古诗词

丙申六月十六日军乱奚德基赋诗纪事张纯诚袖其诗来求和用韵述□云张九四据苏州发兵五百人赴杭省军遂反袭

叶颙

干戈久不息,百苦无一乐。gàn gē jiǔ bù xī,bǎi kǔ wú yī lè。
县官急徵需,贫富悉笼络。xiàn guān jí zhēng xū,pín fù xī lóng luò。
西州正击贼,空拳日相搏。xī zhōu zhèng jī zéi,kōng quán rì xiāng bó。
贼马当道驰,贼舟沿海泊。zéi mǎ dāng dào chí,zéi zhōu yán hǎi pō。
盗贼固枭张,官军愈鹰掠。dào zéi gù xiāo zhāng,guān jūn yù yīng lüè。
征讨五六年,贼势未便削。zhēng tǎo wǔ liù nián,zéi shì wèi biàn xuē。
朝忧万甑空,暮叹衣袖薄。cháo yōu wàn zèng kōng,mù tàn yī xiù báo。
点军五百辈,顾望累退却。diǎn jūn wǔ bǎi bèi,gù wàng lèi tuì què。
太仓万斛粟,食尔欲深托。tài cāng wàn hú sù,shí ěr yù shēn tuō。
馀粒犹在咽,吐之若糟粕。yú lì yóu zài yàn,tǔ zhī ruò zāo pò。
返旆拟攻城,长刀忍相著。fǎn pèi nǐ gōng chéng,zhǎng dāo rěn xiāng zhù。
伤心百姓财,剽夺入已橐。shāng xīn bǎi xìng cái,piāo duó rù yǐ tuó。
朝廷养此曹,不啻如巨膊。cháo tíng yǎng cǐ cáo,bù chì rú jù bó。
如何负国恩,幸然寻就缚。rú hé fù guó ēn,xìng rán xún jiù fù。
老夫铁石肠,见此泪迸落。lǎo fū tiě shí cháng,jiàn cǐ lèi bèng luò。
形容为枯槁,肌肤倍萧索。xíng róng wèi kū gǎo,jī fū bèi xiāo suǒ。
深悲世事非,屡日情怀恶。shēn bēi shì shì fēi,lǚ rì qíng huái è。
皇天未厌乱,旱魃尤肆虐。huáng tiān wèi yàn luàn,hàn bá yóu sì nüè。
不雨逾半年,何由增廪糳。bù yǔ yú bàn nián,hé yóu zēng lǐn zuò。
天道既靡常,人心益惶霍。tiān dào jì mí cháng,rén xīn yì huáng huò。
民食转艰难,军储盍图度。mín shí zhuǎn jiān nán,jūn chǔ hé tú dù。
终朝仅一餐,无力太俭约。zhōng cháo jǐn yī cān,wú lì tài jiǎn yuē。
虽免死甲兵,犹恐填沟壑。suī miǎn sǐ jiǎ bīng,yóu kǒng tián gōu hè。
丈夫幸听之,未用遽惊愕。zhàng fū xìng tīng zhī,wèi yòng jù jīng è。
牧守任龚黄,将帅命李郭。mù shǒu rèn gōng huáng,jiāng shuài mìng lǐ guō。
牧布抚字恩,将展经济略。mù bù fǔ zì ēn,jiāng zhǎn jīng jì lüè。
天下不日清,阴霾散寥廓。tiān xià bù rì qīng,yīn mái sàn liáo kuò。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

和李本存见寄和周府判感时遣怀韵二律

叶颙

世态纷更几度新,笑看马首没黄尘。shì tài fēn gèng jǐ dù xīn,xiào kàn mǎ shǒu méi huáng chén。
幸无宠辱惊清梦,喜有林泉慰老身。xìng wú chǒng rǔ jīng qīng mèng,xǐ yǒu lín quán wèi lǎo shēn。
雨后溪光尤潋滟,云舒山色越精神。yǔ hòu xī guāng yóu liàn yàn,yún shū shān sè yuè jīng shén。
年来深得归耕计,甘学愚蒙但隐沦。nián lái shēn dé guī gēng jì,gān xué yú méng dàn yǐn lún。

次李本存宦游困滞韵

叶颙

天风吹落海门槎,一片归心未到家。tiān fēng chuī luò hǎi mén chá,yī piàn guī xīn wèi dào jiā。
空羡青衫萦紫绶,长惊白发岸乌纱。kōng xiàn qīng shān yíng zǐ shòu,zhǎng jīng bái fā àn wū shā。
当年鸣凤曾栖竹,近日飞蝇遽集瓜。dāng nián míng fèng céng qī zhú,jìn rì fēi yíng jù jí guā。
时世轻浮君已识,不须多笑子阳蛙。shí shì qīng fú jūn yǐ shí,bù xū duō xiào zi yáng wā。

述怀三首用前韵寄本存

叶颙

照眼奇峰朵朵新,荷衣虽破喜无尘。zhào yǎn qí fēng duǒ duǒ xīn,hé yī suī pò xǐ wú chén。
莫嫌瓮牖难容膝,也胜儒冠解误身。mò xián wèng yǒu nán róng xī,yě shèng rú guān jiě wù shēn。
好饮点头呼酒侣,不贪拍手骂钱神。hǎo yǐn diǎn tóu hū jiǔ lǚ,bù tān pāi shǒu mà qián shén。
山中清赏无穷尽,忘却高翔与下沦。shān zhōng qīng shǎng wú qióng jǐn,wàng què gāo xiáng yǔ xià lún。

述怀三首用前韵寄本存

叶颙

貌古何妨语笑新,宁忧勋业镜生尘。mào gǔ hé fáng yǔ xiào xīn,níng yōu xūn yè jìng shēng chén。
芙蓉露下三更月,葡卜风前七尺身。fú róng lù xià sān gèng yuè,pú bo fēng qián qī chǐ shēn。
偶尔忘怀非造理,或然闭目独凝神。ǒu ěr wàng huái fēi zào lǐ,huò rán bì mù dú níng shén。
老身疏懒无迎送,高卧从人话隐沦。lǎo shēn shū lǎn wú yíng sòng,gāo wò cóng rén huà yǐn lún。

述怀三首用前韵寄本存

叶颙

乾坤清气四时新,独倚天风绝点尘。qián kūn qīng qì sì shí xīn,dú yǐ tiān fēng jué diǎn chén。
白酒最能开笑口,青山尽好著闲身。bái jiǔ zuì néng kāi xiào kǒu,qīng shān jǐn hǎo zhù xián shēn。
松根对弈棋无敌,柿叶题诗笔有神。sōng gēn duì yì qí wú dí,shì yè tí shī bǐ yǒu shén。
幸有世间真乐在,贪夫何苦叹湮沦。xìng yǒu shì jiān zhēn lè zài,tān fū hé kǔ tàn yān lún。

谢姜明德学录见医膏肓痼疾二首

叶颙

少年曾读活人书,壮岁能为死马医。shǎo nián céng dú huó rén shū,zhuàng suì néng wèi sǐ mǎ yī。
学究岐黄惟我许,术参卢扁少人知。xué jiū qí huáng wéi wǒ xǔ,shù cān lú biǎn shǎo rén zhī。
鼎中九转丹垂就,肘后千金世莫窥。dǐng zhōng jiǔ zhuǎn dān chuí jiù,zhǒu hòu qiān jīn shì mò kuī。
旧有烟霞泉石痼,饮君一七顿成诗。jiù yǒu yān xiá quán shí gù,yǐn jūn yī qī dùn chéng shī。

谢姜明德学录见医膏肓痼疾二首

叶颙

偶然奇疢在膏肓,谢子殷勤数送方。ǒu rán qí chèn zài gāo huāng,xiè zi yīn qín shù sòng fāng。
岂但独除前日苦,更能顿歇晚年狂。qǐ dàn dú chú qián rì kǔ,gèng néng dùn xiē wǎn nián kuáng。
云边丹杏香方美,世上黄粱梦正长。yún biān dān xìng xiāng fāng měi,shì shàng huáng liáng mèng zhèng zhǎng。
时事转艰吾鲜乐,取餐芝术访仙乡。shí shì zhuǎn jiān wú xiān lè,qǔ cān zhī shù fǎng xiān xiāng。

拟挽唐思仁

叶颙

芹老香寒泮水流,生平琴剑两悠悠。qín lǎo xiāng hán pàn shuǐ liú,shēng píng qín jiàn liǎng yōu yōu。
读书不辨黄金印,作记空登白玉楼。dú shū bù biàn huáng jīn yìn,zuò jì kōng dēng bái yù lóu。
吟骨已随霜月冷,诗魂长伴莫云秋。yín gǔ yǐ suí shuāng yuè lěng,shī hún zhǎng bàn mò yún qiū。
悦斋文墨传家业,分付孙郎地下修。yuè zhāi wén mò chuán jiā yè,fēn fù sūn láng dì xià xiū。

再次前韵二律喜其寄傲僧庐深得幽寂之趣

叶颙

健理烟波钓月槎,困眠云屋野僧家。jiàn lǐ yān bō diào yuè chá,kùn mián yún wū yě sēng jiā。
清谈自足酬玄旨,佳句仍堪罩碧纱。qīng tán zì zú chóu xuán zhǐ,jiā jù réng kān zhào bì shā。
萧寺借栽陶令菊,祗园分种邵平瓜。xiāo sì jiè zāi táo lìng jú,zhī yuán fēn zhǒng shào píng guā。
翻经石上琴弹罢,最喜良宵两部蛙。fān jīng shí shàng qín dàn bà,zuì xǐ liáng xiāo liǎng bù wā。

再次前韵二律喜其寄傲僧庐深得幽寂之趣

叶颙

少日心存汉使槎,老年诗到晚唐家。shǎo rì xīn cún hàn shǐ chá,lǎo nián shī dào wǎn táng jiā。
床前古鼎烹茶灶,头上凉巾漉酒纱。chuáng qián gǔ dǐng pēng chá zào,tóu shàng liáng jīn lù jiǔ shā。
绕屋锄云多种竹,凿池分溜广浇瓜。rào wū chú yún duō zhǒng zhú,záo chí fēn liū guǎng jiāo guā。
空庭草色休频剪,留护阶除鼓吹蛙。kōng tíng cǎo sè xiū pín jiǎn,liú hù jiē chú gǔ chuī wā。

再次槎字韵述怀

叶颙

形容枯似饱霜槎,身老空山处士家。xíng róng kū shì bǎo shuāng chá,shēn lǎo kōng shān chù shì jiā。
一径梅香云满地,半窗花影月笼纱。yī jìng méi xiāng yún mǎn dì,bàn chuāng huā yǐng yuè lóng shā。
常穿谢氏登山屐,惯设孙郎饷客瓜。cháng chuān xiè shì dēng shān jī,guàn shè sūn láng xiǎng kè guā。
离乱固非畴昔比,池塘难得为官蛙。lí luàn gù fēi chóu xī bǐ,chí táng nán dé wèi guān wā。

复次前韵述怀寄前人二首

叶颙

匕尺长躯卧老槎,白云飞处是吾家。bǐ chǐ zhǎng qū wò lǎo chá,bái yún fēi chù shì wú jiā。
虚窗竹影侵琴榻,石鼎茶香袭帽纱。xū chuāng zhú yǐng qīn qín tà,shí dǐng chá xiāng xí mào shā。
北阙无书难献策,东门有地易栽瓜。běi quē wú shū nán xiàn cè,dōng mén yǒu dì yì zāi guā。
秋风半世空山梦,惊醒池塘月夜蛙。qiū fēng bàn shì kōng shān mèng,jīng xǐng chí táng yuè yè wā。

复次前韵述怀寄前人二首

叶颙

身似江湖不系槎,青山是处尽堪家。shēn shì jiāng hú bù xì chá,qīng shān shì chù jǐn kān jiā。
手挥云翰千番纸,鬓里霜髦一幅纱。shǒu huī yún hàn qiān fān zhǐ,bìn lǐ shuāng máo yī fú shā。
时事固然轻土苴,吾年哀矣叹匏瓜。shí shì gù rán qīng tǔ jū,wú nián āi yǐ tàn páo guā。
何当脱屣人间世,不杂喧哗井底蛙。hé dāng tuō xǐ rén jiān shì,bù zá xuān huā jǐng dǐ wā。

读金中孚诗

叶颙

珠玉篇章语不凡,宋唐佳句晋清谈。zhū yù piān zhāng yǔ bù fán,sòng táng jiā jù jìn qīng tán。
云分霞彩流银汉,月借波光下石潭。yún fēn xiá cǎi liú yín hàn,yuè jiè bō guāng xià shí tán。
老鹤唳霜栖未稳,孤鸾对镜舞初酣。lǎo hè lì shuāng qī wèi wěn,gū luán duì jìng wǔ chū hān。
直从瘦岛推敲后,今度诗人数二三。zhí cóng shòu dǎo tuī qiāo hòu,jīn dù shī rén shù èr sān。

再次前韵

叶颙

乃父仙游竟隔凡,不图老共阿戎谭。nǎi fù xiān yóu jìng gé fán,bù tú lǎo gòng ā róng tán。
千年白璧沈沧海,一颗骊珠耀碧潭。qiān nián bái bì shěn cāng hǎi,yī kē lí zhū yào bì tán。
群彦进趋心正渴,独君高卧睡方酣。qún yàn jìn qū xīn zhèng kě,dú jūn gāo wò shuì fāng hān。
幽怀亦笑狙狂者,唯数朝三与暮三。yōu huái yì xiào jū kuáng zhě,wéi shù cháo sān yǔ mù sān。