古诗词

黄节

题方正学溪喻遗文原稿为马武仲

黄节

大忠先信友,吾复见先生。dà zhōng xiān xìn yǒu,wú fù jiàn xiān shēng。
不为文皇地,宁知靖难兵。bù wèi wén huáng dì,níng zhī jìng nán bīng。
区区遗墨在,落落喻溪情。qū qū yí mò zài,luò luò yù xī qíng。
自有人间事,宜留此正声。zì yǒu rén jiān shì,yí liú cǐ zhèng shēng。

端阳

黄节

群乌不渡海,况复竞舟人。qún wū bù dù hǎi,kuàng fù jìng zhōu rén。
投粽虚鱼鳖,抽蒲榜里邻。tóu zòng xū yú biē,chōu pú bǎng lǐ lín。
长沙始能吊,异地更无亲。zhǎng shā shǐ néng diào,yì dì gèng wú qīn。
风起江湖远,南湾一望津。fēng qǐ jiāng hú yuǎn,nán wān yī wàng jīn。

东阁即事

黄节

落下休言历,履端吾课闲。luò xià xiū yán lì,lǚ duān wú kè xián。
西山晨暂阔,东阁午犹关。xī shān chén zàn kuò,dōng gé wǔ yóu guān。
风里那成雪,梅边好近鬟。fēng lǐ nà chéng xuě,méi biān hǎo jìn huán。
春游欲何处,无语对樊蛮。chūn yóu yù hé chù,wú yǔ duì fán mán。

读周印昆夕红楼诗题赠

黄节

还同九僧句,不是四灵诗。hái tóng jiǔ sēng jù,bù shì sì líng shī。
契契阴何面,崚崚仝岛眉。qì qì yīn hé miàn,léng léng tóng dǎo méi。
客儿多妙解,皇甫岂难辞。kè ér duō miào jiě,huáng fǔ qǐ nán cí。
莫诎隐侯论,君看杜拾遗。mò qū yǐn hóu lùn,jūn kàn dù shí yí。

朱仙镇谒岳王庙

黄节

百战中原今见公,庙门桧柏夕阳红。bǎi zhàn zhōng yuán jīn jiàn gōng,miào mén guì bǎi xī yáng hóng。
黄龙山色余残酒,白马河声望故宫。huáng lóng shān sè yú cán jiǔ,bái mǎ hé shēng wàng gù gōng。
入洛年华输杖策,背嵬军略痛临戎。rù luò nián huá shū zhàng cè,bèi wéi jūn lüè tòng lín róng。
功名三十神休笑,尚有人间铁石忠。gōng míng sān shí shén xiū xiào,shàng yǒu rén jiān tiě shí zhōng。

春怀有寄

黄节

迢迢春水下牂牁,太息流年几逝波。tiáo tiáo chūn shuǐ xià zāng kē,tài xī liú nián jǐ shì bō。
司马功名题柱陋,卧龙事业闭门多。sī mǎ gōng míng tí zhù lòu,wò lóng shì yè bì mén duō。
黄花诗远人犹昔,碧玉楼高梦若何。huáng huā shī yuǎn rén yóu xī,bì yù lóu gāo mèng ruò hé。
清酌可怜无杜子,尊前还唱醉时歌。qīng zhuó kě lián wú dù zi,zūn qián hái chàng zuì shí gē。

中秋泛月独酌

黄节

露落铜琶秋满弦,钓竿影冷珊湖边。lù luò tóng pá qiū mǎn xián,diào gān yǐng lěng shān hú biān。
苍茫云海峰千笏,寂寞鱼龙月一船。cāng máng yún hǎi fēng qiān hù,jì mò yú lóng yuè yī chuán。
旧曲莫谈天下事,狂名谁识酒中仙。jiù qū mò tán tiān xià shì,kuáng míng shuí shí jiǔ zhōng xiān。
醉深得句无人和,风打浪花江淼然。zuì shēn dé jù wú rén hé,fēng dǎ làng huā jiāng miǎo rán。

退省庵有怀彭刚直

黄节

中兴祠庙满西湖,衡岳尚书早退居。zhōng xīng cí miào mǎn xī hú,héng yuè shàng shū zǎo tuì jū。
未可白衣呼李泌,也随青笠学髯苏。wèi kě bái yī hū lǐ mì,yě suí qīng lì xué rán sū。
风流顿尽东西泠,名迹何如大小姑。fēng liú dùn jǐn dōng xī líng,míng jì hé rú dà xiǎo gū。
博得瀛洲分一席,江山如此再来无。bó dé yíng zhōu fēn yī xí,jiāng shān rú cǐ zài lái wú。

九月初六日雨中读陶集

黄节

长风挟雨触檐鸣,未抵飞腾铁马声。zhǎng fēng xié yǔ chù yán míng,wèi dǐ fēi téng tiě mǎ shēng。
欲傍孤云看万族,不堪飞鸟滞重城。yù bàng gū yún kàn wàn zú,bù kān fēi niǎo zhì zhòng chéng。
栖迟岂谓多娱好,萧瑟还从一醉生。qī chí qǐ wèi duō yú hǎo,xiāo sè hái cóng yī zuì shēng。
惟有渊明诗可读,虚堂秋气夜峥嵘。wéi yǒu yuān míng shī kě dú,xū táng qiū qì yè zhēng róng。

除夕集小画舫斋诗钟得磨画二字夜深归舟中续成一律明日简与会诸子

黄节

劳劳万态趋今夕,独遣吾徒付醉吟。láo láo wàn tài qū jīn xī,dú qiǎn wú tú fù zuì yín。
去日暗惊磨镜老,看人多学画眉深。qù rì àn jīng mó jìng lǎo,kàn rén duō xué huà méi shēn。
灯前风物花先放,楼外春寒夜已沉。dēng qián fēng wù huā xiān fàng,lóu wài chūn hán yè yǐ chén。
最是满江渔火绿,归舟还载一年心。zuì shì mǎn jiāng yú huǒ lǜ,guī zhōu hái zài yī nián xīn。

读后山集时庚戌寒夜雪中

黄节

涪翁而后有彭城,天地孤怀往复倾。fú wēng ér hòu yǒu péng chéng,tiān dì gū huái wǎng fù qīng。
谁谓一篇当此夜,欢然相接若平生。shuí wèi yī piān dāng cǐ yè,huān rán xiāng jiē ruò píng shēng。
熙丰朝右原多故,坛坫江西独主盟。xī fēng cháo yòu yuán duō gù,tán diàn jiāng xī dú zhǔ méng。
却是诗名掩高节,岁寒风雪想峥嵘。què shì shī míng yǎn gāo jié,suì hán fēng xuě xiǎng zhēng róng。

辛亥三月雨夜无聊观曼殊画因题一律于是与曼殊别已五阅星霜矣哲夫宝爱此册岂徒在画耶

黄节

浮云终日随游子,南北东西各一天。fú yún zhōng rì suí yóu zi,nán běi dōng xī gè yī tiān。
供眼江山同脉脉,看人刍狗复年年。gōng yǎn jiāng shān tóng mài mài,kàn rén chú gǒu fù nián nián。
寻常况状吾犹昔,寥落朋侪地亦偏。xún cháng kuàng zhuàng wú yóu xī,liáo luò péng chái dì yì piān。
剩欲画中寻曩迹,残春微雨到灯前。shèng yù huà zhōng xún nǎng jì,cán chūn wēi yǔ dào dēng qián。

题高时若寒隐图

黄节

荒途自昔横今古,行路时堪惊暮朝。huāng tú zì xī héng jīn gǔ,xíng lù shí kān jīng mù cháo。
独向海滨图小隐,却凭词句遣无聊。dú xiàng hǎi bīn tú xiǎo yǐn,què píng cí jù qiǎn wú liáo。
哀音颓响宁非乐,愁老嗟卑易反招。āi yīn tuí xiǎng níng fēi lè,chóu lǎo jiē bēi yì fǎn zhāo。
寄语青邱莫惆怅,羽毛吾道在云宵。jì yǔ qīng qiū mò chóu chàng,yǔ máo wú dào zài yún xiāo。

曼殊别五年忽南归见过一醉即去追寄以诗

黄节

五年一别惊初见,薄醉殊辜万里来。wǔ nián yī bié jīng chū jiàn,báo zuì shū gū wàn lǐ lái。
春事阴晴到寒食,故人风雨满离杯。chūn shì yīn qíng dào hán shí,gù rén fēng yǔ mǎn lí bēi。
拈花众里吾多负,取钵人间子未回。niān huā zhòng lǐ wú duō fù,qǔ bō rén jiān zi wèi huí。
自有深深无量意,可怜清浅说蓬莱。zì yǒu shēn shēn wú liàng yì,kě lián qīng qiǎn shuō péng lái。

读陶子政先生颐巢诗稿

黄节

悲鸣揾泪独酸辛,壮岁无端托隐沦。bēi míng wèn lèi dú suān xīn,zhuàng suì wú duān tuō yǐn lún。
蓄谊至高余作赋,呕心为句足殉身。xù yì zhì gāo yú zuò fù,ǒu xīn wèi jù zú xùn shēn。
风骚上薄当谁语,师友同时惜未亲。fēng sāo shàng báo dāng shuí yǔ,shī yǒu tóng shí xī wèi qīn。
敬欲瓣香曾子固,一篇遥夜忆斯人。jìng yù bàn xiāng céng zi gù,yī piān yáo yè yì sī rén。

七夕

黄节

夜色灯痕忽满楼,又闻儿女说牵牛。yè sè dēng hén hū mǎn lóu,yòu wén ér nǚ shuō qiān niú。
余情尚袅人间世,残暑初回天下秋。yú qíng shàng niǎo rén jiān shì,cán shǔ chū huí tiān xià qiū。
坐惜景光驰巧匠,一凭浩荡忆灵修。zuò xī jǐng guāng chí qiǎo jiàng,yī píng hào dàng yì líng xiū。
风怀孤尽行将老,不分平居此夕愁。fēng huái gū jǐn xíng jiāng lǎo,bù fēn píng jū cǐ xī chóu。

陈讱生为余写蒹葭楼图并题诗其上自东瀛见寄七月晦日雨中展视赋此酬之

黄节

一雨朝来暑顿收,菰蒲瑟瑟未胜愁。yī yǔ cháo lái shǔ dùn shōu,gū pú sè sè wèi shèng chóu。
兀从画里添霜意,正忆天涯向晚流。wù cóng huà lǐ tiān shuāng yì,zhèng yì tiān yá xiàng wǎn liú。
穷海生桑曾再见,故乡为国似先秋。qióng hǎi shēng sāng céng zài jiàn,gù xiāng wèi guó shì xiān qiū。
微君为写当前景,肠断空江独上楼。wēi jūn wèi xiě dāng qián jǐng,cháng duàn kōng jiāng dú shàng lóu。

十二月初六日书寄刘三贞壮曼殊寒隐

黄节

旧怀初蜕又新愁,残雨飘灯复起休。jiù huái chū tuì yòu xīn chóu,cán yǔ piāo dēng fù qǐ xiū。
缩手耐寒殊恝恝,炙肤期暖尽油油。suō shǒu nài hán shū jiá jiá,zhì fū qī nuǎn jǐn yóu yóu。
随阳雁鹜安知计,破蛰云雷愿未收。suí yáng yàn wù ān zhī jì,pò zhé yún léi yuàn wèi shōu。
兀忆故人江介卧,梅花开处不登楼。wù yì gù rén jiāng jiè wò,méi huā kāi chù bù dēng lóu。

南昌周竹轩善鼓琴出示所藏王守溪书洞庭赋沈石田补画长卷为题一诗

黄节

一春怀抱上琴丝,客况乡心两不宜。yī chūn huái bào shàng qín sī,kè kuàng xiāng xīn liǎng bù yí。
弹唱渐无人解听,流亡深念去何之。dàn chàng jiàn wú rén jiě tīng,liú wáng shēn niàn qù hé zhī。
劳劳车马闲闲柳,寂寂湖山啭啭鹂。láo láo chē mǎ xián xián liǔ,jì jì hú shān zhuàn zhuàn lí。
容得余愁堆箧衍,石田残画守溪诗。róng dé yú chóu duī qiè yǎn,shí tián cán huà shǒu xī shī。

腊月十九日广州同人集南园为东坡作生日书来索诗因赋一首

黄节

穷年曾祭后山死,公等乃祝坡仙生。qióng nián céng jì hòu shān sǐ,gōng děng nǎi zhù pō xiān shēng。
下溯雪堂原一脉,可凭腊酒罢论兵。xià sù xuě táng yuán yī mài,kě píng là jiǔ bà lùn bīng。
招魂自赋吾惶及,去国相从礼未成。zhāo hún zì fù wú huáng jí,qù guó xiāng cóng lǐ wèi chéng。
最忆南园旧疏柳,更缘怀古涕沾缨。zuì yì nán yuán jiù shū liǔ,gèng yuán huái gǔ tì zhān yīng。
4461234567»