古诗词

林旭

所居草树特盛

林旭

寄居嘉荫托清圆,商略无妨过夏天。jì jū jiā yīn tuō qīng yuán,shāng lüè wú fáng guò xià tiān。
日出先明千叶露,雨馀尽绿四围烟。rì chū xiān míng qiān yè lù,yǔ yú jǐn lǜ sì wéi yān。
山中只异辚辚坌,鼻际常闻栩栩鲜。shān zhōng zhǐ yì lín lín bèn,bí jì cháng wén xǔ xǔ xiān。
也比城南老居士,闭门抱瓮乐真全。yě bǐ chéng nán lǎo jū shì,bì mén bào wèng lè zhēn quán。

和外舅剪花之作

林旭

长吏风流初着手,诗人欣赏两操心。zhǎng lì fēng liú chū zhe shǒu,shī rén xīn shǎng liǎng cāo xīn。
剔搜一叶教无隐,蒙密逾宵禁更侵。tī sōu yī yè jiào wú yǐn,méng mì yú xiāo jìn gèng qīn。
西子贵时愁傅粉,丽姬嫁后悔沾襟。xī zi guì shí chóu fù fěn,lì jī jià hòu huǐ zhān jīn。
时来得意还如此,那记墙根草露深。shí lái dé yì hái rú cǐ,nà jì qiáng gēn cǎo lù shēn。

和两先生讽早睡之作

林旭

诗横胸际眠如魇,月近床前警若神。shī héng xiōng jì mián rú yǎn,yuè jìn chuáng qián jǐng ruò shén。
真怕打门租未了,颇嫌闭户相能贫。zhēn pà dǎ mén zū wèi le,pǒ xián bì hù xiāng néng pín。
微吟渐有飞虫和,别室难将鹤怨伸。wēi yín jiàn yǒu fēi chóng hé,bié shì nán jiāng hè yuàn shēn。
敢外先生求印可,尚从新得诱逡巡。gǎn wài xiān shēng qiú yìn kě,shàng cóng xīn dé yòu qūn xún。

石榴请冯庵作诗

林旭

材官家里开能艳,书客瓶中供有常。cái guān jiā lǐ kāi néng yàn,shū kè píng zhōng gōng yǒu cháng。
怕热却成相对恼,过冬尚逮去年尝。pà rè què chéng xiāng duì nǎo,guò dōng shàng dǎi qù nián cháng。
寻思仙洞儿时句,狂想涂山旧日妆。xún sī xiān dòng ér shí jù,kuáng xiǎng tú shān jiù rì zhuāng。
敢乞先生为下笔,红裙白发看谁强。gǎn qǐ xiān shēng wèi xià bǐ,hóng qún bái fā kàn shuí qiáng。

石榴请冯庵作诗

林旭

小盎明灯掩映姿,浅娱斋里日长时。xiǎo àng míng dēng yǎn yìng zī,qiǎn yú zhāi lǐ rì zhǎng shí。
天生正色庄难笑,人道无情蹙自知。tiān shēng zhèng sè zhuāng nán xiào,rén dào wú qíng cù zì zhī。
毒口只凭呼俗女,禅心原不恼毗离。dú kǒu zhǐ píng hū sú nǚ,chán xīn yuán bù nǎo pí lí。
诗家遇物须偿债,谁遣折花便折枝。shī jiā yù wù xū cháng zhài,shuí qiǎn zhé huā biàn zhé zhī。

读外舅石榴诗因述

林旭

树当夏日功尤赫,跟渥淮流产自雄。shù dāng xià rì gōng yóu hè,gēn wò huái liú chǎn zì xióng。
火色贵人愁不再,馀姿女乐叹无同。huǒ sè guì rén chóu bù zài,yú zī nǚ lè tàn wú tóng。
伤心鞈影云颓黑,照眼旗痕水飐红。shāng xīn gé yǐng yún tuí hēi,zhào yǎn qí hén shuǐ zhǎn hóng。
感悟造耑惭未逮,尚能寻绎发无穷。gǎn wù zào duān cán wèi dǎi,shàng néng xún yì fā wú qióng。

外舅哀馀皇诗题后

林旭

七日动心惊帝醉,百年被发卜人为。qī rì dòng xīn jīng dì zuì,bǎi nián bèi fā bo rén wèi。
静观始验过庭语,尽瘁空追筹笔诗。jìng guān shǐ yàn guò tíng yǔ,jǐn cuì kōng zhuī chóu bǐ shī。
易佃菑畬看灭裂,经行蓝荜付隤摧。yì diàn zāi shē kàn miè liè,jīng xíng lán bì fù tuí cuī。
分明家国千行泪,词赋江关漫道悲。fēn míng jiā guó qiān xíng lèi,cí fù jiāng guān màn dào bēi。

六月初一日

林旭

月朔重申晨夜命,贪眠自定奈吾顽。yuè shuò zhòng shēn chén yè mìng,tān mián zì dìng nài wú wán。
卧看露瓦笼金润,起待风帘扬练殷。wò kàn lù wǎ lóng jīn rùn,qǐ dài fēng lián yáng liàn yīn。
花鸟鲜妍人气静,屋庐深远市声闲。huā niǎo xiān yán rén qì jìng,wū lú shēn yuǎn shì shēng xián。
诗人得意多斜日,不为朝阳一破悭。shī rén dé yì duō xié rì,bù wèi cháo yáng yī pò qiān。

初三日呈冯庵

林旭

难得先生说止诗,恰宜懒性与开眉。nán dé xiān shēng shuō zhǐ shī,qià yí lǎn xìng yǔ kāi méi。
得闲眠食休相扰,无故悲愉只坐驰。dé xián mián shí xiū xiāng rǎo,wú gù bēi yú zhǐ zuò chí。
飞鸟遗音情欲息,春蚕课茧腹忧饥。fēi niǎo yí yīn qíng yù xī,chūn cán kè jiǎn fù yōu jī。
闲房长日间微讽,便似苏门回首时。xián fáng zhǎng rì jiān wēi fěng,biàn shì sū mén huí shǒu shí。

留别冯庵

林旭

四海舟车正大通,东西爰止总相逢。sì hǎi zhōu chē zhèng dà tōng,dōng xī yuán zhǐ zǒng xiāng féng。
三年得侍看成易,一别方追忆可重。sān nián dé shì kàn chéng yì,yī bié fāng zhuī yì kě zhòng。
求道钻攻资苦语,治诗挢引美神功。qiú dào zuān gōng zī kǔ yǔ,zhì shī jiǎo yǐn měi shén gōng。
古砖如石心如玉,持奉犹嫌比不同。gǔ zhuān rú shí xīn rú yù,chí fèng yóu xián bǐ bù tóng。

与石遗大兴里饮罢过宿有叹

林旭

往日矜夸一任谩,远来共醉事殊难。wǎng rì jīn kuā yī rèn mán,yuǎn lái gòng zuì shì shū nán。
高楼罢酒天初雨,短榻挑镫夜向阑。gāo lóu bà jiǔ tiān chū yǔ,duǎn tà tiāo dèng yè xiàng lán。
流落倾城同一叹,忖量终岁得多欢。liú luò qīng chéng tóng yī tàn,cǔn liàng zhōng suì dé duō huān。
此怀恐逐晨钟尽,留遣回肠报答看。cǐ huái kǒng zhú chén zhōng jǐn,liú qiǎn huí cháng bào dá kàn。

洋泾桥与太夷丈对月

林旭

河干风月足情文,暂获相从清赏分。hé gàn fēng yuè zú qíng wén,zàn huò xiāng cóng qīng shǎng fēn。
夹岸人多俱有役,当楼曲好与谁闻。jiā àn rén duō jù yǒu yì,dāng lóu qū hǎo yǔ shuí wén。
伤春日往心犹在,兴利时迂议尚纷。shāng chūn rì wǎng xīn yóu zài,xīng lì shí yū yì shàng fēn。
不遣诗人忧世事,还能回眼醉红裙。bù qiǎn shī rén yōu shì shì,hái néng huí yǎn zuì hóng qún。

沪寓即事

林旭

隔浦车尘涨暮天,虹边门巷渐含烟。gé pǔ chē chén zhǎng mù tiān,hóng biān mén xiàng jiàn hán yān。
独谣负手谁能喻,百计安心或未贤。dú yáo fù shǒu shuí néng yù,bǎi jì ān xīn huò wèi xián。
王粲忧来空假日,嗣宗醉后只酣眠。wáng càn yōu lái kōng jiǎ rì,sì zōng zuì hòu zhǐ hān mián。
河流树色宁知我,眼底怜渠尽意妍。hé liú shù sè níng zhī wǒ,yǎn dǐ lián qú jǐn yì yán。

张园同旭庄四丈

林旭

树影鞭丝一眴中,如何行乐绝匆匆。shù yǐng biān sī yī xuàn zhōng,rú hé xíng lè jué cōng cōng。
少年为客思还倦,举国从人懒独雄。shǎo nián wèi kè sī hái juàn,jǔ guó cóng rén lǎn dú xióng。
隔座婵娟怜好月,回车駊騀梦凉风。gé zuò chán juān lián hǎo yuè,huí chē pǒ ě mèng liáng fēng。
平生看竹饶其赏,剩愧题诗总未工。píng shēng kàn zhú ráo qí shǎng,shèng kuì tí shī zǒng wèi gōng。

舟行一首

林旭

射阳天影接樊梁,湖水交流自一乡。shè yáng tiān yǐng jiē fán liáng,hú shuǐ jiāo liú zì yī xiāng。
蒲长坡陀难辨岸,舟行深?但间香。pú zhǎng pō tuó nán biàn àn,zhōu xíng shēn dàn jiān xiāng。
眉痕窥户江南绿,雨意斜空树外黄。méi hén kuī hù jiāng nán lǜ,yǔ yì xié kōng shù wài huáng。
眩卧海风吹忽警,似缘好景不能忘。xuàn wò hǎi fēng chuī hū jǐng,shì yuán hǎo jǐng bù néng wàng。

上海胡家闸茶楼

林旭

已近乡心那得休,谁曾一笑妄成留。yǐ jìn xiāng xīn nà dé xiū,shuí céng yī xiào wàng chéng liú。
依回避疫情何怯,牵率言欢意易酋。yī huí bì yì qíng hé qiè,qiān lǜ yán huān yì yì qiú。
十里人声趋短夜,百年海水变东流。shí lǐ rén shēng qū duǎn yè,bǎi nián hǎi shuǐ biàn dōng liú。
闲来独倚原无事,只为凉风爱此楼。xián lái dú yǐ yuán wú shì,zhǐ wèi liáng fēng ài cǐ lóu。

还福州海行两首

林旭

客吴思越此成回,云水多情识我来。kè wú sī yuè cǐ chéng huí,yún shuǐ duō qíng shí wǒ lái。
白氎千重遮日走,绿荷万顷泛风开。bái dié qiān zhòng zhē rì zǒu,lǜ hé wàn qǐng fàn fēng kāi。
车音听入江干别,亭树归寻旧月栽。chē yīn tīng rù jiāng gàn bié,tíng shù guī xún jiù yuè zāi。
仰屋波光看不定,顿思微醉玩深杯。yǎng wū bō guāng kàn bù dìng,dùn sī wēi zuì wán shēn bēi。

还福州海行两首

林旭

属水云垂日半黄,峰峦渐熟却深藏。shǔ shuǐ yún chuí rì bàn huáng,fēng luán jiàn shú què shēn cáng。
轾轩岂是人能使,俯仰翻嗤山太忙。zhì xuān qǐ shì rén néng shǐ,fǔ yǎng fān chī shān tài máng。
旱疫应知乡事苦,藩杝未识国谋臧。hàn yì yīng zhī xiāng shì kǔ,fān lí wèi shí guó móu zāng。
坐窗兀兀真当瘦,不为微生感独长。zuò chuāng wù wù zhēn dāng shòu,bù wèi wēi shēng gǎn dú zhǎng。

福州寄内

林旭

人海投身未作谋,多君送我思何周。rén hǎi tóu shēn wèi zuò móu,duō jūn sòng wǒ sī hé zhōu。
江干灯火残宵月,客里林园临别游。jiāng gàn dēng huǒ cán xiāo yuè,kè lǐ lín yuán lín bié yóu。
携手何当歌有道,客居聊得顾无忧。xié shǒu hé dāng gē yǒu dào,kè jū liáo dé gù wú yōu。
入关志气无能励,望远凭高莫自愁。rù guān zhì qì wú néng lì,wàng yuǎn píng gāo mò zì chóu。

八月十四夜拔可宅中露台

林旭

家山风物别成忘,良夜乘高试一望。jiā shān fēng wù bié chéng wàng,liáng yè chéng gāo shì yī wàng。
月静方知双塔闹,雾低惟觉满城香。yuè jìng fāng zhī shuāng tǎ nào,wù dī wéi jué mǎn chéng xiāng。
惊枝群鸟难安梦,闻笛离人易断肠。jīng zhī qún niǎo nán ān mèng,wén dí lí rén yì duàn cháng。
直恨清辉同万里,谁言秋思在他乡。zhí hèn qīng huī tóng wàn lǐ,shuí yán qiū sī zài tā xiāng。
1271234567