古诗词

原道歌

李道纯

玄流若也透玄关,蹑景登真果不难。xuán liú ruò yě tòu xuán guān,niè jǐng dēng zhēn guǒ bù nán。
只是星儿孔窍子,迷人如隔万重山。zhǐ shì xīng ér kǒng qiào zi,mí rén rú gé wàn zhòng shān。
世间纵有金丹客,太半泥文并着物。shì jiān zòng yǒu jīn dān kè,tài bàn ní wén bìng zhe wù。
虽然苦志教门中,却似痴猫守空窟。suī rán kǔ zhì jiào mén zhōng,què shì chī māo shǒu kōng kū。
或将金石为丹母,或云口鼻为玄牝。huò jiāng jīn shí wèi dān mǔ,huò yún kǒu bí wèi xuán pìn。
或云心肾为坎离,或云精血为奇偶。huò yún xīn shèn wèi kǎn lí,huò yún jīng xuè wèi qí ǒu。
劳形苦体费精神,妙本支离道不伸。láo xíng kǔ tǐ fèi jīng shén,miào běn zhī lí dào bù shēn。
直待灵源都丧尽,尚犹执着不回身。zhí dài líng yuán dōu sàng jǐn,shàng yóu zhí zhe bù huí shēn。
人人自有长生药,道法法人人不肖。rén rén zì yǒu zhǎng shēng yào,dào fǎ fǎ rén rén bù xiào。
浮华乱目孰回光,薄雾牵情谁返照?fú huá luàn mù shú huí guāng,báo wù qiān qíng shuí fǎn zhào?
我观颖川野云翁,奇哉道释俱贯通。wǒ guān yǐng chuān yě yún wēng,qí zāi dào shì jù guàn tōng。
玉锁金枷齐解脱,急流勇退慕玄风。yù suǒ jīn jiā qí jiě tuō,jí liú yǒng tuì mù xuán fēng。
我今得见知音友,故把天机都泄漏。wǒ jīn dé jiàn zhī yīn yǒu,gù bǎ tiān jī dōu xiè lòu。
坎水中间一点金,急须取向离中辏。kǎn shuǐ zhōng jiān yī diǎn jīn,jí xū qǔ xiàng lí zhōng còu。
一句道心话与贤,从今不必乱钻研。yī jù dào xīn huà yǔ xián,cóng jīn bù bì luàn zuān yán。
九夏但观龙取水,明明天意露真诠。jiǔ xià dàn guān lóng qǔ shuǐ,míng míng tiān yì lù zhēn quán。
会得此机知采药,地雷震处鼓橐籥。huì dé cǐ jī zhī cǎi yào,dì léi zhèn chù gǔ tuó yuè。
霎时云雨大滂沱,万气咸臻真快乐。shà shí yún yǔ dà pāng tuó,wàn qì xián zhēn zhēn kuài lè。
水中取得玉蟾蜍,送入悬胎鼎内储。shuǐ zhōng qǔ dé yù chán chú,sòng rù xuán tāi dǐng nèi chǔ。
进火退符功力到,无中生有结玄珠。jìn huǒ tuì fú gōng lì dào,wú zhōng shēng yǒu jié xuán zhū。
获得玄珠未是妙,调神温养犹深奥。huò dé xuán zhū wèi shì miào,diào shén wēn yǎng yóu shēn ào。
铅要走而汞要飞,水怕寒兮火怕燥。qiān yào zǒu ér gǒng yào fēi,shuǐ pà hán xī huǒ pà zào。
火周须要识持盈,静定三元大宝成。huǒ zhōu xū yào shí chí yíng,jìng dìng sān yuán dà bǎo chéng。
迸破顶门神蜕也,与君同步谒三清。bèng pò dǐng mén shén tuì yě,yǔ jūn tóng bù yè sān qīng。

李道纯

李道纯 ,湖南都梁(武冈)人,宋末元初著名道士。字元素,号清庵,别号“莹蟾子”。精于内丹学。李道纯博学多才,他的内丹理论兼容并包,系统非常完整。其师王金蟾为道教丹功南宗白玉蟾之弟子。李道纯融合内丹道派南北二宗。其内丹理论以“守中”为要诀。 故后人称其为内丹学中的中派。 李道纯的作品>>

猜您喜欢

满江红·赠孙居士

李道纯

这点虚灵,自古来、无亏无缺。zhè diǎn xū líng,zì gǔ lái wú kuī wú quē。
更烁烁圆圆,澄澄彻彻。gèng shuò shuò yuán yuán,chéng chéng chè chè。
照破洪蒙前底事,分开蟾窟中间穴。zhào pò hóng méng qián dǐ shì,fēn kāi chán kū zhōng jiān xué。
向庵中、养个白虾蟆,皎如雪。xiàng ān zhōng yǎng gè bái xiā má,jiǎo rú xuě。
那些儿,无可说。nà xiē ér,wú kě shuō。
利如金,团似月。lì rú jīn,tuán shì yuè。
运化化生,生了无休歇。yùn huà huà shēng,shēng le wú xiū xiē。
山水蒙时天癸降,地雷复处玄霜结。shān shuǐ méng shí tiān guǐ jiàng,dì léi fù chù xuán shuāng jié。
驾青鸾、直谒广寒宫,超生灭。jià qīng luán zhí yè guǎng hán gōng,chāo shēng miè。

满江红·赠密庵

李道纯

一粒金丹,这出处、孰知年劫。yī lì jīn dān,zhè chū chù shú zhī nián jié。
若不识根源,怎生调燮。ruò bù shí gēn yuán,zěn shēng diào xiè。
况是自家元有底,何须着相胡施设。kuàng shì zì jiā yuán yǒu dǐ,hé xū zhe xiāng hú shī shè。
我分明、举似学仙人,天机泄。wǒ fēn míng jǔ shì xué xiān rén,tiān jī xiè。
软如绵,硬似铁。ruǎn rú mián,yìng shì tiě。
利如金,圆似月。lì rú jīn,yuán shì yuè。
又不方不圆,无亏无缺。yòu bù fāng bù yuán,wú kuī wú quē。
放则迸开天地穷,收来隐在虚无穴。fàng zé bèng kāi tiān dì qióng,shōu lái yǐn zài xū wú xué。
问不收不放作么生,应难说。wèn bù shōu bù fàng zuò me shēng,yīng nán shuō。

满江红·赠密庵述三教

李道纯

教有三门,致极处、元来只一。jiào yǒu sān mén,zhì jí chù yuán lái zhǐ yī。
这一字法门,深不可测。zhè yī zì fǎ mén,shēn bù kě cè。
老子谷神恒不死,仲尼心易初无画。lǎo zi gǔ shén héng bù sǐ,zhòng ní xīn yì chū wú huà。
问瞿昙教外涅槃心,密密密。wèn qú tán jiào wài niè pán xīn,mì mì mì。
学神仙,须定息。xué shén xiān,xū dìng xī。
学圣人,忘智识。xué shèng rén,wàng zhì shí。
论做佛机缄,只凭慧力。lùn zuò fú jī jiān,zhǐ píng huì lì。
道释儒流都勘破,圆明觉照工夫毕。dào shì rú liú dōu kān pò,yuán míng jué zhào gōng fū bì。
看顶门、进破见真如,光赫赫。kàn dǐng mén jìn pò jiàn zhēn rú,guāng hè hè。

满江红·赠虚庵

李道纯

日用工夫,只一味、存虚抱素。rì yòng gōng fū,zhǐ yī wèi cún xū bào sù。
会殊途同归,一致百虑。huì shū tú tóng guī,yī zhì bǎi lǜ。
紫极宫中元气息,调我鼎内三花聚。zǐ jí gōng zhōng yuán qì xī,diào wǒ dǐng nèi sān huā jù。
问安炉、立鼎事如何,乾金铸。wèn ān lú lì dǐng shì rú hé,qián jīn zhù。
缚金乌,获玉兔。fù jīn wū,huò yù tù。
捉将来,封土釜。zhuō jiāng lái,fēng tǔ fǔ。
这火候抽添,更须防护。zhè huǒ hòu chōu tiān,gèng xū fáng hù。
至宝圆成明出入,法身形兆无来去。zhì bǎo yuán chéng míng chū rù,fǎ shēn xíng zhào wú lái qù。
便潜身、直谒太清宫,神常住。biàn qián shēn zhí yè tài qīng gōng,shén cháng zhù。

满江红·赠睡着李道判

李道纯

好睡家风,别有个、睡眠三昧。hǎo shuì jiā fēng,bié yǒu gè shuì mián sān mèi。
但睡里心诚,睡中澄意。dàn shuì lǐ xīn chéng,shuì zhōng chéng yì。
睡法既能知止趣,便于睡里调神气。shuì fǎ jì néng zhī zhǐ qù,biàn yú shuì lǐ diào shén qì。
这睡功、消息睡安禅,少人会。zhè shuì gōng xiāo xī shuì ān chán,shǎo rén huì。
身虽眠,性不昧。shēn suī mián,xìng bù mèi。
目虽睡内不闭。mù suī shuì nèi bù bì。
向熟睡中间,隐帖帖地。xiàng shú shuì zhōng jiān,yǐn tiē tiē dì。
一枕清风凉彻骨,梦于物外闲游戏。yī zhěn qīng fēng liáng chè gǔ,mèng yú wù wài xián yóu xì。
觉来时、身在广寒宫,抱蟾睡。jué lái shí shēn zài guǎng hán gōng,bào chán shuì。

满庭芳·授记定庵

李道纯

学佛学仙,参禅穷理,不离玄牝中间。xué fú xué xiān,cān chán qióng lǐ,bù lí xuán pìn zhōng jiān。
可怜迷谬,往往□相瞒。kě lián mí miù,wǎng wǎng xiāng mán。
一味寻枝摘叶,徒坐破、几个蒲团。yī wèi xún zhī zhāi yè,tú zuò pò jǐ gè pú tuán。
堪伤处,外边寻觅,笑杀老瞿昙。kān shāng chù,wài biān xún mì,xiào shā lǎo qú tán。
些儿真造化,诚能亲见,胆冷心寒。xiē ér zhēn zào huà,chéng néng qīn jiàn,dǎn lěng xīn hán。
定庵高士,好向定中参。dìng ān gāo shì,hǎo xiàng dìng zhōng cān。
看破娘生面目,把从前、学解掀翻。kàn pò niáng shēng miàn mù,bǎ cóng qián xué jiě xiān fān。
真空透,髑髅迸破,真主自离庵。zhēn kōng tòu,dú lóu bèng pò,zhēn zhǔ zì lí ān。

满庭芳·赠焦提举

李道纯

寂寞山居,喧轰市隐,头头总是玄关。jì mò shān jū,xuān hōng shì yǐn,tóu tóu zǒng shì xuán guān。
资明高士,须向定中参。zī míng gāo shì,xū xiàng dìng zhōng cān。
我把活人手段,杀人刀、慢慢教看。wǒ bǎ huó rén shǒu duàn,shā rén dāo màn màn jiào kàn。
君还悟,只今荐取,超脱不为难。jūn hái wù,zhǐ jīn jiàn qǔ,chāo tuō bù wèi nán。
一言明说破,起初下手,先炼三三。yī yán míng shuō pò,qǐ chū xià shǒu,xiān liàn sān sān。
自玄宫起火,运入昆山。zì xuán gōng qǐ huǒ,yùn rù kūn shān。
把定则云横谷口,放行也、月落寒潭。bǎ dìng zé yún héng gǔ kǒu,fàng xíng yě yuè luò hán tán。
功因竟,大蟾成象,名姓列仙班。gōng yīn jìng,dà chán chéng xiàng,míng xìng liè xiān bān。

自得

李道纯

打破鸿蒙窍,都无佛与仙。dǎ pò hóng méng qiào,dōu wú fú yǔ xiān。
既非心外妙,不是口头禅。jì fēi xīn wài miào,bù shì kǒu tóu chán。
尽日优游过,通宵自在眠。jǐn rì yōu yóu guò,tōng xiāo zì zài mián。
委身潜绝境,万事付之天。wěi shēn qián jué jìng,wàn shì fù zhī tiān。

自得

李道纯

一切有为法,般般尽是尘。yī qiè yǒu wèi fǎ,bān bān jǐn shì chén。
穷通诸物理,放下此心身。qióng tōng zhū wù lǐ,fàng xià cǐ xīn shēn。
随处安禅定,趋时乐至真。suí chù ān chán dìng,qū shí lè zhì zhēn。
每将周易髓,警拔世间人。měi jiāng zhōu yì suǐ,jǐng bá shì jiān rén。

自得

李道纯

得造无为妙,终朝不出门。dé zào wú wèi miào,zhōng cháo bù chū mén。
机缘全绝断,天理自然存。jī yuán quán jué duàn,tiān lǐ zì rán cún。
日用天行健,平常地势坤。rì yòng tiān xíng jiàn,píng cháng dì shì kūn。
警提门弟子,复命与归根。jǐng tí mén dì zi,fù mìng yǔ guī gēn。

自得

李道纯

打透都关锁,天然会大同。dǎ tòu dōu guān suǒ,tiān rán huì dà tóng。
龟毛元自绿,鹤顶本来红。guī máo yuán zì lǜ,hè dǐng běn lái hóng。
可道非常道,行功是外功。kě dào fēi cháng dào,xíng gōng shì wài gōng。
些儿真造化,恍惚窈冥中。xiē ér zhēn zào huà,huǎng hū yǎo míng zhōng。

自得

李道纯

自得身心定,凝神固气精。zì dé shēn xīn dìng,níng shén gù qì jīng。
身闲超有漏,心寂证无生。shēn xián chāo yǒu lòu,xīn jì zhèng wú shēng。
乌兔从来去,乾坤任变更。wū tù cóng lái qù,qián kūn rèn biàn gèng。
廓然无所碍,独露大光明。kuò rán wú suǒ ài,dú lù dà guāng míng。

自得

李道纯

日用别无事,维持一己诚。rì yòng bié wú shì,wéi chí yī jǐ chéng。
静中调气息,动则顺人情。jìng zhōng diào qì xī,dòng zé shùn rén qíng。
晦德同其俗,含华不显明。huì dé tóng qí sú,hán huá bù xiǎn míng。
真闲真乐处,常静与常清。zhēn xián zhēn lè chù,cháng jìng yǔ cháng qīng。

自得

李道纯

静抱无名朴,尘情了不侵。jìng bào wú míng pǔ,chén qíng le bù qīn。
汞铅镕作粉,瓦砾变成金。gǒng qiān róng zuò fěn,wǎ lì biàn chéng jīn。
觌见羲黄面,参同释老心。dí jiàn xī huáng miàn,cān tóng shì lǎo xīn。
顿空超实际,无古亦无今。dùn kōng chāo shí jì,wú gǔ yì wú jīn。

自题相

李道纯

黄面肌瘦子,看来有甚奇。huáng miàn jī shòu zi,kàn lái yǒu shén qí。
分明乔眼孔,刚道绝闻知。fēn míng qiáo yǎn kǒng,gāng dào jué wén zhī。
勘破三千法,参同十七师。kān pò sān qiān fǎ,cān tóng shí qī shī。
低头叉手处,泄尽那些儿。dī tóu chā shǒu chù,xiè jǐn nà xiē ér。
1661234567»