì lì jù chéng zhào,jiāng dōu nà dé chēng shén miào。
每嗟将军尝引见,何人更上南薰殿。měi jiē jiāng jūn cháng yǐn jiàn,hé rén gèng shàng nán xūn diàn。
褒公鄂公安在哉,淮泗羁臣想生面。bāo gōng è gōng ān zài zāi,huái sì jī chén xiǎng shēng miàn。
羁臣马癖无与邻,苦心阿遁真前身。jī chén mǎ pǐ wú yǔ lín,kǔ xīn ā dùn zhēn qián shēn。
生憎驽骀喜汗血,历块宁须论一蹶。shēng zēng nú dài xǐ hàn xuè,lì kuài níng xū lùn yī jué。
贾侯射虎嗤猿臂,锦囊九马仍瑰异。jiǎ hóu shè hǔ chī yuán bì,jǐn náng jiǔ mǎ réng guī yì。
终甘饱死听奚官,八鸾六辔君姑置。zhōng gān bǎo sǐ tīng xī guān,bā luán liù pèi jūn gū zhì。

曾公卷诵陈子南昭亭诗因次韵

吴则礼

君不见唐时画马曹将军,肯道江都也绝伦。jūn bù jiàn táng shí huà mǎ cáo jiāng jūn,kěn dào jiāng dōu yě jué lún。
又不见即今陈郎论句法,头头未背少陵人。yòu bù jiàn jí jīn chén láng lùn jù fǎ,tóu tóu wèi bèi shǎo líng rén。
往时屡费曾郎酒,作意浇泼昭亭春。wǎng shí lǚ fèi céng láng jiǔ,zuò yì jiāo pō zhāo tíng chūn。
一丘一壑正著相,慎勿来唤天公嗔。yī qiū yī hè zhèng zhù xiāng,shèn wù lái huàn tiān gōng chēn。

从贯道求双幅图

吴则礼

江郎平生笔五色,戏遣秀句为奇石。jiāng láng píng shēng bǐ wǔ sè,xì qiǎn xiù jù wèi qí shí。
好绢自作凌乱光,万里须论才咫尺。hǎo juàn zì zuò líng luàn guāng,wàn lǐ xū lùn cái zhǐ chǐ。
大儿小儿何足夸,右丞北苑有等差。dà ér xiǎo ér hé zú kuā,yòu chéng běi yuàn yǒu děng chà。
孤舟自横天拍水,江南江北多云沙。gū zhōu zì héng tiān pāi shuǐ,jiāng nán jiāng běi duō yún shā。

和蜡梅诗

吴则礼

江边一树垂垂花,酒杯曾觅黄公家。jiāng biān yī shù chuí chuí huā,jiǔ bēi céng mì huáng gōng jiā。
谁教五出作黄蜡,六出休论属尤物。shuí jiào wǔ chū zuò huáng là,liù chū xiū lùn shǔ yóu wù。
鼻端有窍侬自知,群儿空诵诗人诗。bí duān yǒu qiào nóng zì zhī,qún ér kōng sòng shī rén shī。
天公与花不与叶,要遣孤芳作超绝。tiān gōng yǔ huā bù yǔ yè,yào qiǎn gū fāng zuò chāo jué。
缅怀南徐江上山,醉入梅花海中眠。miǎn huái nán xú jiāng shàng shān,zuì rù méi huā hǎi zhōng mián。
梅花乱落青鸟去,大是天公送君句。méi huā luàn luò qīng niǎo qù,dà shì tiān gōng sòng jūn jù。
天公定不辜吾人,蜡梅句法聊付君。tiān gōng dìng bù gū wú rén,là méi jù fǎ liáo fù jūn。
禅床僧几梦吴越,煮菜从来满斋钵。chán chuáng sēng jǐ mèng wú yuè,zhǔ cài cóng lái mǎn zhāi bō。

从王谨常求墨戏

吴则礼

阿常为官真拓落,胸次平生著丘壑。ā cháng wèi guān zhēn tuò luò,xiōng cì píng shēng zhù qiū hè。
权奇突兀要举似,毛颖从来有能事。quán qí tū wù yào jǔ shì,máo yǐng cóng lái yǒu néng shì。
老子于此兴不浅,孤鸿斜日秋江远。lǎo zi yú cǐ xīng bù qiǎn,gū hóng xié rì qiū jiāng yuǎn。
忘怀丹青以句鸣,只数辋川王右丞。wàng huái dān qīng yǐ jù míng,zhǐ shù wǎng chuān wáng yòu chéng。

偶作呈曾存子

吴则礼

北窗永日捐群书,自怜所得才腐馀。běi chuāng yǒng rì juān qún shū,zì lián suǒ dé cái fǔ yú。
东风吹花欲烂熳,强自羁絷同辕驹。dōng fēng chuī huā yù làn màn,qiáng zì jī zhí tóng yuán jū。
曲肱静听百鸟语,圭窦瓮牖思吾庐。qū gōng jìng tīng bǎi niǎo yǔ,guī dòu wèng yǒu sī wú lú。
遥怜春水带刳艇,归雁已应辞五湖。yáo lián chūn shuǐ dài kū tǐng,guī yàn yǐ yīng cí wǔ hú。

呈王济川

吴则礼

鹁鸪争鸣燕方乳,飞絮忽来萦短麈。bó gū zhēng míng yàn fāng rǔ,fēi xù hū lái yíng duǎn zhǔ。
眼底桃花且向人,薄暮东风卷红雨。yǎn dǐ táo huā qiě xiàng rén,báo mù dōng fēng juǎn hóng yǔ。
江南春尽水如天,谁呼艇子石城边。jiāng nán chūn jǐn shuǐ rú tiān,shuí hū tǐng zi shí chéng biān。
急觞到手聊一噱,识字须悲有投阁。jí shāng dào shǒu liáo yī jué,shí zì xū bēi yǒu tóu gé。