古诗词

水龙吟·梅

杨樵云

一枝斜堕墙腰,向人颤袅如相媚。yī zhī xié duò qiáng yāo,xiàng rén chàn niǎo rú xiāng mèi。
是谁剪取,断云零玉,轻轻妆缀。shì shuí jiǎn qǔ,duàn yún líng yù,qīng qīng zhuāng zhuì。
不是幽人,如何能到,水边沙际。bù shì yōu rén,rú hé néng dào,shuǐ biān shā jì。
又匆匆过了,春风半面,尽长把、重门闭。yòu cōng cōng guò le,chūn fēng bàn miàn,jǐn zhǎng bǎ zhòng mén bì。
只管相思成梦,道无情、又关乡意。zhǐ guǎn xiāng sī chéng mèng,dào wú qíng yòu guān xiāng yì。
苍苔半亩,如今已是,鹿胎田地。cāng tái bàn mǔ,rú jīn yǐ shì,lù tāi tián dì。
甚欲追陪,却嫌花下,翠环解语。shén yù zhuī péi,què xián huā xià,cuì huán jiě yǔ。
待何时月转,幽房醉了,不教归去。dài hé shí yuè zhuǎn,yōu fáng zuì le,bù jiào guī qù。
猜您喜欢

满庭芳·影

杨樵云

只道空烟,又疑流水,依依却是行云。zhǐ dào kōng yān,yòu yí liú shuǐ,yī yī què shì xíng yún。
了然相对,又是梦纷纭。le rán xiāng duì,yòu shì mèng fēn yún。
半面春风图画,黄金在、难铸昭君。bàn miàn chūn fēng tú huà,huáng jīn zài nán zhù zhāo jūn。
溪桥断,梅花晴雪,端的白三分。xī qiáo duàn,méi huā qíng xuě,duān de bái sān fēn。
真真。zhēn zhēn。
难唤醒,三年抽藕,织得榴裙。nán huàn xǐng,sān nián chōu ǒu,zhī dé liú qún。
甚徘徊窥镜,交翼鸾文。shén pái huái kuī jìng,jiāo yì luán wén。
一片飞花来去,并刀快、剪取晴纹。yī piàn fēi huā lái qù,bìng dāo kuài jiǎn qǔ qíng wén。
无情处,分明着眼,强半带春醺。wú qíng chù,fēn míng zhe yǎn,qiáng bàn dài chūn xūn。

水龙吟·梦

杨樵云

多情不在分明,绣窗日日花阴午。duō qíng bù zài fēn míng,xiù chuāng rì rì huā yīn wǔ。
依依云絮,溶溶香雪,觑他寻路。yī yī yún xù,róng róng xiāng xuě,qù tā xún lù。
一滴东风,怎生消得,翠苞红栩。yī dī dōng fēng,zěn shēng xiāo dé,cuì bāo hóng xǔ。
被疏钟敲断,流莺唤起,但长记、弓弯舞。bèi shū zhōng qiāo duàn,liú yīng huàn qǐ,dàn zhǎng jì gōng wān wǔ。
定是相思入骨,到如今、月痕同醉。dìng shì xiāng sī rù gǔ,dào rú jīn yuè hén tóng zuì。
教人枉了,若还真个,匆匆如此。jiào rén wǎng le,ruò hái zhēn gè,cōng cōng rú cǐ。
全未惺松,缬纹生眼,胡床犹据。quán wèi xīng sōng,xié wén shēng yǎn,hú chuáng yóu jù。
算从前、总是无凭,待说与、如何寄。suàn cóng qián zǒng shì wú píng,dài shuō yǔ rú hé jì。