古诗词

第一人间快活丸歌赠芙蓉峰蓑衣闲道人贯酸斋号云石仕至翰林学士休官辞禄或隐屠沽或侣樵牧人莫测其机尝于临安闹市中立牌额货卖第一人间快活丸人有买者展两手一大笑示之领其意者亦笑而去

叶颙

芙蓉仙人冰玉质,貌粹骨刚长八尺。fú róng xiān rén bīng yù zhì,mào cuì gǔ gāng zhǎng bā chǐ。
阅遍尘寰扰扰人,玄鬓朱唇双眼碧。yuè biàn chén huán rǎo rǎo rén,xuán bìn zhū chún shuāng yǎn bì。
利名场里寡交游,势要途中绝踪迹。lì míng chǎng lǐ guǎ jiāo yóu,shì yào tú zhōng jué zōng jì。
世夸豪富尚荣辱,信手拈来笑轻掷。shì kuā háo fù shàng róng rǔ,xìn shǒu niān lái xiào qīng zhì。
留得人间快活丸,行住之间常服食。liú dé rén jiān kuài huó wán,xíng zhù zhī jiān cháng fú shí。
平生颠沛藉扶持,什袭珍藏深护惜。píng shēng diān pèi jí fú chí,shén xí zhēn cáng shēn hù xī。
吞不得,吐不得,快活满怀言不及。tūn bù dé,tǔ bù dé,kuài huó mǎn huái yán bù jí。
十分莹洁灭瑕疵,一味无求甚奇特。shí fēn yíng jié miè xiá cī,yī wèi wú qiú shén qí tè。
香通九窍达四肢,净若明珠赤如日。xiāng tōng jiǔ qiào dá sì zhī,jìng ruò míng zhū chì rú rì。
解歇驰求嗜欲狂,能除奔竞贪婪疾。jiě xiē chí qiú shì yù kuáng,néng chú bēn jìng tān lán jí。
非辛非辣复非酸,不苦不甜还不涩。fēi xīn fēi là fù fēi suān,bù kǔ bù tián hái bù sè。
天然风韵妙无伦,不让醍醐宁数蜜。tiān rán fēng yùn miào wú lún,bù ràng tí hú níng shù mì。
食之气定百脉宁,肌肉丰腴美颜色。shí zhī qì dìng bǎi mài níng,jī ròu fēng yú měi yán sè。
融和春意动须眉,体健身强百斯力。róng hé chūn yì dòng xū méi,tǐ jiàn shēn qiáng bǎi sī lì。
等闲愈嚼味愈嘉,肪白肤黄炙逾出。děng xián yù jué wèi yù jiā,fáng bái fū huáng zhì yú chū。
时时拈弄与人看,惊起凡愚耀今昔。shí shí niān nòng yǔ rén kàn,jīng qǐ fán yú yào jīn xī。
拟将斯药寿斯民,低价无人肯酬直。nǐ jiāng sī yào shòu sī mín,dī jià wú rén kěn chóu zhí。
风月笛,烟霞屐,绿蓑衣,青箬笠。fēng yuè dí,yān xiá jī,lǜ suō yī,qīng ruò lì。
五湖四海足徜徉,万水千山恣游历。wǔ hú sì hǎi zú cháng yáng,wàn shuǐ qiān shān zì yóu lì。
迩来归卧白云巅,晦迹韬光那寻觅。ěr lái guī wò bái yún diān,huì jì tāo guāng nà xún mì。
云封读易台,涧逸弹琴室。yún fēng dú yì tái,jiàn yì dàn qín shì。
远岫正堪观,纤埃焉敢入。yuǎn xiù zhèng kān guān,xiān āi yān gǎn rù。
采山钓水拾松花,千载清风有何极。cǎi shān diào shuǐ shí sōng huā,qiān zài qīng fēng yǒu hé jí。
衣袂飘飘翠袖寒,直上金杯峰顶立。yī mèi piāo piāo cuì xiù hán,zhí shàng jīn bēi fēng dǐng lì。
饮我紫霞卮,坐我苍苔石。yǐn wǒ zǐ xiá zhī,zuò wǒ cāng tái shí。
说尽万事非,惊叹群迷癖。shuō jǐn wàn shì fēi,jīng tàn qún mí pǐ。
岚气润冠裳,山光浮座席。lán qì rùn guān shang,shān guāng fú zuò xí。
踢翻煮药炉,砍破长生术。tī fān zhǔ yào lú,kǎn pò zhǎng shēng shù。
洞门无人常不扃,开尽碧桃春寂寂。dòng mén wú rén cháng bù jiōng,kāi jǐn bì táo chūn jì jì。
长安车马任喧豗,人说公卿都不识。zhǎng ān chē mǎ rèn xuān huī,rén shuō gōng qīng dōu bù shí。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

读荆轲传

叶颙

壮士西游遂不还,英雄千古笑燕丹。zhuàng shì xī yóu suì bù hái,yīng xióng qiān gǔ xiào yàn dān。
至今幽蓟秋风道,依旧萧萧易水寒。zhì jīn yōu jì qiū fēng dào,yī jiù xiāo xiāo yì shuǐ hán。

赠山翁二首

叶颙

草庐深寄夕阳村,世路荣枯久不闻。cǎo lú shēn jì xī yáng cūn,shì lù róng kū jiǔ bù wén。
二亩石田耕垦罢,又骑黄犊入云深。èr mǔ shí tián gēng kěn bà,yòu qí huáng dú rù yún shēn。

赠山翁二首

叶颙

古貌虬髯鹤发翁,醉吹长笛卧高峰。gǔ mào qiú rán hè fā wēng,zuì chuī zhǎng dí wò gāo fēng。
不知胸次藏何物,鼓舞春风宇宙中。bù zhī xiōng cì cáng hé wù,gǔ wǔ chūn fēng yǔ zhòu zhōng。

题伍子胥传后

叶颙

子胥忠孝两难偕,破楚鞭君谢父奢。zi xū zhōng xiào liǎng nán xié,pò chǔ biān jūn xiè fù shē。
何事危言强諌日,死无贤嗣挞夫差。hé shì wēi yán qiáng dǒng rì,sǐ wú xián sì tà fū chà。

磻溪钓图二首

叶颙

渭水风生两鬓秋,平生意在钓吞舟。wèi shuǐ fēng shēng liǎng bìn qiū,píng shēng yì zài diào tūn zhōu。
如何八百封侯国,也逐鲸鱼竞上钩。rú hé bā bǎi fēng hóu guó,yě zhú jīng yú jìng shàng gōu。

磻溪钓图二首

叶颙

白发荒凉钓渭滨,宅心非是为金鳞。bái fā huāng liáng diào wèi bīn,zhái xīn fēi shì wèi jīn lín。
不知丝线长多少,牵掣江山八百春。bù zhī sī xiàn zhǎng duō shǎo,qiān chè jiāng shān bā bǎi chūn。

唐武则天传

叶颙

天人共愤世皆嫌,垂拱焉能二十年。tiān rén gòng fèn shì jiē xián,chuí gǒng yān néng èr shí nián。
谁信裙钗珠翠侣,反胜冠冕任英贤。shuí xìn qún chāi zhū cuì lǚ,fǎn shèng guān miǎn rèn yīng xián。

题三杰四首萧何之一

叶颙

匹马追亡古道傍,便知韩信世无双。pǐ mǎ zhuī wáng gǔ dào bàng,biàn zhī hán xìn shì wú shuāng。
筑坛不用萧侯语,垓下焉能灭楚王。zhù tán bù yòng xiāo hóu yǔ,gāi xià yān néng miè chǔ wáng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

独收相府旧图书,形势高低尽得知。dú shōu xiāng fǔ jiù tú shū,xíng shì gāo dī jǐn dé zhī。
镇抚关中成帝业,沛公马上岂能为。zhèn fǔ guān zhōng chéng dì yè,pèi gōng mǎ shàng qǐ néng wèi。

题三杰四首萧何之一

叶颙

刘项存亡指顾中,君臣未定各称雄。liú xiàng cún wáng zhǐ gù zhōng,jūn chén wèi dìng gè chēng xióng。
早知鸟尽弓无用,未必殷勤谢蒯通。zǎo zhī niǎo jǐn gōng wú yòng,wèi bì yīn qín xiè kuǎi tōng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

一击秦车水逆流,当年锐志复韩雠。yī jī qín chē shuǐ nì liú,dāng nián ruì zhì fù hán chóu。
偶因天地风云合,扶立炎刘四百秋。ǒu yīn tiān dì fēng yún hé,fú lì yán liú sì bǎi qiū。

冬景十绝

叶颙

青苔白石鱼鳞腥,尽日独拳寒雨汀。qīng tái bái shí yú lín xīng,jǐn rì dú quán hán yǔ tīng。
疑是晴江沙上雪,黄昏一点不分明。yí shì qíng jiāng shā shàng xuě,huáng hūn yī diǎn bù fēn míng。

冬景十绝

叶颙

扁舟独钓烟茫茫,醉著蓑衣不耐霜。biǎn zhōu dú diào yān máng máng,zuì zhù suō yī bù nài shuāng。
最是月明无伴侣,一声渔笛出沧浪。zuì shì yuè míng wú bàn lǚ,yī shēng yú dí chū cāng làng。

冬景十绝

叶颙

城上征人吹角声,月寒霜重声冥冥。chéng shàng zhēng rén chuī jiǎo shēng,yuè hán shuāng zhòng shēng míng míng。
孤舟万里南迁客,起着衣裳带梦听。gū zhōu wàn lǐ nán qiān kè,qǐ zhe yī shang dài mèng tīng。

冬景十绝

叶颙

漠漠江云路不分,小桥流水夕阳村。mò mò jiāng yún lù bù fēn,xiǎo qiáo liú shuǐ xī yáng cūn。
吟翁马上频回首,一阵东风暗断魂。yín wēng mǎ shàng pín huí shǒu,yī zhèn dōng fēng àn duàn hún。