古诗词

萧立之

挽彭复雅二首

萧立之

已哭芸兄又哭君,眼中何得更沾巾。yǐ kū yún xiōng yòu kū jūn,yǎn zhōng hé dé gèng zhān jīn。
死无家货营砖甓,生有诗名动缙绅。sǐ wú jiā huò yíng zhuān pì,shēng yǒu shī míng dòng jìn shēn。
岂亦雕锼伤你寿,不然溟漠妒斯人。qǐ yì diāo sōu shāng nǐ shòu,bù rán míng mò dù sī rén。
不忘有子今传业,依旧寒林一气春。bù wàng yǒu zi jīn chuán yè,yī jiù hán lín yī qì chūn。

挽彭复雅二首

萧立之

隔月日前犹得书,说贫说病两劬媮。gé yuè rì qián yóu dé shū,shuō pín shuō bìng liǎng qú tōu。
只言未晚休文瘦,不料竟成长吉殂。zhǐ yán wèi wǎn xiū wén shòu,bù liào jìng chéng zhǎng jí cú。
空有泪花愁宿草,可无哀些折生刍。kōng yǒu lèi huā chóu sù cǎo,kě wú āi xiē zhé shēng chú。
平生交旧铭幽笔,今代萧台有大苏。píng shēng jiāo jiù míng yōu bǐ,jīn dài xiāo tái yǒu dà sū。

送吕秘书中归清凉二首

萧立之

曾剔寒灯读奏篇,先生有胆大如天。céng tī hán dēng dú zòu piān,xiān shēng yǒu dǎn dà rú tiān。
忠言流落古无此,佳士行藏今偶然。zhōng yán liú luò gǔ wú cǐ,jiā shì xíng cáng jīn ǒu rán。
诸老与公扶一世,十图为世作千年。zhū lǎo yǔ gōng fú yī shì,shí tú wèi shì zuò qiān nián。
向来魂梦江闽隔,信有三生问字缘。xiàng lái hún mèng jiāng mǐn gé,xìn yǒu sān shēng wèn zì yuán。

送吕秘书中归清凉二首

萧立之

苍玉亭边借屋居,春风忽许赋归欤。cāng yù tíng biān jiè wū jū,chūn fēng hū xǔ fù guī yú。
邻翁争挈葫芦酒,息女催擎箬笼书。lín wēng zhēng qiè hú lú jiǔ,xī nǚ cuī qíng ruò lóng shū。
百世不磨公论在,一城相语笑颜舒。bǎi shì bù mó gōng lùn zài,yī chéng xiāng yǔ xiào yán shū。
兹行奇绝君恩重,压落梅花照笋舆。zī xíng qí jué jūn ēn zhòng,yā luò méi huā zhào sǔn yú。

次龚象湖韵二首

萧立之

一盂野饭落闽州,篁竹烟莎屋压头。yī yú yě fàn luò mǐn zhōu,huáng zhú yān shā wū yā tóu。
学问无穷吾辈老,乾坤能大此身浮。xué wèn wú qióng wú bèi lǎo,qián kūn néng dà cǐ shēn fú。
客窗书传青灯雨,故国溪山黄叶秋。kè chuāng shū chuán qīng dēng yǔ,gù guó xī shān huáng yè qiū。
羡子清吟如玉雪,枯肠尘土不堪搜。xiàn zi qīng yín rú yù xuě,kū cháng chén tǔ bù kān sōu。

次龚象湖韵二首

萧立之

剩水残山欲尽头,肯披蓬藋访深幽。shèng shuǐ cán shān yù jǐn tóu,kěn pī péng diào fǎng shēn yōu。
买盐沽酒三家市,劈箭惊雷一水秋。mǎi yán gū jiǔ sān jiā shì,pī jiàn jīng léi yī shuǐ qiū。
袖里我无区册序,脚跟君有子长游。xiù lǐ wǒ wú qū cè xù,jiǎo gēn jūn yǒu zi zhǎng yóu。
是间尚有堪吟处,莫向西风怨滞留。shì jiān shàng yǒu kān yín chù,mò xiàng xī fēng yuàn zhì liú。

送易斋何倅官满归括苍

萧立之

壁立屏星照古鄞,两年霹雳快颦呻。bì lì píng xīng zhào gǔ yín,liǎng nián pī lì kuài pín shēn。
圆珠山下月初晓,苍玉洞前梅自春。yuán zhū shān xià yuè chū xiǎo,cāng yù dòng qián méi zì chūn。
冰雪要教醒醉眼,乾坤何可少斯人。bīng xuě yào jiào xǐng zuì yǎn,qián kūn hé kě shǎo sī rén。
葛强旧是樽前客,欲化为龙奈此身。gé qiáng jiù shì zūn qián kè,yù huà wèi lóng nài cǐ shēn。

归自城外

萧立之

山围不断似勾阑,路入苍云八百盘。shān wéi bù duàn shì gōu lán,lù rù cāng yún bā bǎi pán。
塔顶受风铃语急,楼高有日鹊巢寒。tǎ dǐng shòu fēng líng yǔ jí,lóu gāo yǒu rì què cháo hán。
簿书衮衮蚁旋磨,岁月匆匆船下滩。bù shū gǔn gǔn yǐ xuán mó,suì yuè cōng cōng chuán xià tān。
两度梅花犹是客,梦随飞翼度巑岏。liǎng dù méi huā yóu shì kè,mèng suí fēi yì dù cuán wán。

次使长劝农喜晴韵

萧立之

日日巡檐听雨声,春郊忽为使车晴。rì rì xún yán tīng yǔ shēng,chūn jiāo hū wèi shǐ chē qíng。
醉翁之意不在酒,造物于人亦有情。zuì wēng zhī yì bù zài jiǔ,zào wù yú rén yì yǒu qíng。
天日开明吾道泰,诗书谈笑孽囚惊。tiān rì kāi míng wú dào tài,shī shū tán xiào niè qiú jīng。
吟成自对春风笑,却恐高琼意未平。yín chéng zì duì chūn fēng xiào,què kǒng gāo qióng yì wèi píng。

山下

萧立之

山下人门白板扉,畦蔬绕屋水田肥。shān xià rén mén bái bǎn fēi,qí shū rào wū shuǐ tián féi。
五更花信雷初动,一月春晴燕未归。wǔ gèng huā xìn léi chū dòng,yī yuè chūn qíng yàn wèi guī。
官满不储囊粟俸,儿寒犹补海图衣。guān mǎn bù chǔ náng sù fèng,ér hán yóu bǔ hǎi tú yī。
山禽不语如相好,听我劳歌赋式微。shān qín bù yǔ rú xiāng hǎo,tīng wǒ láo gē fù shì wēi。

次使长苍玉亭

萧立之

诗律峥嵘压岛郊,险如百二据秦殽。shī lǜ zhēng róng yā dǎo jiāo,xiǎn rú bǎi èr jù qín xiáo。
邹枚一座风流集,陈郭千年道义交。zōu méi yī zuò fēng liú jí,chén guō qiān nián dào yì jiāo。
公笔欲倾河汉倒,我才如种石田硗。gōng bǐ yù qīng hé hàn dào,wǒ cái rú zhǒng shí tián qiāo。
山城斗大春风足,阿阁终须著凤巢。shān chéng dòu dà chūn fēng zú,ā gé zhōng xū zhù fèng cháo。

使长初约客观文殊寺牡丹忽有走数种自小洛阳来者觞于东山堂席上赋

萧立之

野寺留花待使君,山堂忽放洛阳春。yě sì liú huā dài shǐ jūn,shān táng hū fàng luò yáng chūn。
数根绿护封枝藓,一骑红飞置驿尘。shù gēn lǜ hù fēng zhī xiǎn,yī qí hóng fēi zhì yì chén。
金带巧传天上信,玉酥终作鼎中珍。jīn dài qiǎo chuán tiān shàng xìn,yù sū zhōng zuò dǐng zhōng zhēn。
预愁几日都飞去,定□梁公是正人。yù chóu jǐ rì dōu fēi qù,dìng liáng gōng shì zhèng rén。

使长遣和再韵

萧立之

胡床少住许诸君,彩服移来有脚春。hú chuáng shǎo zhù xǔ zhū jūn,cǎi fú yí lái yǒu jiǎo chūn。
浓露洗空妆带酒,暖风吹动袜生尘。nóng lù xǐ kōng zhuāng dài jiǔ,nuǎn fēng chuī dòng wà shēng chén。
圣贤清浊杯中物,宾主东南席上珍。shèng xián qīng zhuó bēi zhōng wù,bīn zhǔ dōng nán xí shàng zhēn。
品格只从根拨见,先生端是识花人。pǐn gé zhǐ cóng gēn bō jiàn,xiān shēng duān shì shí huā rén。

和张倅韵

萧立之

微官元不疗寒饥,忧乐相从赖有诗。wēi guān yuán bù liáo hán jī,yōu lè xiāng cóng lài yǒu shī。
万里功名看末路,百年事业有残碑。wàn lǐ gōng míng kàn mò lù,bǎi nián shì yè yǒu cán bēi。
文嫌累气伤雕组,语要惊人欠崛奇。wén xián lèi qì shāng diāo zǔ,yǔ yào jīng rén qiàn jué qí。
湖海平生有今日,白头何处觅新知。hú hǎi píng shēng yǒu jīn rì,bái tóu hé chù mì xīn zhī。

睡起

萧立之

薄酒匆匆与睡谋,夜长无寝怯更筹。báo jiǔ cōng cōng yǔ shuì móu,yè zhǎng wú qǐn qiè gèng chóu。
要嗔早起还多事,浩笑春来失自由。yào chēn zǎo qǐ hái duō shì,hào xiào chūn lái shī zì yóu。
雪禁好花偏耐晚,雨肥枯涧已堪舟。xuě jìn hǎo huā piān nài wǎn,yǔ féi kū jiàn yǐ kān zhōu。
自怜跬步元婴阁,未有新诗续旧游。zì lián kuǐ bù yuán yīng gé,wèi yǒu xīn shī xù jiù yóu。

和孙竹云道士先坟种松韵

萧立之

秦岭苍髯铁色仙,却将翁仲作忘年。qín lǐng cāng rán tiě sè xiān,què jiāng wēng zhòng zuò wàng nián。
移将根去亲陪土,化作杨公种玉田。yí jiāng gēn qù qīn péi tǔ,huà zuò yáng gōng zhǒng yù tián。
客子有怀悲故垄,清明无酒哭苍天。kè zi yǒu huái bēi gù lǒng,qīng míng wú jiǔ kū cāng tiān。
感君此计能千载,独立斜阳咏此篇。gǎn jūn cǐ jì néng qiān zài,dú lì xié yáng yǒng cǐ piān。

孺子亭

萧立之

湖上花藤络树身,傍湖鸥鸟识游人。hú shàng huā téng luò shù shēn,bàng hú ōu niǎo shí yóu rén。
两京寂寞有前哲,一榻风流无后尘。liǎng jīng jì mò yǒu qián zhé,yī tà fēng liú wú hòu chén。
史牒不名为隐逸,公心岂自少经纶。shǐ dié bù míng wèi yǐn yì,gōng xīn qǐ zì shǎo jīng lún。
卷藏独向兹丘老,岁岁祠前荷芰春。juǎn cáng dú xiàng zī qiū lǎo,suì suì cí qián hé jì chūn。

送实堂吴帅归天台二首

萧立之

归鞯忽报出山城,笳鼓旌旗送若迎。guī jiān hū bào chū shān chéng,jiā gǔ jīng qí sòng ruò yíng。
满担图书仍语录,全家风雨又山程。mǎn dān tú shū réng yǔ lù,quán jiā fēng yǔ yòu shān chéng。
行须有用藏非损,来本无心去亦轻。xíng xū yǒu yòng cáng fēi sǔn,lái běn wú xīn qù yì qīng。
家里湖山元不恶,知公久矣忆莼羹。jiā lǐ hú shān yuán bù è,zhī gōng jiǔ yǐ yì chún gēng。

送实堂吴帅归天台二首

萧立之

天台一万八千丈,玉立人间第一流。tiān tái yī wàn bā qiān zhàng,yù lì rén jiān dì yī liú。
士要著书归亦乐,道堪传世外何求。shì yào zhù shū guī yì lè,dào kān chuán shì wài hé qiú。
能令不作三公耳,且共相看一笑休。néng lìng bù zuò sān gōng ěr,qiě gòng xiāng kàn yī xiào xiū。
渺渺层云双目短,几时归雁落沧洲。miǎo miǎo céng yún shuāng mù duǎn,jǐ shí guī yàn luò cāng zhōu。

次黄园漕幕韵

萧立之

花如堕珥草遗簪,次第东风转作南。huā rú duò ěr cǎo yí zān,cì dì dōng fēng zhuǎn zuò nán。
巢鷇欲飞看八八,径香不断胜三三。cháo kòu yù fēi kàn bā bā,jìng xiāng bù duàn shèng sān sān。
著亭屈折谁心计,隔竹推敲客手谈。zhù tíng qū zhé shuí xīn jì,gé zhú tuī qiāo kè shǒu tán。
安得身闲携斗酒,趁他姚魏战红酣。ān dé shēn xián xié dòu jiǔ,chèn tā yáo wèi zhàn hóng hān。
3071234567»