古诗词

咏雪三十韵

丁鹤年

露阙双开太素天,通明殿里宴群仙。lù quē shuāng kāi tài sù tiān,tōng míng diàn lǐ yàn qún xiān。
娉婷后队琼花簇,潇洒前班玉笋联。pīng tíng hòu duì qióng huā cù,xiāo sǎ qián bān yù sǔn lián。
步月霓裳轻冉冉,御风鹤氅捷翩翩。bù yuè ní shang qīng rǎn rǎn,yù fēng hè chǎng jié piān piān。
大珠玓瓅遗悬佩,碎璧玲珑委堕钿。dà zhū dì lì yí xuán pèi,suì bì líng lóng wěi duò diàn。
掩日韬霞呈绝巧,镂冰剪水斗清妍。yǎn rì tāo xiá chéng jué qiǎo,lòu bīng jiǎn shuǐ dòu qīng yán。
淫池桃熟迎王满,银汉槎回送使骞。yín chí táo shú yíng wáng mǎn,yín hàn chá huí sòng shǐ qiān。
上界乘时夸富贵,下方何路告颠连。shàng jiè chéng shí kuā fù guì,xià fāng hé lù gào diān lián。
自从宇宙纵横乱,顿使闾阎苦乐偏。zì cóng yǔ zhòu zòng héng luàn,dùn shǐ lǘ yán kǔ lè piān。
出塞共愁貂帽重,趋朝争美鹄袍鲜。chū sāi gòng chóu diāo mào zhòng,qū cháo zhēng měi gǔ páo xiān。
未春上苑先飞絮,不夜边城正折绵。wèi chūn shàng yuàn xiān fēi xù,bù yè biān chéng zhèng zhé mián。
阴窖孤忠苏武节,空斋独冷广文毡。yīn jiào gū zhōng sū wǔ jié,kōng zhāi dú lěng guǎng wén zhān。
羊羔已属将军饮,凤髓还归学士煎。yáng gāo yǐ shǔ jiāng jūn yǐn,fèng suǐ hái guī xué shì jiān。
僵卧洛阳晨闭户,清狂剡曲夜回船。jiāng wò luò yáng chén bì hù,qīng kuáng shàn qū yè huí chuán。
软裘快马增朝爽,破屋孤铛压暝烟。ruǎn qiú kuài mǎ zēng cháo shuǎng,pò wū gū dāng yā míng yān。
狂走平原丞相犬,饥鸣废垒伏波鸢。kuáng zǒu píng yuán chéng xiāng quǎn,jī míng fèi lěi fú bō yuān。
梁园作赋频呵笔,灞岸寻诗懒着鞭。liáng yuán zuò fù pín hē bǐ,bà àn xún shī lǎn zhe biān。
入地岂应蝗灭迹,聚沙那辨鹭联拳。rù dì qǐ yīng huáng miè jì,jù shā nà biàn lù lián quán。
谪潮未免衔冤去,破蔡终期奏凯还。zhé cháo wèi miǎn xián yuān qù,pò cài zhōng qī zòu kǎi hái。
粪壤眼前蒙暂庇,阱坑脚底已虚填。fèn rǎng yǎn qián méng zàn bì,jǐng kēng jiǎo dǐ yǐ xū tián。
尽驱瘴疠南侵越,直逞阴威北犯燕。jǐn qū zhàng lì nán qīn yuè,zhí chěng yīn wēi běi fàn yàn。
就暖羽毛违绝漠,避寒鳞甲蛰深渊。jiù nuǎn yǔ máo wéi jué mò,bì hán lín jiǎ zhé shēn yuān。
楼台远近皆妆饰,陵谷高低悉变迁。lóu tái yuǎn jìn jiē zhuāng shì,líng gǔ gāo dī xī biàn qiān。
已诈清宵为白昼,还诬歉岁作丰年。yǐ zhà qīng xiāo wèi bái zhòu,hái wū qiàn suì zuò fēng nián。
舣滩渔艇愁胶柂,失道征鞍畏没鞯。yǐ tān yú tǐng chóu jiāo yí,shī dào zhēng ān wèi méi jiān。
隐匿瑕疵称净域,朦胧硗确号平田。yǐn nì xiá cī chēng jìng yù,méng lóng qiāo què hào píng tián。
声随折竹惊欹枕,影逐残梅乱舞筵。shēng suí zhé zhú jīng yī zhěn,yǐng zhú cán méi luàn wǔ yán。
助虐骤添风凛烈,恶明深妒月婵娟。zhù nüè zhòu tiān fēng lǐn liè,è míng shēn dù yuè chán juān。
蟹行莎尽宁知止,蚕食桑空未肯眠。xiè xíng shā jǐn níng zhī zhǐ,cán shí sāng kōng wèi kěn mián。
欺老虐贫俱实效,呈祥表瑞总讹传。qī lǎo nüè pín jù shí xiào,chéng xiáng biǎo ruì zǒng é chuán。
何当红日升旸谷,尽化流凘赴百川。hé dāng hóng rì shēng yáng gǔ,jǐn huà liú sī fù bǎi chuān。

丁鹤年

鹤年,以字行,一字永庚,西域人也。曾祖阿老丁为巨商,以其赀归元世祖,世为显官。父职马禄丁,官武昌县达鲁花赤,有惠政,留葬焉。鹤年年十八,值兵乱,仓卒奉母走镇江。母殁,盐酪不入口者五年。避地越江上,又徙四明,行台省交辟不就。时方氏深忌色目人,鹤年转徙逃匿,旅食海乡,为童子师,或寄居僧舍,卖药以自给。先是生母冯阻绝东村,病死,瘗废宅中。道既通,鹤年还武昌,痛哭行求,梦其母以告,踪迹得之。齧血沁骨,棺敛以葬。晚年屏绝酒肉,庐父墓以终其身,明永乐间卒。乌斯道为作《丁孝子传》,戴叔能作《高士传》,以申屠蟠儗之。序其诗谓「注意之深,用工之至,尤在于五七言近体」。澹居老人题《海巢集》亦云:「忠义慷慨,有《骚》《雅》之遗意。」鹤年家世仕元,诸兄之登进士第者三人,遭时兵乱,不忘故国。尝有句云:「行踪不逐枭东徙,心事惟随雁北飞。」亦可悲也。录其诗为元季诸人后劲,而两兄之作附焉。 丁鹤年的作品>>

猜您喜欢

竹枝词二首

丁鹤年

竹鸡啼处一声声,山雨来时郎欲行。zhú jī tí chù yī shēng shēng,shān yǔ lái shí láng yù xíng。
蜀天恰似离人眼,十日都无一日晴。shǔ tiān qià shì lí rén yǎn,shí rì dōu wú yī rì qíng。

竹枝词二首

丁鹤年

水上摘莲青的的,泥中采藕白纤纤。shuǐ shàng zhāi lián qīng de de,ní zhōng cǎi ǒu bái xiān xiān。
却笑同根不同味,莲心清苦藕芽甜。què xiào tóng gēn bù tóng wèi,lián xīn qīng kǔ ǒu yá tián。

汩汩

丁鹤年

汩汩在尘埃,羁怀不暂开。gǔ gǔ zài chén āi,jī huái bù zàn kāi。
病将颜玉去,愁送鬓丝来。bìng jiāng yán yù qù,chóu sòng bìn sī lái。
招隐惭高蹈,扶颠乏大才。zhāo yǐn cán gāo dǎo,fú diān fá dà cái。
行藏成两失,回首有馀哀。xíng cáng chéng liǎng shī,huí shǒu yǒu yú āi。

送四兄往杭后寄

丁鹤年

临别强言笑,独归情转哀。lín bié qiáng yán xiào,dú guī qíng zhuǎn āi。
离魂悽欲断,孤抱郁难开。lí hún qī yù duàn,gū bào yù nán kāi。
太守堤边柳,徵君宅畔梅。tài shǒu dī biān liǔ,zhēng jūn zhái pàn méi。
过逢如见忆,烦寄一枝来。guò féng rú jiàn yì,fán jì yī zhī lái。

逃禅室卧病简诸禅侣

丁鹤年

高秋多病客,古寺寄黄昏。gāo qiū duō bìng kè,gǔ sì jì huáng hūn。
野迥常疑虎,天寒早闭门。yě jiǒng cháng yí hǔ,tiān hán zǎo bì mén。
离愁灯下影,乡泪枕边痕。lí chóu dēng xià yǐng,xiāng lèi zhěn biān hén。
赖有诸禅侣,情亲似弟昆。lài yǒu zhū chán lǚ,qíng qīn shì dì kūn。

次乌继善先生见寄韵

丁鹤年

扶杖日行吟,悠然太古心。fú zhàng rì xíng yín,yōu rán tài gǔ xīn。
风云遗壮气,山水效清音。fēng yún yí zhuàng qì,shān shuǐ xiào qīng yīn。
大雅消沉久,斯文感慨深。dà yǎ xiāo chén jiǔ,sī wén gǎn kǎi shēn。
幸瞻乔梓在,奕叶尽成阴。xìng zhān qiáo zǐ zài,yì yè jǐn chéng yīn。

挽柴吏目

丁鹤年

奕世莲花幕,人称汉吏师。yì shì lián huā mù,rén chēng hàn lì shī。
都缘参赞重,颇觉转迁迟。dōu yuán cān zàn zhòng,pǒ jué zhuǎn qiān chí。
雅论非三语,清声是四知。yǎ lùn fēi sān yǔ,qīng shēng shì sì zhī。
犹馀前案牍,长作后箴规。yóu yú qián àn dú,zhǎng zuò hòu zhēn guī。

挽章处士

丁鹤年

流年惊逝水,世事逐飘风。liú nián jīng shì shuǐ,shì shì zhú piāo fēng。
卜筑邻蓬岛,移家类葛洪。bo zhù lín péng dǎo,yí jiā lèi gé hóng。
丹还金鼎伏,剑解玉棺空。dān hái jīn dǐng fú,jiàn jiě yù guān kōng。
惟有松坛月,通宵贯彩虹。wéi yǒu sōng tán yuè,tōng xiāo guàn cǎi hóng。

挽修竹处士

丁鹤年

种竹人何在,乡邻久未忘。zhǒng zhú rén hé zài,xiāng lín jiǔ wèi wàng。
冰霜馀节操,云锦见文章。bīng shuāng yú jié cāo,yún jǐn jiàn wén zhāng。
散帙依朝爽,移樽坐夕凉。sàn zhì yī cháo shuǎng,yí zūn zuò xī liáng。
儿孙皆玉立,尤足继遗芳。ér sūn jiē yù lì,yóu zú jì yí fāng。

寄乡亲济阳公

丁鹤年

身远乡情重,途穷客病深。shēn yuǎn xiāng qíng zhòng,tú qióng kè bìng shēn。
参苓频在眼,桑梓最关心。cān líng pín zài yǎn,sāng zǐ zuì guān xīn。
居简便夷俗,含凄效越吟。jū jiǎn biàn yí sú,hán qī xiào yuè yín。
自从遭丧乱,辛苦到如今。zì cóng zāo sàng luàn,xīn kǔ dào rú jīn。

登北固山多景楼

丁鹤年

风月无边地,乾坤有此楼。fēng yuè wú biān dì,qián kūn yǒu cǐ lóu。
城随山北固,潮蹴海西流。chéng suí shān běi gù,cháo cù hǎi xī liú。
眼界宽三岛,胸襟隘九州。yǎn jiè kuān sān dǎo,xiōng jīn ài jiǔ zhōu。
阶前遗狠石,谁复话安刘。jiē qián yí hěn shí,shuí fù huà ān liú。

幽期

丁鹤年

何处赴幽期,青林白谷陲。hé chù fù yōu qī,qīng lín bái gǔ chuí。
谷虚秋气早,林茂曙光迟。gǔ xū qiū qì zǎo,lín mào shǔ guāng chí。
谈罢风生麈,歌阑月在卮。tán bà fēng shēng zhǔ,gē lán yuè zài zhī。
谋身良自足,何补国安危。móu shēn liáng zì zú,hé bǔ guó ān wēi。

次友人张孟善承赠以诗韵

丁鹤年

去去成长往,悠悠事远游。qù qù chéng zhǎng wǎng,yōu yōu shì yuǎn yóu。
蹑云双短屐,载月一虚舟。niè yún shuāng duǎn jī,zài yuè yī xū zhōu。
江海鱼龙夜,山林鹤鹤秋。jiāng hǎi yú lóng yè,shān lín hè hè qiū。
诵君佳丽句,慰我别离忧。sòng jūn jiā lì jù,wèi wǒ bié lí yōu。

寓慈湖僧舍次龙子高提举韵

丁鹤年

迢递过兰若,淹留为竹林。tiáo dì guò lán ruò,yān liú wèi zhú lín。
疏钟云峤迥,孤烛雨窗深。shū zhōng yún jiào jiǒng,gū zhú yǔ chuāng shēn。
长啸非怀昔,狂歌岂避今。zhǎng xiào fēi huái xī,kuáng gē qǐ bì jīn。
只缘诸漏尽,不受一尘侵。zhǐ yuán zhū lòu jǐn,bù shòu yī chén qīn。

慈溪度夏报国寺寄甬东椿上人

丁鹤年

一径野云深,僧关閟绿阴。yī jìng yě yún shēn,sēng guān bì lǜ yīn。
雨腥龙出涧,风劲虎过林。yǔ xīng lóng chū jiàn,fēng jìn hǔ guò lín。
澹泊资禅味,清凉养道心。dàn pō zī chán wèi,qīng liáng yǎng dào xīn。
三生如不昧,石上一来寻。sān shēng rú bù mèi,shí shàng yī lái xún。
2731234567»