古诗词

石州词/石州慢

胡松年

歌阕阳关,肠断短亭,惟有离别。gē què yáng guān,cháng duàn duǎn tíng,wéi yǒu lí bié。
画船送我薰风,瘦马迎人飞雪。huà chuán sòng wǒ xūn fēng,shòu mǎ yíng rén fēi xuě。
平生幽梦,岂知塞北江南,而今真叹河山阔。píng shēng yōu mèng,qǐ zhī sāi běi jiāng nán,ér jīn zhēn tàn hé shān kuò。
屈指数分携,早许多时节。qū zhǐ shù fēn xié,zǎo xǔ duō shí jié。
愁绝。chóu jué。
雁行点点云垂,木叶霏霏霜滑。yàn xíng diǎn diǎn yún chuí,mù yè fēi fēi shuāng huá。
正是荒城落日,空山残月。zhèng shì huāng chéng luò rì,kōng shān cán yuè。
一尊谁念我,苦憔悴天涯,陡觉生华发。yī zūn shuí niàn wǒ,kǔ qiáo cuì tiān yá,dǒu jué shēng huá fā。
赖有紫枢人,共扬鞭丹阙。lài yǒu zǐ shū rén,gòng yáng biān dān quē。

胡松年

胡松年,字茂老,生于北宋哲宗元佑二年(公元1087年),卒于南宋高宗绍兴十六年(公元1146年),海州怀仁 (今江苏省赣榆县)人,(《建炎以来系年要录》卷三五)。 胡松年的作品>>

猜您喜欢

石州词/石州慢

胡松年

月上疏帘,风射小窗,孤馆岑寂。yuè shàng shū lián,fēng shè xiǎo chuāng,gū guǎn cén jì。
一杯强洗愁怀,万里堪嗟行客。yī bēi qiáng xǐ chóu huái,wàn lǐ kān jiē xíng kè。
乱山无数,晚秋云物苍然,何如轻抹淮山碧。luàn shān wú shù,wǎn qiū yún wù cāng rán,hé rú qīng mǒ huái shān bì。
喜气拂征衣,作眉间黄色。xǐ qì fú zhēng yī,zuò méi jiān huáng sè。
役役。yì yì。
马头尘暗斜阳,陇首路回飞翼。mǎ tóu chén àn xié yáng,lǒng shǒu lù huí fēi yì。
梦里姑苏城外,钱塘江北。mèng lǐ gū sū chéng wài,qián táng jiāng běi。
故人应念我,负吹帽佳时,同把金英摘。gù rén yīng niàn wǒ,fù chuī mào jiā shí,tóng bǎ jīn yīng zhāi。
归路且加鞭,看梅花消息。guī lù qiě jiā biān,kàn méi huā xiāo xī。

洞庭

胡松年

白蘋风静碧波沉,画舸来游着意深。bái píng fēng jìng bì bō chén,huà gě lái yóu zhe yì shēn。
愿觅灵文窥秘钥,更追遗范写良金。yuàn mì líng wén kuī mì yào,gèng zhuī yí fàn xiě liáng jīn。
姓名便合联真隐,出处何妨拟醉吟。xìng míng biàn hé lián zhēn yǐn,chū chù hé fáng nǐ zuì yín。
畴昔光阴费行乐,中原鼙鼓正伤心。chóu xī guāng yīn fèi xíng lè,zhōng yuán pí gǔ zhèng shāng xīn。

观音院德云堂

胡松年

小舟乘风飞鸟过,万顷云涛纵掀簸。xiǎo zhōu chéng fēng fēi niǎo guò,wàn qǐng yún tāo zòng xiān bǒ。
此行要是快平生,无数青山笑迎我。cǐ xíng yào shì kuài píng shēng,wú shù qīng shān xiào yíng wǒ。
山根隐约见人家,槿篱茅屋埋烟霞。shān gēn yǐn yuē jiàn rén jiā,jǐn lí máo wū mái yān xiá。
宛似秦人种桃处,川原远近纷香葩。wǎn shì qín rén zhǒng táo chù,chuān yuán yuǎn jìn fēn xiāng pā。
杖藜径踏华山去,试问莲开今何许。zhàng lí jìng tà huá shān qù,shì wèn lián kāi jīn hé xǔ。
路迷绝壑荫松筠,身到半山听鱼鼓。lù mí jué hè yīn sōng yún,shēn dào bàn shān tīng yú gǔ。
道人为我开云堂,是中境界浑清凉。dào rén wèi wǒ kāi yún táng,shì zhōng jìng jiè hún qīng liáng。
幽磬时和野鸟语,飞泉暗泻岩花香。yōu qìng shí hé yě niǎo yǔ,fēi quán àn xiè yán huā xiāng。
文书照眼本吾事,雁鹜著行败人意。wén shū zhào yǎn běn wú shì,yàn wù zhù xíng bài rén yì。
造物似怜厌世嚣,挈置湖山烦一洗。zào wù shì lián yàn shì xiāo,qiè zhì hú shān fán yī xǐ。
何人夜呼隐去来,向来得丧真山崖。hé rén yè hū yǐn qù lái,xiàng lái dé sàng zhēn shān yá。
金庭玉柱永不改,人间劫火空飞灰。jīn tíng yù zhù yǒng bù gǎi,rén jiān jié huǒ kōng fēi huī。

顾亭林

胡松年

海山荡佳气,千载传古居。hǎi shān dàng jiā qì,qiān zài chuán gǔ jū。
平生读书地,竹柏静以疏。píng shēng dú shū dì,zhú bǎi jìng yǐ shū。
忠义贯白日,名不埋幽墟。zhōng yì guàn bái rì,míng bù mái yōu xū。
苗裔今几何,谁能补其馀。miáo yì jīn jǐ hé,shuí néng bǔ qí yú。