古诗词

邓肃

和谢吏部铁字韵三十四首纪德十一首

邓肃

三吴恶少飞绿耳,杀人如麻壅流水。sān wú è shǎo fēi lǜ ěr,shā rén rú má yōng liú shuǐ。
馀风往往到七闽,鱼烂鸟惊父离子。yú fēng wǎng wǎng dào qī mǐn,yú làn niǎo jīng fù lí zi。
纷然回顾作流人,我侯正色聊一嗔。fēn rán huí gù zuò liú rén,wǒ hóu zhèng sè liáo yī chēn。
坐使仓黄万老弱,复歌太平养性真。zuò shǐ cāng huáng wàn lǎo ruò,fù gē tài píng yǎng xìng zhēn。
百弊纷纷俱杜绝,四境无虞安朴拙。bǎi bì fēn fēn jù dù jué,sì jìng wú yú ān pǔ zhuō。
方信哲夫自成城,不须十仞坚削铁。fāng xìn zhé fū zì chéng chéng,bù xū shí rèn jiān xuē tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首纪德十一首

邓肃

忘心政须曲糵耳,醉仙如吸百川水。wàng xīn zhèng xū qū niè ěr,zuì xiān rú xī bǎi chuān shuǐ。
男儿不复问圣贤,杯酒力辞真竖子。nán ér bù fù wèn shèng xián,bēi jiǔ lì cí zhēn shù zi。
我侯度量压千人,不满金钟却怒嗔。wǒ hóu dù liàng yā qiān rén,bù mǎn jīn zhōng què nù chēn。
酒酣那复迷朱碧,苗莠犹分伪与真。jiǔ hān nà fù mí zhū bì,miáo yǒu yóu fēn wěi yǔ zhēn。
人言狂药要须绝,恐溃肺肠语亦拙。rén yán kuáng yào yào xū jué,kǒng kuì fèi cháng yǔ yì zhuō。
那知真气不可侵,乌府如今肝是铁。nà zhī zhēn qì bù kě qīn,wū fǔ rú jīn gān shì tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首邑官有和者亦以诗寄之其人自云御方寇有功

邓肃

寂寞相如四壁耳,陋巷萧然穷饮水。jì mò xiāng rú sì bì ěr,lòu xiàng xiāo rán qióng yǐn shuǐ。
虽似退之厌权门,时作封人慕君子。suī shì tuì zhī yàn quán mén,shí zuò fēng rén mù jūn zi。
惭愧知音个中人,近前不学丞相嗔。cán kuì zhī yīn gè zhōng rén,jìn qián bù xué chéng xiāng chēn。
掀髯抵掌论今古,肺腑恢然笑语真。xiān rán dǐ zhǎng lùn jīn gǔ,fèi fǔ huī rán xiào yǔ zhēn。
顷余学问非三绝,操瑟干齐谋更拙。qǐng yú xué wèn fēi sān jué,cāo sè gàn qí móu gèng zhuō。
栖迟何以酬己知,吾道不移砚铸铁。qī chí hé yǐ chóu jǐ zhī,wú dào bù yí yàn zhù tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首丘宰生日二首

邓肃

律管才吹九寸耳,帝遣玄冥下司水。lǜ guǎn cái chuī jiǔ cùn ěr,dì qiǎn xuán míng xià sī shuǐ。
天度稍多百四十,爱日差长斗建子。tiān dù shāo duō bǎi sì shí,ài rì chà zhǎng dòu jiàn zi。
已剥群阴驱小人,四海熙熙语复嗔。yǐ bō qún yīn qū xiǎo rén,sì hǎi xī xī yǔ fù chēn。
因辟金关谪太白,不许天庭久练真。yīn pì jīn guān zhé tài bái,bù xǔ tiān tíng jiǔ liàn zhēn。
太白尘缘固未绝,肯将天巧形世拙。tài bái chén yuán gù wèi jué,kěn jiāng tiān qiǎo xíng shì zhuō。
会施霖雨满人间,归对千年忘恙铁。huì shī lín yǔ mǎn rén jiān,guī duì qiān nián wàng yàng tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首丘宰生日二首

邓肃

阳复朋来七日耳,黎明当动有泉水。yáng fù péng lái qī rì ěr,lí míng dāng dòng yǒu quán shuǐ。
阴阴寒谷未生春,天闵斯民如赤子。yīn yīn hán gǔ wèi shēng chūn,tiān mǐn sī mín rú chì zi。
遂因天下生奇人,俾歌襦裤无怨嗔。suì yīn tiān xià shēng qí rén,bǐ gē rú kù wú yuàn chēn。
朅来割鸡多暇日,逸韵飘飘腾九真。qiè lái gē jī duō xiá rì,yì yùn piāo piāo téng jiǔ zhēn。
琼室瑶池津不绝,冷笑人间卫生拙。qióng shì yáo chí jīn bù jué,lěng xiào rén jiān wèi shēng zhuō。
三窃蟠桃颜益童,那复虬髯面如铁。sān qiè pán táo yán yì tóng,nà fù qiú rán miàn rú tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首和谢吏部

邓肃

昔年怨声常满耳,纷纷女巫未沉水。xī nián yuàn shēng cháng mǎn ěr,fēn fēn nǚ wū wèi chén shuǐ。
天教我侯慰远人,坐令盗贼化君子。tiān jiào wǒ hóu wèi yuǎn rén,zuò lìng dào zéi huà jūn zi。
期年仁政遍人人,抚之如子不须嗔。qī nián rén zhèng biàn rén rén,fǔ zhī rú zi bù xū chēn。
吏民欲欺亦不忍,出言洞见胸中真。lì mín yù qī yì bù rěn,chū yán dòng jiàn xiōng zhōng zhēn。
要图书问久已绝,人皆巧中渠宁拙。yào tú shū wèn jiǔ yǐ jué,rén jiē qiǎo zhōng qú níng zhuō。
优游黄卷有馀欢,此志不回端截铁。yōu yóu huáng juǎn yǒu yú huān,cǐ zhì bù huí duān jié tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首自叙

邓肃

瑟瑟霜风夜聒耳,小院枕衾如泼水。sè sè shuāng fēng yè guā ěr,xiǎo yuàn zhěn qīn rú pō shuǐ。
夜清火冷不成眠,起就短檠阅诸子。yè qīng huǒ lěng bù chéng mián,qǐ jiù duǎn qíng yuè zhū zi。
掩卷嗟嗟今古人,遗风可喜仍可嗔。yǎn juǎn jiē jiē jīn gǔ rén,yí fēng kě xǐ réng kě chēn。
风日相怜纷无已,一笑玄之妄亦真。fēng rì xiāng lián fēn wú yǐ,yī xiào xuán zhī wàng yì zhēn。
我今是非两俱绝,百巧百中不如拙。wǒ jīn shì fēi liǎng jù jué,bǎi qiǎo bǎi zhōng bù rú zhuō。
寂然无复一念邪,那有黄冠下鞭铁。jì rán wú fù yī niàn xié,nà yǒu huáng guān xià biān tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首自叙

邓肃

恶声不入伯夷耳,严陵拂袖钓寒水。è shēng bù rù bó yí ěr,yán líng fú xiù diào hán shuǐ。
古来豪杰例幽居,佩?肯随舟人子。gǔ lái háo jié lì yōu jū,pèi suì kěn suí zhōu rén zi。
造化炉中忽为人,笑笑随缘又何嗔。zào huà lú zhōng hū wèi rén,xiào xiào suí yuán yòu hé chēn。
细语粗言俱入妙,醉中不必更陶真。xì yǔ cū yán jù rù miào,zuì zhōng bù bì gèng táo zhēn。
年来三复韦编绝,得趣无多一味拙。nián lái sān fù wéi biān jué,dé qù wú duō yī wèi zhuō。
物外翛然我已仙,不愁石髓坚如铁。wù wài xiāo rán wǒ yǐ xiān,bù chóu shí suǐ jiān rú tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首自叙

邓肃

万物纷纷一马耳,百川不同均一水。wàn wù fēn fēn yī mǎ ěr,bǎi chuān bù tóng jūn yī shuǐ。
不将彼是作殊观,坐使须弥纳芥子。bù jiāng bǐ shì zuò shū guān,zuò shǐ xū mí nà jiè zi。
李白高视空无人,审言更作牙官嗔。lǐ bái gāo shì kōng wú rén,shěn yán gèng zuò yá guān chēn。
可怜纸上较轻重,画饼象龙俱未真。kě lián zhǐ shàng jiào qīng zhòng,huà bǐng xiàng lóng jù wèi zhēn。
我师宣尼四病绝,抱瓮宁作汉阴拙。wǒ shī xuān ní sì bìng jué,bào wèng níng zuò hàn yīn zhuō。
万变纷纷不敢侵,真室何须枢楗铁。wàn biàn fēn fēn bù gǎn qīn,zhēn shì hé xū shū jiàn tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首游山三首

邓肃

高岩去天尺五耳,下飞瀑布千寻水。gāo yán qù tiān chǐ wǔ ěr,xià fēi pù bù qiān xún shuǐ。
山间瘦竹映枯松,岁寒相对凛君子。shān jiān shòu zhú yìng kū sōng,suì hán xiāng duì lǐn jūn zi。
杖藜去去寻幽人,剥啄扣门公勿嗔。zhàng lí qù qù xún yōu rén,bō zhuó kòu mén gōng wù chēn。
凡骨膻腥傥不厌,愿供薪水看修真。fán gǔ shān xīng tǎng bù yàn,yuàn gōng xīn shuǐ kàn xiū zhēn。
高人隐几语言绝,大巧深藏端若拙。gāo rén yǐn jǐ yǔ yán jué,dà qiǎo shēn cáng duān ruò zhuō。
无乃误游天目山,偶见唐公冠带铁。wú nǎi wù yóu tiān mù shān,ǒu jiàn táng gōng guān dài tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首游山三首

邓肃

人生要在行乐耳,四化相磨逝流水。rén shēng yào zài xíng lè ěr,sì huà xiāng mó shì liú shuǐ。
溪山佳处饱遨游,莫为膻荤亲俗子。xī shān jiā chù bǎo áo yóu,mò wèi shān hūn qīn sú zi。
解龟谁顾谪仙人,玉局题墙亦遭嗔。jiě guī shuí gù zhé xiān rén,yù jú tí qiáng yì zāo chēn。
世人例作叶公解,但喜画龙谁识真。shì rén lì zuò yè gōng jiě,dàn xǐ huà lóng shuí shí zhēn。
何如便与尘寰绝,醉倒莫嫌茅店拙。hé rú biàn yǔ chén huán jué,zuì dào mò xián máo diàn zhuō。
青骢门外系垂杨,旋乞青禾剉白铁。qīng cōng mén wài xì chuí yáng,xuán qǐ qīng hé cuò bái tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首游山三首

邓肃

门前如市不入耳,忘言隐几心如水。mén qián rú shì bù rù ěr,wàng yán yǐn jǐ xīn rú shuǐ。
纷华时逐长安儿,清爽何似毛锥子。fēn huá shí zhú zhǎng ān ér,qīng shuǎng hé shì máo zhuī zi。
我虽事业未如人,天公不等吾弗嗔。wǒ suī shì yè wèi rú rén,tiān gōng bù děng wú fú chēn。
独步高山寻兀室,默坐烧香已悟真。dú bù gāo shān xún wù shì,mò zuò shāo xiāng yǐ wù zhēn。
世事缤纷俱谢绝,叩角自歌愚且拙。shì shì bīn fēn jù xiè jué,kòu jiǎo zì gē yú qiě zhuō。
谁暇投书追贾谊,更忧铜弊杂铅铁。shuí xiá tóu shū zhuī jiǎ yì,gèng yōu tóng bì zá qiān tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首对酒二首

邓肃

世上纷华蚁穴耳,东流不作西归水。shì shàng fēn huá yǐ xué ěr,dōng liú bù zuò xī guī shuǐ。
号寒那用学孟郊,捉月要须追李子。hào hán nà yòng xué mèng jiāo,zhuō yuè yào xū zhuī lǐ zi。
一樽忽尔逢故人,高谈往往鬼神嗔。yī zūn hū ěr féng gù rén,gāo tán wǎng wǎng guǐ shén chēn。
人间目下多忌讳,忘形惟有醉乡真。rén jiān mù xià duō jì huì,wàng xíng wéi yǒu zuì xiāng zhēn。
但得如意酒不绝,四壁莫愁生事拙。dàn dé rú yì jiǔ bù jué,sì bì mò chóu shēng shì zhuō。
铸成此错吾安之,何妨与费数州铁。zhù chéng cǐ cuò wú ān zhī,hé fáng yǔ fèi shù zhōu tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首对酒二首

邓肃

八斗一倾聊热耳,开匣时观三尺水。bā dòu yī qīng liáo rè ěr,kāi xiá shí guān sān chǐ shuǐ。
指天喝月使倒行,扬波直欲斩蛟子。zhǐ tiān hē yuè shǐ dào xíng,yáng bō zhí yù zhǎn jiāo zi。
安得知音吾党人,相看青眼不余嗔。ān dé zhī yīn wú dǎng rén,xiāng kàn qīng yǎn bù yú chēn。
笑驱八蛮有奇策,开怀聊与话诚真。xiào qū bā mán yǒu qí cè,kāi huái liáo yǔ huà chéng zhēn。
可怜吐哺风流绝,乞巧未遑姑守拙。kě lián tǔ bǔ fēng liú jué,qǐ qiǎo wèi huáng gū shǒu zhuō。
坐观明月侵虾蟆,空使玉川怀寸铁。zuò guān míng yuè qīn xiā má,kōng shǐ yù chuān huái cùn tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首送成彦尉邵武三首

邓肃

万窍于喁风割耳,梅影横斜耿烟水。wàn qiào yú yóng fēng gē ěr,méi yǐng héng xié gěng yān shuǐ。
杀鸡为黍政追随,七峰共作隐君子。shā jī wèi shǔ zhèng zhuī suí,qī fēng gòng zuò yǐn jūn zi。
忽举阳关饯行人,去去莫愁官长嗔。hū jǔ yáng guān jiàn xíng rén,qù qù mò chóu guān zhǎng chēn。
但知所领马曹似,清谈更觉子猷真。dàn zhī suǒ lǐng mǎ cáo shì,qīng tán gèng jué zi yóu zhēn。
谷风尝讥朋友绝,子贡毋轻原宪拙。gǔ fēng cháng jī péng yǒu jué,zi gòng wú qīng yuán xiàn zhuō。
期公鸿雁不空回,开缄八行划如铁。qī gōng hóng yàn bù kōng huí,kāi jiān bā xíng huà rú tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首送成彦尉邵武三首

邓肃

汗血神驹卓锥耳,去似苍崖决积水。hàn xuè shén jū zhuó zhuī ěr,qù shì cāng yá jué jī shuǐ。
据鞍年少笑西征,神仙中人梅氏子。jù ān nián shǎo xiào xī zhēng,shén xiān zhōng rén méi shì zi。
平生胸抱不由人,点额再归曾未嗔。píng shēng xiōng bào bù yóu rén,diǎn é zài guī céng wèi chēn。
仪舌尚存斯足矣,卞玉那愁无识真。yí shé shàng cún sī zú yǐ,biàn yù nà chóu wú shí zhēn。
一官聊续箕裘绝,登山莫厌芒鞋拙。yī guān liáo xù jī qiú jué,dēng shān mò yàn máng xié zhuō。
会使狗偷扫地无,不须蜂虿挥钜铁。huì shǐ gǒu tōu sǎo dì wú,bù xū fēng chài huī jù tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首送成彦尉邵武三首

邓肃

山头枯木半生耳,山下琉璃剪碧水。shān tóu kū mù bàn shēng ěr,shān xià liú lí jiǎn bì shuǐ。
登山临水两超然,刻烛千篇对夫子。dēng shān lín shuǐ liǎng chāo rán,kè zhú qiān piān duì fū zi。
我生也是不羁人,白眼望天人共嗔。wǒ shēng yě shì bù jī rén,bái yǎn wàng tiān rén gòng chēn。
相逢赖有知音鲍,挥麈不疑咳唾真。xiāng féng lài yǒu zhī yīn bào,huī zhǔ bù yí ké tuò zhēn。
子今更与竹林绝,我独凄然守株拙。zi jīn gèng yǔ zhú lín jué,wǒ dú qī rán shǒu zhū zhuō。
望公声誉腾九天,不惟去作铮铮铁。wàng gōng shēng yù téng jiǔ tiān,bù wéi qù zuò zhēng zhēng tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首别僧永肩

邓肃

号寒啼饥自聒耳,火中莲花那著水。hào hán tí jī zì guā ěr,huǒ zhōng lián huā nà zhù shuǐ。
超然不复顾尘寰,空色两冥舍利子。chāo rán bù fù gù chén huán,kōng sè liǎng míng shě lì zi。
冠巾贾岛齿平人,当时仅免退之嗔。guān jīn jiǎ dǎo chǐ píng rén,dāng shí jǐn miǎn tuì zhī chēn。
何如伯升云水去,万劫不磨一点真。hé rú bó shēng yún shuǐ qù,wàn jié bù mó yī diǎn zhēn。
公今更恐情难绝,泛作飞蓬谋未拙。gōng jīn gèng kǒng qíng nán jué,fàn zuò fēi péng móu wèi zhuō。
挽袖牵裳浩不回,当知若人是真铁。wǎn xiù qiān shang hào bù huí,dāng zhī ruò rén shì zhēn tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首谢杨休三首

邓肃

人生相值梗萍耳,无酒投钱亦饮水。rén shēng xiāng zhí gěng píng ěr,wú jiǔ tóu qián yì yǐn shuǐ。
况公家世足风流,封胡羯末又贤子。kuàng gōng jiā shì zú fēng liú,fēng hú jié mò yòu xián zi。
匹马来寻物外人,坐上无毡寒不嗔。pǐ mǎ lái xún wù wài rén,zuò shàng wú zhān hán bù chēn。
倾盖相逢已如故,洗空机械情更真。qīng gài xiāng féng yǐ rú gù,xǐ kōng jī xiè qíng gèng zhēn。
公今在陈粮屡绝,恶圆喜方我尤拙。gōng jīn zài chén liáng lǚ jué,è yuán xǐ fāng wǒ yóu zhuō。
穷愁相守两萧然,富骄何事如意铁。qióng chóu xiāng shǒu liǎng xiāo rán,fù jiāo hé shì rú yì tiě。

和谢吏部铁字韵三十四首谢杨休三首

邓肃

半夜丝簧纷养耳,舞袖香风散沉水。bàn yè sī huáng fēn yǎng ěr,wǔ xiù xiāng fēng sàn chén shuǐ。
高堂嬉笑坐生春,不诵式微惊游子。gāo táng xī xiào zuò shēng chūn,bù sòng shì wēi jīng yóu zi。
孟公投辖虽知人,故乡千里儿曹嗔。mèng gōng tóu xiá suī zhī rén,gù xiāng qiān lǐ ér cáo chēn。
毅然竟把刀头舞,百日梦归今日真。yì rán jìng bǎ dāo tóu wǔ,bǎi rì mèng guī jīn rì zhēn。
依前瘦马登高绝,未应却笑此行拙。yī qián shòu mǎ dēng gāo jué,wèi yīng què xiào cǐ xíng zhuō。
邑人脂膏子弗求,况是丘侯帽无铁。yì rén zhī gāo zi fú qiú,kuàng shì qiū hóu mào wú tiě。