古诗词

邓肃

观子陵画像

邓肃

陶朱防狡兔,渭滨兆非熊。táo zhū fáng jiǎo tù,wèi bīn zhào fēi xióng。
先生但钓月,君王友不从。xiān shēng dàn diào yuè,jūn wáng yǒu bù cóng。
我昔访其迹,溪光磨青铜。wǒ xī fǎng qí jì,xī guāng mó qīng tóng。
呼公公不应,天籁自号空。hū gōng gōng bù yīng,tiān lài zì hào kōng。
何人知此景,携归梵王宫。hé rén zhī cǐ jǐng,xié guī fàn wáng gōng。
乃知夜半力,端在寸毫中。nǎi zhī yè bàn lì,duān zài cùn háo zhōng。

谒南斋诸友

邓肃

青青门外竹,练练涧中流。qīng qīng mén wài zhú,liàn liàn jiàn zhōng liú。
水竹自相激,天壤无炎洲。shuǐ zhú zì xiāng jī,tiān rǎng wú yán zhōu。
我友有高韵,来为扶策游。wǒ yǒu yǒu gāo yùn,lái wèi fú cè yóu。
氛埃飞不到,轩窗寸寸秋。fēn āi fēi bù dào,xuān chuāng cùn cùn qiū。
高文穿天心,细字编蝇头。gāo wén chuān tiān xīn,xì zì biān yíng tóu。
气豪欲骑月,志锐定焚舟。qì háo yù qí yuè,zhì ruì dìng fén zhōu。
我来初过雨,衣衫空翠浮。wǒ lái chū guò yǔ,yī shān kōng cuì fú。
平生百斛尘,一洗空不留。píng shēng bǎi hú chén,yī xǐ kōng bù liú。
归来短檠下,清风入梦幽。guī lái duǎn qíng xià,qīng fēng rù mèng yōu。
不知白莲社,肯容灵运不。bù zhī bái lián shè,kěn róng líng yùn bù。

再用南斋韵谢

邓肃

沙溪清可啜,远山翠欲流。shā xī qīng kě chuài,yuǎn shān cuì yù liú。
翩然航一苇,浩歌入芦洲。piān rán háng yī wěi,hào gē rù lú zhōu。
高堂上木杪,幽人事胜游。gāo táng shàng mù miǎo,yōu rén shì shèng yóu。
但足箪瓢乐,不知天地秋。dàn zú dān piáo lè,bù zhī tiān dì qiū。
我笔嗟无口,冥搜空掉头。wǒ bǐ jiē wú kǒu,míng sōu kōng diào tóu。
何如三才杰,等是济川舟。hé rú sān cái jié,děng shì jì chuān zhōu。
开卷腾光怪,天上卿云浮。kāi juǎn téng guāng guài,tiān shàng qīng yún fú。
阿云又嗣音,吾砚不欲留。ā yún yòu sì yīn,wú yàn bù yù liú。
平生浪诗声,寒虫号清幽。píng shēng làng shī shēng,hán chóng hào qīng yōu。
已对狂道士,从此敢吟不。yǐ duì kuáng dào shì,cóng cǐ gǎn yín bù。

登妙峰阁

邓肃

维舟古木阴,故人能倒屣。wéi zhōu gǔ mù yīn,gù rén néng dào xǐ。
相携步高阁,千尺夸雄伟。xiāng xié bù gāo gé,qiān chǐ kuā xióng wěi。
雨馀天气清,宇宙空如洗。yǔ yú tiān qì qīng,yǔ zhòu kōng rú xǐ。
对面碧玉峰,去天不盈咫。duì miàn bì yù fēng,qù tiān bù yíng zhǐ。
凭栏一超然,欲抟九万里。píng lán yī chāo rán,yù tuán jiǔ wàn lǐ。
下视嚣尘间,蠢蠢鱼虫耳。xià shì xiāo chén jiān,chǔn chǔn yú chóng ěr。
平生浪自苦,马上肉消髀。píng shēng làng zì kǔ,mǎ shàng ròu xiāo bì。
匆匆欲何之,烧香更隐几。cōng cōng yù hé zhī,shāo xiāng gèng yǐn jǐ。
入夜寂无人,波声栏下起。rù yè jì wú rén,bō shēng lán xià qǐ。
坐觉非尘寰,雷霆生脚底。zuò jué fēi chén huán,léi tíng shēng jiǎo dǐ。

游东山

邓肃

草木得新露,袭人吹冷香。cǎo mù dé xīn lù,xí rén chuī lěng xiāng。
泉水夜相激,衾枕自清凉。quán shuǐ yè xiāng jī,qīn zhěn zì qīng liáng。
我携谪仙人,眉目秀而长。wǒ xié zhé xiān rén,méi mù xiù ér zhǎng。
高怀洗尘累,抵掌论老庄。gāo huái xǐ chén lèi,dǐ zhǎng lùn lǎo zhuāng。
若人不世有,此景那可忘。ruò rén bù shì yǒu,cǐ jǐng nà kě wàng。
终当跨皓鹤,同作云间翔。zhōng dāng kuà hào hè,tóng zuò yún jiān xiáng。

云际岭

邓肃

苍苍九万里,拍塞雨天葩。cāng cāng jiǔ wàn lǐ,pāi sāi yǔ tiān pā。
云际在天上,我去更携家。yún jì zài tiān shàng,wǒ qù gèng xié jiā。
不知山高低,晶荧浩无涯。bù zhī shān gāo dī,jīng yíng hào wú yá。
回头见侍香,蒙蒙隔琼花。huí tóu jiàn shì xiāng,méng méng gé qióng huā。

谢丹霞老师

邓肃

丹霞修何行,天花雨红英。dān xiá xiū hé xíng,tiān huā yǔ hóng yīng。
草莽化金碧,宴坐十年成。cǎo mǎng huà jīn bì,yàn zuò shí nián chéng。
落笔多奇语,酬唱皆名卿。luò bǐ duō qí yǔ,chóu chàng jiē míng qīng。
微言寄祸福,无心天籁鸣。wēi yán jì huò fú,wú xīn tiān lài míng。
顷年来七峰,见我眼增明。qǐng nián lái qī fēng,jiàn wǒ yǎn zēng míng。
西来的的意,一语贯三乘。xī lái de de yì,yī yǔ guàn sān chéng。
坐令尘土人,弹指悟无生。zuò lìng chén tǔ rén,dàn zhǐ wù wú shēng。
别来今许久,夜梦飞爽灵。bié lái jīn xǔ jiǔ,yè mèng fēi shuǎng líng。
新诗忽入手,春风死草萌。xīn shī hū rù shǒu,chūn fēng sǐ cǎo méng。
公以慧生定,我自明而诚。gōng yǐ huì shēng dìng,wǒ zì míng ér chéng。
相望虽千里,秋风共一清。xiāng wàng suī qiān lǐ,qiū fēng gòng yī qīng。
去去勿作念,明鉴无将迎。qù qù wù zuò niàn,míng jiàn wú jiāng yíng。

玉山避寇

邓肃

前年十月间,胡兵满大梁。qián nián shí yuè jiān,hú bīng mǎn dà liáng。
小臣阻天对,血涕夜沾裳。xiǎo chén zǔ tiān duì,xuè tì yè zhān shang。
去年十月间,左省谪征商。qù nián shí yuè jiān,zuǒ shěng zhé zhēng shāng。
扁舟归无处,江浙俱豺狼。biǎn zhōu guī wú chù,jiāng zhè jù chái láng。
今年十月间,叛卒起南方。jīn nián shí yuè jiān,pàn zú qǐ nán fāng。
官兵且二万,一旦忽已亡。guān bīng qiě èr wàn,yī dàn hū yǐ wáng。
一身幸无责,奉亲走穷荒。yī shēn xìng wú zé,fèng qīn zǒu qióng huāng。
天宇如许大,八口无处藏。tiān yǔ rú xǔ dà,bā kǒu wú chù cáng。
空山四十日,画饼诳饥肠。kōng shān sì shí rì,huà bǐng kuáng jī cháng。
朅来古招提,和气霭修廊。qiè lái gǔ zhāo tí,hé qì ǎi xiū láng。
迎门有禅伯,梵行照穹苍。yíng mén yǒu chán bó,fàn xíng zhào qióng cāng。
却念客无归,烧猪饭苏郎。què niàn kè wú guī,shāo zhū fàn sū láng。
方袍二百指,祖灯其复光。fāng páo èr bǎi zhǐ,zǔ dēng qí fù guāng。
中有护法人,义气干天枪。zhōng yǒu hù fǎ rén,yì qì gàn tiān qiāng。
倒床得甘寝,不知冬夜长。dào chuáng dé gān qǐn,bù zhī dōng yè zhǎng。
明朝曹夫子,破浪飞危樯。míng cháo cáo fū zi,pò làng fēi wēi qiáng。
入门郁春色,满船载琼浆。rù mén yù chūn sè,mǎn chuán zài qióng jiāng。
高谈惊霹雳,佳句刻琳琅。gāo tán jīng pī lì,jiā jù kè lín láng。
那知奔窜中,一乐得未尝。nà zhī bēn cuàn zhōng,yī lè dé wèi cháng。
何当扫阴雪,四海共春阳。hé dāng sǎo yīn xuě,sì hǎi gòng chūn yáng。
便携我辈人,浩歌归醉乡。biàn xié wǒ bèi rén,hào gē guī zuì xiāng。
世事如奕棋,臧否均亡羊。shì shì rú yì qí,zāng fǒu jūn wáng yáng。
蓑衣可钓月,底处是金章。suō yī kě diào yuè,dǐ chù shì jīn zhāng。

次韵李舍人

邓肃

道山文章伯,杖履作幽栖。dào shān wén zhāng bó,zhàng lǚ zuò yōu qī。
笔砚为戏事,业落翻墨螭。bǐ yàn wèi xì shì,yè luò fān mò chī。
平生百万言,定相初不离。píng shēng bǎi wàn yán,dìng xiāng chū bù lí。
更怜世间士,尘网深相闱。gèng lián shì jiān shì,chén wǎng shēn xiāng wéi。
笑踵双林辙,誓破万夫疑。xiào zhǒng shuāng lín zhé,shì pò wàn fū yí。
八面列神王,剑戟森携持。bā miàn liè shén wáng,jiàn jǐ sēn xié chí。
怒目干龙宫,机缄绝谋惟。nù mù gàn lóng gōng,jī jiān jué móu wéi。
佛语浩无际,天地如可弥。fú yǔ hào wú jì,tiān dì rú kě mí。
笑谈一转毕,璿玑时未移。xiào tán yī zhuǎn bì,xuán jī shí wèi yí。
见者皆了了,钝根化神机。jiàn zhě jiē le le,dùn gēn huà shén jī。
不然分三藏,谁能俱不遗。bù rán fēn sān cáng,shuí néng jù bù yí。
白头钻故纸,底是出头时。bái tóu zuān gù zhǐ,dǐ shì chū tóu shí。
此恩今欲报,四顾将谁依。cǐ ēn jīn yù bào,sì gù jiāng shuí yī。
在佛本无说,于公亦何为。zài fú běn wú shuō,yú gōng yì hé wèi。
珍重谪仙人,登山力未疲。zhēn zhòng zhé xiān rén,dēng shān lì wèi pí。
天涯渺万里,著处即为归。tiān yá miǎo wàn lǐ,zhù chù jí wèi guī。
随缘作赞叹,妙语何奇奇。suí yuán zuò zàn tàn,miào yǔ hé qí qí。
置之天壤间,千古无敢非。zhì zhī tiān rǎng jiān,qiān gǔ wú gǎn fēi。
我生多肉障,烦公示宝篦。wǒ shēng duō ròu zhàng,fán gōng shì bǎo bì。
请作一言蔽,牟尼即仲尼。qǐng zuò yī yán bì,móu ní jí zhòng ní。

送李司录西赴

邓肃

晴云耸奇峰,烈日破昏霿。qíng yún sǒng qí fēng,liè rì pò hūn méng。
谪仙有行色,朋僚伤远送。zhé xiān yǒu xíng sè,péng liáo shāng yuǎn sòng。
嗟哉君子人,簿书久倥偬。jiē zāi jūn zi rén,bù shū jiǔ kōng zǒng。
文星应长庚,劲气模螮蝀。wén xīng yīng zhǎng gēng,jìn qì mó dì dōng。
幡然玉京去,伫听朝阳凤。fān rán yù jīng qù,zhù tīng cháo yáng fèng。
岩野岂能留,端肖高宗梦。yán yě qǐ néng liú,duān xiào gāo zōng mèng。

尘外堂

邓肃

俯仰天地间,纷纷尘垢耳。fǔ yǎng tiān dì jiān,fēn fēn chén gòu ěr。
市井与山林,累人均一体。shì jǐng yǔ shān lín,lèi rén jūn yī tǐ。
有真故有妄,无彼那取此。yǒu zhēn gù yǒu wàng,wú bǐ nà qǔ cǐ。
谓是为尘外,政应在尘里。wèi shì wèi chén wài,zhèng yīng zài chén lǐ。
凭师一扫空,六尘不用洗。píng shī yī sǎo kōng,liù chén bù yòng xǐ。
渊默即雷声,万川同一水。yuān mò jí léi shēng,wàn chuān tóng yī shuǐ。

谢李舍人题额

邓肃

寸草春未报,秋风树不停。cùn cǎo chūn wèi bào,qiū fēng shù bù tíng。
三年真忽尔,过隙白驹奔。sān nián zhēn hū ěr,guò xì bái jū bēn。
庐坟吾岂敢,北堂有老人。lú fén wú qǐ gǎn,běi táng yǒu lǎo rén。
作庵居释子,佛事勤朝昏。zuò ān jū shì zi,fú shì qín cháo hūn。
太史怜此意,高额揭显亲。tài shǐ lián cǐ yì,gāo é jiē xiǎn qīn。
梁间垂玉箸,壁上霭飞云。liáng jiān chuí yù zhù,bì shàng ǎi fēi yún。
顾我何为者,传家空一经。gù wǒ hé wèi zhě,chuán jiā kōng yī jīng。
栖迟已三十,寒灯尚短檠。qī chí yǐ sān shí,hán dēng shàng duǎn qíng。
北辕将适楚,捩手或翻羹。běi yuán jiāng shì chǔ,liè shǒu huò fān gēng。
那能为亲显,只可充添丁。nà néng wèi qīn xiǎn,zhǐ kě chōng tiān dīng。
但念我先人,白首困飘零。dàn niàn wǒ xiān rén,bái shǒu kùn piāo líng。
射策不逢赏,青衫脱王庭。shè cè bù féng shǎng,qīng shān tuō wáng tíng。
今焉逢太史,发挥身后名。jīn yān féng tài shǐ,fā huī shēn hòu míng。
坐令九泉下,冷骨复生春。zuò lìng jiǔ quán xià,lěng gǔ fù shēng chūn。
显扬政在此,松楸万世荣。xiǎn yáng zhèng zài cǐ,sōng qiū wàn shì róng。
作诗敢论报,欲为肌上铭。zuò shī gǎn lùn bào,yù wèi jī shàng míng。

陪李梁溪游泛碧

邓肃

凉天夜无云,寒江秋更碧。liáng tiān yè wú yún,hán jiāng qiū gèng bì。
冷照月华中,水天同一色。lěng zhào yuè huá zhōng,shuǐ tiān tóng yī sè。
画船渺中流,三更群动寂。huà chuán miǎo zhōng liú,sān gèng qún dòng jì。
清风远相随,芦花秋瑟瑟。qīng fēng yuǎn xiāng suí,lú huā qiū sè sè。
近山得桂香,隔烟起渔笛。jìn shān dé guì xiāng,gé yān qǐ yú dí。
楼台半有无,疑是化人国。lóu tái bàn yǒu wú,yí shì huà rén guó。
我生本无事,钓竿勤水石。wǒ shēng běn wú shì,diào gān qín shuǐ shí。
今宵更可人,仍侍君子侧。jīn xiāo gèng kě rén,réng shì jūn zi cè。
浪登元礼舟,本非谪仙敌。làng dēng yuán lǐ zhōu,běn fēi zhé xiān dí。
敛手看挥毫,光芒腾万尺。liǎn shǒu kàn huī háo,guāng máng téng wàn chǐ。

本上人

邓肃

乞食自王城,骏笔挥万纸。qǐ shí zì wáng chéng,jùn bǐ huī wàn zhǐ。
开缄动心目,忽忽龙蛇起。kāi jiān dòng xīn mù,hū hū lóng shé qǐ。
便可老烟霞,声价日千里。biàn kě lǎo yān xiá,shēng jià rì qiān lǐ。
那知未满意,更访栟榈子。nà zhī wèi mǎn yì,gèng fǎng bēn lǘ zi。
栟榈亦何人,是心如灰死。bēn lǘ yì hé rén,shì xīn rú huī sǐ。
恶语满人间,春风自桃李。è yǔ mǎn rén jiān,chūn fēng zì táo lǐ。
凭君一笑挥,万事空一洗。píng jūn yī xiào huī,wàn shì kōng yī xǐ。
但了风动幡,在处针投水。dàn le fēng dòng fān,zài chù zhēn tóu shuǐ。
愿将广长舌,语出亦糠秕。yuàn jiāng guǎng zhǎng shé,yǔ chū yì kāng bǐ。
回到我辈人,政堪覆酱耳。huí dào wǒ bèi rén,zhèng kān fù jiàng ěr。

和作哲送令德

邓肃

我瓠非五石,安能枵不用。wǒ hù fēi wǔ shí,ān néng xiāo bù yòng。
但恃少年气,未肯就羁鞚。dàn shì shǎo nián qì,wèi kěn jiù jī kòng。
越人已断发,章甫浪出宋。yuè rén yǐ duàn fā,zhāng fǔ làng chū sòng。
何如子建文,脱口人争讽。hé rú zi jiàn wén,tuō kǒu rén zhēng fěng。
笑示善者机,绮语时一弄。xiào shì shàn zhě jī,qǐ yǔ shí yī nòng。
妙竟秘不传,尺管阁云梦。miào jìng mì bù chuán,chǐ guǎn gé yún mèng。
固应羞芹藻,清明奴隶共。gù yīng xiū qín zǎo,qīng míng nú lì gòng。
明年郁梧桐,定作喈喈凤。míng nián yù wú tóng,dìng zuò jiē jiē fèng。
归来访原宪,慎毋学子贡。guī lái fǎng yuán xiàn,shèn wú xué zi gòng。
故人犹未病,反己能求中。gù rén yóu wèi bìng,fǎn jǐ néng qiú zhōng。

宴坐轩

邓肃

客食突不黔,马上肉消髀。kè shí tū bù qián,mǎ shàng ròu xiāo bì。
所得知几何,此生亦茅靡。suǒ dé zhī jǐ hé,cǐ shēng yì máo mí。
何如丰岩公,一室万缘止。hé rú fēng yán gōng,yī shì wàn yuán zhǐ。
竹林能清幽,岩窦富奇伟。zhú lín néng qīng yōu,yán dòu fù qí wěi。
关门寂无人,烧香坐隐几。guān mén jì wú rén,shāo xiāng zuò yǐn jǐ。
今年忽猿惊,杖屦数百里。jīn nián hū yuán jīng,zhàng jù shù bǎi lǐ。
持此凝宴坐,老师一启齿。chí cǐ níng yàn zuò,lǎo shī yī qǐ chǐ。
我岂死灰如,春风吹不起。wǒ qǐ sǐ huī rú,chūn fēng chuī bù qǐ。
请君看九渊,止水即一洗。qǐng jūn kàn jiǔ yuān,zhǐ shuǐ jí yī xǐ。

舫斋

邓肃

寓形天宇间,一枝慎所处。yù xíng tiān yǔ jiān,yī zhī shèn suǒ chù。
到眼无溪山,堆胸自尘土。dào yǎn wú xī shān,duī xiōng zì chén tǔ。
陈子作舫斋,端能世外趣。chén zi zuò fǎng zhāi,duān néng shì wài qù。
笑傲风波境,恬无风波虑。xiào ào fēng bō jìng,tián wú fēng bō lǜ。
循本鱼可观,灰心鸥自舞。xún běn yú kě guān,huī xīn ōu zì wǔ。
风景虽可人,公乎聊四顾。fēng jǐng suī kě rén,gōng hū liáo sì gù。
纷纷逐末流,谁援沉迷苦。fēn fēn zhú mò liú,shuí yuán chén mí kǔ。
吾事在济川,慎勿五湖去。wú shì zài jì chuān,shèn wù wǔ hú qù。

泛舟示子

邓肃

秋江十日雨,破浪飞危樯。qiū jiāng shí rì yǔ,pò làng fēi wēi qiáng。
恍如在天上,万顷烟茫茫。huǎng rú zài tiān shàng,wàn qǐng yān máng máng。
狂风自南来,桂华雨新黄。kuáng fēng zì nán lái,guì huá yǔ xīn huáng。
停杯不须饮,且饮空中香。tíng bēi bù xū yǐn,qiě yǐn kōng zhōng xiāng。
平生四海心,老大愧周郎。píng shēng sì hǎi xīn,lǎo dà kuì zhōu láng。
聊复随孺子,解缨濯沧浪。liáo fù suí rú zi,jiě yīng zhuó cāng làng。
北斗挹酒浆,天孙织衣裳。běi dòu yì jiǔ jiāng,tiān sūn zhī yī shang。
乘兴拿舟去,一笑上银潢。chéng xīng ná zhōu qù,yī xiào shàng yín huáng。

万卷堂

邓肃

世人无远韵,挟策干浮云。shì rén wú yuǎn yùn,xié cè gàn fú yún。
识字仅有数,得志无短檠。shí zì jǐn yǒu shù,dé zhì wú duǎn qíng。
太丘妙家法,不肯卤耕耘。tài qiū miào jiā fǎ,bù kěn lǔ gēng yún。
藏书浩无际,兀坐观沧溟。cáng shū hào wú jì,wù zuò guān cāng míng。
寒陋鄙李邕,假书勤朝昏。hán lòu bǐ lǐ yōng,jiǎ shū qín cháo hūn。
过眼如杜甫,散为笔下神。guò yǎn rú dù fǔ,sàn wèi bǐ xià shén。
一家今四杰,射策到王庭。yī jiā jīn sì jié,shè cè dào wáng tíng。
自视犹细事,家塾方讨论。zì shì yóu xì shì,jiā shú fāng tǎo lùn。
嗟我未闻道,政作钻纸蝇。jiē wǒ wèi wén dào,zhèng zuò zuān zhǐ yíng。
会同阿戎去,从公问斫轮。huì tóng ā róng qù,cóng gōng wèn zhuó lún。

次韵王信州古风

邓肃

我昔少年日,气与风雷壮。wǒ xī shǎo nián rì,qì yǔ fēng léi zhuàng。
一言既不合,掉头归望望。yī yán jì bù hé,diào tóu guī wàng wàng。
誓将老烟霞,叩角耕闲旷。shì jiāng lǎo yān xiá,kòu jiǎo gēng xián kuàng。
一日烦干旌,叩天舒孟浪。yī rì fán gàn jīng,kòu tiān shū mèng làng。
自譬舟一叶,沙溪春荡漾。zì pì zhōu yī yè,shā xī chūn dàng yàng。
百川傥已东,吾力那能障。bǎi chuān tǎng yǐ dōng,wú lì nà néng zhàng。
尚赖天地宽,未即崇山放。shàng lài tiān dì kuān,wèi jí chóng shān fàng。
栟榈付冷居,乃为世所长。bēn lǘ fù lěng jū,nǎi wèi shì suǒ zhǎng。
老妻画纸棋,赤脚沽村酿。lǎo qī huà zhǐ qí,chì jiǎo gū cūn niàng。
醉起舞彩衣,吾道颇休畅。zuì qǐ wǔ cǎi yī,wú dào pǒ xiū chàng。
人杰又鼎来,不怕供诗帐。rén jié yòu dǐng lái,bù pà gōng shī zhàng。
酬唱激清风,洗空烟雨瘴。chóu chàng jī qīng fēng,xǐ kōng yān yǔ zhàng。
故人化鹤仙,穹庐共悽怆。gù rén huà hè xiān,qióng lú gòng qī chuàng。
生还义更高,裹饭远相饷。shēng hái yì gèng gāo,guǒ fàn yuǎn xiāng xiǎng。
演山见长庚,醉眼不敢仰。yǎn shān jiàn zhǎng gēng,zuì yǎn bù gǎn yǎng。
便结骑鲸游,不知飞燕谤。biàn jié qí jīng yóu,bù zhī fēi yàn bàng。
兰亭最后来,德齿均所尚。lán tíng zuì hòu lái,dé chǐ jūn suǒ shàng。
伤时虽慷慨,论事尤倜傥。shāng shí suī kāng kǎi,lùn shì yóu tì tǎng。
杯酒七峰下,逸思九天上。bēi jiǔ qī fēng xià,yì sī jiǔ tiān shàng。
万事俱可人,只欠蛾眉唱。wàn shì jù kě rén,zhǐ qiàn é méi chàng。