古诗词

爱月夜眠迟

郑奎妻

香肌半亸金钗卸,寂寂重门深锁夜。xiāng jī bàn duǒ jīn chāi xiè,jì jì zhòng mén shēn suǒ yè。
素魄初离碧海端,清光已透珠帘罅。sù pò chū lí bì hǎi duān,qīng guāng yǐ tòu zhū lián xià。
徘徊不语倚阑干,斗转参横风露寒。pái huái bù yǔ yǐ lán gàn,dòu zhuǎn cān héng fēng lù hán。
小娃低语唤归寝,犹过蔷薇架后看。xiǎo wá dī yǔ huàn guī qǐn,yóu guò qiáng wēi jià hòu kàn。
猜您喜欢

夏月词

郑奎妻

芭蕉叶展青鸾尾,萱草花含金凤嘴。bā jiāo yè zhǎn qīng luán wěi,xuān cǎo huā hán jīn fèng zuǐ。
一双乳燕出雕梁,数点新荷浮绿水。yī shuāng rǔ yàn chū diāo liáng,shù diǎn xīn hé fú lǜ shuǐ。
困人天气日长时,针线慵拈午漏迟。kùn rén tiān qì rì zhǎng shí,zhēn xiàn yōng niān wǔ lòu chí。
起向石榴阴畔立,戏将梅子打莺儿。qǐ xiàng shí liú yīn pàn lì,xì jiāng méi zi dǎ yīng ér。

冬月词

郑奎妻

山茶未开梅先吐,风动帘旌雪花舞。shān chá wèi kāi méi xiān tǔ,fēng dòng lián jīng xuě huā wǔ。
金盘冐冷塑狻猊,绣幕围春护鹦鹉。jīn pán mào lěng sù suān ní,xiù mù wéi chūn hù yīng wǔ。
倩人呵笔画双眉,脂水凝寒上脸迟。qiàn rén hē bǐ huà shuāng méi,zhī shuǐ níng hán shàng liǎn chí。
妆罢扶头重照镜,凤钗斜压瑞香枝。zhuāng bà fú tóu zhòng zhào jìng,fèng chāi xié yā ruì xiāng zhī。

春词

郑奎妻

春风吹花落红雪,杨柳阴浓啼百舌。chūn fēng chuī huā luò hóng xuě,yáng liǔ yīn nóng tí bǎi shé。
东家蝴蝶西家飞,前岁樱桃今岁结。dōng jiā hú dié xī jiā fēi,qián suì yīng táo jīn suì jié。
秋千蹴罢鬓鬖髿,粉汗凝香沁绿纱。qiū qiān cù bà bìn sān suō,fěn hàn níng xiāng qìn lǜ shā。
侍女亦知心内事,银瓶汲水煮新茶。shì nǚ yì zhī xīn nèi shì,yín píng jí shuǐ zhǔ xīn chá。

秋词

郑奎妻

铁马声喧风力紧,云窗梦破鸳鸯枕。tiě mǎ shēng xuān fēng lì jǐn,yún chuāng mèng pò yuān yāng zhěn。
玉炉烧麝有馀香,罗扇扑萤无定影。yù lú shāo shè yǒu yú xiāng,luó shàn pū yíng wú dìng yǐng。
洞箫一曲是谁家,河汉西流月半斜。dòng xiāo yī qū shì shuí jiā,hé hàn xī liú yuè bàn xié。
要染纎纎红指甲,金盘夜捣凤仙花。yào rǎn xiān xiān hóng zhǐ jiǎ,jīn pán yè dǎo fèng xiān huā。

弄花香满衣

郑奎妻

䳌声响处东风急,红紫丛边久凝立。shēng xiǎng chù dōng fēng jí,hóng zǐ cóng biān jiǔ níng lì。
素手攀条恐刺伤,金莲移步嫌苔湿。sù shǒu pān tiáo kǒng cì shāng,jīn lián yí bù xián tái shī。
幽芳撷罢揜兰堂,馥郁馀香满绣床。yōu fāng xié bà yǎn lán táng,fù yù yú xiāng mǎn xiù chuáng。
蜂蝶纷纷入帘户,飞来飞去绕衣裳。fēng dié fēn fēn rù lián hù,fēi lái fēi qù rào yī shang。

题灯花

郑奎妻

粲烂灯花向夜开,盈盈金粟坠银台。càn làn dēng huā xiàng yè kāi,yíng yíng jīn sù zhuì yín tái。
梨园料想无他事,只是良人自远来。lí yuán liào xiǎng wú tā shì,zhǐ shì liáng rén zì yuǎn lái。

掬水月在手

郑奎妻

银塘水满蟾光吐,嫦娥夜夜冯夷府。yín táng shuǐ mǎn chán guāng tǔ,cháng é yè yè féng yí fǔ。
荡漾明珠若可扪,分明兔影如堪数。dàng yàng míng zhū ruò kě mén,fēn míng tù yǐng rú kān shù。
美人自挹濯春葱,忽讶冰轮在掌中。měi rén zì yì zhuó chūn cōng,hū yà bīng lún zài zhǎng zhōng。
女伴临流笑相语,指尖擎出广寒宫。nǚ bàn lín liú xiào xiāng yǔ,zhǐ jiān qíng chū guǎng hán gōng。

惜花春起早

郑奎妻

胭脂晓破湘桃萼,露重荼䕷香雪落。yān zhī xiǎo pò xiāng táo è,lù zhòng tú mí xiāng xuě luò。
媚紫浓遮刺绣窗,娇红斜映秋千索。mèi zǐ nóng zhē cì xiù chuāng,jiāo hóng xié yìng qiū qiān suǒ。
辘轳惊梦急起来,梳云云暇临䊋台。lù lú jīng mèng jí qǐ lái,shū yún yún xiá lín tái。
笑呼侍女秉明烛,先照海棠开未开。xiào hū shì nǚ bǐng míng zhú,xiān zhào hǎi táng kāi wèi kāi。