古诗词

刘敞

往年筑青涧城各

刘敞

赫连宝刀利且坚,霜鳞错落龙雀环。hè lián bǎo dāo lì qiě jiān,shuāng lín cuò luò lóng què huán。
当时铸作妙一世,赫赫似与天相连。dāng shí zhù zuò miào yī shì,hè hè shì yǔ tiān xiāng lián。
雷公祝融借光彩,蓬飞中原鲸振海。léi gōng zhù róng jiè guāng cǎi,péng fēi zhōng yuán jīng zhèn hǎi。
神物羞为不义屈,一去人间向千载。shén wù xiū wèi bù yì qū,yī qù rén jiān xiàng qiān zài。
蛟蟠虎化自有时,气如投蜺世莫知。jiāo pán hǔ huà zì yǒu shí,qì rú tóu ní shì mò zhī。
力能提携倚天外,一扫云雾君看之。lì néng tí xié yǐ tiān wài,yī sǎo yún wù jūn kàn zhī。

寒林石屏风

刘敞

屏风画山皆任假,寒林石屏自然者。píng fēng huà shān jiē rèn jiǎ,hán lín shí píng zì rán zhě。
苍纹绀脉乱交加,短树高枝自潇洒。cāng wén gàn mài luàn jiāo jiā,duǎn shù gāo zhī zì xiāo sǎ。
观者宁分画与非,但怪奇妙非人为。guān zhě níng fēn huà yǔ fēi,dàn guài qí miào fēi rén wèi。
又疑古苔著石瘦,何得本末无纤遗。yòu yí gǔ tái zhù shí shòu,hé dé běn mò wú xiān yí。
桑田变海松柏死,寒暑不及荣枯期。sāng tián biàn hǎi sōng bǎi sǐ,hán shǔ bù jí róng kū qī。
佳哉大钧育群类,埏镕精巧无巨细。jiā zāi dà jūn yù qún lèi,shān róng jīng qiǎo wú jù xì。
天真通貌皆生成,俗师笔墨那形似。tiān zhēn tōng mào jiē shēng chéng,sú shī bǐ mò nà xíng shì。
居人幽独最相宜,朴厚远谢雕镂姿。jū rén yōu dú zuì xiāng yí,pǔ hòu yuǎn xiè diāo lòu zī。
城中云母屏更好,慎勿浪示豪家儿。chéng zhōng yún mǔ píng gèng hǎo,shèn wù làng shì háo jiā ér。

秋园行

刘敞

空园过霜无馀绿,上有梧楸下兰菊。kōng yuán guò shuāng wú yú lǜ,shàng yǒu wú qiū xià lán jú。
疏阴虽存不自蔽,残香已断谁更续。shū yīn suī cún bù zì bì,cán xiāng yǐ duàn shuí gèng xù。
忆昔繁华今九秋,天时人事略相侔。yì xī fán huá jīn jiǔ qiū,tiān shí rén shì lüè xiāng móu。
放怀未能惊物化,烂醉聊可为君谋。fàng huái wèi néng jīng wù huà,làn zuì liáo kě wèi jūn móu。

槐阴

刘敞

都城广陌如绮分,绿槐左右结浮云。dōu chéng guǎng mò rú qǐ fēn,lǜ huái zuǒ yòu jié fú yún。
火轮东升又西没,倒影参差朝复曛。huǒ lún dōng shēng yòu xī méi,dào yǐng cān chà cháo fù xūn。
轻车重马谁家子,侧肩相逢密如蚁。qīng chē zhòng mǎ shuí jiā zi,cè jiān xiāng féng mì rú yǐ。
共看择荫须臾间,可怜争道寻常里。gòng kàn zé yīn xū yú jiān,kě lián zhēng dào xún cháng lǐ。
下有沟水日夜流,年华视此俱悠悠。xià yǒu gōu shuǐ rì yè liú,nián huá shì cǐ jù yōu yōu。

春阴

刘敞

楚山春阴谁复数,朝朝出云暮暮雨。chǔ shān chūn yīn shuí fù shù,cháo cháo chū yún mù mù yǔ。
高唐恍惚信有神,晦明代谢今犹古。gāo táng huǎng hū xìn yǒu shén,huì míng dài xiè jīn yóu gǔ。
蜀江渺渺水东流,苦雾凄雨翻似秋。shǔ jiāng miǎo miǎo shuǐ dōng liú,kǔ wù qī yǔ fān shì qiū。
日月高悬不可遇,眼看卑湿令人愁。rì yuè gāo xuán bù kě yù,yǎn kàn bēi shī lìng rén chóu。

桃源

刘敞

武陵溪水清无尘,武陵桃树花长春。wǔ líng xī shuǐ qīng wú chén,wǔ líng táo shù huā zhǎng chūn。
会买渔舟谢宾客,来作武陵山下人。huì mǎi yú zhōu xiè bīn kè,lái zuò wǔ líng shān xià rén。
秦人洞府晋人溪,碧草红桃处处迷。qín rén dòng fǔ jìn rén xī,bì cǎo hóng táo chù chù mí。
流水至今堪怅望,问津从古失端倪。liú shuǐ zhì jīn kān chàng wàng,wèn jīn cóng gǔ shī duān ní。
山川非复壶中见,鸡犬犹传云外啼。shān chuān fēi fù hú zhōng jiàn,jī quǎn yóu chuán yún wài tí。
顾视人间真敝屣,为烦仙子托幽栖。gù shì rén jiān zhēn bì xǐ,wèi fán xiān zi tuō yōu qī。

和永叔十二韵

刘敞

爱公犹爱屋上乌,何况公家手种菊。ài gōng yóu ài wū shàng wū,hé kuàng gōng jiā shǒu zhǒng jú。
忆昔重阳醉共赏,已落纱帽欢不足。yì xī zhòng yáng zuì gòng shǎng,yǐ luò shā mào huān bù zú。
谁令繁霜逼芳意,坐使严风卷馀馥。shuí lìng fán shuāng bī fāng yì,zuò shǐ yán fēng juǎn yú fù。
主人于此情不浅,上客方来强令束。zhǔ rén yú cǐ qíng bù qiǎn,shàng kè fāng lái qiáng lìng shù。
马声玲珑摇玉环,屦綦参差破苔绿。mǎ shēng líng lóng yáo yù huán,jù qí cān chà pò tái lǜ。
重寻荒径忆五柳,因咏东篱憩茅屋。zhòng xún huāng jìng yì wǔ liǔ,yīn yǒng dōng lí qì máo wū。
巳怜归鸟有真意,更觉晨风伤局促。sì lián guī niǎo yǒu zhēn yì,gèng jué chén fēng shāng jú cù。
引杯大釂倾玉壶,击节应非响乔木。yǐn bēi dà jiào qīng yù hú,jī jié yīng fēi xiǎng qiáo mù。
物华瞬息暂入梦,世事蚊虻一过目。wù huá shùn xī zàn rù mèng,shì shì wén méng yī guò mù。
浮邱接袂当凤举,俗士歌骊真狗曲。fú qiū jiē mèi dāng fèng jǔ,sú shì gē lí zhēn gǒu qū。
衣冠顷来尘土变,形貌今者毛发秃。yī guān qǐng lái chén tǔ biàn,xíng mào jīn zhě máo fā tū。
公诗乃使我忘老,逸调何由能继属。gōng shī nǎi shǐ wǒ wàng lǎo,yì diào hé yóu néng jì shǔ。

共城寄仲弟

刘敞

共城稻秧如黍禾,共城木少种竹多。gòng chéng dào yāng rú shǔ hé,gòng chéng mù shǎo zhǒng zhú duō。
熟闻迩来风土美,贫无置锥知奈何。shú wén ěr lái fēng tǔ měi,pín wú zhì zhuī zhī nài hé。
百门苍翠太行麓,百泉清泠淇水澳。bǎi mén cāng cuì tài xíng lù,bǎi quán qīng líng qí shuǐ ào。
长安宦游跬步到,隐居鸡黍终年足。zhǎng ān huàn yóu kuǐ bù dào,yǐn jū jī shǔ zhōng nián zú。
人生早念少游言,燕领莫矜飞食肉。rén shēng zǎo niàn shǎo yóu yán,yàn lǐng mò jīn fēi shí ròu。
即今囊空未果归,且为黎侯歌式微。jí jīn náng kōng wèi guǒ guī,qiě wèi lí hóu gē shì wēi。
寄声好在久良苦,异时自楫来迎汝。jì shēng hǎo zài jiǔ liáng kǔ,yì shí zì jí lái yíng rǔ。

田家行

刘敞

春耕高原不辞苦,晚岁离离满百亩。chūn gēng gāo yuán bù cí kǔ,wǎn suì lí lí mǎn bǎi mǔ。
岂知输稻如输金,始信种田虚种黍。qǐ zhī shū dào rú shū jīn,shǐ xìn zhǒng tián xū zhǒng shǔ。
持黍易金入市行,粳稻踊贵黍价轻。chí shǔ yì jīn rù shì xíng,jīng dào yǒng guì shǔ jià qīng。
十钟一石亦不惮,三时力农空自惊。shí zhōng yī shí yì bù dàn,sān shí lì nóng kōng zì jīng。
去年岁荒食丰菽,今年岁丰弥不足。qù nián suì huāng shí fēng shū,jīn nián suì fēng mí bù zú。
物理悠悠难豫谋,谁谓丰荒略相覆。wù lǐ yōu yōu nán yù móu,shuí wèi fēng huāng lüè xiāng fù。

荒田行

刘敞

大农弃田避征役,小农挈家就兵籍。dà nóng qì tián bì zhēng yì,xiǎo nóng qiè jiā jiù bīng jí。
良田茫茫少耕者,秋来雨止生荆棘。liáng tián máng máng shǎo gēng zhě,qiū lái yǔ zhǐ shēng jīng jí。
县官募兵有著令,募兵如率官有庆。xiàn guān mù bīng yǒu zhù lìng,mù bīng rú lǜ guān yǒu qìng。
从今无复官劝农,还逐鱼盐作亡命。cóng jīn wú fù guān quàn nóng,hái zhú yú yán zuò wáng mìng。

戏作青瓷香球歌

刘敞

蓝田仙人采寒玉,蓝光照人莹如烛。lán tián xiān rén cǎi hán yù,lán guāng zhào rén yíng rú zhú。
蟾肪淬刀昆吾石,信手镌花何委曲。chán fáng cuì dāo kūn wú shí,xìn shǒu juān huā hé wěi qū。
蒙蒙夜气清且嫭,玉缕喷香如紫雾。méng méng yè qì qīng qiě hù,yù lǚ pēn xiāng rú zǐ wù。
天明人起朝云飞,仿佛疑成此中去。tiān míng rén qǐ cháo yún fēi,fǎng fú yí chéng cǐ zhōng qù。

樱桃花开留徐二饮

刘敞

晨晖照屋清露晞,樱桃花房开欲齐。chén huī zhào wū qīng lù xī,yīng táo huā fáng kāi yù qí。
繁花先得造物巧,不与众卉争高低。fán huā xiān dé zào wù qiǎo,bù yǔ zhòng huì zhēng gāo dī。
参差萼萼相照耀,恍惚满眼令人迷。cān chà è è xiāng zhào yào,huǎng hū mǎn yǎn lìng rén mí。
鸟惊风过若无意,云起雪飞空满蹊。niǎo jīng fēng guò ruò wú yì,yún qǐ xuě fēi kōng mǎn qī。
仰攀浓香俯玩影,应接不暇昏鸦栖。yǎng pān nóng xiāng fǔ wán yǐng,yīng jiē bù xiá hūn yā qī。
流光易失动壮士,斗酒相劳和天倪。liú guāng yì shī dòng zhuàng shì,dòu jiǔ xiāng láo hé tiān ní。
浩歌直欲并日夜,醉耳不能分鼓鼙。hào gē zhí yù bìng rì yè,zuì ěr bù néng fēn gǔ pí。
人间出处未尝定,暂虽会合终当暌。rén jiān chū chù wèi cháng dìng,zàn suī huì hé zhōng dāng kuí。
子今跃马至万里,脱略尘土排云霓。zi jīn yuè mǎ zhì wàn lǐ,tuō lüè chén tǔ pái yún ní。
豫知明年花复发,怅望君子无由携。yù zhī míng nián huā fù fā,chàng wàng jūn zi wú yóu xié。
少年且作后日意,更使封植惊淮西。shǎo nián qiě zuò hòu rì yì,gèng shǐ fēng zhí jīng huái xī。

万卷

刘敞

白头书生南国贤,读书万卷夜忘眠。bái tóu shū shēng nán guó xián,dú shū wàn juǎn yè wàng mián。
陋巷箪瓢未曾饱,苦心独行竟谁怜。lòu xiàng dān piáo wèi céng bǎo,kǔ xīn dú xíng jìng shuí lián。
翻经遍穷十二等,陈力夐过三千年。fān jīng biàn qióng shí èr děng,chén lì xiòng guò sān qiān nián。
莫笑青袍学士老,太平能颂连中弦。mò xiào qīng páo xué shì lǎo,tài píng néng sòng lián zhōng xián。

九月十四日于雍熙院为舅氏斋设作

刘敞

他时伤远别,渭北遽成悲。tā shí shāng yuǎn bié,wèi běi jù chéng bēi。
今作终天恨,悠悠奈我思。jīn zuò zhōng tiān hèn,yōu yōu nài wǒ sī。
平生华屋处,回首不胜悲。píng shēng huá wū chù,huí shǒu bù shèng bēi。
寂寞西州路,何堪再到时。jì mò xī zhōu lù,hé kān zài dào shí。

刘敞

柏生如拳柳如把,同时移根种庭下。bǎi shēng rú quán liǔ rú bǎ,tóng shí yí gēn zhǒng tíng xià。
柏根未活柳已荣,春风飞飞意融冶。bǎi gēn wèi huó liǔ yǐ róng,chūn fēng fēi fēi yì róng yě。
青条眼看千尺馀,疏荫朦胧乃惊诧。qīng tiáo yǎn kàn qiān chǐ yú,shū yīn méng lóng nǎi jīng chà。

古风

刘敞

子欲富矣,何用为富。zi yù fù yǐ,hé yòng wèi fù。
农不苦工,工不若贾。nóng bù kǔ gōng,gōng bù ruò jiǎ。
子欲贵矣,何用为贵。zi yù guì yǐ,hé yòng wèi guì。
德不若名,名不若势。dé bù ruò míng,míng bù ruò shì。
粹兮纯兮,三五之人兮。cuì xī chún xī,sān wǔ zhī rén xī。
终窭且贫兮,孰知其珍兮。zhōng jù qiě pín xī,shú zhī qí zhēn xī。

奉同永叔于刘功曹家听杨直讲女奴弹啄木见寄之作

刘敞

空林多风霜霰零,啄木朝饥悲长鸣。kōng lín duō fēng shuāng xiàn líng,zhuó mù cháo jī bēi zhǎng míng。
口虽能呼心不平,谁弹琵琶象其声。kǒu suī néng hū xīn bù píng,shuí dàn pí pá xiàng qí shēng。
雌雄切直相丁嘤,欲飞未飞皆有情。cí xióng qiè zhí xiāng dīng yīng,yù fēi wèi fēi jiē yǒu qíng。
琵琶八十有四调,此曲独得传玄妙。pí pá bā shí yǒu sì diào,cǐ qū dú dé chuán xuán miào。
翠鬟小女眉目殊,能承主欢供客娱。cuì huán xiǎo nǚ méi mù shū,néng chéng zhǔ huān gōng kè yú。
转关挥拨意澹如,坐人虽多旁若无。zhuǎn guān huī bō yì dàn rú,zuò rén suī duō páng ruò wú。
醉翁引觞不汝馀,歌诗弹铗归来乎。zuì wēng yǐn shāng bù rǔ yú,gē shī dàn jiá guī lái hū。
两君韵高尚如此,何况枥上之马渊中鱼。liǎng jūn yùn gāo shàng rú cǐ,hé kuàng lì shàng zhī mǎ yuān zhōng yú。
我生不晓世俗乐,顷卧江城更寂寞。wǒ shēng bù xiǎo shì sú lè,qǐng wò jiāng chéng gèng jì mò。
园中有时闻啄木,虽有高下无宫角。yuán zhōng yǒu shí wén zhuó mù,suī yǒu gāo xià wú gōng jiǎo。
木声梨然当人心,猋氏之风殆可学。mù shēng lí rán dāng rén xīn,biāo shì zhī fēng dài kě xué。
渊明无弦非无意,白发秋来自少乐。yuān míng wú xián fēi wú yì,bái fā qiū lái zì shǎo lè。
得公新诗濯我愁,因问杨子更借不,我欲醉听江城楼。dé gōng xīn shī zhuó wǒ chóu,yīn wèn yáng zi gèng jiè bù,wǒ yù zuì tīng jiāng chéng lóu。

自入北界虏人候迓供帐每进益恭少尝至契丹者皆云异他日示陈副使希元

刘敞

和亲虽复用诸儒,圣德由来北服胡。hé qīn suī fù yòng zhū rú,shèng dé yóu lái běi fú hú。
天子今成大父行,匈奴自号儿单于。tiān zi jīn chéng dà fù xíng,xiōng nú zì hào ér dān yú。
女真守燎羯圉马,渤海西道奚前驱。nǚ zhēn shǒu liáo jié yǔ mǎ,bó hǎi xī dào xī qián qū。
塞外始知汉使贵,留犁挠酒直区区。sāi wài shǐ zhī hàn shǐ guì,liú lí náo jiǔ zhí qū qū。

农哀

刘敞

阴阳失常度,水旱互为灾。yīn yáng shī cháng dù,shuǐ hàn hù wèi zāi。
岁暮不成耕,闾里自相哀。suì mù bù chéng gēng,lǘ lǐ zì xiāng āi。
相哀竟何奈,田亩弃污莱。xiāng āi jìng hé nài,tián mǔ qì wū lái。
欲行关租急,欲居兵赋催。yù xíng guān zū jí,yù jū bīng fù cuī。
同知罗忧患,谁复念婴孩。tóng zhī luó yōu huàn,shuí fù niàn yīng hái。
往往遗渠沟,顾之泪如颓。wǎng wǎng yí qú gōu,gù zhī lèi rú tuí。
国庾须积粟,国帑须羡财。guó yǔ xū jī sù,guó tǎng xū xiàn cái。
大臣职富国,尔命自宜哉。dà chén zhí fù guó,ěr mìng zì yí zāi。

宿乌沙

刘敞

朝离巴陵岸,暮投乌沙汀。cháo lí bā líng àn,mù tóu wū shā tīng。
大江屡回环,反顾犹洞庭。dà jiāng lǚ huí huán,fǎn gù yóu dòng tíng。
月色夺暗日,舟人各宵征。yuè sè duó àn rì,zhōu rén gè xiāo zhēng。
东南浮云际,极望都冥冥。dōng nán fú yún jì,jí wàng dōu míng míng。
不辨水与天,高低皆见星。bù biàn shuǐ yǔ tiān,gāo dī jiē jiàn xīng。
分明银河流,来与江汉并。fēn míng yín hé liú,lái yǔ jiāng hàn bìng。
安得数尺槎,漂然向天庭。ān dé shù chǐ chá,piāo rán xiàng tiān tíng。