古诗词

丙申六月十六日军乱奚德基赋诗纪事张纯诚袖其诗来求和用韵述□云张九四据苏州发兵五百人赴杭省军遂反袭

叶颙

干戈久不息,百苦无一乐。gàn gē jiǔ bù xī,bǎi kǔ wú yī lè。
县官急徵需,贫富悉笼络。xiàn guān jí zhēng xū,pín fù xī lóng luò。
西州正击贼,空拳日相搏。xī zhōu zhèng jī zéi,kōng quán rì xiāng bó。
贼马当道驰,贼舟沿海泊。zéi mǎ dāng dào chí,zéi zhōu yán hǎi pō。
盗贼固枭张,官军愈鹰掠。dào zéi gù xiāo zhāng,guān jūn yù yīng lüè。
征讨五六年,贼势未便削。zhēng tǎo wǔ liù nián,zéi shì wèi biàn xuē。
朝忧万甑空,暮叹衣袖薄。cháo yōu wàn zèng kōng,mù tàn yī xiù báo。
点军五百辈,顾望累退却。diǎn jūn wǔ bǎi bèi,gù wàng lèi tuì què。
太仓万斛粟,食尔欲深托。tài cāng wàn hú sù,shí ěr yù shēn tuō。
馀粒犹在咽,吐之若糟粕。yú lì yóu zài yàn,tǔ zhī ruò zāo pò。
返旆拟攻城,长刀忍相著。fǎn pèi nǐ gōng chéng,zhǎng dāo rěn xiāng zhù。
伤心百姓财,剽夺入已橐。shāng xīn bǎi xìng cái,piāo duó rù yǐ tuó。
朝廷养此曹,不啻如巨膊。cháo tíng yǎng cǐ cáo,bù chì rú jù bó。
如何负国恩,幸然寻就缚。rú hé fù guó ēn,xìng rán xún jiù fù。
老夫铁石肠,见此泪迸落。lǎo fū tiě shí cháng,jiàn cǐ lèi bèng luò。
形容为枯槁,肌肤倍萧索。xíng róng wèi kū gǎo,jī fū bèi xiāo suǒ。
深悲世事非,屡日情怀恶。shēn bēi shì shì fēi,lǚ rì qíng huái è。
皇天未厌乱,旱魃尤肆虐。huáng tiān wèi yàn luàn,hàn bá yóu sì nüè。
不雨逾半年,何由增廪糳。bù yǔ yú bàn nián,hé yóu zēng lǐn zuò。
天道既靡常,人心益惶霍。tiān dào jì mí cháng,rén xīn yì huáng huò。
民食转艰难,军储盍图度。mín shí zhuǎn jiān nán,jūn chǔ hé tú dù。
终朝仅一餐,无力太俭约。zhōng cháo jǐn yī cān,wú lì tài jiǎn yuē。
虽免死甲兵,犹恐填沟壑。suī miǎn sǐ jiǎ bīng,yóu kǒng tián gōu hè。
丈夫幸听之,未用遽惊愕。zhàng fū xìng tīng zhī,wèi yòng jù jīng è。
牧守任龚黄,将帅命李郭。mù shǒu rèn gōng huáng,jiāng shuài mìng lǐ guō。
牧布抚字恩,将展经济略。mù bù fǔ zì ēn,jiāng zhǎn jīng jì lüè。
天下不日清,阴霾散寥廓。tiān xià bù rì qīng,yīn mái sàn liáo kuò。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

喜余仲杨陪枢掾俞公芳催兵海道岁晚远归

叶颙

羽檄催军岁晚归,海南消息定何如。yǔ xí cuī jūn suì wǎn guī,hǎi nán xiāo xī dìng hé rú。
腰边虽少封侯印,囊底应多荡寇书。yāo biān suī shǎo fēng hóu yìn,náng dǐ yīng duō dàng kòu shū。
越水闽山牵旧梦,蛮烟瘴雨袭轻车。yuè shuǐ mǐn shān qiān jiù mèng,mán yān zhàng yǔ xí qīng chē。
短衣匹马男儿事,莫恋丘园月下锄。duǎn yī pǐ mǎ nán ér shì,mò liàn qiū yuán yuè xià chú。

王弘道下访别去十年矣至正戊戌迁浙东宪史相见如梦寐论心话旧不觉怃然赋二律见意云

叶颙

白发相逢两故人,共谈时事欲沾襟。bái fā xiāng féng liǎng gù rén,gòng tán shí shì yù zhān jīn。
老来喜有归耕乐,乱后惭无济世心。lǎo lái xǐ yǒu guī gēng lè,luàn hòu cán wú jì shì xīn。
常说文章非事业,深知书剑误冠簪。cháng shuō wén zhāng fēi shì yè,shēn zhī shū jiàn wù guān zān。
如今得似终南叟,万叠青山一曲琴。rú jīn dé shì zhōng nán sǒu,wàn dié qīng shān yī qū qín。

王弘道下访别去十年矣至正戊戌迁浙东宪史相见如梦寐论心话旧不觉怃然赋二律见意云

叶颙

诗酒分违各一天,相逢鬓雪笑垂肩。shī jiǔ fēn wéi gè yī tiān,xiāng féng bìn xuě xiào chuí jiān。
自惭衰貌非前日,犹喜清谈胜昔年。zì cán shuāi mào fēi qián rì,yóu xǐ qīng tán shèng xī nián。
阅世只堪三叹耳,论心几欲一潸然。yuè shì zhǐ kān sān tàn ěr,lùn xīn jǐ yù yī shān rán。
何时吟骑重来访,夜雨清灯对榻眠。hé shí yín qí zhòng lái fǎng,yè yǔ qīng dēng duì tà mián。

弘道见和复次前韵

叶颙

羡君诗格类唐人,胸次冰霜月一襟。xiàn jūn shī gé lèi táng rén,xiōng cì bīng shuāng yuè yī jīn。
句律老成前辈语,衣冠新样昔贤心。jù lǜ lǎo chéng qián bèi yǔ,yī guān xīn yàng xī xián xīn。
岂无青眼观良璞,争奈黄尘袭敝簪。qǐ wú qīng yǎn guān liáng pú,zhēng nài huáng chén xí bì zān。
早晚南山坐云石,邀君来听绝弦琴。zǎo wǎn nán shān zuò yún shí,yāo jūn lái tīng jué xián qín。

弘道见和复次前韵

叶颙

自许馀生不问天,樵夫渔叟得齐肩。zì xǔ yú shēng bù wèn tiān,qiáo fū yú sǒu dé qí jiān。
岂期鼙鼓轰天日,犹有篇诗慰暮年。qǐ qī pí gǔ hōng tiān rì,yóu yǒu piān shī wèi mù nián。
白发满头惊老矣,黄金掷地喜铿然。bái fā mǎn tóu jīng lǎo yǐ,huáng jīn zhì dì xǐ kēng rán。
袜才敢共元龙并,何但高楼上下眠。wà cái gǎn gòng yuán lóng bìng,hé dàn gāo lóu shàng xià mián。

至正己丑端午日感怀寄辉东阳一诗至戊戌重午又十年矣王弘道见而和之其语句俊爽清健复次韵美之

叶颙

奇如霄汉舞天吴,壮似英雄敌万夫。qí rú xiāo hàn wǔ tiān wú,zhuàng shì yīng xióng dí wàn fū。
锦绣心肠人未识,林泉胸次世应无。jǐn xiù xīn cháng rén wèi shí,lín quán xiōng cì shì yīng wú。
久空蕙帐秋猿怨,近宿芹堂夜鹤孤。jiǔ kōng huì zhàng qiū yuán yuàn,jìn sù qín táng yè hè gū。
况是东南重午节,湘江烟暝楚云疏。kuàng shì dōng nán zhòng wǔ jié,xiāng jiāng yān míng chǔ yún shū。

再次前韵凡三叠

叶颙

觌面依然旧日人,祗添尘土上衣襟。dí miàn yī rán jiù rì rén,zhī tiān chén tǔ shàng yī jīn。
联床夜雨思前话,十载春风老壮心。lián chuáng yè yǔ sī qián huà,shí zài chūn fēng lǎo zhuàng xīn。
松径任教云满袖,宦途莫遣雪盈簪。sōng jìng rèn jiào yún mǎn xiù,huàn tú mò qiǎn xuě yíng zān。
山家活计还知否,诗卷茶瓶夜月琴。shān jiā huó jì hái zhī fǒu,shī juǎn chá píng yè yuè qín。

再次前韵凡三叠

叶颙

车马重逢喜二天,诗翁仍旧耸吟肩。chē mǎ zhòng féng xǐ èr tiān,shī wēng réng jiù sǒng yín jiān。
风尘有恨雕双鬓,岁月无情老十年。fēng chén yǒu hèn diāo shuāng bìn,suì yuè wú qíng lǎo shí nián。
纸上虚名俱梦尔,杯中真乐出天然。zhǐ shàng xū míng jù mèng ěr,bēi zhōng zhēn lè chū tiān rán。
别来学得安心法,净扫青山枕石眠。bié lái xué dé ān xīn fǎ,jìng sǎo qīng shān zhěn shí mián。

再次前韵凡三叠

叶颙

虑远忧深感慨人,出奇筹策满胸襟。lǜ yuǎn yōu shēn gǎn kǎi rén,chū qí chóu cè mǎn xiōng jīn。
抑强扶弱平生志,激浊扬清旧日心。yì qiáng fú ruò píng shēng zhì,jī zhuó yáng qīng jiù rì xīn。
思向明时呈利器,肯随漓俗着尘簪。sī xiàng míng shí chéng lì qì,kěn suí lí sú zhe chén zān。
秋风异国无人夜,独鼓空山月下琴。qiū fēng yì guó wú rén yè,dú gǔ kōng shān yuè xià qín。

再次前韵凡三叠

叶颙

林泉深处不朝天,野服裁云补两肩。lín quán shēn chù bù cháo tiān,yě fú cái yún bǔ liǎng jiān。
闭户读书频谢客,入山采药动逾年。bì hù dú shū pín xiè kè,rù shān cǎi yào dòng yú nián。
松根长啸心清甚,石上豪吟兴浩然。sōng gēn zhǎng xiào xīn qīng shén,shí shàng háo yín xīng hào rán。
尽日更无身外事,困寻芳草落花眠。jǐn rì gèng wú shēn wài shì,kùn xún fāng cǎo luò huā mián。

再次前韵凡三叠

叶颙

江左风流绝代人,云裳兰佩更风襟。jiāng zuǒ fēng liú jué dài rén,yún shang lán pèi gèng fēng jīn。
政多感物伤时恨,常负忧君为国心。zhèng duō gǎn wù shāng shí hèn,cháng fù yōu jūn wèi guó xīn。
三献无功羞抱璞,十年不调欲投簪。sān xiàn wú gōng xiū bào pú,shí nián bù diào yù tóu zān。
酒酣拔剑空长舞,谁识中郎爨下琴。jiǔ hān bá jiàn kōng zhǎng wǔ,shuí shí zhōng láng cuàn xià qín。

再次前韵凡三叠

叶颙

醉吹长笛夕阳天,醒拍希夷魏野肩。zuì chuī zhǎng dí xī yáng tiān,xǐng pāi xī yí wèi yě jiān。
岩下烟霞常满地,世间荣宠不多年。yán xià yān xiá cháng mǎn dì,shì jiān róng chǒng bù duō nián。
采山钓水常随分,赏月吟风得自然。cǎi shān diào shuǐ cháng suí fēn,shǎng yuè yín fēng dé zì rán。
松顶日高三十丈,老猿犹抱白云眠。sōng dǐng rì gāo sān shí zhàng,lǎo yuán yóu bào bái yún mián。

用前韵寄李本存二首

叶颙

浮云常是蔽青天,黎庶何由担弛肩。fú yún cháng shì bì qīng tiān,lí shù hé yóu dān chí jiān。
乡社音尘空入梦,干戈休息果何年。xiāng shè yīn chén kōng rù mèng,gàn gē xiū xī guǒ hé nián。
石边清坐真闲者,世上狂图不坦然。shí biān qīng zuò zhēn xián zhě,shì shàng kuáng tú bù tǎn rán。
安得中山千日酒,与君长醉日高眠。ān dé zhōng shān qiān rì jiǔ,yǔ jūn zhǎng zuì rì gāo mián。

用前韵寄李本存二首

叶颙

独怜湖海倦游人,忍泣牛衣泪洒襟。dú lián hú hǎi juàn yóu rén,rěn qì niú yī lèi sǎ jīn。
经史沈酣千载志,功名辜负半生心。jīng shǐ shěn hān qiān zài zhì,gōng míng gū fù bàn shēng xīn。
空惊系肘黄金印,徒羡峨冠碧玉簪。kōng jīng xì zhǒu huáng jīn yìn,tú xiàn é guān bì yù zān。
何似麻衣破纱帽,石床云屋理瑶琴。hé shì má yī pò shā mào,shí chuáng yún wū lǐ yáo qín。

次李本存端午见寄韵二首

叶颙

功名惊世久无图,泉石膏肓癖在吾。gōng míng jīng shì jiǔ wú tú,quán shí gāo huāng pǐ zài wú。
满眼干戈方烂漫,绕园兰艾亦荒芜。mǎn yǎn gàn gē fāng làn màn,rào yuán lán ài yì huāng wú。
蒲觞未饮心先醉,松径长吟兴不孤。pú shāng wèi yǐn xīn xiān zuì,sōng jìng zhǎng yín xīng bù gū。
赖有故人知我意,肯同阮籍哭穷途。lài yǒu gù rén zhī wǒ yì,kěn tóng ruǎn jí kū qióng tú。