古诗词

章甫

台邑八景

章甫

鹿耳雄关障百川,晴帆连贯水中天。lù ěr xióng guān zhàng bǎi chuān,qíng fān lián guàn shuǐ zhōng tiān。
好风早晚东西便,送尽今来古往船。hǎo fēng zǎo wǎn dōng xī biàn,sòng jǐn jīn lái gǔ wǎng chuán。

台邑八景

章甫

渔父鲲沙傍海居,环流连络势相于。yú fù kūn shā bàng hǎi jū,huán liú lián luò shì xiāng yú。
归来有客休弹铗,举网谁家不得鱼。guī lái yǒu kè xiū dàn jiá,jǔ wǎng shuí jiā bù dé yú。

哭仲山叔

章甫

六十三年老典型,海天一夕陨文星。liù shí sān nián lǎo diǎn xíng,hǎi tiān yī xī yǔn wén xīng。
西风瑟瑟寒琴剑,肠断啼鹃血泪零。xī fēng sè sè hán qín jiàn,cháng duàn tí juān xuè lèi líng。

哭仲山叔

章甫

记得趋承愧比儿,兴宗远天日相期。jì dé qū chéng kuì bǐ ér,xīng zōng yuǎn tiān rì xiāng qī。
只今犹未驰千里,空负龙文错爱时。zhǐ jīn yóu wèi chí qiān lǐ,kōng fù lóng wén cuò ài shí。

章甫

江湖使者草泥香,郭索横行得意扬。jiāng hú shǐ zhě cǎo ní xiāng,guō suǒ héng xíng dé yì yáng。
占得刚柔分外内,由来公子是无肠。zhàn dé gāng róu fēn wài nèi,yóu lái gōng zi shì wú cháng。

章甫

玉质金相十二名,是谁吉梦应分明。yù zhì jīn xiāng shí èr míng,shì shuí jí mèng yīng fēn míng。
传来奇绝都亭语,千古文章盖世横。chuán lái qí jué dōu tíng yǔ,qiān gǔ wén zhāng gài shì héng。

渔樵耕牧

章甫

渔翁荡漾水中天,最妙相忘不记筌。yú wēng dàng yàng shuǐ zhōng tiān,zuì miào xiāng wàng bù jì quán。
借问得鱼何妙趣,化机一半跃于渊。jiè wèn dé yú hé miào qù,huà jī yī bàn yuè yú yuān。

渔樵耕牧

章甫

樵夫踏碎碧云飞,伐木丁丁采四围。qiáo fū tà suì bì yún fēi,fá mù dīng dīng cǎi sì wéi。
山上斜阳山下落,一肩挑尽晚霞归。shān shàng xié yáng shān xià luò,yī jiān tiāo jǐn wǎn xiá guī。

渔樵耕牧

章甫

耕夫出作亩南东,乐在青畦绿野中。gēng fū chū zuò mǔ nán dōng,lè zài qīng qí lǜ yě zhōng。
箬笠蓑衣身计足,不愁雨燠不愁风。ruò lì suō yī shēn jì zú,bù chóu yǔ yù bù chóu fēng。

渔樵耕牧

章甫

牧童刍牧是如何,或饮于池或降阿。mù tóng chú mù shì rú hé,huò yǐn yú chí huò jiàng ā。
醒眼不随人醉态,杏花村外自高歌。xǐng yǎn bù suí rén zuì tài,xìng huā cūn wài zì gāo gē。

仙翁沽酒图

章甫

步过溪南别有天,杏花村在白云边。bù guò xī nán bié yǒu tiān,xìng huā cūn zài bái yún biān。
仙翁贪醉个中景,解下杖头沽酒钱。xiān wēng tān zuì gè zhōng jǐng,jiě xià zhàng tóu gū jiǔ qián。

井亭夜市

章甫

井亭夜景闹如何,交易然灯几度过。jǐng tíng yè jǐng nào rú hé,jiāo yì rán dēng jǐ dù guò。
不是日中违古制,海关口市晚来多。bù shì rì zhōng wéi gǔ zhì,hǎi guān kǒu shì wǎn lái duō。

兰亭怀古

章甫

三月寻芳禊事修,兰亭胜会几时休。sān yuè xún fāng xì shì xiū,lán tíng shèng huì jǐ shí xiū。
春风流水多情者,犹向山阴忆旧游。chūn fēng liú shuǐ duō qíng zhě,yóu xiàng shān yīn yì jiù yóu。

哭父

章甫

惊号无状恨无穷,恸绝椿摧瀛岛东。jīng hào wú zhuàng hèn wú qióng,tòng jué chūn cuī yíng dǎo dōng。
昨晚春游归大梦,一场春梦一生空。zuó wǎn chūn yóu guī dà mèng,yī chǎng chūn mèng yī shēng kōng。

哭父

章甫

愈呼返魄愈无知,惊报亲朋半信疑。yù hū fǎn pò yù wú zhī,jīng bào qīn péng bàn xìn yí。
恨却药汤全未奉,枉生养老读书儿。hèn què yào tāng quán wèi fèng,wǎng shēng yǎng lǎo dú shū ér。

哭父

章甫

人言坐脱是仙归,无疾而终世所希。rén yán zuò tuō shì xiān guī,wú jí ér zhōng shì suǒ xī。
哀死慰生都以此,问天搔首是耶非。āi sǐ wèi shēng dōu yǐ cǐ,wèn tiān sāo shǒu shì yé fēi。

哭父

章甫

一方灵几一孤檠,半起幽风半灭明。yī fāng líng jǐ yī gū qíng,bàn qǐ yōu fēng bàn miè míng。
更苦夜号添母痛,几回泣血忽吞声。gèng kǔ yè hào tiān mǔ tòng,jǐ huí qì xuè hū tūn shēng。

哭父

章甫

灯月无情烂不收,来朝佳节更悲愁。dēng yuè wú qíng làn bù shōu,lái cháo jiā jié gèng bēi chóu。
五城若弛金吾禁,魂在诸天何处游。wǔ chéng ruò chí jīn wú jìn,hún zài zhū tiān hé chù yóu。

哭父

章甫

万般惟觉读书珍,回首如闻夜读频。wàn bān wéi jué dú shū zhēn,huí shǒu rú wén yè dú pín。
到老不知勤学苦,终身总是学中人。dào lǎo bù zhī qín xué kǔ,zhōng shēn zǒng shì xué zhōng rén。

哭父

章甫

承家十二世儒门,少教儿曹老教孙。chéng jiā shí èr shì rú mén,shǎo jiào ér cáo lǎo jiào sūn。
翻觉放翁藏本少,检书何止一箱存。fān jué fàng wēng cáng běn shǎo,jiǎn shū hé zhǐ yī xiāng cún。