古诗词

祖庭观丁歌

王奕

吾祖河汾文中氏,受恩未报夫子灵。wú zǔ hé fén wén zhōng shì,shòu ēn wèi bào fū zi líng。
末孙愿言无忝尔,幸际天地还清宁。mò sūn yuàn yán wú tiǎn ěr,xìng jì tiān dì hái qīng níng。
奔波水陆数千里,袖香今得拜祖庭。bēn bō shuǐ lù shù qiān lǐ,xiù xiāng jīn dé bài zǔ tíng。
天欲使观周礼在,时哉巧值开上丁。tiān yù shǐ guān zhōu lǐ zài,shí zāi qiǎo zhí kāi shàng dīng。
北方学者曹博士,新膺上命来交承。běi fāng xué zhě cáo bó shì,xīn yīng shàng mìng lái jiāo chéng。
圣门不敢负所学,事事必欲行六经。shèng mén bù gǎn fù suǒ xué,shì shì bì yù xíng liù jīng。
尔时己丑八月朔,大中门辟天微明。ěr shí jǐ chǒu bā yuè shuò,dà zhōng mén pì tiān wēi míng。
左开毓粹右观德,灯毬灿烂交流星。zuǒ kāi yù cuì yòu guān dé,dēng qiú càn làn jiāo liú xīng。
奎文阁下爇柴燎,柏林鸠鹊争飞鸣。kuí wén gé xià ruò chái liáo,bǎi lín jiū què zhēng fēi míng。
金丝堂前班引出,笙镛隐隐金石声。jīn sī táng qián bān yǐn chū,shēng yōng yǐn yǐn jīn shí shēng。
三氏诸孙列左右,皎洁宿鹭排圆汀。sān shì zhū sūn liè zuǒ yòu,jiǎo jié sù lù pái yuán tīng。
各崇尊长例就位,深衣徵及江南生。gè chóng zūn zhǎng lì jiù wèi,shēn yī zhēng jí jiāng nán shēng。
礼官三请诣磬所,朱扉咿?开中扃。lǐ guān sān qǐng yì qìng suǒ,zhū fēi yī yà kāi zhōng jiōng。
太常金乐交佚奏,秩秩笾豆环簪缨。tài cháng jīn lè jiāo yì zòu,zhì zhì biān dòu huán zān yīng。
首从先圣告祝后,邹兖次第彝樽倾。shǒu cóng xiān shèng gào zhù hòu,zōu yǎn cì dì yí zūn qīng。
却诣齐国父母庙,泗沂分配随重轻。què yì qí guó fù mǔ miào,sì yí fēn pèi suí zhòng qīng。
五贤推尊孔道者,俎豆亦得陈其诚。wǔ xián tuī zūn kǒng dào zhě,zǔ dòu yì dé chén qí chéng。
春秋天下祀文庙,太常四丁惟鲁行。chūn qiū tiān xià sì wén miào,tài cháng sì dīng wéi lǔ xíng。
青衿白发老学校,观丁未有如斯荣。qīng jīn bái fā lǎo xué xiào,guān dīng wèi yǒu rú sī róng。
俨然清都听雅乐,耳目变换心神惊。yǎn rán qīng dōu tīng yǎ lè,ěr mù biàn huàn xīn shén jīng。
南门礼毕饮福胙,公堂交错飞兕觥。nán mén lǐ bì yǐn fú zuò,gōng táng jiāo cuò fēi sì gōng。
饮馀独立杏坛下,予怀缥缈欣嘅并。yǐn yú dú lì xìng tán xià,yǔ huái piāo miǎo xīn kǎi bìng。
恭惟素王师万世,道如日月行天晴。gōng wéi sù wáng shī wàn shì,dào rú rì yuè xíng tiān qíng。
几年读易坐瓮牖,景仰阙里真蓬瀛。jǐ nián dú yì zuò wèng yǒu,jǐng yǎng quē lǐ zhēn péng yíng。
谁令溟渤化清浅,温凉亲得瞻仪形。shuí lìng míng bó huà qīng qiǎn,wēn liáng qīn dé zhān yí xíng。
吁嗟麟踣凤不至,青霄栩栩飞梁楹。xū jiē lín bó fèng bù zhì,qīng xiāo xǔ xǔ fēi liáng yíng。
想当削迹伐木日,诺仕委曲随人情。xiǎng dāng xuē jì fá mù rì,nuò shì wěi qū suí rén qíng。
不知无可无不可,与时潜跃无将迎。bù zhī wú kě wú bù kě,yǔ shí qián yuè wú jiāng yíng。
君臣大义要不废,岂应弦辙俱纷更。jūn chén dà yì yào bù fèi,qǐ yīng xián zhé jù fēn gèng。
匡围宋害走列国,哀诔汉祠垂千龄。kuāng wéi sòng hài zǒu liè guó,āi lěi hàn cí chuí qiān líng。
谁云木坏文寖丧,墓林楷理犹纵横。shuí yún mù huài wén jìn sàng,mù lín kǎi lǐ yóu zòng héng。
文谟武烈悉斯烬,春秋无复陈尝蒸。wén mó wǔ liè xī sī jìn,chūn qiū wú fù chén cháng zhēng。
皇王帝伯禅林休,尼山泗水常朝廷。huáng wáng dì bó chán lín xiū,ní shān sì shuǐ cháng cháo tíng。
孔林黄屋已八至,功与泰山争峥嵘。kǒng lín huáng wū yǐ bā zhì,gōng yǔ tài shān zhēng zhēng róng。
惜哉祥符天子幸,生晚不得随公卿。xī zāi xiáng fú tiān zi xìng,shēng wǎn bù dé suí gōng qīng。
封疆万里撤私町,冠佩此夕仰大成。fēng jiāng wàn lǐ chè sī tīng,guān pèi cǐ xī yǎng dà chéng。
八表云昏尘眯目,仲孙宣子视独瞠。bā biǎo yún hūn chén mī mù,zhòng sūn xuān zi shì dú chēng。
观周反鲁学益进,蒙与瞍语闻惊霆。guān zhōu fǎn lǔ xué yì jìn,méng yǔ sǒu yǔ wén jīng tíng。
两生此日既见圣,中道未有倾盖程。liǎng shēng cǐ rì jì jiàn shèng,zhōng dào wèi yǒu qīng gài chéng。
箪瓢道不在房杜,深惭礼乐孤汾亭。dān piáo dào bù zài fáng dù,shēn cán lǐ lè gū fén tíng。
归与玉斗授论语,愿与诸子歌菁菁。guī yǔ yù dòu shòu lùn yǔ,yuàn yǔ zhū zi gē jīng jīng。
庶乎可以报罔极,蠢生未必终顽冥。shù hū kě yǐ bào wǎng jí,chǔn shēng wèi bì zhōng wán míng。
斐然成歌记祀事,刊作学者座右铭。fěi rán chéng gē jì sì shì,kān zuò xué zhě zuò yòu míng。

王奕

王奕(生卒年不详),字伯敬,号斗山,玉山(今属江西)人。生于南宋,入元后曾出任玉山县儒学教谕。与谢枋得等南宋遗民交往密切,诗文中不乏以遗民自居的文句,所以《宋诗纪事》将他列入书中。清乾隆年间编《四库全书》,因王奕《玉窗如庵记》末署“岁癸巳二月朔,前奉旨特补玉山儒学教谕王奕伯敬谨撰并书”,认为“癸巳为至元三十年(1293),然则奕食元禄久矣,迹其出处,与仇远、白珽相类。”(《四库全书总目》卷一六六)改题元人。代表作品有《酹江月》、《摸鱼儿》和《沁园春》等。 王奕的作品>>

猜您喜欢

和段好古外郎二首

王奕

休烦蜀鸟劝归频,正欲尼山拜圣人。xiū fán shǔ niǎo quàn guī pín,zhèng yù ní shān bài shèng rén。
若使诗书灰烈燄,便应天地化微尘。ruò shǐ shī shū huī liè yàn,biàn yīng tiān dì huà wēi chén。
汉书牛角虽漫夜,鲁史麟经不断春。hàn shū niú jiǎo suī màn yè,lǔ shǐ lín jīng bù duàn chūn。
花市一番风雨后,几多桃李又重新。huā shì yī fān fēng yǔ hòu,jǐ duō táo lǐ yòu zhòng xīn。

和段好古外郎二首

王奕

黍峰蒲糁正关情,况复登高望冶城。shǔ fēng pú sǎn zhèng guān qíng,kuàng fù dēng gāo wàng yě chéng。
惊见北方真学者,尚怜南国旧书生。jīng jiàn běi fāng zhēn xué zhě,shàng lián nán guó jiù shū shēng。
风遗异世晋有笏,犹在君家唐未轻。fēng yí yì shì jìn yǒu hù,yóu zài jūn jiā táng wèi qīng。
三复谩行诗句好,雩坛从此振吟声。sān fù mán xíng shī jù hǎo,yú tán cóng cǐ zhèn yín shēng。

宝香院

王奕

山如螺髻塔如簪,三面江环一径深。shān rú luó jì tǎ rú zān,sān miàn jiāng huán yī jìng shēn。
晓雾拂岩凝蜃气,夜潮归壑听龙吟。xiǎo wù fú yán níng shèn qì,yè cháo guī hè tīng lóng yín。
恋凉人坐临流石,带暝禽投隔岸林。liàn liáng rén zuò lín liú shí,dài míng qín tóu gé àn lín。
独憾宝香名未称,只应唤作小江心。dú hàn bǎo xiāng míng wèi chēng,zhǐ yīng huàn zuò xiǎo jiāng xīn。

四绝呈周月湖

王奕

丸中日月妙推移,才过三千六百期。wán zhōng rì yuè miào tuī yí,cái guò sān qiān liù bǎi qī。
霁月光风无尽藏,不应便黑小圈儿。jì yuè guāng fēng wú jǐn cáng,bù yīng biàn hēi xiǎo quān ér。

四绝呈周月湖

王奕

不画修眉不易妆,箧中犹是主衣裳。bù huà xiū méi bù yì zhuāng,qiè zhōng yóu shì zhǔ yī shang。
起观疆宇皆周土,只有西山尚属商。qǐ guān jiāng yǔ jiē zhōu tǔ,zhǐ yǒu xī shān shàng shǔ shāng。

四绝呈周月湖

王奕

君住山阳岸口矶,风帆雨驿去如飞。jūn zhù shān yáng àn kǒu jī,fēng fān yǔ yì qù rú fēi。
十年多少金台客,曾有沿津问泗沂。shí nián duō shǎo jīn tái kè,céng yǒu yán jīn wèn sì yí。

四绝呈周月湖

王奕

草带粘天只辨星,燧楼尽化作邮亭。cǎo dài zhān tiān zhǐ biàn xīng,suì lóu jǐn huà zuò yóu tíng。
柳桥梅驿多来使,只寄山中养鹤经。liǔ qiáo méi yì duō lái shǐ,zhǐ jì shān zhōng yǎng hè jīng。

鹤林寺绝句

王奕

应是鹃花笑口开,火头天子果何哉。yīng shì juān huā xiào kǒu kāi,huǒ tóu tiān zi guǒ hé zāi。
远公满眼沽春酒,引杀陶潜不肯来。yuǎn gōng mǎn yǎn gū chūn jiǔ,yǐn shā táo qián bù kěn lái。

再和韵上石塘吴

王奕

发燥闻君响泮宫,玉溪旴水限西东。fā zào wén jūn xiǎng pàn gōng,yù xī xū shuǐ xiàn xī dōng。
惜哉宴罢瑶池晚,乃在崇台拜下风。xī zāi yàn bà yáo chí wǎn,nǎi zài chóng tái bài xià fēng。

再和韵上石塘吴

王奕

不能随调转商宫,独抱瑶琴过鲁东。bù néng suí diào zhuǎn shāng gōng,dú bào yáo qín guò lǔ dōng。
霜满乌庭无过雀,非君谁与借东风。shuāng mǎn wū tíng wú guò què,fēi jūn shuí yǔ jiè dōng fēng。

再和韵上石塘吴

王奕

人心六籍未尝焚,千古师存道亦存。rén xīn liù jí wèi cháng fén,qiān gǔ shī cún dào yì cún。
见说汶阳官路口,几年鞍马上君门。jiàn shuō wèn yáng guān lù kǒu,jǐ nián ān mǎ shàng jūn mén。

再和韵上石塘吴

王奕

破笈兵韬久已焚,床头仅有易书存。pò jí bīng tāo jiǔ yǐ fén,chuáng tóu jǐn yǒu yì shū cún。
一观周礼归来后,依旧白云深闭门。yī guān zhōu lǐ guī lái hòu,yī jiù bái yún shēn bì mén。

五绝呈李惟学山长

王奕

尝笑蓝仙踏踏歌,极知感慨欲如何。cháng xiào lán xiān tà tà gē,jí zhī gǎn kǎi yù rú hé。
檐头白日苍生共,到了圣贤分得多。yán tóu bái rì cāng shēng gòng,dào le shèng xián fēn dé duō。

五绝呈李惟学山长

王奕

铸金为蠡声犹泯,磨石为碑字亦漫。zhù jīn wèi lí shēng yóu mǐn,mó shí wèi bēi zì yì màn。
杂杂万形归五化,烬馀方策更长存。zá zá wàn xíng guī wǔ huà,jìn yú fāng cè gèng zhǎng cún。

五绝呈李惟学山长

王奕

朝餐暮饮逐尘寰,清镜无情不驻颜。cháo cān mù yǐn zhú chén huán,qīng jìng wú qíng bù zhù yán。
千古菊泉香火地,名贤多是靠名山。qiān gǔ jú quán xiāng huǒ dì,míng xián duō shì kào míng shān。
971234567