古诗词

林旭

暑夜泛姜溪诗

林旭

本来沙路有人行,溪水长干江水平。běn lái shā lù yǒu rén xíng,xī shuǐ zhǎng gàn jiāng shuǐ píng。
过去中元游十日,中秋毛水月空明。guò qù zhōng yuán yóu shí rì,zhōng qiū máo shuǐ yuè kōng míng。

约游西山会文学士宅闻和议成学士愤甚余辈亦罢去

林旭

都言踏破西山石,我望西山势不行。dōu yán tà pò xī shān shí,wǒ wàng xī shān shì bù xíng。
争怪忧时文学士,但看烟翠亦何情。zhēng guài yōu shí wén xué shì,dàn kàn yān cuì yì hé qíng。

旭庄四丈公事往汉口有诗留别

林旭

莫遣吟诗鼻易酸,客怀好逐看江宽。mò qiǎn yín shī bí yì suān,kè huái hǎo zhú kàn jiāng kuān。
居人犹觉心情恶,六月西风雨作寒。jū rén yóu jué xīn qíng è,liù yuè xī fēng yǔ zuò hán。

旭庄四丈公事往汉口有诗留别

林旭

晴川虚阁记峥嵘,未忘将军醉客情。qíng chuān xū gé jì zhēng róng,wèi wàng jiāng jūn zuì kè qíng。
略述前游发长叹,应知芳草绕阶生。lüè shù qián yóu fā zhǎng tàn,yīng zhī fāng cǎo rào jiē shēng。

旭庄四丈公事往汉口有诗留别

林旭

月湖荷花千顷生,摧残人岂是无情。yuè hú hé huā qiān qǐng shēng,cuī cán rén qǐ shì wú qíng。
凭君为勘今年状,他日还书寄一声。píng jūn wèi kān jīn nián zhuàng,tā rì hái shū jì yī shēng。

索桂花家人不与

林旭

诚斋诗句要商量,尽道春花艳未强。chéng zhāi shī jù yào shāng liàng,jǐn dào chūn huā yàn wèi qiáng。
谁识维摩病居士,不应闻取木樨香。shuí shí wéi mó bìng jū shì,bù yīng wén qǔ mù xī xiāng。

索桂花家人不与

林旭

瓶里花空意自存,节庵惩毖手书烦。píng lǐ huā kōng yì zì cún,jié ān chéng bì shǒu shū fán。
谁人怜我双眸倦,推出天边白玉盆。shuí rén lián wǒ shuāng móu juàn,tuī chū tiān biān bái yù pén。

寄题宜昌姜孝岩涛园外舅所作亭子

林旭

梦见孝岩萝树青,偃松闻已化龙形。mèng jiàn xiào yán luó shù qīng,yǎn sōng wén yǐ huà lóng xíng。
宜州今日添新语,一郡游人上沈亭。yí zhōu jīn rì tiān xīn yǔ,yī jùn yóu rén shàng shěn tíng。

重九出游既夕泛舟秦淮见月

林旭

佳节心随物色摇,出门四望未萧条。jiā jié xīn suí wù sè yáo,chū mén sì wàng wèi xiāo tiáo。
新霜红尽冶城树,商略独游畏路遥。xīn shuāng hóng jǐn yě chéng shù,shāng lüè dú yóu wèi lù yáo。

重九出游既夕泛舟秦淮见月

林旭

人闲别自有婵娟,平视谁曾见月圆。rén xián bié zì yǒu chán juān,píng shì shuí céng jiàn yuè yuán。
与我共安喧里寂,更无人赏亦翛然。yǔ wǒ gòng ān xuān lǐ jì,gèng wú rén shǎng yì xiāo rán。

重九出游既夕泛舟秦淮见月

林旭

病发丝丝随叶落,客怀漠漠借船眠。bìng fā sī sī suí yè luò,kè huái mò mò jiè chuán mián。
镜中原著通明我,多事看成彻两边。jìng zhōng yuán zhù tōng míng wǒ,duō shì kàn chéng chè liǎng biān。

堂子巷郑七丈宅小楼

林旭

东山暮霭堆沈墨,西崦残霞画赭黄。dōng shān mù ǎi duī shěn mò,xī yān cán xiá huà zhě huáng。
并入小池两边色,分明图画画难详。bìng rù xiǎo chí liǎng biān sè,fēn míng tú huà huà nán xiáng。

是日寒甚

林旭

中庭滴沥雨交并,虚室来风色更莹。zhōng tíng dī lì yǔ jiāo bìng,xū shì lái fēng sè gèng yíng。
却忆谁家楼上好,稍晴要看玉峥嵘。què yì shuí jiā lóu shàng hǎo,shāo qíng yào kàn yù zhēng róng。

是日寒甚

林旭

鼻涕知寒拭更流,团蒲曲几道相谋。bí tì zhī hán shì gèng liú,tuán pú qū jǐ dào xiāng móu。
虽从羔酒求风味,空废持螯数日游。suī cóng gāo jiǔ qiú fēng wèi,kōng fèi chí áo shù rì yóu。

节庵送钟山书院祭肉赋谢

林旭

无由陪祭从门生,逮贱分尝感盛情。wú yóu péi jì cóng mén shēng,dǎi jiàn fēn cháng gǎn shèng qíng。
一一斯文斯道寄,有神尚冀锡聪明。yī yī sī wén sī dào jì,yǒu shén shàng jì xī cōng míng。

灵泽夫人庙

林旭

故国何人举奉匜,竹竿从此钓于淇。gù guó hé rén jǔ fèng yí,zhú gān cóng cǐ diào yú qí。
韦昭吴史应书卒,不见春秋宋伯姬。wéi zhāo wú shǐ yīng shū zú,bù jiàn chūn qiū sòng bó jī。

太夷丈属和其移居诗逾岁乃呈一绝

林旭

窗前种树经年活,舍后栽花近水便。chuāng qián zhǒng shù jīng nián huó,shě hòu zāi huā jìn shuǐ biàn。
占著清溪如谷口,百般忙里作神仙。zhàn zhù qīng xī rú gǔ kǒu,bǎi bān máng lǐ zuò shén xiān。

虎邱道上

林旭

吴人艳说山塘好,不到山塘恐受欺。wú rén yàn shuō shān táng hǎo,bù dào shān táng kǒng shòu qī。
向日搜寻无一字,却来此地得新诗。xiàng rì sōu xún wú yī zì,què lái cǐ dì dé xīn shī。

虎邱道上

林旭

愿使江涛荡寇仇,啾啾新鬼哭荒邱。yuàn shǐ jiāng tāo dàng kòu chóu,jiū jiū xīn guǐ kū huāng qiū。
新愁旧恨相随续,举目真看麋鹿游。xīn chóu jiù hèn xiāng suí xù,jǔ mù zhēn kàn mí lù yóu。

二月十八日读史

林旭

韩诛彭醢瞻言渐,东海萧生致可忧。hán zhū péng hǎi zhān yán jiàn,dōng hǎi xiāo shēng zhì kě yōu。
但有太师驭边手,门生何术更吹求。dàn yǒu tài shī yù biān shǒu,mén shēng hé shù gèng chuī qiú。
1271234567