古诗词

题赵显卿友义卷后

薛汉

古称燕赵多豪俊,今向燕山得赵君。gǔ chēng yàn zhào duō háo jùn,jīn xiàng yàn shān dé zhào jūn。
中岁挂冠心似水,闲时说剑气如云。zhōng suì guà guān xīn shì shuǐ,xián shí shuō jiàn qì rú yún。
埙篪每为家声合,囊橐曾因友谊分。xūn chí měi wèi jiā shēng hé,náng tuó céng yīn yǒu yì fēn。
七十长年天所相,名驹汗血更超群。qī shí zhǎng nián tiān suǒ xiāng,míng jū hàn xuè gèng chāo qún。

薛汉

元温州永嘉人,字宗海。幼力学,有令誉。以青田教谕,迁诸暨州学正。泰定帝时选充国子助教卒。工诗文,尤善于鉴辨古物。有《宗海集》。 薛汉的作品>>

猜您喜欢

和袁德平

薛汉

世路不可涉,风霜苦见侵。shì lù bù kě shè,fēng shuāng kǔ jiàn qīn。
园庐长入梦,岁月易惊心。yuán lú zhǎng rù mèng,suì yuè yì jīng xīn。
木落秋容瘦,云昏雨意深。mù luò qiū róng shòu,yún hūn yǔ yì shēn。
登楼试长望,烟水晚沈沈。dēng lóu shì zhǎng wàng,yān shuǐ wǎn shěn shěn。

寄余希声

薛汉

寄语中林友,相思又几朝。jì yǔ zhōng lín yǒu,xiāng sī yòu jǐ cháo。
书虽为路阻,梦不怕山遥。shū suī wèi lù zǔ,mèng bù pà shān yáo。
风定落花漫,雨深青草骄。fēng dìng luò huā màn,yǔ shēn qīng cǎo jiāo。
人情谅难必,不似往来潮。rén qíng liàng nán bì,bù shì wǎng lái cháo。

摇落

薛汉

摇落岁华晚,萧条门巷空。yáo luò suì huá wǎn,xiāo tiáo mén xiàng kōng。
黄花数点雨,红叶五更风。huáng huā shù diǎn yǔ,hóng yè wǔ gèng fēng。
挽镜徒催老,耽书漫得穷。wǎn jìng tú cuī lǎo,dān shū màn dé qióng。
亲朋顿乖隔,幽意若为同。qīn péng dùn guāi gé,yōu yì ruò wèi tóng。

枉渚

薛汉

枉渚倚孤棹,意行随杖藜。wǎng zhǔ yǐ gū zhào,yì xíng suí zhàng lí。
鸥边渔艇小,牛后牧童低。ōu biān yú tǐng xiǎo,niú hòu mù tóng dī。
秋色多因树,寒声半是溪。qiū sè duō yīn shù,hán shēng bàn shì xī。
何当买茅屋,此地卜幽栖。hé dāng mǎi máo wū,cǐ dì bo yōu qī。

和伯雍夜坐

薛汉

月落夜方半,江空岁又阑。yuè luò yè fāng bàn,jiāng kōng suì yòu lán。
浮生知易老,久客欲归难。fú shēng zhī yì lǎo,jiǔ kè yù guī nán。
漏静忽闻笛,楼高谁倚阑。lòu jìng hū wén dí,lóu gāo shuí yǐ lán。
呼灯更小酌,起舞戏盘跚。hū dēng gèng xiǎo zhuó,qǐ wǔ xì pán shān。

湖上

薛汉

一舸泛霜晴,湖波寒更清。yī gě fàn shuāng qíng,hú bō hán gèng qīng。
平堤连野色,远市合舂声。píng dī lián yě sè,yuǎn shì hé chōng shēng。
尘土浪终日,山林负半生。chén tǔ làng zhōng rì,shān lín fù bàn shēng。
回头夕阳外,烟渚白鸥轻。huí tóu xī yáng wài,yān zhǔ bái ōu qīng。

马元博下第归松江省觐

薛汉

木落蓬飞天已寒,束书火急出燕山。mù luò péng fēi tiān yǐ hán,shù shū huǒ jí chū yàn shān。
霜蹄暂蹶终超忽,风翮高抟只等闲。shuāng tí zàn jué zhōng chāo hū,fēng hé gāo tuán zhǐ děng xián。
文度且应归膝上,士龙能久在云间。wén dù qiě yīng guī xī shàng,shì lóng néng jiǔ zài yún jiān。
深秋送尽南辕客,一夜思家鬓欲斑。shēn qiū sòng jǐn nán yuán kè,yī yè sī jiā bìn yù bān。

送杨仲弘编修

薛汉

今代扬雄更绝伦,布衣一出便词臣。jīn dài yáng xióng gèng jué lún,bù yī yī chū biàn cí chén。
眼空四海谭无底,胸著千年汲愈新。yǎn kōng sì hǎi tán wú dǐ,xiōng zhù qiān nián jí yù xīn。
芸暖图书蓬阁晓,花明剑佩凤池春。yún nuǎn tú shū péng gé xiǎo,huā míng jiàn pèi fèng chí chūn。
传闻贾傅初归国,亦有当年共策人。chuán wén jiǎ fù chū guī guó,yì yǒu dāng nián gòng cè rén。

和马伯庸御史效义山无题四首

薛汉

羽林垂彩动天江,幕府光联白虎幢。yǔ lín chuí cǎi dòng tiān jiāng,mù fǔ guāng lián bái hǔ chuáng。
吏法有章皆画一,将坛得士故无双。lì fǎ yǒu zhāng jiē huà yī,jiāng tán dé shì gù wú shuāng。
台中长夏霜凝简,掖内通宵雾锁窗。tái zhōng zhǎng xià shuāng níng jiǎn,yē nèi tōng xiāo wù suǒ chuāng。
若使九门容径入,肯思岩隐听流淙。ruò shǐ jiǔ mén róng jìng rù,kěn sī yán yǐn tīng liú cóng。

和马伯庸御史效义山无题四首

薛汉

良人执戟待明光,谁与金炉共夕香。liáng rén zhí jǐ dài míng guāng,shuí yǔ jīn lú gòng xī xiāng。
妆镜晓寒凝蝶粉,舞衣春暖卸莺黄。zhuāng jìng xiǎo hán níng dié fěn,wǔ yī chūn nuǎn xiè yīng huáng。
渡江桃叶应怜我,照水荷花似见郎。dù jiāng táo yè yīng lián wǒ,zhào shuǐ hé huā shì jiàn láng。
太息蹇修无复理,空思掺手为缝裳。tài xī jiǎn xiū wú fù lǐ,kōng sī càn shǒu wèi fèng shang。

和马伯庸御史效义山无题四首

薛汉

乘槎准拟逐秋潮,却访成都万里桥。chéng chá zhǔn nǐ zhú qiū cháo,què fǎng chéng dōu wàn lǐ qiáo。
沧海有山皆缥缈,青云无路不迢遥。cāng hǎi yǒu shān jiē piāo miǎo,qīng yún wú lù bù tiáo yáo。
闲居潘岳惊斑鬓,归去陶潜懒折腰。xián jū pān yuè jīng bān bìn,guī qù táo qián lǎn zhé yāo。
后夜相期明月上,露台高处弄笙箫。hòu yè xiāng qī míng yuè shàng,lù tái gāo chù nòng shēng xiāo。

和马伯庸御史效义山无题四首

薛汉

骥服盐车两耳垂,臂空九折未成医。jì fú yán chē liǎng ěr chuí,bì kōng jiǔ zhé wèi chéng yī。
欲寻箕颍终逃世,苦恨章逢不入时。yù xún jī yǐng zhōng táo shì,kǔ hèn zhāng féng bù rù shí。
金井蛩鸣知露冷,银河鹊度看星移。jīn jǐng qióng míng zhī lù lěng,yín hé què dù kàn xīng yí。
长贫久客应无补,拟挽沧江塞漏卮。zhǎng pín jiǔ kè yīng wú bǔ,nǐ wǎn cāng jiāng sāi lòu zhī。

和柳道传感怀

薛汉

已无言语可为阶,野性那兼不好排。yǐ wú yán yǔ kě wèi jiē,yě xìng nà jiān bù hǎo pái。
买笑谁挥金似土,浇愁空想酒如淮。mǎi xiào shuí huī jīn shì tǔ,jiāo chóu kōng xiǎng jiǔ rú huái。
仪庭鹓鹭多乘运,失水鳣鲸自感怀。yí tíng yuān lù duō chéng yùn,shī shuǐ zhān jīng zì gǎn huái。
物我本无何得丧,且随达士共谈谐。wù wǒ běn wú hé dé sàng,qiě suí dá shì gòng tán xié。

送杜清碧入京二首

薛汉

玉笥峰前久白云,铜驼陌上暂红尘。yù sì fēng qián jiǔ bái yún,tóng tuó mò shàng zàn hóng chén。
有书未肯干时宰,命驾惟应访故人。yǒu shū wèi kěn gàn shí zǎi,mìng jià wéi yīng fǎng gù rén。
沧海鱼龙波浪阔,颠厓草木雪霜频。cāng hǎi yú lóng bō làng kuò,diān yá cǎo mù xuě shuāng pín。
逢时少试经纶手,回首山林迹未陈。féng shí shǎo shì jīng lún shǒu,huí shǒu shān lín jì wèi chén。

送杜清碧入京二首

薛汉

风雨蓬蒿病已侵,那堪送远更秋深。fēng yǔ péng hāo bìng yǐ qīn,nà kān sòng yuǎn gèng qiū shēn。
离情不断千寻绠,高义难磨百炼金。lí qíng bù duàn qiān xún gěng,gāo yì nán mó bǎi liàn jīn。
乔木参天元有节,闲云出岫本无心。qiáo mù cān tiān yuán yǒu jié,xián yún chū xiù běn wú xīn。
湖山摇落关河杳,后夜相思遣梦寻。hú shān yáo luò guān hé yǎo,hòu yè xiāng sī qiǎn mèng xún。
45123