古诗词

祖庭观丁歌

王奕

吾祖河汾文中氏,受恩未报夫子灵。wú zǔ hé fén wén zhōng shì,shòu ēn wèi bào fū zi líng。
末孙愿言无忝尔,幸际天地还清宁。mò sūn yuàn yán wú tiǎn ěr,xìng jì tiān dì hái qīng níng。
奔波水陆数千里,袖香今得拜祖庭。bēn bō shuǐ lù shù qiān lǐ,xiù xiāng jīn dé bài zǔ tíng。
天欲使观周礼在,时哉巧值开上丁。tiān yù shǐ guān zhōu lǐ zài,shí zāi qiǎo zhí kāi shàng dīng。
北方学者曹博士,新膺上命来交承。běi fāng xué zhě cáo bó shì,xīn yīng shàng mìng lái jiāo chéng。
圣门不敢负所学,事事必欲行六经。shèng mén bù gǎn fù suǒ xué,shì shì bì yù xíng liù jīng。
尔时己丑八月朔,大中门辟天微明。ěr shí jǐ chǒu bā yuè shuò,dà zhōng mén pì tiān wēi míng。
左开毓粹右观德,灯毬灿烂交流星。zuǒ kāi yù cuì yòu guān dé,dēng qiú càn làn jiāo liú xīng。
奎文阁下爇柴燎,柏林鸠鹊争飞鸣。kuí wén gé xià ruò chái liáo,bǎi lín jiū què zhēng fēi míng。
金丝堂前班引出,笙镛隐隐金石声。jīn sī táng qián bān yǐn chū,shēng yōng yǐn yǐn jīn shí shēng。
三氏诸孙列左右,皎洁宿鹭排圆汀。sān shì zhū sūn liè zuǒ yòu,jiǎo jié sù lù pái yuán tīng。
各崇尊长例就位,深衣徵及江南生。gè chóng zūn zhǎng lì jiù wèi,shēn yī zhēng jí jiāng nán shēng。
礼官三请诣磬所,朱扉咿?开中扃。lǐ guān sān qǐng yì qìng suǒ,zhū fēi yī yà kāi zhōng jiōng。
太常金乐交佚奏,秩秩笾豆环簪缨。tài cháng jīn lè jiāo yì zòu,zhì zhì biān dòu huán zān yīng。
首从先圣告祝后,邹兖次第彝樽倾。shǒu cóng xiān shèng gào zhù hòu,zōu yǎn cì dì yí zūn qīng。
却诣齐国父母庙,泗沂分配随重轻。què yì qí guó fù mǔ miào,sì yí fēn pèi suí zhòng qīng。
五贤推尊孔道者,俎豆亦得陈其诚。wǔ xián tuī zūn kǒng dào zhě,zǔ dòu yì dé chén qí chéng。
春秋天下祀文庙,太常四丁惟鲁行。chūn qiū tiān xià sì wén miào,tài cháng sì dīng wéi lǔ xíng。
青衿白发老学校,观丁未有如斯荣。qīng jīn bái fā lǎo xué xiào,guān dīng wèi yǒu rú sī róng。
俨然清都听雅乐,耳目变换心神惊。yǎn rán qīng dōu tīng yǎ lè,ěr mù biàn huàn xīn shén jīng。
南门礼毕饮福胙,公堂交错飞兕觥。nán mén lǐ bì yǐn fú zuò,gōng táng jiāo cuò fēi sì gōng。
饮馀独立杏坛下,予怀缥缈欣嘅并。yǐn yú dú lì xìng tán xià,yǔ huái piāo miǎo xīn kǎi bìng。
恭惟素王师万世,道如日月行天晴。gōng wéi sù wáng shī wàn shì,dào rú rì yuè xíng tiān qíng。
几年读易坐瓮牖,景仰阙里真蓬瀛。jǐ nián dú yì zuò wèng yǒu,jǐng yǎng quē lǐ zhēn péng yíng。
谁令溟渤化清浅,温凉亲得瞻仪形。shuí lìng míng bó huà qīng qiǎn,wēn liáng qīn dé zhān yí xíng。
吁嗟麟踣凤不至,青霄栩栩飞梁楹。xū jiē lín bó fèng bù zhì,qīng xiāo xǔ xǔ fēi liáng yíng。
想当削迹伐木日,诺仕委曲随人情。xiǎng dāng xuē jì fá mù rì,nuò shì wěi qū suí rén qíng。
不知无可无不可,与时潜跃无将迎。bù zhī wú kě wú bù kě,yǔ shí qián yuè wú jiāng yíng。
君臣大义要不废,岂应弦辙俱纷更。jūn chén dà yì yào bù fèi,qǐ yīng xián zhé jù fēn gèng。
匡围宋害走列国,哀诔汉祠垂千龄。kuāng wéi sòng hài zǒu liè guó,āi lěi hàn cí chuí qiān líng。
谁云木坏文寖丧,墓林楷理犹纵横。shuí yún mù huài wén jìn sàng,mù lín kǎi lǐ yóu zòng héng。
文谟武烈悉斯烬,春秋无复陈尝蒸。wén mó wǔ liè xī sī jìn,chūn qiū wú fù chén cháng zhēng。
皇王帝伯禅林休,尼山泗水常朝廷。huáng wáng dì bó chán lín xiū,ní shān sì shuǐ cháng cháo tíng。
孔林黄屋已八至,功与泰山争峥嵘。kǒng lín huáng wū yǐ bā zhì,gōng yǔ tài shān zhēng zhēng róng。
惜哉祥符天子幸,生晚不得随公卿。xī zāi xiáng fú tiān zi xìng,shēng wǎn bù dé suí gōng qīng。
封疆万里撤私町,冠佩此夕仰大成。fēng jiāng wàn lǐ chè sī tīng,guān pèi cǐ xī yǎng dà chéng。
八表云昏尘眯目,仲孙宣子视独瞠。bā biǎo yún hūn chén mī mù,zhòng sūn xuān zi shì dú chēng。
观周反鲁学益进,蒙与瞍语闻惊霆。guān zhōu fǎn lǔ xué yì jìn,méng yǔ sǒu yǔ wén jīng tíng。
两生此日既见圣,中道未有倾盖程。liǎng shēng cǐ rì jì jiàn shèng,zhōng dào wèi yǒu qīng gài chéng。
箪瓢道不在房杜,深惭礼乐孤汾亭。dān piáo dào bù zài fáng dù,shēn cán lǐ lè gū fén tíng。
归与玉斗授论语,愿与诸子歌菁菁。guī yǔ yù dòu shòu lùn yǔ,yuàn yǔ zhū zi gē jīng jīng。
庶乎可以报罔极,蠢生未必终顽冥。shù hū kě yǐ bào wǎng jí,chǔn shēng wèi bì zhōng wán míng。
斐然成歌记祀事,刊作学者座右铭。fěi rán chéng gē jì sì shì,kān zuò xué zhě zuò yòu míng。

王奕

王奕(生卒年不详),字伯敬,号斗山,玉山(今属江西)人。生于南宋,入元后曾出任玉山县儒学教谕。与谢枋得等南宋遗民交往密切,诗文中不乏以遗民自居的文句,所以《宋诗纪事》将他列入书中。清乾隆年间编《四库全书》,因王奕《玉窗如庵记》末署“岁癸巳二月朔,前奉旨特补玉山儒学教谕王奕伯敬谨撰并书”,认为“癸巳为至元三十年(1293),然则奕食元禄久矣,迹其出处,与仇远、白珽相类。”(《四库全书总目》卷一六六)改题元人。代表作品有《酹江月》、《摸鱼儿》和《沁园春》等。 王奕的作品>>

猜您喜欢

五绝呈李惟学山长

王奕

星气西流一掷梭,起看斗柄夜如何。xīng qì xī liú yī zhì suō,qǐ kàn dòu bǐng yè rú hé。
篝灯急了床头易,明发开门事又多。gōu dēng jí le chuáng tóu yì,míng fā kāi mén shì yòu duō。

五绝呈李惟学山长

王奕

只影随阳逐稻粱,故山元自富苍筤。zhǐ yǐng suí yáng zhú dào liáng,gù shān yuán zì fù cāng láng。
孤雄不作山梁梦,晚岁收声在凤冈。gū xióng bù zuò shān liáng mèng,wǎn suì shōu shēng zài fèng gāng。

呈招讨李春野

王奕

元田种玉不传方,春去春来野自香。yuán tián zhǒng yù bù chuán fāng,chūn qù chūn lái yě zì xiāng。
雁入燕云丹未反,笑援明月醉山阳。yàn rù yàn yún dān wèi fǎn,xiào yuán míng yuè zuì shān yáng。

呈招讨李春野

王奕

袖拂徂徕涉太峰,曾同太白舞西风。xiù fú cú lái shè tài fēng,céng tóng tài bái wǔ xī fēng。
归程鹤瘦扬州远,著访吾宗太乙翁。guī chéng hè shòu yáng zhōu yuǎn,zhù fǎng wú zōng tài yǐ wēng。

谢吴侍郎

王奕

屋角梅花枕鲁宫,柏台借重过江东。wū jiǎo méi huā zhěn lǔ gōng,bǎi tái jiè zhòng guò jiāng dōng。
月明鸟定文书静,九郡谯楼起烈风。yuè míng niǎo dìng wén shū jìng,jiǔ jùn qiáo lóu qǐ liè fēng。

谢吴侍郎

王奕

谁道灵光独不焚,孔堂金石至今存。shuí dào líng guāng dú bù fén,kǒng táng jīn shí zhì jīn cún。
皇王帝伯从开辟,不毁乾坤一合门。huáng wáng dì bó cóng kāi pì,bù huǐ qián kūn yī hé mén。

泰山

王奕

扆齐机鲁镇天关,左右微垣列两班。yǐ qí jī lǔ zhèn tiān guān,zuǒ yòu wēi yuán liè liǎng bān。
大展明堂俱翕受,黄河东畔少游山。dà zhǎn míng táng jù xī shòu,huáng hé dōng pàn shǎo yóu shān。

茂陵封禅坛

王奕

祥符天子旧明堂,二丈丰碑宿草荒。xiáng fú tiān zi jiù míng táng,èr zhàng fēng bēi sù cǎo huāng。
人世已非坛更是,摩挲老泪湿斜阳。rén shì yǐ fēi tán gèng shì,mó sā lǎo lèi shī xié yáng。

汉柏

王奕

肤剥心枯岁月深,孙枝已解作龙吟。fū bō xīn kū suì yuè shēn,sūn zhī yǐ jiě zuò lóng yín。
烈风吹起孤高韵,犹作峰头梁甫音。liè fēng chuī qǐ gū gāo yùn,yóu zuò fēng tóu liáng fǔ yīn。

孙明复石守道祠堂

王奕

师生高掠二山名,千载谁云道义轻。shī shēng gāo lüè èr shān míng,qiān zài shuí yún dào yì qīng。
岳府柏林风雨夜,琅然犹带读书声。yuè fǔ bǎi lín fēng yǔ yè,láng rán yóu dài dú shū shēng。

水帘洞

王奕

密织多因雨线添,泉绅高挂月钩纤。mì zhī duō yīn yǔ xiàn tiān,quán shēn gāo guà yuè gōu xiān。
洞仙羞见秦丞相,故遣东风放下帘。dòng xiān xiū jiàn qín chéng xiāng,gù qiǎn dōng fēng fàng xià lián。

回马岭

王奕

岭入青天不可梯,六飞到此尽遭迟。lǐng rù qīng tiān bù kě tī,liù fēi dào cǐ jǐn zāo chí。
异哉犹有秦皇马,回向庭前化鹿儿。yì zāi yóu yǒu qín huáng mǎ,huí xiàng tíng qián huà lù ér。

护驾泉

王奕

岳泉匹练落云间,万折东流不得闲。yuè quán pǐ liàn luò yún jiān,wàn zhé dōng liú bù dé xián。
驾到源头犹且护,如何护不到崖山。jià dào yuán tóu yóu qiě hù,rú hé hù bù dào yá shān。

大夫松

王奕

立身地位本清寒,下界虚明孰敢干。lì shēn dì wèi běn qīng hán,xià jiè xū míng shú gǎn gàn。
惊驾不因风雨恶,到头犹守旧苍官。jīng jià bù yīn fēng yǔ è,dào tóu yóu shǒu jiù cāng guān。

观潮阁

王奕

南岸客来过北岸,浙山尽处见闽山。nán àn kè lái guò běi àn,zhè shān jǐn chù jiàn mǐn shān。
清秋井邑棋枰里,落日汀洲画轴间。qīng qiū jǐng yì qí píng lǐ,luò rì tīng zhōu huà zhóu jiān。
971234567