古诗词

刘敞

潘道士

刘敞

上清宫中老道士,曾从先皇去封祀。shàng qīng gōng zhōng lǎo dào shì,céng cóng xiān huáng qù fēng sì。
山头侯夜窥火轮,汾上掊钩出金耳。shān tóu hóu yè kuī huǒ lún,fén shàng póu gōu chū jīn ěr。
云成龙虎当翠华,丰隆前导清泥沙。yún chéng lóng hǔ dāng cuì huá,fēng lóng qián dǎo qīng ní shā。
万灵扶驾百神护,杂沓仙侣堆云霞。wàn líng fú jià bǎi shén hù,zá dá xiān lǚ duī yún xiá。
黄衣羽客十有馀,多能引说轩辕初。huáng yī yǔ kè shí yǒu yú,duō néng yǐn shuō xuān yuán chū。
汉廷儒士议迂阔,天子自用申公书。hàn tíng rú shì yì yū kuò,tiān zi zì yòng shēn gōng shū。
金绳玉策埋石壤,神光夜见连空虚。jīn shéng yù cè mái shí rǎng,shén guāng yè jiàn lián kōng xū。
天心报贶宸意喜,白茅玉印旌其徒。tiān xīn bào kuàng chén yì xǐ,bái máo yù yìn jīng qí tú。
帷宫赐席接虎幄,待之如宾尽诚悫。wéi gōng cì xí jiē hǔ wò,dài zhī rú bīn jǐn chéng què。
中书秘术使之观,神动精摇易飞跃。zhōng shū mì shù shǐ zhī guān,shén dòng jīng yáo yì fēi yuè。
鼎湖龙去何超越,日月茫茫自奄忽。dǐng hú lóng qù hé chāo yuè,rì yuè máng máng zì yǎn hū。
龙髯堕地秋草生,人世霜华满头发。lóng rán duò dì qiū cǎo shēng,rén shì shuāng huá mǎn tóu fā。

遇海舟

刘敞

秦王好神仙,东上琅琊台。qín wáng hǎo shén xiān,dōng shàng láng yá tái。
蛾眉绿发五千辈,去乘长风款蓬莱。é méi lǜ fā wǔ qiān bèi,qù chéng zhǎng fēng kuǎn péng lái。
此时秦人海旁立,生别死分不敢泣。cǐ shí qín rén hǎi páng lì,shēng bié sǐ fēn bù gǎn qì。
但见高帆云中没,野鸟悲鸣为翔集。dàn jiàn gāo fān yún zhōng méi,yě niǎo bēi míng wèi xiáng jí。
过海舟,何时还,火焚荆棘空骊山。guò hǎi zhōu,hé shí hái,huǒ fén jīng jí kōng lí shān。

猛虎行

刘敞

陆不辞虎豹怒,水不避蛟龙争。lù bù cí hǔ bào nù,shuǐ bù bì jiāo lóng zhēng。
众人亦有命,大贤岂虚生。zhòng rén yì yǒu mìng,dà xián qǐ xū shēng。
千岁犹须臾,四野如户庭。qiān suì yóu xū yú,sì yě rú hù tíng。
解弓挂扶桑,脱剑倚太清。jiě gōng guà fú sāng,tuō jiàn yǐ tài qīng。
腾身骑日月,万事如蚊?。téng shēn qí rì yuè,wàn shì rú wén。
贫贱有固穷,慷慨激中情。pín jiàn yǒu gù qióng,kāng kǎi jī zhōng qíng。
炎火燎昆邱,乃知白璧精。yán huǒ liáo kūn qiū,nǎi zhī bái bì jīng。
雪霜没众草,高松独青青。xuě shuāng méi zhòng cǎo,gāo sōng dú qīng qīng。
宁生歌车下,戚促儿女声。níng shēng gē chē xià,qī cù ér nǚ shēng。
时至乘化迁,运颓与物冥。shí zhì chéng huà qiān,yùn tuí yǔ wù míng。
震雷不经听,芥蒂何足婴。zhèn léi bù jīng tīng,jiè dì hé zú yīng。
君不见贾竖竞锥刀,蚍蜉利膻腥。jūn bù jiàn jiǎ shù jìng zhuī dāo,pí fú lì shān xīng。
何如乘云御气游咸池,长啸濯我冠与缨。hé rú chéng yún yù qì yóu xián chí,zhǎng xiào zhuó wǒ guān yǔ yīng。

雷陂劝耕作杂言

刘敞

君不见江都宫,昔时何崔嵬。jūn bù jiàn jiāng dōu gōng,xī shí hé cuī wéi。
下临雷陂水,前踞吴王台。xià lín léi bēi shuǐ,qián jù wú wáng tái。
台倾无馀级,水竭空尘埃。tái qīng wú yú jí,shuǐ jié kōng chén āi。
隋人已曾顾此长叹息,今世更为隋人哀。suí rén yǐ céng gù cǐ zhǎng tàn xī,jīn shì gèng wèi suí rén āi。
乃知天地间,一盛亦一衰。nǎi zhī tiān dì jiān,yī shèng yì yī shuāi。
但从伏羲已来三十馀万岁,未有书契胜言哉。dàn cóng fú xī yǐ lái sān shí yú wàn suì,wèi yǒu shū qì shèng yán zāi。
尧桀是非可两忘,我欲劝人辟草莱。yáo jié shì fēi kě liǎng wàng,wǒ yù quàn rén pì cǎo lái。
种稻水一方,艺麻陵四颓。zhǒng dào shuǐ yī fāng,yì má líng sì tuí。
爽鸠之乐非我有,聊独玩此田莓莓。shuǎng jiū zhī lè fēi wǒ yǒu,liáo dú wán cǐ tián méi méi。
未知百世间,更复谁当来。wèi zhī bǎi shì jiān,gèng fù shuí dāng lái。
且欲及闲从宾客,省耕访此时徘徊。qiě yù jí xián cóng bīn kè,shěng gēng fǎng cǐ shí pái huái。

碧澜堂

刘敞

苕溪之水摇空山,霅溪波流无日闲。sháo xī zhī shuǐ yáo kōng shān,zhà xī bō liú wú rì xián。
上有高堂荫华宇,苍翠凌乱轩楹间。shàng yǒu gāo táng yīn huá yǔ,cāng cuì líng luàn xuān yíng jiān。
异时客心乐真旷,白鸟鵁鶄期往还。yì shí kè xīn lè zhēn kuàng,bái niǎo jiāo jīng qī wǎng hái。
解缨敧枕便所适,焉能复问居夷蛮。jiě yīng jī zhěn biàn suǒ shì,yān néng fù wèn jū yí mán。
岚光棱棱耸屏幌,水响滥滥摇琼环。lán guāng léng léng sǒng píng huǎng,shuǐ xiǎng làn làn yáo qióng huán。
正如明鉴发尘匣,万象聚眼醒容颜。zhèng rú míng jiàn fā chén xiá,wàn xiàng jù yǎn xǐng róng yán。
秋风已高白芷老,编荷制蕙文斓斑。qiū fēng yǐ gāo bái zhǐ lǎo,biān hé zhì huì wén lán bān。
魂清魄爽弄明月,洞庭跬步寻非艰。hún qīng pò shuǎng nòng míng yuè,dòng tíng kuǐ bù xún fēi jiān。
神仙有无未可信,物色但讶非人寰。shén xiān yǒu wú wèi kě xìn,wù sè dàn yà fēi rén huán。
瑶宫紫府竟何若,茫然远想令人潸。yáo gōng zǐ fǔ jìng hé ruò,máng rán yuǎn xiǎng lìng rén shān。
长竿独茧可以老,安用驰猎卢重镮。zhǎng gān dú jiǎn kě yǐ lǎo,ān yòng chí liè lú zhòng huán。
况复邦人讲文墨,风雅不待仲尼删。kuàng fù bāng rén jiǎng wén mò,fēng yǎ bù dài zhòng ní shān。
丞相词章状元笔,荦荦神裁无由攀。chéng xiāng cí zhāng zhuàng yuán bǐ,luò luò shén cái wú yóu pān。
嗟我胡然陷尘滓,不能追逐鸥白鹇。jiē wǒ hú rán xiàn chén zǐ,bù néng zhuī zhú ōu bái xián。
发狂醉问二三子,吴溪钓碣何如顽。fā kuáng zuì wèn èr sān zi,wú xī diào jié hé rú wán。

濉阳歌

刘敞

梁人犹为濉阳歌,隋人水调能相和。liáng rén yóu wèi suī yáng gē,suí rén shuǐ diào néng xiāng hé。
梁人池台已平地,隋人岸树空嵯峨。liáng rén chí tái yǐ píng dì,suí rén àn shù kōng cuó é。
梁人隋人去如水,水声日夜流不已。liáng rén suí rén qù rú shuǐ,shuǐ shēng rì yè liú bù yǐ。
张巡庙前春草生,里人尚识将军名。zhāng xún miào qián chūn cǎo shēng,lǐ rén shàng shí jiāng jūn míng。
国雠已灭心不死,愤气半夜凌欃枪。guó chóu yǐ miè xīn bù sǐ,fèn qì bàn yè líng chán qiāng。
丈夫节义岂在下,愿为长剑刳长鲸。zhàng fū jié yì qǐ zài xià,yuàn wèi zhǎng jiàn kū zhǎng jīng。

马蹄砚

刘敞

巴巫之山足奇石,气含秋云如黛色。bā wū zhī shān zú qí shí,qì hán qiū yún rú dài sè。
君家宝砚安所得,圆为马蹄萤为璧。jūn jiā bǎo yàn ān suǒ dé,yuán wèi mǎ tí yíng wèi bì。
宛城路阻流沙长,中国久绝真乘黄。wǎn chéng lù zǔ liú shā zhǎng,zhōng guó jiǔ jué zhēn chéng huáng。
惜哉逸足世不识,所存一迹犹形相。xī zāi yì zú shì bù shí,suǒ cún yī jì yóu xíng xiāng。
鄙夫虽非伯乐比,偶见袅蹄识千里。bǐ fū suī fēi bó lè bǐ,ǒu jiàn niǎo tí shí qiān lǐ。
愿君不惜勤示人,倘有骅骝免空死。yuàn jūn bù xī qín shì rén,tǎng yǒu huá liú miǎn kōng sǐ。

天中山

刘敞

兹山陂陀但盈尺,其下盘根乃无极。zī shān bēi tuó dàn yíng chǐ,qí xià pán gēn nǎi wú jí。
勇如共工莫可触,力敌愚父无能役。yǒng rú gòng gōng mò kě chù,lì dí yú fù wú néng yì。
开辟以来传至今,形势虽小当天心。kāi pì yǐ lái chuán zhì jīn,xíng shì suī xiǎo dāng tiān xīn。
斗极回旋未易测,日影短长犹可寻。dòu jí huí xuán wèi yì cè,rì yǐng duǎn zhǎng yóu kě xún。
石旁阴穴穿洞府,中有神物为之主。shí páng yīn xué chuān dòng fǔ,zhōng yǒu shén wù wèi zhī zhǔ。
祷祠往往见光景,暵旱时时作霖雨。dǎo cí wǎng wǎng jiàn guāng jǐng,hàn hàn shí shí zuò lín yǔ。
由来丘山贵灵不贵大,正复陂陀亦何怪。yóu lái qiū shān guì líng bù guì dà,zhèng fù bēi tuó yì hé guài。

岸旁倒树

刘敞

沧洲老树生几秋,干如墨龙根紫虬。cāng zhōu lǎo shù shēng jǐ qiū,gàn rú mò lóng gēn zǐ qiú。
雨水摧激势突兀,夭矫出饮沧江流。yǔ shuǐ cuī jī shì tū wù,yāo jiǎo chū yǐn cāng jiāng liú。
危不见持颠不扶,萧萧生意令人愁。wēi bù jiàn chí diān bù fú,xiāo xiāo shēng yì lìng rén chóu。
岂无耕夫与过客,暂时憩尔行则休。qǐ wú gēng fū yǔ guò kè,zàn shí qì ěr xíng zé xiū。
西风八月海水飞,枯槎昔曾凌斗牛。xī fēng bā yuè hǎi shuǐ fēi,kū chá xī céng líng dòu niú。
恐尔漂零未终极,挂帆欲去仍回头。kǒng ěr piāo líng wèi zhōng jí,guà fān yù qù réng huí tóu。

黄寺丞井上桐树为雷所击

刘敞

君家井泉深百尺,上有高桐十寻碧。jūn jiā jǐng quán shēn bǎi chǐ,shàng yǒu gāo tóng shí xún bì。
凤鸟不至独何忧,蛟龙深潜莫能识。fèng niǎo bù zhì dú hé yōu,jiāo lóng shēn qián mò néng shí。
迅雷烈风来击时,地轴翻倒海水飞。xùn léi liè fēng lái jī shí,dì zhóu fān dào hǎi shuǐ fēi。
正直摧伤岂天意,爨下成琴殊未迟。zhèng zhí cuī shāng qǐ tiān yì,cuàn xià chéng qín shū wèi chí。

送人之会稽

刘敞

鹰隼羞逐巢上雏,骐骝耻随厩中驹。yīng sǔn xiū zhú cháo shàng chú,qí liú chǐ suí jiù zhōng jū。
由来俊迈恶羁絷,子独三年留上都。yóu lái jùn mài è jī zhí,zi dú sān nián liú shàng dōu。
江南秋风鲈鱼美,庖鲙炊粳东入吴。jiāng nán qiū fēng lú yú měi,páo kuài chuī jīng dōng rù wú。
腰间兰佩垂左右,船若神仙人不如。yāo jiān lán pèi chuí zuǒ yòu,chuán ruò shén xiān rén bù rú。
会稽古来好风俗,严助买臣相继驱。huì jī gǔ lái hǎo fēng sú,yán zhù mǎi chén xiāng jì qū。
近来太守廷中臣,拔贤好善当朝无。jìn lái tài shǒu tíng zhōng chén,bá xián hǎo shàn dāng cháo wú。
子今东去怀自许,解榻非君尚谁与。zi jīn dōng qù huái zì xǔ,jiě tà fēi jūn shàng shuí yǔ。
克日飞声动洛阳,听君如听雷门鼓。kè rì fēi shēng dòng luò yáng,tīng jūn rú tīng léi mén gǔ。

题深甫所种树

刘敞

中庭郤扫无馀地,怜君种树还有意。zhōng tíng xì sǎo wú yú dì,lián jūn zhǒng shù hái yǒu yì。
重阴覆屋千尺时,徙坐读书殊可喜。zhòng yīn fù wū qiān chǐ shí,xǐ zuò dú shū shū kě xǐ。
似君秀骨不易攀,当援桂枝星汉间。shì jūn xiù gǔ bù yì pān,dāng yuán guì zhī xīng hàn jiān。
岂能玩此便自老,尘俗纷纷聊闭关。qǐ néng wán cǐ biàn zì lǎo,chén sú fēn fēn liáo bì guān。

雷氏子推迹石鼓为隶古定圣俞作长诗叙之诸公继作予亦继其后

刘敞

结绳既亡书契出,文字变化尤倏忽。jié shéng jì wáng shū qì chū,wén zì biàn huà yóu shū hū。
太山七十有二代,遗事昏昏万无一。tài shān qī shí yǒu èr dài,yí shì hūn hūn wàn wú yī。
岐阳石鼓起晚周,宣王之诗史籀笔。qí yáng shí gǔ qǐ wǎn zhōu,xuān wáng zhī shī shǐ zhòu bǐ。
天下金石凡几存,此当为甲彼皆乙。tiān xià jīn shí fán jǐ cún,cǐ dāng wèi jiǎ bǐ jiē yǐ。
体势鸟迹杂蝌蚪,词章车攻与吉日。tǐ shì niǎo jì zá kē dǒu,cí zhāng chē gōng yǔ jí rì。
六书既废小雅缺,能使兼存此其实。liù shū jì fèi xiǎo yǎ quē,néng shǐ jiān cún cǐ qí shí。
韩公昔尝歌感激,若弦周诗播琴瑟。hán gōng xī cháng gē gǎn jī,ruò xián zhōu shī bō qín sè。
雷生今复隶古定,如破鲁璧传简帙。léi shēng jīn fù lì gǔ dìng,rú pò lǔ bì chuán jiǎn zhì。
道之难行乃若兹,二千年间能事毕。dào zhī nán xíng nǎi ruò zī,èr qiān nián jiān néng shì bì。
先王亲用必贵本,流俗玩文因丧质。xiān wáng qīn yòng bì guì běn,liú sú wán wén yīn sàng zhì。
此虽于今似不急,岂不班班见儒术。cǐ suī yú jīn shì bù jí,qǐ bù bān bān jiàn rú shù。
藏之天府自其所,大训河图亦何物。cáng zhī tiān fǔ zì qí suǒ,dà xùn hé tú yì hé wù。
会稽群玉久冥寞,漆简韦编尚仿佛。huì jī qún yù jiǔ míng mò,qī jiǎn wéi biān shàng fǎng fú。
昔人虽死名不朽,智者能为巧当述。xī rén suī sǐ míng bù xiǔ,zhì zhě néng wèi qiǎo dāng shù。
太学先生事起废,诵此勤勤救埋没。tài xué xiān shēng shì qǐ fèi,sòng cǐ qín qín jiù mái méi。
会令永与天壤传,不比酒诰俄然失。huì lìng yǒng yǔ tiān rǎng chuán,bù bǐ jiǔ gào é rán shī。

城头乌

刘敞

城头月出天正白,众乌惊飞啼夜色。chéng tóu yuè chū tiān zhèng bái,zhòng wū jīng fēi tí yè sè。
枝高风多露新滴,畏声恶影不能息。zhī gāo fēng duō lù xīn dī,wèi shēng è yǐng bù néng xī。
愁人感之援鸣琴,拂弦成声泪沾襟。chóu rén gǎn zhī yuán míng qín,fú xián chéng shēng lèi zhān jīn。
嗟尔一生八九雏,游翔不过东西林。jiē ěr yī shēng bā jiǔ chú,yóu xiáng bù guò dōng xī lín。
白头反哺无所恨,桓山分飞独何心。bái tóu fǎn bǔ wú suǒ hèn,huán shān fēn fēi dú hé xīn。

惊乌

刘敞

北林风多丹叶稀,栖乌畏月夜中飞。běi lín fēng duō dān yè xī,qī wū wèi yuè yè zhōng fēi。
哀音乱发不自得,孤影履翻无所依。āi yīn luàn fā bù zì dé,gū yǐng lǚ fān wú suǒ yī。
作巢欲高避弹射,谁道通宵不能息。zuò cháo yù gāo bì dàn shè,shuí dào tōng xiāo bù néng xī。
山深林远去冥冥,清露寒霜损毛翼。shān shēn lín yuǎn qù míng míng,qīng lù hán shuāng sǔn máo yì。

刘敞

江东梅树江西客,僻地相逢眼俱白。jiāng dōng méi shù jiāng xī kè,pì dì xiāng féng yǎn jù bái。
杂花乱草斗青春,玉树琼枝比颜色。zá huā luàn cǎo dòu qīng chūn,yù shù qióng zhī bǐ yán sè。
轻阴漠漠寒不返,清雨高风旦连夕。qīng yīn mò mò hán bù fǎn,qīng yǔ gāo fēng dàn lián xī。
惜无白日照芳菲,决云之剑那能得。xī wú bái rì zhào fāng fēi,jué yún zhī jiàn nà néng dé。
忽忆曾过上林苑,五柞长杨心所识。hū yì céng guò shàng lín yuàn,wǔ zhà zhǎng yáng xīn suǒ shí。
结根擢秀皆寻常,得地翻宜帝王侧。jié gēn zhuó xiù jiē xún cháng,dé dì fān yí dì wáng cè。
后皇嘉树无远迩,尔生自合居南国。hòu huáng jiā shù wú yuǎn ěr,ěr shēng zì hé jū nán guó。
勉留佳实和君羹,丁宁妇女无所摘。miǎn liú jiā shí hé jūn gēng,dīng níng fù nǚ wú suǒ zhāi。

蒲萄

刘敞

蒲萄本自凉州域,汉使移根植中国。pú táo běn zì liáng zhōu yù,hàn shǐ yí gēn zhí zhōng guó。
凉州路绝无遗民,蒲萄更为中国珍。liáng zhōu lù jué wú yí mín,pú táo gèng wèi zhōng guó zhēn。
九月肃霜初熟时,宝珰碌碌珠累累。jiǔ yuè sù shuāng chū shú shí,bǎo dāng lù lù zhū lèi lèi。
冻如玉醴甘如饴,江南萍实聊等夷。dòng rú yù lǐ gān rú yí,jiāng nán píng shí liáo děng yí。
汉时曾用酒一斛,便能用得凉州牧。hàn shí céng yòng jiǔ yī hú,biàn néng yòng dé liáng zhōu mù。
汉薄凉州绝可怪,今看凉州若天外。hàn báo liáng zhōu jué kě guài,jīn kàn liáng zhōu ruò tiān wài。

和道粹探春

刘敞

去岁探花烦两郎,今年逢春情更长。qù suì tàn huā fán liǎng láng,jīn nián féng chūn qíng gèng zhǎng。
广文主人似知我,一首新诗能发狂。guǎng wén zhǔ rén shì zhī wǒ,yī shǒu xīn shī néng fā kuáng。
载酒可以过扬子,肩舆不嫌干辟彊。zài jiǔ kě yǐ guò yáng zi,jiān yú bù xián gàn pì jiàng。
东风老去甚容易,百日醉倒我无妨。dōng fēng lǎo qù shén róng yì,bǎi rì zuì dào wǒ wú fáng。

岳州引水诗

刘敞

洞庭清波一千里,城中酿酒常无水。dòng tíng qīng bō yī qiān lǐ,chéng zhōng niàng jiǔ cháng wú shuǐ。
泥涂远汲人共悲,瓶缶屡空罍亦耻。ní tú yuǎn jí rén gòng bēi,píng fǒu lǚ kōng léi yì chǐ。
凿井引竿高下流,清泉泠泠六物修。záo jǐng yǐn gān gāo xià liú,qīng quán líng líng liù wù xiū。
邦人巳息汉阴拙,楚酒无复邯郸忧。bāng rén sì xī hàn yīn zhuō,chǔ jiǔ wú fù hán dān yōu。
谁谓机心有机械,大贤事业终除害。shuí wèi jī xīn yǒu jī xiè,dà xián shì yè zhōng chú hài。

去年得澄心堂纸甚惜之辄为一轴

刘敞

六朝文物江南多,江南君臣玉树歌。liù cháo wén wù jiāng nán duō,jiāng nán jūn chén yù shù gē。
擘笺弄翰春风里,斫冰析玉作宫纸。bāi jiān nòng hàn chūn fēng lǐ,zhuó bīng xī yù zuò gōng zhǐ。
当时百金售一幅,澄心堂中千万轴。dāng shí bǎi jīn shòu yī fú,chéng xīn táng zhōng qiān wàn zhóu。
摛辞欲卷东海波,乘兴未尽南山竹。chī cí yù juǎn dōng hǎi bō,chéng xīng wèi jǐn nán shān zhú。
楼船夜济降幡出,龙骧将军数军实。lóu chuán yè jì jiàng fān chū,lóng xiāng jiāng jūn shù jūn shí。
舳舻衔尾献天子,流落人间万无一。zhú lú xián wěi xiàn tiān zi,liú luò rén jiān wàn wú yī。
我从故府得百枚,忆昔繁丽今尘埃。wǒ cóng gù fǔ dé bǎi méi,yì xī fán lì jīn chén āi。
秘藏箧笥自矜玩,亦恐岁久空成灰。mì cáng qiè sì zì jīn wán,yì kǒng suì jiǔ kōng chéng huī。
后人闻名宁复得,就令得之当不识。hòu rén wén míng níng fù dé,jiù lìng dé zhī dāng bù shí。
君能赋此哀江南,写示千秋永无极。jūn néng fù cǐ āi jiāng nán,xiě shì qiān qiū yǒng wú jí。