古诗词

龙虎歌

李道纯

真龙真虎原无象,谁为起模传此样。zhēn lóng zhēn hǔ yuán wú xiàng,shuí wèi qǐ mó chuán cǐ yàng。
若于无象里承当,又落断常终莽荡。ruò yú wú xiàng lǐ chéng dāng,yòu luò duàn cháng zhōng mǎng dàng。
青青白白太分明,也是无风自起浪。qīng qīng bái bái tài fēn míng,yě shì wú fēng zì qǐ làng。
时人要识真龙虎,不属有无并子午。shí rén yào shí zhēn lóng hǔ,bù shǔ yǒu wú bìng zi wǔ。
休将二物浑沦吞,但把五行颠倒数。xiū jiāng èr wù hún lún tūn,dàn bǎ wǔ xíng diān dào shù。
根芽本是太玄宫,造化却在朱陵府。gēn yá běn shì tài xuán gōng,zào huà què zài zhū líng fǔ。
虽然运用有主张,毕竟虚灵无处所。suī rán yùn yòng yǒu zhǔ zhāng,bì jìng xū líng wú chù suǒ。
一条大道要心通,些子神机非目睹。yī tiáo dà dào yào xīn tōng,xiē zi shén jī fēi mù dǔ。
忽然迸开顶额门,勘破木金同一母。hū rán bèng kāi dǐng é mén,kān pò mù jīn tóng yī mǔ。
高高绝顶天罡推,耿耿银河斗柄戽。gāo gāo jué dǐng tiān gāng tuī,gěng gěng yín hé dòu bǐng hù。
兴云起雾仗丁公,掣电驱雷役玄武。xīng yún qǐ wù zhàng dīng gōng,chè diàn qū léi yì xuán wǔ。
瞬息之间天地交,刹那之顷坎离补。shùn xī zhī jiān tiān dì jiāo,shā nà zhī qǐng kǎn lí bǔ。
虎从水底起清风,龙在火中降甘雨。hǔ cóng shuǐ dǐ qǐ qīng fēng,lóng zài huǒ zhōng jiàng gān yǔ。
云行雨施天下平,运乾龙德功周普。yún xíng yǔ shī tiān xià píng,yùn qián lóng dé gōng zhōu pǔ。
人言六龙以御天,孰知一龙是真主?rén yán liù lóng yǐ yù tiān,shú zhī yī lóng shì zhēn zhǔ?
人言五虎透玄关,孰知一虎生真土?rén yán wǔ hǔ tòu xuán guān,shú zhī yī hǔ shēng zhēn tǔ?
会得龙虎常合和,便知龟蛇互吞吐。huì dé lóng hǔ cháng hé hé,biàn zhī guī shé hù tūn tǔ。
圣人设象指蹄筌,象外明言便造言。shèng rén shè xiàng zhǐ tí quán,xiàng wài míng yán biàn zào yán。
言外更须穷祖意,元来太极本无○。yán wài gèng xū qióng zǔ yì,yuán lái tài jí běn wú。
得意忘象未为特,和意都忘为极则。dé yì wàng xiàng wèi wèi tè,hé yì dōu wàng wèi jí zé。
稽首束斋赵隐居,彻底掀翻参学毕。jī shǒu shù zhāi zhào yǐn jū,chè dǐ xiān fān cān xué bì。

李道纯

李道纯 ,湖南都梁(武冈)人,宋末元初著名道士。字元素,号清庵,别号“莹蟾子”。精于内丹学。李道纯博学多才,他的内丹理论兼容并包,系统非常完整。其师王金蟾为道教丹功南宗白玉蟾之弟子。李道纯融合内丹道派南北二宗。其内丹理论以“守中”为要诀。 故后人称其为内丹学中的中派。 李道纯的作品>>

猜您喜欢

镜中灯

李道纯

宝镜本无相,传灯发慧光。bǎo jìng běn wú xiāng,chuán dēng fā huì guāng。
真如元莹净,法体本莹煌。zhēn rú yuán yíng jìng,fǎ tǐ běn yíng huáng。
金鼎烧真火,华池浴太阳。jīn dǐng shāo zhēn huǒ,huá chí yù tài yáng。
个中端的意,元不离中黄。gè zhōng duān de yì,yuán bù lí zhōng huáng。

镜中灯

李道纯

静室闲心镜,虚堂剔慧灯。jìng shì xián xīn jìng,xū táng tī huì dēng。
外头明皎皎,里面晃腾腾。wài tóu míng jiǎo jiǎo,lǐ miàn huǎng téng téng。
黍米光中现,银蟾水底澄。shǔ mǐ guāng zhōng xiàn,yín chán shuǐ dǐ chéng。
悬胎金鼎内,一粒大丹凝。xuán tāi jīn dǐng nèi,yī lì dà dān níng。

咏藕

李道纯

一种灵苗异,其他迥不同。yī zhǒng líng miáo yì,qí tā jiǒng bù tóng。
法身元洁白,真性本玲珑。fǎ shēn yuán jié bái,zhēn xìng běn líng lóng。
外象头头曲,中间窍窍通。wài xiàng tóu tóu qū,zhōng jiān qiào qiào tōng。
淤泥淹不得,发露满池红。yū ní yān bù dé,fā lù mǎn chí hóng。

咏藕

李道纯

我本清虚种,玲珑贯古今。wǒ běn qīng xū zhǒng,líng lóng guàn gǔ jīn。
为厌名利冗,且隐淤泥深。wèi yàn míng lì rǒng,qiě yǐn yū ní shēn。
每有济人意,常怀克己心。měi yǒu jì rén yì,cháng huái kè jǐ xīn。
几多捞漉者,那个是知音?jǐ duō lāo lù zhě,nà gè shì zhī yīn?

卓庵

李道纯

择尽虚无地,因缘在玉京。zé jǐn xū wú dì,yīn yuán zài yù jīng。
筑基须稳稳,立鼎要平平。zhù jī xū wěn wěn,lì dǐng yào píng píng。
直竖须弥柱,恒安太极楹。zhí shù xū mí zhù,héng ān tài jí yíng。
青天为盖覆,庵主乐无生。qīng tiān wèi gài fù,ān zhǔ lè wú shēng。

卓庵

李道纯

大地铲教平,庵基即日成。dà dì chǎn jiào píng,ān jī jí rì chéng。
来山从丙入,去水放西行。lái shān cóng bǐng rù,qù shuǐ fàng xī xíng。
门户全通达,窗棂透底明。mén hù quán tōng dá,chuāng líng tòu dǐ míng。
庵中谁是伴?ān zhōng shuí shì bàn?
月白与风清。yuè bái yǔ fēng qīng。

述工夫发蒙

李道纯

九转还丹下手功,要知山下出泉蒙。jiǔ zhuǎn hái dān xià shǒu gōng,yào zhī shān xià chū quán méng。
安炉妙用凭坤土,运火工夫籍巽风。ān lú miào yòng píng kūn tǔ,yùn huǒ gōng fū jí xùn fēng。
兑虎震龙才混合,坎男离女便和同。duì hǔ zhèn lóng cái hùn hé,kǎn nán lí nǚ biàn hé tóng。
自从四象归中后,造化机缄在我侬。zì cóng sì xiàng guī zhōng hòu,zào huà jī jiān zài wǒ nóng。

述工夫发蒙

李道纯

炼汞烹铅本没时,学人当向定中推。liàn gǒng pēng qiān běn méi shí,xué rén dāng xiàng dìng zhōng tuī。
客尘欲染心无着,天癸才生神自知。kè chén yù rǎn xīn wú zhe,tiān guǐ cái shēng shén zì zhī。
情寂金来归性本,精凝坎去补南离。qíng jì jīn lái guī xìng běn,jīng níng kǎn qù bǔ nán lí。
两般灵物交并后,阴尽阳纯道可期。liǎng bān líng wù jiāo bìng hòu,yīn jǐn yáng chún dào kě qī。

述工夫发蒙

李道纯

既通天癸始生时,自有真阳应候回。jì tōng tiān guǐ shǐ shēng shí,zì yǒu zhēn yáng yīng hòu huí。
三昧火从离位发,一声雷自震宫来。sān mèi huǒ cóng lí wèi fā,yī shēng léi zì zhèn gōng lái。
气神和合生灵质,心息相依结圣胎。qì shén hé hé shēng líng zhì,xīn xī xiāng yī jié shèng tāi。
透得里头消息子,三关九窍一齐开。tòu dé lǐ tóu xiāo xī zi,sān guān jiǔ qiào yī qí kāi。

述工夫发蒙

李道纯

真铅真汞大丹头,采取当于罔象求。zhēn qiān zhēn gǒng dà dān tóu,cǎi qǔ dāng yú wǎng xiàng qiú。
有作有为终有累,无求无执便无忧。yǒu zuò yǒu wèi zhōng yǒu lèi,wú qiú wú zhí biàn wú yōu。
常清常静心珠现,忘物忘机命宝周。cháng qīng cháng jìng xīn zhū xiàn,wàng wù wàng jī mìng bǎo zhōu。
动静两途无窒碍,不离当处是瀛州。dòng jìng liǎng tú wú zhì ài,bù lí dāng chù shì yíng zhōu。

述工夫发蒙

李道纯

全真妙理不难行,惟恐随缘逐色声。quán zhēn miào lǐ bù nán xíng,wéi kǒng suí yuán zhú sè shēng。
万幻不侵情自绝,一心无染念安生?wàn huàn bù qīn qíng zì jué,yī xīn wú rǎn niàn ān shēng?
屏除人我全天理,把握阴阳合泰亨。píng chú rén wǒ quán tiān lǐ,bǎ wò yīn yáng hé tài hēng。
说与修丹高士道,色声无漏性圆明。shuō yǔ xiū dān gāo shì dào,sè shēng wú lòu xìng yuán míng。

述工夫发蒙

李道纯

造道元来本不难,工夫只在定中间。zào dào yuán lái běn bù nán,gōng fū zhǐ zài dìng zhōng jiān。
阴阳上下常升降,金水周流自返还。yīn yáng shàng xià cháng shēng jiàng,jīn shuǐ zhōu liú zì fǎn hái。
紫府青龙交白虎,玄宫地轴合天关。zǐ fǔ qīng lóng jiāo bái hǔ,xuán gōng dì zhóu hé tiān guān。
云收雨散神胎就,男子生儿不等闲。yún shōu yǔ sàn shén tāi jiù,nán zi shēng ér bù děng xián。

述工夫发蒙

李道纯

真常之道果何难,只在如今日用间。zhēn cháng zhī dào guǒ hé nán,zhǐ zài rú jīn rì yòng jiān。
一合乾坤知阖辟,两轮日月自循还。yī hé qián kūn zhī hé pì,liǎng lún rì yuè zì xún hái。
归根自有归根窍,复命宁无复命关?guī gēn zì yǒu guī gēn qiào,fù mìng níng wú fù mìng guān?
踏遍两重消息子,超凡越圣譬如闲。tà biàn liǎng zhòng xiāo xī zi,chāo fán yuè shèng pì rú xián。

述工夫发蒙

李道纯

谷神不死为玄牝,个是乾坤阖辟机。gǔ shén bù sǐ wèi xuán pìn,gè shì qián kūn hé pì jī。
往往来来终不息,推推荡荡了无违。wǎng wǎng lái lái zhōng bù xī,tuī tuī dàng dàng le wú wéi。
白头老子乘龙去,碧眼胡儿跨虎归。bái tóu lǎo zi chéng lóng qù,bì yǎn hú ér kuà hǔ guī。
试问收功何所证,周天匝地月光辉。shì wèn shōu gōng hé suǒ zhèng,zhōu tiān zā dì yuè guāng huī。

述工夫发蒙

李道纯

口头三昧谩矜夸,阔论高谈事转差。kǒu tóu sān mèi mán jīn kuā,kuò lùn gāo tán shì zhuǎn chà。
比似着形求实相,却如捏目起空花。bǐ shì zhe xíng qiú shí xiāng,què rú niē mù qǐ kōng huā。
随将物去终归幻,裂转头来便到家。suí jiāng wù qù zhōng guī huàn,liè zhuǎn tóu lái biàn dào jiā。
莫怪清庵多臭口,打开心孔要无遮。mò guài qīng ān duō chòu kǒu,dǎ kāi xīn kǒng yào wú zhē。
1661234567»