古诗词

第一人间快活丸歌赠芙蓉峰蓑衣闲道人贯酸斋号云石仕至翰林学士休官辞禄或隐屠沽或侣樵牧人莫测其机尝于临安闹市中立牌额货卖第一人间快活丸人有买者展两手一大笑示之领其意者亦笑而去

叶颙

芙蓉仙人冰玉质,貌粹骨刚长八尺。fú róng xiān rén bīng yù zhì,mào cuì gǔ gāng zhǎng bā chǐ。
阅遍尘寰扰扰人,玄鬓朱唇双眼碧。yuè biàn chén huán rǎo rǎo rén,xuán bìn zhū chún shuāng yǎn bì。
利名场里寡交游,势要途中绝踪迹。lì míng chǎng lǐ guǎ jiāo yóu,shì yào tú zhōng jué zōng jì。
世夸豪富尚荣辱,信手拈来笑轻掷。shì kuā háo fù shàng róng rǔ,xìn shǒu niān lái xiào qīng zhì。
留得人间快活丸,行住之间常服食。liú dé rén jiān kuài huó wán,xíng zhù zhī jiān cháng fú shí。
平生颠沛藉扶持,什袭珍藏深护惜。píng shēng diān pèi jí fú chí,shén xí zhēn cáng shēn hù xī。
吞不得,吐不得,快活满怀言不及。tūn bù dé,tǔ bù dé,kuài huó mǎn huái yán bù jí。
十分莹洁灭瑕疵,一味无求甚奇特。shí fēn yíng jié miè xiá cī,yī wèi wú qiú shén qí tè。
香通九窍达四肢,净若明珠赤如日。xiāng tōng jiǔ qiào dá sì zhī,jìng ruò míng zhū chì rú rì。
解歇驰求嗜欲狂,能除奔竞贪婪疾。jiě xiē chí qiú shì yù kuáng,néng chú bēn jìng tān lán jí。
非辛非辣复非酸,不苦不甜还不涩。fēi xīn fēi là fù fēi suān,bù kǔ bù tián hái bù sè。
天然风韵妙无伦,不让醍醐宁数蜜。tiān rán fēng yùn miào wú lún,bù ràng tí hú níng shù mì。
食之气定百脉宁,肌肉丰腴美颜色。shí zhī qì dìng bǎi mài níng,jī ròu fēng yú měi yán sè。
融和春意动须眉,体健身强百斯力。róng hé chūn yì dòng xū méi,tǐ jiàn shēn qiáng bǎi sī lì。
等闲愈嚼味愈嘉,肪白肤黄炙逾出。děng xián yù jué wèi yù jiā,fáng bái fū huáng zhì yú chū。
时时拈弄与人看,惊起凡愚耀今昔。shí shí niān nòng yǔ rén kàn,jīng qǐ fán yú yào jīn xī。
拟将斯药寿斯民,低价无人肯酬直。nǐ jiāng sī yào shòu sī mín,dī jià wú rén kěn chóu zhí。
风月笛,烟霞屐,绿蓑衣,青箬笠。fēng yuè dí,yān xiá jī,lǜ suō yī,qīng ruò lì。
五湖四海足徜徉,万水千山恣游历。wǔ hú sì hǎi zú cháng yáng,wàn shuǐ qiān shān zì yóu lì。
迩来归卧白云巅,晦迹韬光那寻觅。ěr lái guī wò bái yún diān,huì jì tāo guāng nà xún mì。
云封读易台,涧逸弹琴室。yún fēng dú yì tái,jiàn yì dàn qín shì。
远岫正堪观,纤埃焉敢入。yuǎn xiù zhèng kān guān,xiān āi yān gǎn rù。
采山钓水拾松花,千载清风有何极。cǎi shān diào shuǐ shí sōng huā,qiān zài qīng fēng yǒu hé jí。
衣袂飘飘翠袖寒,直上金杯峰顶立。yī mèi piāo piāo cuì xiù hán,zhí shàng jīn bēi fēng dǐng lì。
饮我紫霞卮,坐我苍苔石。yǐn wǒ zǐ xiá zhī,zuò wǒ cāng tái shí。
说尽万事非,惊叹群迷癖。shuō jǐn wàn shì fēi,jīng tàn qún mí pǐ。
岚气润冠裳,山光浮座席。lán qì rùn guān shang,shān guāng fú zuò xí。
踢翻煮药炉,砍破长生术。tī fān zhǔ yào lú,kǎn pò zhǎng shēng shù。
洞门无人常不扃,开尽碧桃春寂寂。dòng mén wú rén cháng bù jiōng,kāi jǐn bì táo chūn jì jì。
长安车马任喧豗,人说公卿都不识。zhǎng ān chē mǎ rèn xuān huī,rén shuō gōng qīng dōu bù shí。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

冬景十绝

叶颙

月中青女下瑶空,潋滟寒波跨玉龙。yuè zhōng qīng nǚ xià yáo kōng,liàn yàn hán bō kuà yù lóng。
画角一声天未晓,前村梅下有吟翁。huà jiǎo yī shēng tiān wèi xiǎo,qián cūn méi xià yǒu yín wēng。

冬景十绝

叶颙

门外三竿红日迟,向阳花木暂熙熙。mén wài sān gān hóng rì chí,xiàng yáng huā mù zàn xī xī。
老翁曝背亭前坐,自取经书教小儿。lǎo wēng pù bèi tíng qián zuò,zì qǔ jīng shū jiào xiǎo ér。

冬景十绝

叶颙

青灯黄卷伴更长,花落银缸午夜香。qīng dēng huáng juǎn bàn gèng zhǎng,huā luò yín gāng wǔ yè xiāng。
异日长檠珠翠里,苦心寒燄莫相忘。yì rì zhǎng qíng zhū cuì lǐ,kǔ xīn hán yàn mò xiāng wàng。

冬景十绝

叶颙

吟肩瘦耸白云根,兴绕孤山水竹村。yín jiān shòu sǒng bái yún gēn,xīng rào gū shān shuǐ zhú cūn。
月上南枝诗未就,暗香疏影又黄昏。yuè shàng nán zhī shī wèi jiù,àn xiāng shū yǐng yòu huáng hūn。

冬景十绝

叶颙

销金帐暖酒盈觞,醒后依前世虑长。xiāo jīn zhàng nuǎn jiǔ yíng shāng,xǐng hòu yī qián shì lǜ zhǎng。
何似白云深处卧,春风一枕梦魂香。hé shì bái yún shēn chù wò,chūn fēng yī zhěn mèng hún xiāng。

冬景十绝

叶颙

万顷玻璃失钓矶,白云片片补蓑衣。wàn qǐng bō lí shī diào jī,bái yún piàn piàn bǔ suō yī。
鸟声断绝人踪灭,独向芦花月下归。niǎo shēng duàn jué rén zōng miè,dú xiàng lú huā yuè xià guī。

爆竹二首

叶颙

一声爆竹透云端,惊醒苍生睡不安。yī shēng bào zhú tòu yún duān,jīng xǐng cāng shēng shuì bù ān。
若使江淮豪杰听,定应惭悚胆先寒。ruò shǐ jiāng huái háo jié tīng,dìng yīng cán sǒng dǎn xiān hán。

爆竹二首

叶颙

非尝声响聒天来,鼓动阳春海上回。fēi cháng shēng xiǎng guā tiān lái,gǔ dòng yáng chūn hǎi shàng huí。
偶尔惊人还寂寂,情知不是武侯雷。ǒu ěr jīng rén hái jì jì,qíng zhī bù shì wǔ hóu léi。

松径清游

叶颙

驴载新诗仆抱琴,白云幽径夕阳林。lǘ zài xīn shī pū bào qín,bái yún yōu jìng xī yáng lín。
天风十里青松顶,满耳笙箫太古音。tiān fēng shí lǐ qīng sōng dǐng,mǎn ěr shēng xiāo tài gǔ yīn。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

枯枝旋拾带冰烧,雪水茶香滚夜涛。kū zhī xuán shí dài bīng shāo,xuě shuǐ chá xiāng gǔn yè tāo。
党氏岂知风韵美,向人犹说饮羊羔。dǎng shì qǐ zhī fēng yùn měi,xiàng rén yóu shuō yǐn yáng gāo。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

地炉煨芋足充饥,凉薄家声胜富儿。dì lú wēi yù zú chōng jī,liáng báo jiā shēng shèng fù ér。
李密懒残风味在,寒灰冷火澹相知。lǐ mì lǎn cán fēng wèi zài,hán huī lěng huǒ dàn xiāng zhī。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

烟梢深处稳栖翎,标格孤高迥出群。yān shāo shēn chù wěn qī líng,biāo gé gū gāo jiǒng chū qún。
只恐听琴惊梦醒,踏翻松顶一巢云。zhǐ kǒng tīng qín jīng mèng xǐng,tà fān sōng dǐng yī cháo yún。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

树头清啸两三声,纸帐梅花睡欲成。shù tóu qīng xiào liǎng sān shēng,zhǐ zhàng méi huā shuì yù chéng。
唤醒冷泉亭上梦,岭云飞动月初明。huàn xǐng lěng quán tíng shàng mèng,lǐng yún fēi dòng yuè chū míng。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

天风吹笛落天涯,万瓦霜清月影斜。tiān fēng chuī dí luò tiān yá,wàn wǎ shuāng qīng yuè yǐng xié。
惊醒羁人犹自可,江城只怕落梅花。jīng xǐng jī rén yóu zì kě,jiāng chéng zhǐ pà luò méi huā。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

琴张瓯茗伴炉薰,三弄梅花月下庭。qín zhāng ōu míng bàn lú xūn,sān nòng méi huā yuè xià tíng。
香影孤高音调古,空阶谁许鹤来听。xiāng yǐng gū gāo yīn diào gǔ,kōng jiē shuí xǔ hè lái tīng。