古诗词

虞美人·其一对菊

吴则礼

真香秀色盈盈女。zhēn xiāng xiù sè yíng yíng nǚ。
一笑重阳雨。yī xiào zhòng yáng yǔ。
不应解怯晚丛寒。bù yīng jiě qiè wǎn cóng hán。
眼底轻罗小扇、且团团。yǎn dǐ qīng luó xiǎo shàn qiě tuán tuán。
吴云楚雁浑依旧。wú yún chǔ yàn hún yī jiù。
更把金英嗅。gèng bǎ jīn yīng xiù。
鲜鲜未恨出闺迟。xiān xiān wèi hèn chū guī chí。
自许平生孤韵、与秋期。zì xǔ píng shēng gū yùn yǔ qiū qī。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

次坰韵

吴则礼

北湖先生作许痴,闭门觅句嗔人知。běi hú xiān shēng zuò xǔ chī,bì mén mì jù chēn rén zhī。
日炊官米著处饱,独憎饭头行饭迟。rì chuī guān mǐ zhù chù bǎo,dú zēng fàn tóu xíng fàn chí。
天教五车与癯瘦,大笑阿苍如瓠肥。tiān jiào wǔ chē yǔ qú shòu,dà xiào ā cāng rú hù féi。
小糟秫糜已溜溜,老子捧罂聊朵颐。xiǎo zāo shú mí yǐ liū liū,lǎo zi pěng yīng liáo duǒ yí。

次子苍寄余清老韵

吴则礼

从来三仕及三已,总落道人坐定里。cóng lái sān shì jí sān yǐ,zǒng luò dào rén zuò dìng lǐ。
滑稽社中黄发将,讵与阿朔论辈行。huá jī shè zhōng huáng fā jiāng,jù yǔ ā shuò lùn bèi xíng。
平生芋魁曾未错,粱肉宁殊腐肠药。píng shēng yù kuí céng wèi cuò,liáng ròu níng shū fǔ cháng yào。
百年兀兀且饱睡,梦事有无浑不记。bǎi nián wù wù qiě bǎo shuì,mèng shì yǒu wú hún bù jì。
久甘袖手菩提坊,饿死肯踏狙公乡。jiǔ gān xiù shǒu pú tí fāng,è sǐ kěn tà jū gōng xiāng。
山林谁云迹如扫,天乞江湖娱此老。shān lín shuí yún jì rú sǎo,tiān qǐ jiāng hú yú cǐ lǎo。
癯然且吃诸方饭,汝自矻矻侬晏晏。qú rán qiě chī zhū fāng fàn,rǔ zì kū kū nóng yàn yàn。
坐听木鱼人笑痴,政复朵颐成屡莞。zuò tīng mù yú rén xiào chī,zhèng fù duǒ yí chéng lǚ guǎn。
要随烟雾入穷溟,或置一床如净名。yào suí yān wù rù qióng míng,huò zhì yī chuáng rú jìng míng。
生憎阿秦六国印,蒲团禅板犹关情。shēng zēng ā qín liù guó yìn,pú tuán chán bǎn yóu guān qíng。
眼边虽言有黄卷,绝知口不谈书传。yǎn biān suī yán yǒu huáng juǎn,jué zhī kǒu bù tán shū chuán。
旧拈槌拂吾已许,唤取渠来姑语语。jiù niān chuí fú wú yǐ xǔ,huàn qǔ qú lái gū yǔ yǔ。
相望几时怀抱恶,白玉为丹堪咀嚼。xiāng wàng jǐ shí huái bào è,bái yù wèi dān kān jǔ jué。
且试车声铜鼎汤,瀹茗径可撩枯肠。qiě shì chē shēng tóng dǐng tāng,yuè míng jìng kě liāo kū cháng。
此言何可束高阁,自谓过之一丘壑。cǐ yán hé kě shù gāo gé,zì wèi guò zhī yī qiū hè。

次天启赠净名吴道人韵

吴则礼

君名讵要书黄纸,儿曹安能相汝尔。jūn míng jù yào shū huáng zhǐ,ér cáo ān néng xiāng rǔ ěr。
平生胸中著丘壑,何曾辄作数日恶。píng shēng xiōng zhōng zhù qiū hè,hé céng zhé zuò shù rì è。
看渠老死争名场,肩摩毂击非侬乡。kàn qú lǎo sǐ zhēng míng chǎng,jiān mó gǔ jī fēi nóng xiāng。
从来俗子贪著帽,露顶心知寡同好。cóng lái sú zi tān zhù mào,lù dǐng xīn zhī guǎ tóng hǎo。
可不与饭惟有卿,白眼未分遭题评。kě bù yǔ fàn wéi yǒu qīng,bái yǎn wèi fēn zāo tí píng。
苏郎六印蚕作茧,剧饮浊醪适吾愿。sū láng liù yìn cán zuò jiǎn,jù yǐn zhuó láo shì wú yuàn。
此事未容人遽知,百丑千拙人笑之。cǐ shì wèi róng rén jù zhī,bǎi chǒu qiān zhuō rén xiào zhī。
胜处岂徒论得髓,觌面端如传器水。shèng chù qǐ tú lùn dé suǐ,dí miàn duān rú chuán qì shuǐ。
典刑真有阿度风,世上眼目无王龚。diǎn xíng zhēn yǒu ā dù fēng,shì shàng yǎn mù wú wáng gōng。
沧波老树我亦爱,闻说津头有船卖。cāng bō lǎo shù wǒ yì ài,wén shuō jīn tóu yǒu chuán mài。
斯人要是江左人,径入坐床宁肯嗔。sī rén yào shì jiāng zuǒ rén,jìng rù zuò chuáng níng kěn chēn。
星星种种旋非故,禅板蒲团只如许。xīng xīng zhǒng zhǒng xuán fēi gù,chán bǎn pú tuán zhǐ rú xǔ。

次朱天球赠吴茂先韵

吴则礼

暮年挈挈侬与君,端觉高歌有鬼神。mù nián qiè qiè nóng yǔ jūn,duān jué gāo gē yǒu guǐ shén。
平生王恭无长物,此事逼人殊咄咄。píng shēng wáng gōng wú zhǎng wù,cǐ shì bī rén shū duō duō。
戏谈缰马决鼻牛,夫子大是孙殷流。xì tán jiāng mǎ jué bí niú,fū zi dà shì sūn yīn liú。
休言他日随计上,且看南徐拍天浪。xiū yán tā rì suí jì shàng,qiě kàn nán xú pāi tiān làng。
阿球高气宁用论,为卿三倒实饱闻。ā qiú gāo qì níng yòng lùn,wèi qīng sān dào shí bǎo wén。
眼边讵肯作悬特,葵藿撑肠方自嘿。yǎn biān jù kěn zuò xuán tè,kuí huò chēng cháng fāng zì hēi。
屋头云锦秋水明,兀然隐几渠宁贫。wū tóu yún jǐn qiū shuǐ míng,wù rán yǐn jǐ qú níng pín。
诗书撩人姑把玩,只与毛锥为老伴。shī shū liāo rén gū bǎ wán,zhǐ yǔ máo zhuī wèi lǎo bàn。
红尘著脚笑参差,索食祖仁那更疑。hóng chén zhù jiǎo xiào cān chà,suǒ shí zǔ rén nà gèng yí。
于世无堪大瓠种,独可剖心如叔仲。yú shì wú kān dà hù zhǒng,dú kě pōu xīn rú shū zhòng。
江湖作意从之游,老夫颇欲学操舟。jiāng hú zuò yì cóng zhī yóu,lǎo fū pǒ yù xué cāo zhōu。
清言解颐未云已,儿子屡惊雷绕齿。qīng yán jiě yí wèi yún yǐ,ér zi lǚ jīng léi rào chǐ。
好事谁过扬子云,一樽聊与细论文。hǎo shì shuí guò yáng zi yún,yī zūn liáo yǔ xì lùn wén。
政须林宗巾角折,仍要时时见颜色。zhèng xū lín zōng jīn jiǎo zhé,réng yào shí shí jiàn yán sè。

无著有还玉涧之意作诗留之

吴则礼

淮山谁言钝滞人,沙雁求群正如许。huái shān shuí yán dùn zhì rén,shā yàn qiú qún zhèng rú xǔ。
先生掉头嗟奚为,要著行缠抱琴去。xiān shēng diào tóu jiē xī wèi,yào zhù xíng chán bào qín qù。
径须摺折楖栗杖,我曹穷措有妙处。jìng xū zhé zhé zhì lì zhàng,wǒ cáo qióng cuò yǒu miào chù。
时时覆钵过桥来,白头看打僧伽鼓。shí shí fù bō guò qiáo lái,bái tóu kàn dǎ sēng gā gǔ。

无著复欲去再作此留之

吴则礼

都梁日日招吾人,梅花已复矜小春。dōu liáng rì rì zhāo wú rén,méi huā yǐ fù jīn xiǎo chūn。
胡为要随白雁去,莫起此念僧伽嗔。hú wèi yào suí bái yàn qù,mò qǐ cǐ niàn sēng gā chēn。
弹琴几时鬓毛脱,端是天教个中活。dàn qín jǐ shí bìn máo tuō,duān shì tiān jiào gè zhōng huó。
僧伽初不负先生,久办淮山作衣钵。sēng gā chū bù fù xiān shēng,jiǔ bàn huái shān zuò yī bō。

坰邀公卷煎茶

吴则礼

阿坰手持都堂胯,百千砗磲未论价。ā jiōng shǒu chí dōu táng kuà,bǎi qiān chē qú wèi lùn jià。
渴心知我生尘埃,故遣一瓯官茗来。kě xīn zhī wǒ shēng chén āi,gù qiǎn yī ōu guān míng lái。
上方井水绝世无,中?谷帘定庸奴。shàng fāng jǐng shuǐ jué shì wú,zhōng líng gǔ lián dìng yōng nú。
径当浇汝三尺喙,要著胸中万卷书。jìng dāng jiāo rǔ sān chǐ huì,yào zhù xiōng zhōng wàn juǎn shū。
外家典刑有诸老,封胡羯末端复好。wài jiā diǎn xíng yǒu zhū lǎo,fēng hú jié mò duān fù hǎo。
皎如珊瑚在琳房,况乃薰以正焙香。jiǎo rú shān hú zài lín fáng,kuàng nǎi xūn yǐ zhèng bèi xiāng。
阿坰性独爱文字,望见俗物辄走避。ā jiōng xìng dú ài wén zì,wàng jiàn sú wù zhé zǒu bì。
虽然此事已可久,莫负从来铁御史。suī rán cǐ shì yǐ kě jiǔ,mò fù cóng lái tiě yù shǐ。

周介然所惠石铫取淮水瀹茶

吴则礼

吾人老怀丘壑情,洗君石铫盱眙城。wú rén lǎo huái qiū hè qíng,xǐ jūn shí diào xū yí chéng。
要煎淮水作蟹眼,饭饱睡魔聊一醒。yào jiān huái shuǐ zuò xiè yǎn,fàn bǎo shuì mó liáo yī xǐng。
僧伽孤塔何亭亭,试唤僧伽真肯应。sēng gā gū tǎ hé tíng tíng,shì huàn sēng gā zhēn kěn yīng。
拟向山阳买白菜,围炉烂煮北湖羹。nǐ xiàng shān yáng mǎi bái cài,wéi lú làn zhǔ běi hú gēng。

赠江贯道

吴则礼

即今海内丹青妙,只有南徐江贯道。jí jīn hǎi nèi dān qīng miào,zhǐ yǒu nán xú jiāng guàn dào。
孤峰叠巘真自奇,老树沧波亦复好。gū fēng dié yǎn zhēn zì qí,lǎo shù cāng bō yì fù hǎo。
扶杖时来问曲生,戏捉毛锥吾绝倒。fú zhàng shí lái wèn qū shēng,xì zhuō máo zhuī wú jué dào。
龙眠居士唤不应,世上从交韦偃少。lóng mián jū shì huàn bù yīng,shì shàng cóng jiāo wéi yǎn shǎo。
一生管城良有味,弹琴宁论老会至。yī shēng guǎn chéng liáng yǒu wèi,dàn qín níng lùn lǎo huì zhì。
时调白羽臂乌号,杨叶曾穿有能事。shí diào bái yǔ bì wū hào,yáng yè céng chuān yǒu néng shì。
独怜老子跛跛归,故遣七弦声作雷。dú lián lǎo zi bǒ bǒ guī,gù qiǎn qī xián shēng zuò léi。
老子从来知贺若,为我剩弹乌夜啼。lǎo zi cóng lái zhī hè ruò,wèi wǒ shèng dàn wū yè tí。

赠醉吟先生许体之

吴则礼

种种未似哦北窗,头头不如唤酒觞。zhǒng zhǒng wèi shì ó běi chuāng,tóu tóu bù rú huàn jiǔ shāng。
论文处度过裴迪,觅句介然真佛光。lùn wén chù dù guò péi dí,mì jù jiè rán zhēn fú guāng。
曲肱饱作南山梦,提钵径坐僧伽床。qū gōng bǎo zuò nán shān mèng,tí bō jìng zuò sēng gā chuáng。
时时裹胫著两履,盱眙城底淮声长。shí shí guǒ jìng zhù liǎng lǚ,xū yí chéng dǐ huái shēng zhǎng。

赠江器博

吴则礼

先生行年今七十,植杖端如孤鹤立。xiān shēng xíng nián jīn qī shí,zhí zhàng duān rú gū hè lì。
江天小雨作许奇,洲渚横斜雁行湿。jiāng tiān xiǎo yǔ zuò xǔ qí,zhōu zhǔ héng xié yàn xíng shī。
先生隶法老更精,未要中郎作典刑。xiān shēng lì fǎ lǎo gèng jīng,wèi yào zhōng láng zuò diǎn xíng。
笔含钟鼎小篆意,启齿要须斯与冰。bǐ hán zhōng dǐng xiǎo zhuàn yì,qǐ chǐ yào xū sī yǔ bīng。
先生宿昔爱弹琴,不爱越琴爱雷琴。xiān shēng sù xī ài dàn qín,bù ài yuè qín ài léi qín。
摩挲龟背蛇蚹纹,太和款识尤出伦。mó sā guī bèi shé fù wén,tài hé kuǎn shí yóu chū lún。
先生真已弃百事,旧参尧典舜典字。xiān shēng zhēn yǐ qì bǎi shì,jiù cān yáo diǎn shùn diǎn zì。
端有江湖著老儒,笑大耳儿长结眊。duān yǒu jiāng hú zhù lǎo rú,xiào dà ěr ér zhǎng jié mào。
学书初不论永和,书到石鼓才不磨。xué shū chū bù lùn yǒng hé,shū dào shí gǔ cái bù mó。
不见吏部石鼓歌,往载安得数骆驼。bù jiàn lì bù shí gǔ gē,wǎng zài ān dé shù luò tuó。

赠元晖

吴则礼

南宫先生晚为郎,学语小儿说元章。nán gōng xiān shēng wǎn wèi láng,xué yǔ xiǎo ér shuō yuán zhāng。
屋下架屋安足数,突过钟王妙如许。wū xià jià wū ān zú shù,tū guò zhōng wáng miào rú xǔ。
平生韵语何处有,澜翻旧识论诗口。píng shēng yùn yǔ hé chù yǒu,lán fān jiù shí lùn shī kǒu。
不落钤锤或自憎,举似痴儿真敝帚。bù luò qián chuí huò zì zēng,jǔ shì chī ér zhēn bì zhǒu。
谁当料理晋马曹,讵复酬答视愈高。shuí dāng liào lǐ jìn mǎ cáo,jù fù chóu dá shì yù gāo。
凭君快写拄板相,政应颊上加三毛。píng jūn kuài xiě zhǔ bǎn xiāng,zhèng yīng jiá shàng jiā sān máo。
阿晖讵独爱奇字,径割全牛烹大胾。ā huī jù dú ài qí zì,jìng gē quán niú pēng dà zì。
笔墨须论顾陆间,岂止远过杨契丹。bǐ mò xū lùn gù lù jiān,qǐ zhǐ yuǎn guò yáng qì dān。
痿癯我作老摩诘,惟子堪任来问疾。wěi qú wǒ zuò lǎo mó jí,wéi zi kān rèn lái wèn jí。
是事且置默然坐,舌端种种一时堕。shì shì qiě zhì mò rán zuò,shé duān zhǒng zhǒng yī shí duò。

赠子发

吴则礼

金铜仙人辞汉歌,近时作者嗟谁何。jīn tóng xiān rén cí hàn gē,jìn shí zuò zhě jiē shuí hé。
王侯之种合瑰诡,君复鼻高胸块磊。wáng hóu zhī zhǒng hé guī guǐ,jūn fù bí gāo xiōng kuài lěi。
著身丘壑谢幼舆,此事端怜卿辈无。zhù shēn qiū hè xiè yòu yú,cǐ shì duān lián qīng bèi wú。
口谭名理脚穿屐,手捉毛锥家四壁。kǒu tán míng lǐ jiǎo chuān jī,shǒu zhuō máo zhuī jiā sì bì。
平生三尺古锦囊,掉头不爱尚书郎。píng shēng sān chǐ gǔ jǐn náng,diào tóu bù ài shàng shū láng。
饱知得句要得眼,肯道挽弓须挽强。bǎo zhī dé jù yào dé yǎn,kěn dào wǎn gōng xū wǎn qiáng。
老夫天与羁臣骨,大笑痴儿曾咄咄。lǎo fū tiān yǔ jī chén gǔ,dà xiào chī ér céng duō duō。
折床旧喜存乌皮,渴釜初欣识黔突。zhé chuáng jiù xǐ cún wū pí,kě fǔ chū xīn shí qián tū。
未办浇渠酒一尊,藜羹且可细论文。wèi bàn jiāo qú jiǔ yī zūn,lí gēng qiě kě xì lùn wén。
政思横说与竖说,莫废本来微妙舌。zhèng sī héng shuō yǔ shù shuō,mò fèi běn lái wēi miào shé。

竹炉次韵

吴则礼

薰炉好妙非吾欲,古铜惟怜鼎三足。xūn lú hǎo miào fēi wú yù,gǔ tóng wéi lián dǐng sān zú。
手中一瓣非碌碌,传语此君惊世俗。shǒu zhōng yī bàn fēi lù lù,chuán yǔ cǐ jūn jīng shì sú。
快烧笃耨置一床,枕上齁齁气味长。kuài shāo dǔ nòu zhì yī chuáng,zhěn shàng hōu hōu qì wèi zhǎng。
似是马曹真未会,不唤此君闻妙香。shì shì mǎ cáo zhēn wèi huì,bù huàn cǐ jūn wén miào xiāng。

又次竹枕韵

吴则礼

衔蝉惯恼平头奴,遥取鱼肉丰其肤。xián chán guàn nǎo píng tóu nú,yáo qǔ yú ròu fēng qí fū。
胡为掉尾懒相乳,化作青士形已枯。hú wèi diào wěi lǎn xiāng rǔ,huà zuò qīng shì xíng yǐ kū。
试拈支头当陶瓦,不许卞璞登氍毹。shì niān zhī tóu dāng táo wǎ,bù xǔ biàn pú dēng qú shū。
犹能攫拿翻鼎无,踞视穿墉疑欲图。yóu néng jué ná fān dǐng wú,jù shì chuān yōng yí yù tú。
涎流泼泼穿长蒲,夫人一笑呼与娱。xián liú pō pō chuān zhǎng pú,fū rén yī xiào hū yǔ yú。
摩挲初欲论梦事,有底耽耽而睢盱。mó sā chū yù lùn mèng shì,yǒu dǐ dān dān ér suī xū。
偶从蛮藤落吴会,乡县直过青草湖。ǒu cóng mán téng luò wú huì,xiāng xiàn zhí guò qīng cǎo hú。
老夫得此良自称,熟睡不管痴儿呼。lǎo fū dé cǐ liáng zì chēng,shú shuì bù guǎn chī ér hū。