古诗词

章甫

武陵桃

章甫

桃花渡水出山中,笑面奇开异样红。táo huā dù shuǐ chū shān zhōng,xiào miàn qí kāi yì yàng hóng。
寰宇久非秦世界,仙葩何处不春风。huán yǔ jiǔ fēi qín shì jiè,xiān pā hé chù bù chūn fēng。

登鹿耳门远眺

章甫

孤悬一岛水中央,极目烟波万顷长。gū xuán yī dǎo shuǐ zhōng yāng,jí mù yān bō wàn qǐng zhǎng。
沙外数条将断线,云间几幅未归航。shā wài shù tiáo jiāng duàn xiàn,yún jiān jǐ fú wèi guī háng。

西成即事

章甫

年丰万宝庆西成,四野都闻穫稻声。nián fēng wàn bǎo qìng xī chéng,sì yě dōu wén huò dào shēng。
造物也怜农事苦,微风扇净日烘晴。zào wù yě lián nóng shì kǔ,wēi fēng shàn jìng rì hōng qíng。

妆楼春夜宴集句

章甫

花有清香月有阴,长河渐落晓星沉。huā yǒu qīng xiāng yuè yǒu yīn,zhǎng hé jiàn luò xiǎo xīng chén。
劝君更尽一杯酒,又典春奁半臂金。quàn jūn gèng jǐn yī bēi jiǔ,yòu diǎn chūn lián bàn bì jīn。

香闺秋夜思集句

章甫

不知秋思在谁家,风自西南故故斜。bù zhī qiū sī zài shuí jiā,fēng zì xī nán gù gù xié。
独坐黄昏谁是伴,应怜夫婿更天涯。dú zuò huáng hūn shuí shì bàn,yīng lián fū xù gèng tiān yá。

暮春吟

章甫

褪粉残英馀几分,阑珊花事尚香闻。tuì fěn cán yīng yú jǐ fēn,lán shān huā shì shàng xiāng wén。
东风不为春情老,依旧花间好处薰。dōng fēng bù wèi chūn qíng lǎo,yī jiù huā jiān hǎo chù xūn。

题香奁集后

章甫

谁咏香奁绝妙词,争传姓氏至今疑。shuí yǒng xiāng lián jué miào cí,zhēng chuán xìng shì zhì jīn yí。
和凝韩偓无须辨,自有温柔乡主知。hé níng hán wò wú xū biàn,zì yǒu wēn róu xiāng zhǔ zhī。

柳溪泛舟图

章甫

二月清溪一叶舟,柳丝夹岸弄轻柔。èr yuè qīng xī yī yè zhōu,liǔ sī jiā àn nòng qīng róu。
好风送过桥南去,乌笠红衫几处游。hǎo fēng sòng guò qiáo nán qù,wū lì hóng shān jǐ chù yóu。

仙姬送桂图为王芳圃弄璋志喜

章甫

妾住云楼佩玉琼,金风敲落桂花声。qiè zhù yún lóu pèi yù qióng,jīn fēng qiāo luò guì huā shēng。
连枝结子君须记,认取灵根出太清。lián zhī jié zi jūn xū jì,rèn qǔ líng gēn chū tài qīng。

抚琴听者知音

章甫

千古牙琴遇子期,高山流水慰心知。qiān gǔ yá qín yù zi qī,gāo shān liú shuǐ wèi xīn zhī。
而今也解琴中趣,漫说知希只自怡。ér jīn yě jiě qín zhōng qù,màn shuō zhī xī zhǐ zì yí。

海滨即景

章甫

晚风定后夕阳斜,泽畔行吟景亦嘉。wǎn fēng dìng hòu xī yáng xié,zé pàn xíng yín jǐng yì jiā。
水利生涯何处是,江枫一带卖鱼虾。shuǐ lì shēng yá hé chù shì,jiāng fēng yī dài mài yú xiā。

梨花

章甫

玉骨冰肌只自怜,溶溶院落月明天。yù gǔ bīng jī zhǐ zì lián,róng róng yuàn luò yuè míng tiān。
闲梅若解邀君伴,让雪三分恐未然。xián méi ruò jiě yāo jūn bàn,ràng xuě sān fēn kǒng wèi rán。

半截美人图

章甫

可是含羞可是痴,画中想像半猜疑。kě shì hán xiū kě shì chī,huà zhōng xiǎng xiàng bàn cāi yí。
春容未肯全身现,留却春情在即离。chūn róng wèi kěn quán shēn xiàn,liú què chūn qíng zài jí lí。

挽亡友李瑾卿

章甫

君平矜躁我疏狂,好友忘形两不妨。jūn píng jīn zào wǒ shū kuáng,hǎo yǒu wàng xíng liǎng bù fáng。
记得竹窗凉夜里,风风雨雨话联床。jì dé zhú chuāng liáng yè lǐ,fēng fēng yǔ yǔ huà lián chuáng。

挽亡友李瑾卿

章甫

追寻旧事订心知,少小交游老大期。zhuī xún jiù shì dìng xīn zhī,shǎo xiǎo jiāo yóu lǎo dà qī。
来岁君年才及壮,不应便是了凡时。lái suì jūn nián cái jí zhuàng,bù yīng biàn shì le fán shí。

挽亡友李瑾卿

章甫

鹿岛分舟送远行,舟南舟北不胜情。lù dǎo fēn zhōu sòng yuǎn xíng,zhōu nán zhōu běi bù shèng qíng。
可怜望断帆樯影,即是离群判死生。kě lián wàng duàn fān qiáng yǐng,jí shì lí qún pàn sǐ shēng。

挽亡友李瑾卿

章甫

屈指还乡数夕晨,那知哀逝已三旬。qū zhǐ hái xiāng shù xī chén,nà zhī āi shì yǐ sān xún。
香魂久著金风去,犹是思归话旧人。xiāng hún jiǔ zhù jīn fēng qù,yóu shì sī guī huà jiù rén。

挽亡友李瑾卿

章甫

我滞归船泊鹭洲,君危频问我归不。wǒ zhì guī chuán pō lù zhōu,jūn wēi pín wèn wǒ guī bù。
不堪遗语传身后,肠断心伤恼石尤。bù kān yí yǔ chuán shēn hòu,cháng duàn xīn shāng nǎo shí yóu。

挽亡友李瑾卿

章甫

君斋几案绝尘埃,芗泽摩挲日几回。jūn zhāi jǐ àn jué chén āi,xiāng zé mó sā rì jǐ huí。
冷落主人何处去,笔床茶臼不胜哀。lěng luò zhǔ rén hé chù qù,bǐ chuáng chá jiù bù shèng āi。

挽亡友李瑾卿

章甫

天书一夜到瀛东,催促君回守故宫。tiān shū yī yè dào yíng dōng,cuī cù jūn huí shǒu gù gōng。
闻道魂消芳不散,前身应是侍书童。wén dào hún xiāo fāng bù sàn,qián shēn yīng shì shì shū tóng。