古诗词

自天平游灵岩次胡古愚韵

干文传

两峰阊门西,突兀俯众丘。liǎng fēng chāng mén xī,tū wù fǔ zhòng qiū。
昔年歌舞地,潺湲水空流。xī nián gē wǔ dì,chán yuán shuǐ kōng liú。
岿然白云祠,祀事久益修。kuī rán bái yún cí,sì shì jiǔ yì xiū。
尚书献纳后,聊复吴中游。shàng shū xiàn nà hòu,liáo fù wú zhōng yóu。
东阳二佳士,并驱驷玉虬。dōng yáng èr jiā shì,bìng qū sì yù qiú。
相从泉石间,共赏花竹幽。xiāng cóng quán shí jiān,gòng shǎng huā zhú yōu。
振步极玄览,万象输吟眸。zhèn bù jí xuán lǎn,wàn xiàng shū yín móu。
笑语落空谷,转觉吾生浮。xiào yǔ luò kōng gǔ,zhuǎn jué wú shēng fú。
登高固能赋,一洗千古愁。dēng gāo gù néng fù,yī xǐ qiān gǔ chóu。
日暮微风发,山气凉如秋。rì mù wēi fēng fā,shān qì liáng rú qiū。
老禅亦好事,款曲邀人留。lǎo chán yì hǎo shì,kuǎn qū yāo rén liú。
清泉出岩窦,浊醪过墙头。qīng quán chū yán dòu,zhuó láo guò qiáng tóu。
吾曹亦何幸,去去同仙舟。wú cáo yì hé xìng,qù qù tóng xiān zhōu。

干文传

元平江人,字寿道,号仁里,又号止斋。十岁能属文。仁宗延祐二年进士,授同知昌国州事。累升婺源知州,改知吴江州,所至皆有善政。顺帝时预修《宋史》,书成,擢集院待制,以礼部尚书致仕。识度凝远,喜接引后进,所取士后多知名。为文务雅正,尤长政事。有《仁里漫稿》。 干文传的作品>>

猜您喜欢

至顺四年四月九日同王叔能柳道传钱翼之胡古愚游天平山次古愚韵

干文传

苍壁屯云戟卫森,白云入户衮衣临。cāng bì tún yún jǐ wèi sēn,bái yún rù hù gǔn yī lín。
千章乔木只如故,一尺流泉不在深。qiān zhāng qiáo mù zhǐ rú gù,yī chǐ liú quán bù zài shēn。
剩有桑麻居杜曲,岂无觞咏集山阴。shèng yǒu sāng má jū dù qū,qǐ wú shāng yǒng jí shān yīn。
登高却省曾游处,短发搔馀不耐簪。dēng gāo què shěng céng yóu chù,duǎn fā sāo yú bù nài zān。

题水村图

干文传

桑梓未能志楚甸,琴书已久住吴门。sāng zǐ wèi néng zhì chǔ diān,qín shū yǐ jiǔ zhù wú mén。
悠悠江海风烟隔,知是夕阳何处村?yōu yōu jiāng hǎi fēng yān gé,zhī shì xī yáng hé chù cūn?

敬题范文正公所书伯夷颂卷尾

干文传

孤竹身为百世师,范公手染退之辞。gū zhú shēn wèi bǎi shì shī,fàn gōng shǒu rǎn tuì zhī cí。
不知青社挥毫日,得似天章论道时。bù zhī qīng shè huī háo rì,dé shì tiān zhāng lùn dào shí。

自灵岩登天平山次柳道传韵

干文传

范公命世才,志欲清禹甸。fàn gōng mìng shì cái,zhì yù qīng yǔ diān。
高名冠礼闱,直道行谏院。gāo míng guān lǐ wéi,zhí dào xíng jiàn yuàn。
气节凛霜柏,精神烂岩电。qì jié lǐn shuāng bǎi,jīng shén làn yán diàn。
常怀天下忧,每恨党锢传。cháng huái tiān xià yōu,měi hèn dǎng gù chuán。
买田赡贫族,貤恩贲幽竁。mǎi tián shàn pín zú,yí ēn bēn yōu cuì。
致君岂无术,不采羞自荐。zhì jūn qǐ wú shù,bù cǎi xiū zì jiàn。
身未安朝廷,勋已树方面。shēn wèi ān cháo tíng,xūn yǐ shù fāng miàn。
稍亏一篑成,俄感两楹奠。shāo kuī yī kuì chéng,é gǎn liǎng yíng diàn。
相业贻后昆,源深流益衍。xiāng yè yí hòu kūn,yuán shēn liú yì yǎn。
峨峨天平山,先茔神所恋。é é tiān píng shān,xiān yíng shén suǒ liàn。
灵斿溯天风,□捷百夫牵。líng yóu sù tiān fēng,jié bǎi fū qiān。
堂高庙貌尊,寺近法轮转。táng gāo miào mào zūn,sì jìn fǎ lún zhuǎn。
帘静香更清,庭幽香逾茜。lián jìng xiāng gèng qīng,tíng yōu xiāng yú qiàn。
侯邦秩春祀,辟户丹青绚。hóu bāng zhì chūn sì,pì hù dān qīng xuàn。
系牲有丰碑,孰敢易以面。xì shēng yǒu fēng bēi,shú gǎn yì yǐ miàn。
忠孝结人心,异代民不倦。zhōng xiào jié rén xīn,yì dài mín bù juàn。
兹游及初夏,乔木鸟声啭。zī yóu jí chū xià,qiáo mù niǎo shēng zhuàn。
遗搆指吴宫,往事鄙勾践。yí gòu zhǐ wú gōng,wǎng shì bǐ gōu jiàn。
至今十载后,红膏汗苍巘。zhì jīn shí zài hòu,hóng gāo hàn cāng yǎn。
青松自高卧,日出露光泫。qīng sōng zì gāo wò,rì chū lù guāng xuàn。
衣从空翠沾,杯带流霞咽。yī cóng kōng cuì zhān,bēi dài liú xiá yàn。
溪声碎珠玉,势若疾飞霰。xī shēng suì zhū yù,shì ruò jí fēi xiàn。
肩舆去如飞,侧径不容眄。jiān yú qù rú fēi,cè jìng bù róng miǎn。
人归华表鹤,石化洞中燕。rén guī huá biǎo hè,shí huà dòng zhōng yàn。
惟有白云居,不知陵谷变。wéi yǒu bái yún jū,bù zhī líng gǔ biàn。
一亭俯流泉,颇觉游览便。yī tíng fǔ liú quán,pǒ jué yóu lǎn biàn。
龙门快先登,卓笔喜遥见。lóng mén kuài xiān dēng,zhuó bǐ xǐ yáo jiàn。
山形如罘罳,回合护台殿。shān xíng rú fú sī,huí hé hù tái diàn。
一宿赞公房,莲花催晓箭。yī sù zàn gōng fáng,lián huā cuī xiǎo jiàn。
芳题勒岩壁,清饮却歌扇。fāng tí lēi yán bì,qīng yǐn què gē shàn。
平生子长游,奚暇论封禅。píng shēng zi zhǎng yóu,xī xiá lùn fēng chán。
纪行诗固奇,属和语多谚。jì xíng shī gù qí,shǔ hé yǔ duō yàn。
真同雩咏归,宁狂不为狷。zhēn tóng yú yǒng guī,níng kuáng bù wèi juàn。
识琴谁似邕,知玉莫如卞。shí qín shuí shì yōng,zhī yù mò rú biàn。