古诗词

题海岳后人烟峦晓景图

唐珙

襄阳米友仁,作画但画意。xiāng yáng mǐ yǒu rén,zuò huà dàn huà yì。
须臾笔砚间,淋漓走元气。xū yú bǐ yàn jiān,lín lí zǒu yuán qì。

唐珙

唐珙,字温如,元末明初诗人,会稽山阴(今浙江绍兴)人。其父南宋义士、词人唐珏在至元中与林景熙收拾宋陵遗骨,重新安葬,并植冬青为识。在乡里以诗知名,但所作传世不多。生平仅略见于《御选元诗》卷首《姓名爵里》 、《元诗选补遗》小传。 唐珙的作品>>

猜您喜欢

题龙阳县青草湖

唐珙

西风吹老洞庭波,一夜湘君白发多。xī fēng chuī lǎo dòng tíng bō,yī yè xiāng jūn bái fā duō。
醉后不知天在水,满船清梦压星河。zuì hòu bù zhī tiān zài shuǐ,mǎn chuán qīng mèng yā xīng hé。

唐珙

觅得狸奴太有情,乌蝉一点抱唇生。mì dé lí nú tài yǒu qíng,wū chán yī diǎn bào chún shēng。
牡丹架暖眠春昼,薄荷香浓醉晓晴。mǔ dān jià nuǎn mián chūn zhòu,báo hé xiāng nóng zuì xiǎo qíng。
分唾掌中频洗面,引儿窗下自呼名。fēn tuò zhǎng zhōng pín xǐ miàn,yǐn ér chuāng xià zì hū míng。
溪鱼不惜朝朝买,赢得书斋夜太平。xī yú bù xī cháo cháo mǎi,yíng dé shū zhāi yè tài píng。

题王逸老书饮中八仙歌

唐珙

前朝书法孰为盛,苏黄米蔡得其正。qián cháo shū fǎ shú wèi shèng,sū huáng mǐ cài dé qí zhèng。
法度难以晋魏论,气象可与欧虞并。fǎ dù nán yǐ jìn wèi lùn,qì xiàng kě yǔ ōu yú bìng。
宣和金书类臣稷,筋骨通神工瘦硬。xuān hé jīn shū lèi chén jì,jīn gǔ tōng shén gōng shòu yìng。
大江南来万几暇,翰墨留神纵天性。dà jiāng nán lái wàn jǐ xiá,hàn mò liú shén zòng tiān xìng。
驱驰羲献走颜柳,神游八法轻万乘。qū chí xī xiàn zǒu yán liǔ,shén yóu bā fǎ qīng wàn chéng。
昭回云翰飞龙章,斡旋天机挥斗柄。zhāo huí yún hàn fēi lóng zhāng,wò xuán tiān jī huī dòu bǐng。
长枪大剑竟何用,恢复有志还未定。zhǎng qiāng dà jiàn jìng hé yòng,huī fù yǒu zhì hái wèi dìng。
太平遗老羔羊翁,草书时时发清兴。tài píng yí lǎo gāo yáng wēng,cǎo shū shí shí fā qīng xīng。
天资自可凌汗漫,笔力犹能造遒劲。tiān zī zì kě líng hàn màn,bǐ lì yóu néng zào qiú jìn。
年来神品不可得,醉素张颠夸草圣。nián lái shén pǐn bù kě dé,zuì sù zhāng diān kuā cǎo shèng。
残篇断简付覆缶,玉轴牙签同弃甑。cán piān duàn jiǎn fù fù fǒu,yù zhóu yá qiān tóng qì zèng。
摩娑故纸叹凋落,老眼昏花犹可认。mó suō gù zhǐ tàn diāo luò,lǎo yǎn hūn huā yóu kě rèn。
案头我正理蠹鱼,晴日好风窗几净。àn tóu wǒ zhèng lǐ dù yú,qíng rì hǎo fēng chuāng jǐ jìng。

韩左军马图卷

唐珙

将军西征过昆仑,战马渴死心如焚。jiāng jūn xī zhēng guò kūn lún,zhàn mǎ kě sǐ xīn rú fén。
策勋脱鞍泻汗血,一饮瑶池三尺雪。cè xūn tuō ān xiè hàn xuè,yī yǐn yáo chí sān chǐ xuě。
身如飞龙首渴乌,白光照夜瞳流月。shēn rú fēi lóng shǒu kě wū,bái guāng zhào yè tóng liú yuè。
长河冻合霜草乾,骏骨削立天风寒。zhǎng hé dòng hé shuāng cǎo qián,jùn gǔ xuē lì tiān fēng hán。
木牛沉绝粮道阻,中军饿守函谷关。mù niú chén jué liáng dào zǔ,zhōng jūn è shǒu hán gǔ guān。
太平此马惜遗弃,往往驽骀归天闲。tài píng cǐ mǎ xī yí qì,wǎng wǎng nú dài guī tiān xián。
区区刍粟岂足豢,忠节所尽人尤难。qū qū chú sù qǐ zú huàn,zhōng jié suǒ jǐn rén yóu nán。
摩挲图画不忍看,万古志士空长叹。mó sā tú huà bù rěn kàn,wàn gǔ zhì shì kōng zhǎng tàn。

墨兰

唐珙

瑶阶梦结翠宜男,误堕仙人紫玉簪。yáo jiē mèng jié cuì yí nán,wù duò xiān rén zǐ yù zān。
鹤帐有春留不得,碧云扶影下湘南。hè zhàng yǒu chūn liú bù dé,bì yún fú yǐng xià xiāng nán。

赵文敏书《洛神赋》

唐珙

当年子敬洛神赋,欧褚临摹不知数。dāng nián zi jìng luò shén fù,ōu chǔ lín mó bù zhī shù。
世人惟重十三行,真赝难分争抵捂。shì rén wéi zhòng shí sān xíng,zhēn yàn nán fēn zhēng dǐ wǔ。
赵公书法宗二王,手写全篇复前古。zhào gōng shū fǎ zōng èr wáng,shǒu xiě quán piān fù qián gǔ。
上追黄庭下乐毅,善刻唐临俱未许。shàng zhuī huáng tíng xià lè yì,shàn kè táng lín jù wèi xǔ。
残编断简久脱略,赵璧随珠获全睹。cán biān duàn jiǎn jiǔ tuō lüè,zhào bì suí zhū huò quán dǔ。
宓妃夜走天吴奔,骊龙腾骧老蛟舞。mì fēi yè zǒu tiān wú bēn,lí lóng téng xiāng lǎo jiāo wǔ。
人间欲见不易得,往往收藏秘天府。rén jiān yù jiàn bù yì dé,wǎng wǎng shōu cáng mì tiān fǔ。
江南故家多好事,一纸宁论白金估。jiāng nán gù jiā duō hǎo shì,yī zhǐ níng lùn bái jīn gū。
临池墨笔尽飞动,贯月虹光夜吞吐。lín chí mò bǐ jǐn fēi dòng,guàn yuè hóng guāng yè tūn tǔ。
愿加十袭重珍护,却恐雷霆来下取。yuàn jiā shí xí zhòng zhēn hù,què kǒng léi tíng lái xià qǔ。

澄碧堂

唐珙

黄河一清三千年,行潦灭没昆仑源。huáng hé yī qīng sān qiān nián,xíng lǎo miè méi kūn lún yuán。
我当濯足万里外,却怪尘土生青天。wǒ dāng zhuó zú wàn lǐ wài,què guài chén tǔ shēng qīng tiān。
何如曹溪一滴水,太阿削平如砺砥。hé rú cáo xī yī dī shuǐ,tài ā xuē píng rú lì dǐ。
三江五湖不敢流,沧海无风清见底。sān jiāng wǔ hú bù gǎn liú,cāng hǎi wú fēng qīng jiàn dǐ。
沅湘有脉通神州,乾坤无根元气浮。yuán xiāng yǒu mài tōng shén zhōu,qián kūn wú gēn yuán qì fú。
青天在下水在上,铸出一片玻璃秋。qīng tiān zài xià shuǐ zài shàng,zhù chū yī piàn bō lí qiū。
道人对此心自定,冷射瞳光双月影。dào rén duì cǐ xīn zì dìng,lěng shè tóng guāng shuāng yuè yǐng。
玲珑凿开云雾窗,悟作虚空大圆镜。líng lóng záo kāi yún wù chuāng,wù zuò xū kōng dà yuán jìng。