古诗词

萧立之

读文山诗

萧立之

退未能休进未前,英雄到此亦堪怜。tuì wèi néng xiū jìn wèi qián,yīng xióng dào cǐ yì kān lián。
此心耿耿赤如日,吾道悠悠苍若天。cǐ xīn gěng gěng chì rú rì,wú dào yōu yōu cāng ruò tiān。
顾我尚堪输九死,观公端可愧诸贤。gù wǒ shàng kān shū jiǔ sǐ,guān gōng duān kě kuì zhū xián。
新诗读罢无谁语,欲折梅花意不传。xīn shī dú bà wú shuí yǔ,yù zhé méi huā yì bù chuán。

和周平洲韵

萧立之

此日旧无灵运屐,参差今有盖头茅。cǐ rì jiù wú líng yùn jī,cān chà jīn yǒu gài tóu máo。
自怜后死罹兵革,枉有闲愁上鬓毛。zì lián hòu sǐ lí bīng gé,wǎng yǒu xián chóu shàng bìn máo。
泪尽不堪怀故国,诗来端喜得同袍。lèi jǐn bù kān huái gù guó,shī lái duān xǐ dé tóng páo。
梅花夹雪无饶景,惜许吟情与病遭。méi huā jiā xuě wú ráo jǐng,xī xǔ yín qíng yǔ bìng zāo。

左臂痛

萧立之

人生两臂重天下,濠上仙翁语意高。rén shēng liǎng bì zhòng tiān xià,háo shàng xiān wēng yǔ yì gāo。
不以拾遗曾坠马,可教吏部废持螯。bù yǐ shí yí céng zhuì mǎ,kě jiào lì bù fèi chí áo。
风寒欠护知谁过,药裹频更藉汝曹。fēng hán qiàn hù zhī shuí guò,yào guǒ pín gèng jí rǔ cáo。
安得慈悲有千手,一枝才是九牛毛。ān dé cí bēi yǒu qiān shǒu,yī zhī cái shì jiǔ niú máo。

与刘两峰

萧立之

可竹诗来为说君,采蘋宫冷尚疑尘。kě zhú shī lái wèi shuō jūn,cǎi píng gōng lěng shàng yí chén。
人生不幸有奇祸,天道终当与善人。rén shēng bù xìng yǒu qí huò,tiān dào zhōng dāng yǔ shàn rén。
蔡琰援琴应制曲,寿昌见母足娱亲。cài yǎn yuán qín yīng zhì qū,shòu chāng jiàn mǔ zú yú qīn。
两峰座上客常满,芋栗杯盘日夜春。liǎng fēng zuò shàng kè cháng mǎn,yù lì bēi pán rì yè chūn。

赠道士湖古澹

萧立之

江湖千载吊沉筒,楚俗今仍楚节供。jiāng hú qiān zài diào chén tǒng,chǔ sú jīn réng chǔ jié gōng。
已分三生委鱼鳖,肯争一饱为蛟龙。yǐ fēn sān shēng wěi yú biē,kěn zhēng yī bǎo wèi jiāo lóng。
怜君客死非吾土,顾此首丘犹故封。lián jūn kè sǐ fēi wú tǔ,gù cǐ shǒu qiū yóu gù fēng。
试问厌厌曹李辈,人间膏沐若为容。shì wèn yàn yàn cáo lǐ bèi,rén jiān gāo mù ruò wèi róng。

江行得水压青天下小桥一句足成唐律

萧立之

老去无心任一瓢,意行聊复侣渔樵。lǎo qù wú xīn rèn yī piáo,yì xíng liáo fù lǚ yú qiáo。
云迷远树昏残照,水压青天下小桥。yún mí yuǎn shù hūn cán zhào,shuǐ yā qīng tiān xià xiǎo qiáo。
物我境空鸡已木,功名梦断鹿犹蕉。wù wǒ jìng kōng jī yǐ mù,gōng míng mèng duàn lù yóu jiāo。
插秧绿遍江南岸,又送年光入画桡。chā yāng lǜ biàn jiāng nán àn,yòu sòng nián guāng rù huà ráo。

次曾楚山

萧立之

自笑忧兵阅四州,此身只为苦吟留。zì xiào yōu bīng yuè sì zhōu,cǐ shēn zhǐ wèi kǔ yín liú。
林栖几见芦穿膝,室毁欲无茅盖头。lín qī jǐ jiàn lú chuān xī,shì huǐ yù wú máo gài tóu。
岁月巧将吾辈老,江山唤起故人愁。suì yuè qiǎo jiāng wú bèi lǎo,jiāng shān huàn qǐ gù rén chóu。
诗来忽作山阴想,问字敲门可得不。shī lái hū zuò shān yīn xiǎng,wèn zì qiāo mén kě dé bù。

早起

萧立之

参差曙色走归云,落月犹高欲近人。cān chà shǔ sè zǒu guī yún,luò yuè yóu gāo yù jìn rén。
客鬓已随时事改,风光犹逐世情新。kè bìn yǐ suí shí shì gǎi,fēng guāng yóu zhú shì qíng xīn。
孔方不是折简客,白堕真成入幕宾。kǒng fāng bù shì zhé jiǎn kè,bái duò zhēn chéng rù mù bīn。
忽有微吟生眼界,山光遥映雨如尘。hū yǒu wēi yín shēng yǎn jiè,shān guāng yáo yìng yǔ rú chén。

次楚山见寄

萧立之

穿青度密且衡门,剪纸谁招客子魂。chuān qīng dù mì qiě héng mén,jiǎn zhǐ shuí zhāo kè zi hún。
少不若人伤老大,死无容力为乾坤。shǎo bù ruò rén shāng lǎo dà,sǐ wú róng lì wèi qián kūn。
一枰孰与危机活,千古难磨此道存。yī píng shú yǔ wēi jī huó,qiān gǔ nán mó cǐ dào cún。
前有长蛇后猛虎,少陵只合老羌村。qián yǒu zhǎng shé hòu měng hǔ,shǎo líng zhǐ hé lǎo qiāng cūn。

观楚山关庙长篇记旧读史成唐律

萧立之

振世威名一宝刀,紫髯郁郁见人豪。zhèn shì wēi míng yī bǎo dāo,zǐ rán yù yù jiàn rén háo。
受恩刘氏心非二,报效曹公义亦高。shòu ēn liú shì xīn fēi èr,bào xiào cáo gōng yì yì gāo。
须信千年存庙食,不应一死误儿曹。xū xìn qiān nián cún miào shí,bù yīng yī sǐ wù ér cáo。
江南处处新祠屋,可使雄兵叹不遭。jiāng nán chù chù xīn cí wū,kě shǐ xióng bīng tàn bù zāo。

次使长苍玉洞韵

萧立之

不是仙源不是村,千年霜壁树蟠根。bù shì xiān yuán bù shì cūn,qiān nián shuāng bì shù pán gēn。
半山鱼鼓动城郭,一日龙雷出洞门。bàn shān yú gǔ dòng chéng guō,yī rì lóng léi chū dòng mén。
云似世情翻覆变,石如尊宿典刑存。yún shì shì qíng fān fù biàn,shí rú zūn sù diǎn xíng cún。
摩挲藓刻无穷意,时听游人自细论。mó sā xiǎn kè wú qióng yì,shí tīng yóu rén zì xì lùn。

书罢偶成

萧立之

书眼犹明返照窗,西风篱落已啼螀。shū yǎn yóu míng fǎn zhào chuāng,xī fēng lí luò yǐ tí jiāng。
放慵自觉闲居好,涉难争期末路长。fàng yōng zì jué xián jū hǎo,shè nán zhēng qī mò lù zhǎng。
稍解忍饥知道进,未能守口坐诗狂。shāo jiě rěn jī zhī dào jìn,wèi néng shǒu kǒu zuò shī kuáng。
世间万事如蓬转,且对青山进晚凉。shì jiān wàn shì rú péng zhuǎn,qiě duì qīng shān jìn wǎn liáng。

己卯秋社

萧立之

社公水又一番新,阵阵秋风入白蘋。shè gōng shuǐ yòu yī fān xīn,zhèn zhèn qiū fēng rù bái píng。
归燕去如秦逐客,羁鸿哀似楚累臣。guī yàn qù rú qín zhú kè,jī hóng āi shì chǔ lèi chén。
青山有约堪娱老,红树无情强作春。qīng shān yǒu yuē kān yú lǎo,hóng shù wú qíng qiáng zuò chūn。
好为麻姑问人世,如今几见海扬尘。hǎo wèi má gū wèn rén shì,rú jīn jǐ jiàn hǎi yáng chén。

寄楚山

萧立之

别后梅花几度春,催人年纪亦匆匆。bié hòu méi huā jǐ dù chūn,cuī rén nián jì yì cōng cōng。
长如此日易百岁,未觉吾衰成两翁。zhǎng rú cǐ rì yì bǎi suì,wèi jué wú shuāi chéng liǎng wēng。
晓镜拂须无可白,霜颜压酒不□红。xiǎo jìng fú xū wú kě bái,shuāng yán yā jiǔ bù hóng。
莫看谈笑封侯得,留眼江皋送断鸿。mò kàn tán xiào fēng hóu dé,liú yǎn jiāng gāo sòng duàn hóng。

寄题崇仁吴甫伯寿康堂

萧立之

五福难并寿且康,如君有此扁斯堂。wǔ fú nán bìng shòu qiě kāng,rú jūn yǒu cǐ biǎn sī táng。
乔松岁晚不改色,佳菊霜寒弥有香。qiáo sōng suì wǎn bù gǎi sè,jiā jú shuāng hán mí yǒu xiāng。
身健清樽供笑咏,眼明细字辨毫芒。shēn jiàn qīng zūn gōng xiào yǒng,yǎn míng xì zì biàn háo máng。
风流万一成图画,容两诗翁作雁行。fēng liú wàn yī chéng tú huà,róng liǎng shī wēng zuò yàn xíng。

次刘苍涯见访

萧立之

山里清怀人得知,地炉灰冷雪来时。shān lǐ qīng huái rén dé zhī,dì lú huī lěng xuě lái shí。
七年有别君仍壮,一事无成我自悲。qī nián yǒu bié jūn réng zhuàng,yī shì wú chéng wǒ zì bēi。
履豨应为天下计,缚鸡曾见故人诗。lǚ xī yīng wèi tiān xià jì,fù jī céng jiàn gù rén shī。
欲谈世事难相就,不为冲寒脚力疲。yù tán shì shì nán xiāng jiù,bù wèi chōng hán jiǎo lì pí。

和烧榾柮韵

萧立之

樵子归来赪担肩,长镵作我地炉缘。qiáo zi guī lái chēng dān jiān,zhǎng chán zuò wǒ dì lú yuán。
深山大泽蛰蛇虺,冷窗冻壁生云烟。shēn shān dà zé zhé shé huī,lěng chuāng dòng bì shēng yún yān。
暗室长明天不夜,团茶自煮客堪延。àn shì zhǎng míng tiān bù yè,tuán chá zì zhǔ kè kān yán。
穷吟自笑成寒色,不到琉璃玳瑁边。qióng yín zì xiào chéng hán sè,bù dào liú lí dài mào biān。

题陈氏西园

萧立之

旧赋西园墨尚新,西园风物又精神。jiù fù xī yuán mò shàng xīn,xī yuán fēng wù yòu jīng shén。
子孙相望百年事,宇宙重回一气春。zi sūn xiāng wàng bǎi nián shì,yǔ zhòu zhòng huí yī qì chūn。
独乐风流今寂寞,平泉言语谩悲辛。dú lè fēng liú jīn jì mò,píng quán yán yǔ mán bēi xīn。
两家子弟材智下,撞破烟楼有几人。liǎng jiā zi dì cái zhì xià,zhuàng pò yān lóu yǒu jǐ rén。

壬午元日试笔有怀十翁楚山先生两章奉寄

萧立之

年似渭滨人样子,竹房深夜一灯青。nián shì wèi bīn rén yàng zi,zhú fáng shēn yè yī dēng qīng。
老莱有妇能言语,元亮无言亦典刑。lǎo lái yǒu fù néng yán yǔ,yuán liàng wú yán yì diǎn xíng。
诗到夔州尊绝倡,人瞻鲁殿兀苍冥。shī dào kuí zhōu zūn jué chàng,rén zhān lǔ diàn wù cāng míng。
写添涧谷成三老,洛下风流可得成。xiě tiān jiàn gǔ chéng sān lǎo,luò xià fēng liú kě dé chéng。

壬午元日试笔有怀十翁楚山先生两章奉寄

萧立之

记前壬午甫能冠,甲子周回有此年。jì qián rén wǔ fǔ néng guān,jiǎ zi zhōu huí yǒu cǐ nián。
方寸可耕宁要地,须臾毋死尚观天。fāng cùn kě gēng níng yào dì,xū yú wú sǐ shàng guān tiān。
史无一事贤黄宪,士有终身感鲁连。shǐ wú yī shì xián huáng xiàn,shì yǒu zhōng shēn gǎn lǔ lián。
万里梅花一樽酒,青山不尽水无边。wàn lǐ méi huā yī zūn jiǔ,qīng shān bù jǐn shuǐ wú biān。