古诗词

吾琴所为曹令所坏寓居赋秋风破屋歌

叶颙

君不见南山叟,一室容身小如斗。jūn bù jiàn nán shān sǒu,yī shì róng shēn xiǎo rú dòu。
闭门僵卧学袁安,雪打风吹懒开口。bì mén jiāng wò xué yuán ān,xuě dǎ fēng chuī lǎn kāi kǒu。
又不见牛马走,短布单衣寒露肘。yòu bù jiàn niú mǎ zǒu,duǎn bù dān yī hán lù zhǒu。
长途汨没笑李斯,咸阳市上牵黄狗。zhǎng tú mì méi xiào lǐ sī,xián yáng shì shàng qiān huáng gǒu。
男儿壮志要似渭川云梦竹,不染尘埃出林麓。nán ér zhuàng zhì yào shì wèi chuān yún mèng zhú,bù rǎn chén āi chū lín lù。
又似苍颜劲节松,偃蹇孤高立岩谷。yòu shì cāng yán jìn jié sōng,yǎn jiǎn gū gāo lì yán gǔ。
雪中矫矫舞游龙,霜里涓涓濯寒玉。xuě zhōng jiǎo jiǎo wǔ yóu lóng,shuāng lǐ juān juān zhuó hán yù。
春和长有拂云青,岁寒岂减昂霄绿。chūn hé zhǎng yǒu fú yún qīng,suì hán qǐ jiǎn áng xiāo lǜ。
野人旷荡无所归,居无华屋膳无肉。yě rén kuàng dàng wú suǒ guī,jū wú huá wū shàn wú ròu。
胸涵胆气欲食牛,世乏才能耻干禄。xiōng hán dǎn qì yù shí niú,shì fá cái néng chǐ gàn lù。
高眼不复梦功名,信步何曾限南北。gāo yǎn bù fù mèng gōng míng,xìn bù hé céng xiàn nán běi。
行藏无碍独纵横,动静随缘少拘束。xíng cáng wú ài dú zòng héng,dòng jìng suí yuán shǎo jū shù。
从来任运合天真,坦率人皆笑粗俗。cóng lái rèn yùn hé tiān zhēn,tǎn lǜ rén jiē xiào cū sú。
儒生性僻不入时,身老乾坤忘宠辱。rú shēng xìng pì bù rù shí,shēn lǎo qián kūn wàng chǒng rǔ。
囊虚买誉百两金,日籴充饥五升粟。náng xū mǎi yù bǎi liǎng jīn,rì dí chōng jī wǔ shēng sù。
顽然空洞腰十围,唯贮文章满斯腹。wán rán kōng dòng yāo shí wéi,wéi zhù wén zhāng mǎn sī fù。
谩开电目烛五行,徒援霜毫写千幅。mán kāi diàn mù zhú wǔ xíng,tú yuán shuāng háo xiě qiān fú。
只闻张奉贱毛生,未见夷吾怜鲍叔。zhǐ wén zhāng fèng jiàn máo shēng,wèi jiàn yí wú lián bào shū。
短琴一弄固有馀,长铗三弹常不足。duǎn qín yī nòng gù yǒu yú,zhǎng jiá sān dàn cháng bù zú。
噫戏安得乐天都盖洛阳城里万丈之白裘,杜陵大庇天下寒士万间之广屋。yī xì ān dé lè tiān dōu gài luò yáng chéng lǐ wàn zhàng zhī bái qiú,dù líng dà bì tiān xià hán shì wàn jiān zhī guǎng wū。
尊贤重道贻今羞,大厦宽袍遂吾欲。zūn xián zhòng dào yí jīn xiū,dà shà kuān páo suì wú yù。
床头更有酒新熟,绿蚁濡唇斟百斛。chuáng tóu gèng yǒu jiǔ xīn shú,lǜ yǐ rú chún zhēn bǎi hú。
此时不愿万户侯,何心更作九州牧。cǐ shí bù yuàn wàn hù hóu,hé xīn gèng zuò jiǔ zhōu mù。
山中宰相乐馀年,管领丘园慰幽独。shān zhōng zǎi xiāng lè yú nián,guǎn lǐng qiū yuán wèi yōu dú。
云边吟咏足逍遥,月下壶觞倍清淑。yún biān yín yǒng zú xiāo yáo,yuè xià hú shāng bèi qīng shū。
闲铺棋局伴炉薰,满吸湖光饮山渌。xián pù qí jú bàn lú xūn,mǎn xī hú guāng yǐn shān lù。
含烟细草叠芳茵,过雨馀花呈绣褥。hán yān xì cǎo dié fāng yīn,guò yǔ yú huā chéng xiù rù。
王侯卿相非我俦,牧圉樵渔是予属。wáng hóu qīng xiāng fēi wǒ chóu,mù yǔ qiáo yú shì yǔ shǔ。
四时佳景尽来归,泉石烟霞皆素蓄。sì shí jiā jǐng jǐn lái guī,quán shí yān xiá jiē sù xù。
笑拖长袖醉春风,寄傲轩窗百斯福。xiào tuō zhǎng xiù zuì chūn fēng,jì ào xuān chuāng bǎi sī fú。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

读荆轲传

叶颙

壮士西游遂不还,英雄千古笑燕丹。zhuàng shì xī yóu suì bù hái,yīng xióng qiān gǔ xiào yàn dān。
至今幽蓟秋风道,依旧萧萧易水寒。zhì jīn yōu jì qiū fēng dào,yī jiù xiāo xiāo yì shuǐ hán。

赠山翁二首

叶颙

草庐深寄夕阳村,世路荣枯久不闻。cǎo lú shēn jì xī yáng cūn,shì lù róng kū jiǔ bù wén。
二亩石田耕垦罢,又骑黄犊入云深。èr mǔ shí tián gēng kěn bà,yòu qí huáng dú rù yún shēn。

赠山翁二首

叶颙

古貌虬髯鹤发翁,醉吹长笛卧高峰。gǔ mào qiú rán hè fā wēng,zuì chuī zhǎng dí wò gāo fēng。
不知胸次藏何物,鼓舞春风宇宙中。bù zhī xiōng cì cáng hé wù,gǔ wǔ chūn fēng yǔ zhòu zhōng。

题伍子胥传后

叶颙

子胥忠孝两难偕,破楚鞭君谢父奢。zi xū zhōng xiào liǎng nán xié,pò chǔ biān jūn xiè fù shē。
何事危言强諌日,死无贤嗣挞夫差。hé shì wēi yán qiáng dǒng rì,sǐ wú xián sì tà fū chà。

磻溪钓图二首

叶颙

渭水风生两鬓秋,平生意在钓吞舟。wèi shuǐ fēng shēng liǎng bìn qiū,píng shēng yì zài diào tūn zhōu。
如何八百封侯国,也逐鲸鱼竞上钩。rú hé bā bǎi fēng hóu guó,yě zhú jīng yú jìng shàng gōu。

磻溪钓图二首

叶颙

白发荒凉钓渭滨,宅心非是为金鳞。bái fā huāng liáng diào wèi bīn,zhái xīn fēi shì wèi jīn lín。
不知丝线长多少,牵掣江山八百春。bù zhī sī xiàn zhǎng duō shǎo,qiān chè jiāng shān bā bǎi chūn。

唐武则天传

叶颙

天人共愤世皆嫌,垂拱焉能二十年。tiān rén gòng fèn shì jiē xián,chuí gǒng yān néng èr shí nián。
谁信裙钗珠翠侣,反胜冠冕任英贤。shuí xìn qún chāi zhū cuì lǚ,fǎn shèng guān miǎn rèn yīng xián。

题三杰四首萧何之一

叶颙

匹马追亡古道傍,便知韩信世无双。pǐ mǎ zhuī wáng gǔ dào bàng,biàn zhī hán xìn shì wú shuāng。
筑坛不用萧侯语,垓下焉能灭楚王。zhù tán bù yòng xiāo hóu yǔ,gāi xià yān néng miè chǔ wáng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

独收相府旧图书,形势高低尽得知。dú shōu xiāng fǔ jiù tú shū,xíng shì gāo dī jǐn dé zhī。
镇抚关中成帝业,沛公马上岂能为。zhèn fǔ guān zhōng chéng dì yè,pèi gōng mǎ shàng qǐ néng wèi。

题三杰四首萧何之一

叶颙

刘项存亡指顾中,君臣未定各称雄。liú xiàng cún wáng zhǐ gù zhōng,jūn chén wèi dìng gè chēng xióng。
早知鸟尽弓无用,未必殷勤谢蒯通。zǎo zhī niǎo jǐn gōng wú yòng,wèi bì yīn qín xiè kuǎi tōng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

一击秦车水逆流,当年锐志复韩雠。yī jī qín chē shuǐ nì liú,dāng nián ruì zhì fù hán chóu。
偶因天地风云合,扶立炎刘四百秋。ǒu yīn tiān dì fēng yún hé,fú lì yán liú sì bǎi qiū。

冬景十绝

叶颙

青苔白石鱼鳞腥,尽日独拳寒雨汀。qīng tái bái shí yú lín xīng,jǐn rì dú quán hán yǔ tīng。
疑是晴江沙上雪,黄昏一点不分明。yí shì qíng jiāng shā shàng xuě,huáng hūn yī diǎn bù fēn míng。

冬景十绝

叶颙

扁舟独钓烟茫茫,醉著蓑衣不耐霜。biǎn zhōu dú diào yān máng máng,zuì zhù suō yī bù nài shuāng。
最是月明无伴侣,一声渔笛出沧浪。zuì shì yuè míng wú bàn lǚ,yī shēng yú dí chū cāng làng。

冬景十绝

叶颙

城上征人吹角声,月寒霜重声冥冥。chéng shàng zhēng rén chuī jiǎo shēng,yuè hán shuāng zhòng shēng míng míng。
孤舟万里南迁客,起着衣裳带梦听。gū zhōu wàn lǐ nán qiān kè,qǐ zhe yī shang dài mèng tīng。

冬景十绝

叶颙

漠漠江云路不分,小桥流水夕阳村。mò mò jiāng yún lù bù fēn,xiǎo qiáo liú shuǐ xī yáng cūn。
吟翁马上频回首,一阵东风暗断魂。yín wēng mǎ shàng pín huí shǒu,yī zhèn dōng fēng àn duàn hún。