古诗词

春景

吕徽之

脱溪冻解绿生波,好雨催花向晓过。tuō xī dòng jiě lǜ shēng bō,hǎo yǔ cuī huā xiàng xiǎo guò。
宿酒未醒眠未起,半窗红日鸟声多。sù jiǔ wèi xǐng mián wèi qǐ,bàn chuāng hóng rì niǎo shēng duō。

吕徽之

宋台州仙居人,字起猷,号六松。博学能诗文。宋亡,隐居万竹山中,安贫乐道,以耕渔自给。 吕徽之的作品>>

猜您喜欢

又赋昙字韵

吕徽之

万里关河冻欲含,浑如天地尚函三。wàn lǐ guān hé dòng yù hán,hún rú tiān dì shàng hán sān。
桥边驴子诗何恶,帐底羔儿酒正酣。qiáo biān lǘ zi shī hé è,zhàng dǐ gāo ér jiǔ zhèng hān。
竹委长身寒郭索,松埋短发老瞿昙。zhú wěi zhǎng shēn hán guō suǒ,sōng mái duǎn fā lǎo qú tán。
不如乘此擒元济,一洗江南草木惭。bù rú chéng cǐ qín yuán jì,yī xǐ jiāng nán cǎo mù cán。

咏雪用滕字韵

吕徽之

天上九龙施法水,人间二鼠啮枯藤。tiān shàng jiǔ lóng shī fǎ shuǐ,rén jiān èr shǔ niè kū téng。
鹜鹅声乱功收蔡,蝴蝶飞来妙过滕。wù é shēng luàn gōng shōu cài,hú dié fēi lái miào guò téng。

夏景

吕徽之

竹几藤床石砚屏,薰风帘幕篆烟清。zhú jǐ téng chuáng shí yàn píng,xūn fēng lián mù zhuàn yān qīng。
空斋数点黄梅雨,添得芭蕉绿满庭。kōng zhāi shù diǎn huáng méi yǔ,tiān dé bā jiāo lǜ mǎn tíng。

秋景

吕徽之

商声早已到梧桐,夜气生凉湛碧空。shāng shēng zǎo yǐ dào wú tóng,yè qì shēng liáng zhàn bì kōng。
闲倚小窗待明月,紫箫吹彻木犀风。xián yǐ xiǎo chuāng dài míng yuè,zǐ xiāo chuī chè mù xī fēng。

冬景

吕徽之

斗室萧萧日晏眠,疏狂惟与懒相便。dòu shì xiāo xiāo rì yàn mián,shū kuáng wéi yǔ lǎn xiāng biàn。
寻常甲子无心记,看到梅花又一年。xún cháng jiǎ zi wú xīn jì,kàn dào méi huā yòu yī nián。

千松图

吕徽之

五百居东五百西,枝枝叶叶压云低。wǔ bǎi jū dōng wǔ bǎi xī,zhī zhī yè yè yā yún dī。
自从老鹤归来后,不许闲禽杂乱啼。zì cóng lǎo hè guī lái hòu,bù xǔ xián qín zá luàn tí。

守犬

吕徽之

风恬月朗眠花影,吏不敲门门恰静。fēng tián yuè lǎng mián huā yǐng,lì bù qiāo mén mén qià jìng。
何事猛然吠一声,有人来汲门前井。hé shì měng rán fèi yī shēng,yǒu rén lái jí mén qián jǐng。

壶蜂

吕徽之

长日融和舞细腰,谁家庭院不相招。zhǎng rì róng hé wǔ xì yāo,shuí jiā tíng yuàn bù xiāng zhāo。
江皋二月斜风急,拚逐飞花过短桥。jiāng gāo èr yuè xié fēng jí,pàn zhú fēi huā guò duǎn qiáo。

红梅

吕徽之

疏影离奇色更柔,谁将红粉点枝头。shū yǐng lí qí sè gèng róu,shuí jiāng hóng fěn diǎn zhī tóu。
牧童睡起朦胧眼,错认桃林欲放牛。mù tóng shuì qǐ méng lóng yǎn,cuò rèn táo lín yù fàng niú。

绿萍

吕徽之

密密绵绵满草堂,不容红日下沧浪。mì mì mián mián mǎn cǎo táng,bù róng hóng rì xià cāng làng。
却因风扫沾泥土,燕子衔来上画梁。què yīn fēng sǎo zhān ní tǔ,yàn zi xián lái shàng huà liáng。

题画梅赠黄君

吕徽之

黄君画梅天下奇,枝枝笔底如龙飞。huáng jūn huà méi tiān xià qí,zhī zhī bǐ dǐ rú lóng fēi。
干盘屈曲苍苔古,老树顷刻生光辉。gàn pán qū qū cāng tái gǔ,lǎo shù qǐng kè shēng guāng huī。
婆娑月下弄清影,更有幽香袭诗境。pó suō yuè xià nòng qīng yǐng,gèng yǒu yōu xiāng xí shī jìng。
地僻从无车马尘,间关翠禽啼梦冷。dì pì cóng wú chē mǎ chén,jiān guān cuì qín tí mèng lěng。