古诗词

南浦

孔夷

风悲画角,听《单于》、三弄落谯门。fēng bēi huà jiǎo,tīng dān yú sān nòng luò qiáo mén。
投宿骎骎征骑,飞雪满孤村。tóu sù qīn qīn zhēng qí,fēi xuě mǎn gū cūn。
酒市渐阑灯火,正敲窗、乱叶舞纷纷。jiǔ shì jiàn lán dēng huǒ,zhèng qiāo chuāng luàn yè wǔ fēn fēn。
送数声惊雁,乍离烟水,嘹唳度寒云。sòng shù shēng jīng yàn,zhà lí yān shuǐ,liáo lì dù hán yún。
好在半胧溪月,到如今、无处不消魂。hǎo zài bàn lóng xī yuè,dào rú jīn wú chù bù xiāo hún。
故国梅花归梦,愁损绿罗裙。gù guó méi huā guī mèng,chóu sǔn lǜ luó qún。
为问暗香闲艳,也相思、万点付啼痕。wèi wèn àn xiāng xián yàn,yě xiāng sī wàn diǎn fù tí hén。
算翠屏应是,两眉馀恨倚黄昏。suàn cuì píng yīng shì,liǎng méi yú hèn yǐ huáng hūn。

孔夷

孔夷,北宋哲宗年间(公元1086-1100年)的著名词人。字方平,汝州龙兴(今属河南宝丰)人。学者孔旼之子。北宋哲宗元祐间隐士,隐名鲁逸仲。孔夷深受父亲孔旼的影响,终生不求仕进,唯以诗酒自娱。隐居滍阳(今河南),与李廌为诗酒侣,自号滍皋渔父。与李荐、刘攽、韩维为友。王灼《碧鸡漫志》卷二称其与侄孔处度齐名。黄升赞其“词意婉丽,似万俟雅言”(《花庵词选》)。《全宋词》录其词三首。事见《咸淳临安志》卷六六。 孔夷的作品>>

猜您喜欢

惜馀春慢/选冠子

孔夷

弄月馀花,团风轻絮,露湿池塘春草。nòng yuè yú huā,tuán fēng qīng xù,lù shī chí táng chūn cǎo。
莺莺恋友,燕燕将雏,惆怅睡残清晓。yīng yīng liàn yǒu,yàn yàn jiāng chú,chóu chàng shuì cán qīng xiǎo。
还似初相见时,携手旗亭,酒香梅小。hái shì chū xiāng jiàn shí,xié shǒu qí tíng,jiǔ xiāng méi xiǎo。
向登临长是,伤春滋味,泪弹多少。xiàng dēng lín zhǎng shì,shāng chūn zī wèi,lèi dàn duō shǎo。
因甚却、轻许风流,终非长久,又说分飞烦恼。yīn shén què qīng xǔ fēng liú,zhōng fēi zhǎng jiǔ,yòu shuō fēn fēi fán nǎo。
罗衣瘦损,绣被香消,那更乱红如扫。luó yī shòu sǔn,xiù bèi xiāng xiāo,nà gèng luàn hóng rú sǎo。
门外无穷路岐,天若有情,和天须老。mén wài wú qióng lù qí,tiān ruò yǒu qíng,hé tiān xū lǎo。
念高唐归梦,凄凉何处,水流云绕。niàn gāo táng guī mèng,qī liáng hé chù,shuǐ liú yún rào。

水龙吟·其三

孔夷

岁穷风雪飘零,望迷万里云垂冻。suì qióng fēng xuě piāo líng,wàng mí wàn lǐ yún chuí dòng。
红绡碎剪,凝酥繁缀,烟深霜重。hóng xiāo suì jiǎn,níng sū fán zhuì,yān shēn shuāng zhòng。
疏影沈波,暗香和月,横斜浮动。shū yǐng shěn bō,àn xiāng hé yuè,héng xié fú dòng。
怅别来,欲把芳菲寄远,还羌管、吹三弄。chàng bié lái,yù bǎ fāng fēi jì yuǎn,hái qiāng guǎn chuī sān nòng。
寂寞玉人睡起,污残妆、不胜姣凤。jì mò yù rén shuì qǐ,wū cán zhuāng bù shèng jiāo fèng。
盈盈山馆,纷纷客路,相思谁共。yíng yíng shān guǎn,fēn fēn kè lù,xiāng sī shuí gòng。
才与风流,赋称清艳,多情唯宋。cái yǔ fēng liú,fù chēng qīng yàn,duō qíng wéi sòng。
算襄王,枉被梨花瘦损,又成春梦。suàn xiāng wáng,wǎng bèi lí huā shòu sǔn,yòu chéng chūn mèng。

赠关渊圣学士

孔夷

吴越声飞二十年,缁衣空复叹遗编。wú yuè shēng fēi èr shí nián,zī yī kōng fù tàn yí biān。
紫芝眉宇风尘外,太白文章锦绣前。zǐ zhī méi yǔ fēng chén wài,tài bái wén zhāng jǐn xiù qián。
可是石渠方载笔,未应水国要归田。kě shì shí qú fāng zài bǐ,wèi yīng shuǐ guó yào guī tián。
他时雪里相逢处,能记骑驴孟浩然。tā shí xuě lǐ xiāng féng chù,néng jì qí lǘ mèng hào rán。

寄高邮王定国

孔夷

世路难行肯效尤,蒲萄斗酒换凉州。shì lù nán xíng kěn xiào yóu,pú táo dòu jiǔ huàn liáng zhōu。
春风不到仲文树,野水犹沈梦得舟。chūn fēng bù dào zhòng wén shù,yě shuǐ yóu shěn mèng dé zhōu。
珍重故家青玉案,徜徉乡社翠云裘。zhēn zhòng gù jiā qīng yù àn,cháng yáng xiāng shè cuì yún qiú。
淮南十里莺花老,月照关山笛里愁。huái nán shí lǐ yīng huā lǎo,yuè zhào guān shān dí lǐ chóu。

陪李端叔游颖昌西湖三首

孔夷

霜风吹老菊离离,水外秋云送雁飞。shuāng fēng chuī lǎo jú lí lí,shuǐ wài qiū yún sòng yàn fēi。
来伴谪仙闲杖屦,满林丹叶衬斜晖。lái bàn zhé xiān xián zhàng jù,mǎn lín dān yè chèn xié huī。

陪李端叔游颖昌西湖三首

孔夷

楼影摇波到碧空,拒霜无数隔堤红。lóu yǐng yáo bō dào bì kōng,jù shuāng wú shù gé dī hóng。
只应明夜关山月,怜我相思不寐中。zhǐ yīng míng yè guān shān yuè,lián wǒ xiāng sī bù mèi zhōng。

陪李端叔游颖昌西湖三首

孔夷

与世相疏行路难,不禁尘土便思山。yǔ shì xiāng shū xíng lù nán,bù jìn chén tǔ biàn sī shān。
山中独念故人远,雪舞清声窗竹闲。shān zhōng dú niàn gù rén yuǎn,xuě wǔ qīng shēng chuāng zhú xián。