古诗词

和彭伯庄韵奉酬彭公达

刘才邵

龙媒昔是渥洼生,培塿无松陆无萍。lóng méi xī shì wò wā shēng,péi lǒu wú sōng lù wú píng。
古人此语岂欺我,华胄非遥须细听。gǔ rén cǐ yǔ qǐ qī wǒ,huá zhòu fēi yáo xū xì tīng。
奉常词源隘三峡,倒流岂复论千瓶。fèng cháng cí yuán ài sān xiá,dào liú qǐ fù lùn qiān píng。
句枝到手诗已就,四坐俯首甘罚觥。jù zhī dào shǒu shī yǐ jiù,sì zuò fǔ shǒu gān fá gōng。
苍苔虎迹虽善戏,讽戒曲尽诗人情。cāng tái hǔ jì suī shàn xì,fěng jiè qū jǐn shī rén qíng。
喜遇从事复超诣,重名不减平如衡。xǐ yù cóng shì fù chāo yì,zhòng míng bù jiǎn píng rú héng。
汝南人物亦云几,高者难随月旦更。rǔ nán rén wù yì yún jǐ,gāo zhě nán suí yuè dàn gèng。
到今公议牢不破,心虽不贪敌无勍。dào jīn gōng yì láo bù pò,xīn suī bù tān dí wú qíng。
才高位下众所惜,善庆源长流更清。cái gāo wèi xià zhòng suǒ xī,shàn qìng yuán zhǎng liú gèng qīng。
风流文采终不泯,还复钟此千人英。fēng liú wén cǎi zhōng bù mǐn,hái fù zhōng cǐ qiān rén yīng。
清言自可屈奉倩,赋力真能凌正平。qīng yán zì kě qū fèng qiàn,fù lì zhēn néng líng zhèng píng。
干时直欲石投水,得位公不当惭卿。gàn shí zhí yù shí tóu shuǐ,dé wèi gōng bù dāng cán qīng。
扫除群碎宅平坦,摆落浮伪存精诚。sǎo chú qún suì zhái píng tǎn,bǎi luò fú wěi cún jīng chéng。
兼全众美信如使,未许爰丝堪作兄。jiān quán zhòng měi xìn rú shǐ,wèi xǔ yuán sī kān zuò xiōng。
天遣名驹谙险隘,夫岂久困终能鸣。tiān qiǎn míng jū ān xiǎn ài,fū qǐ jiǔ kùn zhōng néng míng。
行当策足恣高步,径取万石宁躬耕。xíng dāng cè zú zì gāo bù,jìng qǔ wàn shí níng gōng gēng。
嗟予素怀丘壑趣,高情远致谁服膺。jiē yǔ sù huái qiū hè qù,gāo qíng yuǎn zhì shuí fú yīng。
随流窃食聊复尔,取誉懒能工赋营。suí liú qiè shí liáo fù ěr,qǔ yù lǎn néng gōng fù yíng。
新诗有意相推激,第恐无实难叩荣。xīn shī yǒu yì xiāng tuī jī,dì kǒng wú shí nán kòu róng。
观公岂是长贫者,便欲从此看超腾。guān gōng qǐ shì zhǎng pín zhě,biàn yù cóng cǐ kàn chāo téng。

刘才邵

宋吉州庐陵人,字美中,号杉溪居士。徽宗大观三年上舍及第,宣和二年中宏词科。高宗时累迁中书舍人,兼权直学士院。以帝称其能文,为时宰所忌,出知漳州,于城东开十四渠,溉田数千亩。官至工部侍郎、权吏部尚书。有《杉溪居士集》。 刘才邵的作品>>

猜您喜欢

哀刘志明

刘才邵

滋兰事修洁,佩服何陆离。zī lán shì xiū jié,pèi fú hé lù lí。
谁为风霜惨,轻同萧艾萎。shuí wèi fēng shuāng cǎn,qīng tóng xiāo ài wēi。
芸窗萤罢照,蕙帐鹤犹疑。yún chuāng yíng bà zhào,huì zhàng hè yóu yí。
有子能传业,皇天还有知。yǒu zi néng chuán yè,huáng tiān hái yǒu zhī。

泸溪春日

刘才邵

风暖莺离谷,花繁蝶倦飞。fēng nuǎn yīng lí gǔ,huā fán dié juàn fēi。
林塘供胜赏,云日弄晴晖。lín táng gōng shèng shǎng,yún rì nòng qíng huī。
古郡荒城在,芳郊游骑归。gǔ jùn huāng chéng zài,fāng jiāo yóu qí guī。
闲来推物理,痛饮未为非。xián lái tuī wù lǐ,tòng yǐn wèi wèi fēi。

春日郊居四首

刘才邵

地僻春还到,门闲性自便。dì pì chūn hái dào,mén xián xìng zì biàn。
风回香缕转,日透隙光圆。fēng huí xiāng lǚ zhuǎn,rì tòu xì guāng yuán。
曲沼波初凸,繁花晓欲蔫。qū zhǎo bō chū tū,fán huā xiǎo yù niān。
谁能学工部,直得为春颠。shuí néng xué gōng bù,zhí dé wèi chūn diān。

春日郊居四首

刘才邵

残花啼晓露,落絮泊池荷。cán huā tí xiǎo lù,luò xù pō chí hé。
带蕊蜂须重,窥帘燕语多。dài ruǐ fēng xū zhòng,kuī lián yàn yǔ duō。
桑肥蚕趁暖,雨饱麦连坡。sāng féi cán chèn nuǎn,yǔ bǎo mài lián pō。
帝力知难报,闲听击壤歌。dì lì zhī nán bào,xián tīng jī rǎng gē。

春日郊居四首

刘才邵

散策启柴关,春光满望间。sàn cè qǐ chái guān,chūn guāng mǎn wàng jiān。
长烟连远碧,矮笋出新斑。zhǎng yān lián yuǎn bì,ǎi sǔn chū xīn bān。
倦蝶飞还歇,啼莺意自闲。juàn dié fēi hái xiē,tí yīng yì zì xián。
晚云将小雨,容易暗前山。wǎn yún jiāng xiǎo yǔ,róng yì àn qián shān。

春日郊居四首

刘才邵

春事遽如许,登临聊杖藜。chūn shì jù rú xǔ,dēng lín liáo zhàng lí。
游丝斜带日,细草未沾泥。yóu sī xié dài rì,xì cǎo wèi zhān ní。
风软花香熟,烟酣柳色迷。fēng ruǎn huā xiāng shú,yān hān liǔ sè mí。
殷勤嘱鶗鴂,芳卉正萋萋。yīn qín zhǔ tí jué,fāng huì zhèng qī qī。

中秋

刘才邵

阴晴无远近,独有此宵看。yīn qíng wú yuǎn jìn,dú yǒu cǐ xiāo kàn。
写尽山河影,想添蟾兔寒。xiě jǐn shān hé yǐng,xiǎng tiān chán tù hán。
清辉分玉露,斜汉泛冰盘。qīng huī fēn yù lù,xié hàn fàn bīng pán。
上到高圆处,亭亭轮更安。shàng dào gāo yuán chù,tíng tíng lún gèng ān。

游山寺诗

刘才邵

冈峦围古刹,松桂发幽香。gāng luán wéi gǔ shā,sōng guì fā yōu xiāng。
斜日烟姿薄,空庭花影长。xié rì yān zī báo,kōng tíng huā yǐng zhǎng。
寻云穿藓径,汲水动溪光。xún yún chuān xiǎn jìng,jí shuǐ dòng xī guāng。
好就山房宿,闲听钟殷床。hǎo jiù shān fáng sù,xián tīng zhōng yīn chuáng。

次韵王民瞻题慧门院二首

刘才邵

乱后身重到,醉中禅暂逃。luàn hòu shēn zhòng dào,zuì zhōng chán zàn táo。
莲关无泣象,鹫岭不倾鳌。lián guān wú qì xiàng,jiù lǐng bù qīng áo。
井邑劫灰在,霜林秋气高。jǐng yì jié huī zài,shuāng lín qiū qì gāo。
更须资法雨,一为洗弓刀。gèng xū zī fǎ yǔ,yī wèi xǐ gōng dāo。

次韵王民瞻题慧门院二首

刘才邵

乱兵如穴蚁,攘攘欲何逃。luàn bīng rú xué yǐ,rǎng rǎng yù hé táo。
肆毒空摇虿,支倾已断鳌。sì dú kōng yáo chài,zhī qīng yǐ duàn áo。
上方尘不染,北极势元高。shàng fāng chén bù rǎn,běi jí shì yuán gāo。
佩犊知难久,纷纷已卖刀。pèi dú zhī nán jiǔ,fēn fēn yǐ mài dāo。

苏文饶往昌国意颇惮之送以诗因勉之

刘才邵

已闻舟楫具,那得苦留君。yǐ wén zhōu jí jù,nà dé kǔ liú jūn。
雨过霜风急,帆飞雪浪分。yǔ guò shuāng fēng jí,fān fēi xuě làng fēn。
长途方策足,暇日正论文。zhǎng tú fāng cè zú,xiá rì zhèng lùn wén。
功业他年事,风波岂足云。gōng yè tā nián shì,fēng bō qǐ zú yún。

赠端上人

刘才邵

传得无声曲,有时弹向人。chuán dé wú shēng qū,yǒu shí dàn xiàng rén。
雪峰年老大,风穴语尖新。xuě fēng nián lǎo dà,fēng xué yǔ jiān xīn。
吼月泥牛困,抽条石笋春。hǒu yuè ní niú kùn,chōu tiáo shí sǔn chūn。
衣珠犹不重,岂更觉身贫。yī zhū yóu bù zhòng,qǐ gèng jué shēn pín。

挽江司户词

刘才邵

场屋声名旧,林泉兴味长。chǎng wū shēng míng jiù,lín quán xīng wèi zhǎng。
青衫归里闬,白首傲羲皇。qīng shān guī lǐ hàn,bái shǒu ào xī huáng。
鹤静终轻矫,兰销委暗芳。hè jìng zhōng qīng jiǎo,lán xiāo wěi àn fāng。
遥怜高遁处,庭宇日荒凉。yáo lián gāo dùn chù,tíng yǔ rì huāng liáng。

挽江司户词

刘才邵

早岁识真际,前身疑净名。zǎo suì shí zhēn jì,qián shēn yí jìng míng。
穷通百年内,生死一铢轻。qióng tōng bǎi nián nèi,shēng sǐ yī zhū qīng。
成佛无先后,同参有弟兄。chéng fú wú xiān hòu,tóng cān yǒu dì xiōng。
悲伤随世谛,益见在原情。bēi shāng suí shì dì,yì jiàn zài yuán qíng。

挽戴彦诚通判三首

刘才邵

初辟桥门日,英髦喜汇征。chū pì qiáo mén rì,yīng máo xǐ huì zhēng。
奇文逢藻鉴,时辈仰高名。qí wén féng zǎo jiàn,shí bèi yǎng gāo míng。
仕路因腾踏,声华久隐訇。shì lù yīn téng tà,shēng huá jiǔ yǐn hōng。
方观终远业,埋玉恨难平。fāng guān zhōng yuǎn yè,mái yù hèn nán píng。
1411234567»