古诗词

吾琴所为曹令所坏寓居赋秋风破屋歌

叶颙

君不见南山叟,一室容身小如斗。jūn bù jiàn nán shān sǒu,yī shì róng shēn xiǎo rú dòu。
闭门僵卧学袁安,雪打风吹懒开口。bì mén jiāng wò xué yuán ān,xuě dǎ fēng chuī lǎn kāi kǒu。
又不见牛马走,短布单衣寒露肘。yòu bù jiàn niú mǎ zǒu,duǎn bù dān yī hán lù zhǒu。
长途汨没笑李斯,咸阳市上牵黄狗。zhǎng tú mì méi xiào lǐ sī,xián yáng shì shàng qiān huáng gǒu。
男儿壮志要似渭川云梦竹,不染尘埃出林麓。nán ér zhuàng zhì yào shì wèi chuān yún mèng zhú,bù rǎn chén āi chū lín lù。
又似苍颜劲节松,偃蹇孤高立岩谷。yòu shì cāng yán jìn jié sōng,yǎn jiǎn gū gāo lì yán gǔ。
雪中矫矫舞游龙,霜里涓涓濯寒玉。xuě zhōng jiǎo jiǎo wǔ yóu lóng,shuāng lǐ juān juān zhuó hán yù。
春和长有拂云青,岁寒岂减昂霄绿。chūn hé zhǎng yǒu fú yún qīng,suì hán qǐ jiǎn áng xiāo lǜ。
野人旷荡无所归,居无华屋膳无肉。yě rén kuàng dàng wú suǒ guī,jū wú huá wū shàn wú ròu。
胸涵胆气欲食牛,世乏才能耻干禄。xiōng hán dǎn qì yù shí niú,shì fá cái néng chǐ gàn lù。
高眼不复梦功名,信步何曾限南北。gāo yǎn bù fù mèng gōng míng,xìn bù hé céng xiàn nán běi。
行藏无碍独纵横,动静随缘少拘束。xíng cáng wú ài dú zòng héng,dòng jìng suí yuán shǎo jū shù。
从来任运合天真,坦率人皆笑粗俗。cóng lái rèn yùn hé tiān zhēn,tǎn lǜ rén jiē xiào cū sú。
儒生性僻不入时,身老乾坤忘宠辱。rú shēng xìng pì bù rù shí,shēn lǎo qián kūn wàng chǒng rǔ。
囊虚买誉百两金,日籴充饥五升粟。náng xū mǎi yù bǎi liǎng jīn,rì dí chōng jī wǔ shēng sù。
顽然空洞腰十围,唯贮文章满斯腹。wán rán kōng dòng yāo shí wéi,wéi zhù wén zhāng mǎn sī fù。
谩开电目烛五行,徒援霜毫写千幅。mán kāi diàn mù zhú wǔ xíng,tú yuán shuāng háo xiě qiān fú。
只闻张奉贱毛生,未见夷吾怜鲍叔。zhǐ wén zhāng fèng jiàn máo shēng,wèi jiàn yí wú lián bào shū。
短琴一弄固有馀,长铗三弹常不足。duǎn qín yī nòng gù yǒu yú,zhǎng jiá sān dàn cháng bù zú。
噫戏安得乐天都盖洛阳城里万丈之白裘,杜陵大庇天下寒士万间之广屋。yī xì ān dé lè tiān dōu gài luò yáng chéng lǐ wàn zhàng zhī bái qiú,dù líng dà bì tiān xià hán shì wàn jiān zhī guǎng wū。
尊贤重道贻今羞,大厦宽袍遂吾欲。zūn xián zhòng dào yí jīn xiū,dà shà kuān páo suì wú yù。
床头更有酒新熟,绿蚁濡唇斟百斛。chuáng tóu gèng yǒu jiǔ xīn shú,lǜ yǐ rú chún zhēn bǎi hú。
此时不愿万户侯,何心更作九州牧。cǐ shí bù yuàn wàn hù hóu,hé xīn gèng zuò jiǔ zhōu mù。
山中宰相乐馀年,管领丘园慰幽独。shān zhōng zǎi xiāng lè yú nián,guǎn lǐng qiū yuán wèi yōu dú。
云边吟咏足逍遥,月下壶觞倍清淑。yún biān yín yǒng zú xiāo yáo,yuè xià hú shāng bèi qīng shū。
闲铺棋局伴炉薰,满吸湖光饮山渌。xián pù qí jú bàn lú xūn,mǎn xī hú guāng yǐn shān lù。
含烟细草叠芳茵,过雨馀花呈绣褥。hán yān xì cǎo dié fāng yīn,guò yǔ yú huā chéng xiù rù。
王侯卿相非我俦,牧圉樵渔是予属。wáng hóu qīng xiāng fēi wǒ chóu,mù yǔ qiáo yú shì yǔ shǔ。
四时佳景尽来归,泉石烟霞皆素蓄。sì shí jiā jǐng jǐn lái guī,quán shí yān xiá jiē sù xù。
笑拖长袖醉春风,寄傲轩窗百斯福。xiào tuō zhǎng xiù zuì chūn fēng,jì ào xuān chuāng bǎi sī fú。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

幽居杂兴

叶颙

疏斋清夜醒,修径白云长。shū zhāi qīng yè xǐng,xiū jìng bái yún zhǎng。
袖归南山影,心潜上国光。xiù guī nán shān yǐng,xīn qián shàng guó guāng。
西风岩桂老,细雨野椒黄。xī fēng yán guì lǎo,xì yǔ yě jiāo huáng。
地僻人踪少,烟扉开竹房。dì pì rén zōng shǎo,yān fēi kāi zhú fáng。

和张仲达客苏州春暮览古韵

叶颙

异国逢春暮,惊心对日西。yì guó féng chūn mù,jīng xīn duì rì xī。
湖生吴水冷,云压楚山低。hú shēng wú shuǐ lěng,yún yā chǔ shān dī。
老树风霜古,荒城烟雨迷。lǎo shù fēng shuāng gǔ,huāng chéng yān yǔ mí。
夫差旧台馆,花落鹧鸪啼。fū chà jiù tái guǎn,huā luò zhè gū tí。

重阳感兴

叶颙

佳节明朝是,同谁上翠微。jiā jié míng cháo shì,tóng shuí shàng cuì wēi。
西风人易老,南国雁初飞。xī fēng rén yì lǎo,nán guó yàn chū fēi。
黄菊清香晚,乌纱白发稀。huáng jú qīng xiāng wǎn,wū shā bái fā xī。
牛山今昔异,感慨欲粘衣。niú shān jīn xī yì,gǎn kǎi yù zhān yī。

次李本存见寄韵

叶颙

陶令归官后,琴书对酒杯。táo lìng guī guān hòu,qín shū duì jiǔ bēi。
未闻丹诏起,长伴白云来。wèi wén dān zhào qǐ,zhǎng bàn bái yún lái。
梦里乡关远,闲中岁月催。mèng lǐ xiāng guān yuǎn,xián zhōng suì yuè cuī。
草庐春渐暖,应动武侯雷。cǎo lú chūn jiàn nuǎn,yīng dòng wǔ hóu léi。

复次本存见寄韵

叶颙

写兴诗千首,论心酒一杯。xiě xīng shī qiān shǒu,lùn xīn jiǔ yī bēi。
初疑彭泽去,旋喜谪仙来。chū yí péng zé qù,xuán xǐ zhé xiān lái。
老叹青衫冷,愁惊白发催。lǎo tàn qīng shān lěng,chóu jīng bái fā cuī。
从今便高卧,鼻息撼春雷。cóng jīn biàn gāo wò,bí xī hàn chūn léi。

题应上人净深精舍

叶颙

一室绝纤尘,炉烟贝叶经。yī shì jué xiān chén,lú yān bèi yè jīng。
每呼明月至,常遣白云扃。měi hū míng yuè zhì,cháng qiǎn bái yún jiōng。
竹色侵虚幌,荷香袭小亭。zhú sè qīn xū huǎng,hé xiāng xí xiǎo tíng。
晚来开瓮牖,放入数峰青。wǎn lái kāi wèng yǒu,fàng rù shù fēng qīng。

代张匡敬送宪史武文献迁浙西

叶颙

儒衡家世旧,气节老弥刚。rú héng jiā shì jiù,qì jié lǎo mí gāng。
谁谓更千古,犹能出一郎。shuí wèi gèng qiān gǔ,yóu néng chū yī láng。
乌台知姓字,白简凛风霜。wū tái zhī xìng zì,bái jiǎn lǐn fēng shuāng。
后夜吴江月,清光应更长。hòu yè wú jiāng yuè,qīng guāng yīng gèng zhǎng。

送应空谷上人游吴寻师仆于湖山泉石有畴昔之好末章故及之

叶颙

远近西湖路,高低释氏宫。yuǎn jìn xī hú lù,gāo dī shì shì gōng。
猿啼青嶂月,潮落碧江风。yuán tí qīng zhàng yuè,cháo luò bì jiāng fēng。
钟鼓残阳外,楼台烟雨中。zhōng gǔ cán yáng wài,lóu tái yān yǔ zhōng。
挑包明日去,回首白云东。tiāo bāo míng rì qù,huí shǒu bái yún dōng。

送应空谷上人游吴寻师仆于湖山泉石有畴昔之好末章故及之

叶颙

落日南朝寺,吟筇几度登。luò rì nán cháo sì,yín qióng jǐ dù dēng。
欲寻前日路,去访昔年僧。yù xún qián rì lù,qù fǎng xī nián sēng。
浙水生新浪,吴云暗旧灯。zhè shuǐ shēng xīn làng,wú yún àn jiù dēng。
阿师如到彼,为谢岭南能。ā shī rú dào bǐ,wèi xiè lǐng nán néng。

感怀

叶颙

天步艰难日,人情向背秋。tiān bù jiān nán rì,rén qíng xiàng bèi qiū。
惭无医世术,喜免抱官囚。cán wú yī shì shù,xǐ miǎn bào guān qiú。
发愤寻青史,消愁数白鸥。fā fèn xún qīng shǐ,xiāo chóu shù bái ōu。
草庐诸葛辈,幸出为时谋。cǎo lú zhū gé bèi,xìng chū wèi shí móu。

午窗睡起偶吟闲花落砚池小儿汝廉率尔应声曰香絮粘棋局遂足成一律

叶颙

睡醒碧窗虚,无人松影移。shuì xǐng bì chuāng xū,wú rén sōng yǐng yí。
庭空晴昼永,径静夕阳迟。tíng kōng qíng zhòu yǒng,jìng jìng xī yáng chí。
香絮粘棋局,闲花落砚池。xiāng xù zhān qí jú,xián huā luò yàn chí。
时看烟树鸟,飞过白云枝。shí kàn yān shù niǎo,fēi guò bái yún zhī。

题扇面景物

叶颙

溪童双眼碧,照映绿波心。xī tóng shuāng yǎn bì,zhào yìng lǜ bō xīn。
钓艇横烟水,渔歌起夕阴。diào tǐng héng yān shuǐ,yú gē qǐ xī yīn。
峰巅凉月上,涧底白云深。fēng diān liáng yuè shàng,jiàn dǐ bái yún shēn。
傲睨天风顶,芳尊独自斟。ào nì tiān fēng dǐng,fāng zūn dú zì zhēn。

纸帐

叶颙

琴榻生虚白,吟帷异马融。qín tà shēng xū bái,yín wéi yì mǎ róng。
睡无红雾入,醒有白云封。shuì wú hóng wù rù,xǐng yǒu bái yún fēng。
月窟光千丈,尘寰路万重。yuè kū guāng qiān zhàng,chén huán lù wàn zhòng。
梅窗香影瘦,清梦听松风。méi chuāng xiāng yǐng shòu,qīng mèng tīng sōng fēng。

己酉新正

叶颙

天地风霜尽,乾坤气象和。tiān dì fēng shuāng jǐn,qián kūn qì xiàng hé。
历添新岁月,春满旧山河。lì tiān xīn suì yuè,chūn mǎn jiù shān hé。
梅柳芳容稚,松篁老态多。méi liǔ fāng róng zhì,sōng huáng lǎo tài duō。
屠苏成醉饮,欢笑白云窝。tú sū chéng zuì yǐn,huān xiào bái yún wō。

小儿士廉赋碧桃胡蝶二诗呈改为赋唐律示之

叶颙

王母下瑶台,琼花溢路栽。wáng mǔ xià yáo tái,qióng huā yì lù zāi。
似嫌红粉俗,长傍白云开。shì xián hóng fěn sú,zhǎng bàng bái yún kāi。
玉质风前舞,天香月下来。yù zhì fēng qián wǔ,tiān xiāng yuè xià lái。
刘郎犹未识,蜂蝶莫惊猜。liú láng yóu wèi shí,fēng dié mò jīng cāi。
4711234567»