古诗词

林旭

又赠七绝一首

林旭

雅量如君信有馀,论诗那得涉阶除。yǎ liàng rú jūn xìn yǒu yú,lùn shī nà dé shè jiē chú。
少年同学多文藻,若说沉思总不如。shǎo nián tóng xué duō wén zǎo,ruò shuō chén sī zǒng bù rú。

甲午春闱报罢路过武昌为郑叔昭内兄题芙蕖箑面

林旭

羞将涂抹侪凡艳,自有芬芳入妙文。xiū jiāng tú mǒ chái fán yàn,zì yǒu fēn fāng rù miào wén。
心绪即今渐摇落,秋江无那又逢君。xīn xù jí jīn jiàn yáo luò,qiū jiāng wú nà yòu féng jūn。

龙王洞

林旭

去城四十里,戴石若菡萏。qù chéng sì shí lǐ,dài shí ruò hàn dàn。
空青落眼中,尘翳荡先淡。kōng qīng luò yǎn zhōng,chén yì dàng xiān dàn。
欲近势转下,渐陟路轲轗。yù jìn shì zhuǎn xià,jiàn zhì lù kē kǎn。
呀然数百尺,金碧烟中嵌。ya rán shù bǎi chǐ,jīn bì yān zhōng qiàn。
龙居洞里潭,激水洞上糁。lóng jū dòng lǐ tán,jī shuǐ dòng shàng sǎn。
有如春雪融,清茗楼头揽。yǒu rú chūn xuě róng,qīng míng lóu tóu lǎn。
吾欲寻其源,但怖水色黕。wú yù xún qí yuán,dàn bù shuǐ sè dǎn。
山深积嘘吸,形埒气所感。shān shēn jī xū xī,xíng liè qì suǒ gǎn。
稍上有二洞,松茑蔽黮暗。shāo shàng yǒu èr dòng,sōng niǎo bì dǎn àn。
天光豁重眯,风力集众喊。tiān guāng huō zhòng mī,fēng lì jí zhòng hǎn。
楚境清江流,巫山白日晻。chǔ jìng qīng jiāng liú,wū shān bái rì àn。
南望见苗疆,五色莎萝毯。nán wàng jiàn miáo jiāng,wǔ sè shā luó tǎn。
归来夸腰脚,独往负志胆。guī lái kuā yāo jiǎo,dú wǎng fù zhì dǎn。
丈人谈龙德,清味自渊醰。zhàng rén tán lóng dé,qīng wèi zì yuān tán。
弱年罕壮游,如此实未览。ruò nián hǎn zhuàng yóu,rú cǐ shí wèi lǎn。
新诗谁先成,岩松可用椠。xīn shī shuí xiān chéng,yán sōng kě yòng qiàn。

还家题斋壁

林旭

嘉树殖有誉,故都望生喜。jiā shù zhí yǒu yù,gù dōu wàng shēng xǐ。
行人四月至,夏雨洒芳戺。xíng rén sì yuè zhì,xià yǔ sǎ fāng shì。
最念手移梅,旁出芽如指。zuì niàn shǒu yí méi,páng chū yá rú zhǐ。
海棠枝上虫,斑绿状踶跂。hǎi táng zhī shàng chóng,bān lǜ zhuàng dì qí。
笋生不择地,廊陊石尽起。sǔn shēng bù zé dì,láng duò shí jǐn qǐ。
治芜理芳草,坐定青袭几。zhì wú lǐ fāng cǎo,zuò dìng qīng xí jǐ。
南邻荔支熟,高伞张红紫。nán lín lì zhī shú,gāo sǎn zhāng hóng zǐ。
筠笼亦相及,馋眼慰无俚。yún lóng yì xiāng jí,chán yǎn wèi wú lǐ。
去年大雪寒,实小酢如李。qù nián dà xuě hán,shí xiǎo cù rú lǐ。
书声诸弟好,灯窗无隙地。shū shēng zhū dì hǎo,dēng chuāng wú xì dì。
旋旋行复坐,我自知何意。xuán xuán xíng fù zuò,wǒ zì zhī hé yì。
登盘主簿果,饱啖万事置。dēng pán zhǔ bù guǒ,bǎo dàn wàn shì zhì。
赤嵌客亦还,团团五日洎。chì qiàn kè yì hái,tuán tuán wǔ rì jì。
但言肥无加,欣慰举杯柶。dàn yán féi wú jiā,xīn wèi jǔ bēi sì。
少孤依大母,西日追无骥。shǎo gū yī dà mǔ,xī rì zhuī wú jì。
梦归见生存,欢笑家人侍。mèng guī jiàn shēng cún,huān xiào jiā rén shì。
梦境不可寻,归日却涕泗。mèng jìng bù kě xún,guī rì què tì sì。

再题相去常悲天一涯,如今可是到家时。畏人客子成何著,耐向闲庭数日思寄梁节庵武昌

林旭

高言不止众人心,折杨皇荂易为音。gāo yán bù zhǐ zhòng rén xīn,zhé yáng huáng fū yì wèi yīn。
我见斯人每有得,可知语上资堪任。wǒ jiàn sī rén měi yǒu dé,kě zhī yǔ shàng zī kān rèn。
眼中时贤愿识少,于水譬见潇清深。yǎn zhōng shí xián yuàn shí shǎo,yú shuǐ pì jiàn xiāo qīng shēn。
先生伟节风天下,求匹于古非于今。xiān shēng wěi jié fēng tiān xià,qiú pǐ yú gǔ fēi yú jīn。
寒泉旧井不自恻,汲引后进犹钩沈。hán quán jiù jǐng bù zì cè,jí yǐn hòu jìn yóu gōu shěn。
窥公性情实至厚,忧时念友恒钦钦。kuī gōng xìng qíng shí zhì hòu,yōu shí niàn yǒu héng qīn qīn。
去年苏州诔循吏,高台流水朱弦喑。qù nián sū zhōu lěi xún lì,gāo tái liú shuǐ zhū xián yīn。
我今师丧重茧赴,服勤一念空差参。wǒ jīn shī sàng zhòng jiǎn fù,fú qín yī niàn kōng chà cān。
感我远行忘新岁,招上湖楼邀客吟。gǎn wǒ yuǎn xíng wàng xīn suì,zhāo shàng hú lóu yāo kè yín。
骋妍抽秘盈众态,游心窜句费几斟。chěng yán chōu mì yíng zhòng tài,yóu xīn cuàn jù fèi jǐ zhēn。
北海酒尊谁擎举,颍川公子相追寻。běi hǎi jiǔ zūn shuí qíng jǔ,yǐng chuān gōng zi xiāng zhuī xún。
明朝辞去船下水,回看大别春阴阴。míng cháo cí qù chuán xià shuǐ,huí kàn dà bié chūn yīn yīn。
武昌三度食鱼美,宿留桑下惭精谌。wǔ chāng sān dù shí yú měi,sù liú sāng xià cán jīng chén。
微韽回衍声病澈,撞钟试可绳题襟。wēi ān huí yǎn shēng bìng chè,zhuàng zhōng shì kě shéng tí jīn。

闵月湖荷花同游为林昭通绍年

林旭

月湖六月南风吹,红裳翠盖浮涟漪。yuè hú liù yuè nán fēng chuī,hóng shang cuì gài fú lián yī。
昔闻其语今见之,眼前反复人得知。xī wén qí yǔ jīn jiàn zhī,yǎn qián fǎn fù rén dé zhī。
壮夫腰镰方纵意,渔夫拿舟自垂泪。zhuàng fū yāo lián fāng zòng yì,yú fū ná zhōu zì chuí lèi。
哀哉斩艾不自保,纷纷载去如束稿。āi zāi zhǎn ài bù zì bǎo,fēn fēn zài qù rú shù gǎo。
风水之说讵有凭,邦人波靡诚可憎。fēng shuǐ zhī shuō jù yǒu píng,bāng rén bō mí chéng kě zēng。
花神伉爽诉炎帝,妖气天阍反见挤。huā shén kàng shuǎng sù yán dì,yāo qì tiān hūn fǎn jiàn jǐ。
苍苍岂必矜君子,我怼祸端由自取。cāng cāng qǐ bì jīn jūn zi,wǒ duì huò duān yóu zì qǔ。
中通外直得之性,蒲稗虽多何足竞。zhōng tōng wài zhí dé zhī xìng,pú bài suī duō hé zú jìng。
一朝谗口巧中伤,坐令丧气及群芳。yī cháo chán kǒu qiǎo zhōng shāng,zuò lìng sàng qì jí qún fāng。
藏山居士倘见此,为尔痛苦摧肝肠。cáng shān jū shì tǎng jiàn cǐ,wèi ěr tòng kǔ cuī gān cháng。

宜昌城南有汉景帝庙

林旭

城南汉景祠,郁郁依大栗。chéng nán hàn jǐng cí,yù yù yī dà lì。
婆娑舞巴童,迎神激清瑟。pó suō wǔ bā tóng,yíng shén jī qīng sè。
普土皆王臣,瘴陕犹荐苾。pǔ tǔ jiē wáng chén,zhàng shǎn yóu jiàn bì。
惟王禘其祖,礼先所自出。wéi wáng dì qí zǔ,lǐ xiān suǒ zì chū。
郡国奉禋祀,我疑章武日。jùn guó fèng yīn sì,wǒ yí zhāng wǔ rì。
孔明礼乐材,斟酌得疏密。kǒng míng lǐ lè cái,zhēn zhuó dé shū mì。
儒生许孟辈,会议想奋笔。rú shēng xǔ mèng bèi,huì yì xiǎng fèn bǐ。
惜哉无史官,宪章坐散逸。xī zāi wú shǐ guān,xiàn zhāng zuò sàn yì。
罘罳此仅存,取证谅难必。fú sī cǐ jǐn cún,qǔ zhèng liàng nán bì。

节庵来江南久不见作长句代简并讯叔峤三丈

林旭

街头大雪一尺馀,相思不见不怨渠。jiē tóu dà xuě yī chǐ yú,xiāng sī bù jiàn bù yuàn qú。
先生东门种茹藘,悠然不异山中居。xiān shēng dōng mén zhǒng rú lǘ,yōu rán bù yì shān zhōng jū。
忧时百年弗一摅,却缘病起心眼舒。yōu shí bǎi nián fú yī shū,què yuán bìng qǐ xīn yǎn shū。
行将徙宅通明车,载来家具一半书。xíng jiāng xǐ zhái tōng míng chē,zài lái jiā jù yī bàn shū。
可许借读资抄胥,南村舍人复何如,西山载酒宁忘诸。kě xǔ jiè dú zī chāo xū,nán cūn shě rén fù hé rú,xī shān zài jiǔ níng wàng zhū。

北行杂诗

林旭

杨村一夜雨,张湾三尺泥。yáng cūn yī yè yǔ,zhāng wān sān chǐ ní。
向来戎马迹,能畏鹧鸪啼。xiàng lái róng mǎ jì,néng wèi zhè gū tí。

北行杂诗

林旭

东风复北风,广野号众窍。dōng fēng fù běi fēng,guǎng yě hào zhòng qiào。
岂无白日光,吹土翳清昼。qǐ wú bái rì guāng,chuī tǔ yì qīng zhòu。

北行杂诗

林旭

屯幕临官道,柳阴卧橐驼。tún mù lín guān dào,liǔ yīn wò tuó tuó。
莫将笳鼓竞,空唱天山歌。mò jiāng jiā gǔ jìng,kōng chàng tiān shān gē。

北行杂诗

林旭

客店骡马滚,公徒何振振。kè diàn luó mǎ gǔn,gōng tú hé zhèn zhèn。
皆言防帝畿,那复愁行人。jiē yán fáng dì jī,nà fù chóu xíng rén。

北行杂诗

林旭

绝似乌龙潭,陂池相映带。jué shì wū lóng tán,bēi chí xiāng yìng dài。
可惜好西山,蹉跎斜阳外。kě xī hǎo xī shān,cuō tuó xié yáng wài。

北行杂诗

林旭

道旁千万柳,能作几多春。dào páng qiān wàn liǔ,néng zuò jǐ duō chūn。
明岁还如此,行人非去年。míng suì hái rú cǐ,xíng rén fēi qù nián。

叔峤印伯居伏魔寺数往访之

林旭

窗外丁香玉雪色,窗下两生坐太息。chuāng wài dīng xiāng yù xuě sè,chuāng xià liǎng shēng zuò tài xī。
可怜太息空为尔,舍人县令官秩卑。kě lián tài xī kōng wèi ěr,shě rén xiàn lìng guān zhì bēi。
朝出空遮御史车,莫归还草相公书。cháo chū kōng zhē yù shǐ chē,mò guī hái cǎo xiāng gōng shū。
宗庙神灵三百春,即今将相未无人。zōng miào shén líng sān bǎi chūn,jí jīn jiāng xiāng wèi wú rén。
言战言守言迁都,三十六策他则无。yán zhàn yán shǒu yán qiān dōu,sān shí liù cè tā zé wú。
深宫追念前朝痛,根本关中敢轻动。shēn gōng zhuī niàn qián cháo tòng,gēn běn guān zhōng gǎn qīng dòng。
掷鼠忌器空迟疑,喂虎割肉有尽时。zhì shǔ jì qì kōng chí yí,wèi hǔ gē ròu yǒu jǐn shí。
书生不自有科第,能为家国作么计。shū shēng bù zì yǒu kē dì,néng wèi jiā guó zuò me jì。
东家翰林尽室避,犹闻慷慨排合议。dōng jiā hàn lín jǐn shì bì,yóu wén kāng kǎi pái hé yì。

感秋

林旭

清晨负手行,蟋蟀鸣我门。qīng chén fù shǒu xíng,xī shuài míng wǒ mén。
因知秋气厉,感此流年悲。yīn zhī qiū qì lì,gǎn cǐ liú nián bēi。
病夫日掩户,一月不窥园。bìng fū rì yǎn hù,yī yuè bù kuī yuán。
颇闻梧桐树,飘叶聚其根。pǒ wén wú tóng shù,piāo yè jù qí gēn。
岁寒皆黄落,而汝胡为先。suì hán jiē huáng luò,ér rǔ hú wèi xiān。
我将种长松,不与时推迁。wǒ jiāng zhǒng zhǎng sōng,bù yǔ shí tuī qiān。
小庭数盆花,青青亦堪怜。xiǎo tíng shù pén huā,qīng qīng yì kān lián。
但觉凄清意,莫向西风前。dàn jué qī qīng yì,mò xiàng xī fēng qián。

病起漫书其一

林旭

耳目与口鼻,不思何录录。ěr mù yǔ kǒu bí,bù sī hé lù lù。
苟能得其养,心亦即快足。gǒu néng dé qí yǎng,xīn yì jí kuài zú。
四者彼何知,惟心实有欲。sì zhě bǐ hé zhī,wéi xīn shí yǒu yù。
所以养心者,必先此四族。suǒ yǐ yǎng xīn zhě,bì xiān cǐ sì zú。
愚奢厚自奉,反以滋垢黩。yú shē hòu zì fèng,fǎn yǐ zī gòu dú。
一鸟能遗音,岂必奏丝竹。yī niǎo néng yí yīn,qǐ bì zòu sī zhú。
一花可慰眼,岂必陈绮縠。yī huā kě wèi yǎn,qǐ bì chén qǐ hú。
诵诗味芬芳,闻香气清淑。sòng shī wèi fēn fāng,wén xiāng qì qīng shū。
领略信靡穷,我亦能我慉。lǐng lüè xìn mí qióng,wǒ yì néng wǒ xù。

效太夷丈

林旭

松生依涧谷,上为干霄枝。sōng shēng yī jiàn gǔ,shàng wèi gàn xiāo zhī。
摇落尚不与,繁华岂尝知。yáo luò shàng bù yǔ,fán huá qǐ cháng zhī。

感事

林旭

昔人治国戒察察,黈纩塞耳冕前旒。xī rén zhì guó jiè chá chá,tǒu kuàng sāi ěr miǎn qián liú。
聪明蔽远不蔽近,肘腋往往藏奸谋。cōng míng bì yuǎn bù bì jìn,zhǒu yè wǎng wǎng cáng jiān móu。
水清无鱼信所鉴,网漏吞舟亦可忧。shuǐ qīng wú yú xìn suǒ jiàn,wǎng lòu tūn zhōu yì kě yōu。
贤人君子常不悟,一朝负败为身尤。xián rén jūn zi cháng bù wù,yī cháo fù bài wèi shēn yóu。

八月十五夜呈陈冯庵

林旭

今宵月慰一年意,滂沱溃作秋光曼。jīn xiāo yuè wèi yī nián yì,pāng tuó kuì zuò qiū guāng màn。
中庭桂树亦何有,珩格交横杂藤蔓。zhōng tíng guì shù yì hé yǒu,háng gé jiāo héng zá téng màn。
无言清影自徘徊,便觉玉阶寒未逊。wú yán qīng yǐng zì pái huái,biàn jué yù jiē hán wèi xùn。
幽居兀兀忘时日,佳即读书饥呼饭。yōu jū wù wù wàng shí rì,jiā jí dú shū jī hū fàn。
偶然吟咏但自适,冯庵老人论契券。ǒu rán yín yǒng dàn zì shì,féng ān lǎo rén lùn qì quàn。
轻狂值得病魔讶,稍稍去之不馀慁。qīng kuáng zhí dé bìng mó yà,shāo shāo qù zhī bù yú hùn。
感渠夜夜来窥寻,为洗从前幽独恨。gǎn qú yè yè lái kuī xún,wèi xǐ cóng qián yōu dú hèn。
应须一字论一缣,始抵婵娟价千万。yīng xū yī zì lùn yī jiān,shǐ dǐ chán juān jià qiān wàn。
老人老去诗律细,渐有少年笑才钝。lǎo rén lǎo qù shī lǜ xì,jiàn yǒu shǎo nián xiào cái dùn。
我今此事当推谁,立待挥毫宁用巽。wǒ jīn cǐ shì dāng tuī shuí,lì dài huī háo níng yòng xùn。
1271234567