古诗词

向子諲

浣溪沙·再用前韵寄曾吉甫运使

向子諲

霭霭停云覆短墙。ǎi ǎi tíng yún fù duǎn qiáng。
夭夭临水自然芳。yāo yāo lín shuǐ zì rán fāng。
猗猗无处着清香。yī yī wú chù zhe qīng xiāng。
珍重蓦山溪句好,尊前频举不相忘。zhēn zhòng mò shān xī jù hǎo,zūn qián pín jǔ bù xiāng wàng。
濠梁梦蝶尽春狂。háo liáng mèng dié jǐn chūn kuáng。

浣溪沙·简王景源、元渤伯仲

向子諲

南国风烟深更深。nán guó fēng yān shēn gèng shēn。
清江相接是庐陵。qīng jiāng xiāng jiē shì lú líng。
甘棠两地绿成阴。gān táng liǎng dì lǜ chéng yīn。
九日黄花兄弟会,中秋明月故人心。jiǔ rì huáng huā xiōng dì huì,zhōng qiū míng yuè gù rén xīn。
悲欢离合古犹今。bēi huān lí hé gǔ yóu jīn。

浣溪沙

向子諲

樽俎风流意气倾。zūn zǔ fēng liú yì qì qīng。
一杯相属忍催行。yī bēi xiāng shǔ rěn cuī xíng。
离歌更作断肠声。lí gē gèng zuò duàn cháng shēng。
衮衮大江前后浪,娟娟明月短长亭。gǔn gǔn dà jiāng qián hòu làng,juān juān míng yuè duǎn zhǎng tíng。
水程山驿总关情。shuǐ chéng shān yì zǒng guān qíng。

临江仙

向子諲

新月低垂帘额,小梅半出檐牙。xīn yuè dī chuí lián é,xiǎo méi bàn chū yán yá。
高堂开燕静无哗。gāo táng kāi yàn jìng wú huā。
麟孙凤女,学语正咿呀。lín sūn fèng nǚ,xué yǔ zhèng yī ya。
宝鼎剩熏沈水,琼彝烂醉流霞。bǎo dǐng shèng xūn shěn shuǐ,qióng yí làn zuì liú xiá。
芗林同老此生涯。xiāng lín tóng lǎo cǐ shēng yá。
一川风露,总道是仙家。yī chuān fēng lù,zǒng dào shì xiān jiā。

生查子·绍兴戊午姑苏郡斋怀归赋

向子諲

我爱木中犀,不是凡花数。wǒ ài mù zhōng xī,bù shì fán huā shù。
清似水沉香,色染蔷薇露。qīng shì shuǐ chén xiāng,sè rǎn qiáng wēi lù。
芗林月冷时,玉笋云深处。xiāng lín yuè lěng shí,yù sǔn yún shēn chù。
归梦托秋风,夜夜江头路。guī mèng tuō qiū fēng,yè yè jiāng tóu lù。

七娘子

向子諲

山围水绕高唐路。shān wéi shuǐ rào gāo táng lù。
恨密云、不下阳台雨。hèn mì yún bù xià yáng tái yǔ。
雾阁云窗,风亭月户。wù gé yún chuāng,fēng tíng yuè hù。
分明携手同行处。fēn míng xié shǒu tóng xíng chù。
而今不见生尘步。ér jīn bù jiàn shēng chén bù。
但长江、无语东流去。dàn zhǎng jiāng wú yǔ dōng liú qù。
满地落花,漫天飞絮。mǎn dì luò huā,màn tiān fēi xù。
谁知总是离愁做。shuí zhī zǒng shì lí chóu zuò。

生查子

向子諲

月姊倚秋风,香度青林杪。yuè zǐ yǐ qiū fēng,xiāng dù qīng lín miǎo。
吹堕酒杯中,笑靥撩人小。chuī duò jiǔ bēi zhōng,xiào yè liāo rén xiǎo。
芗林万事休,独此情未了。xiāng lín wàn shì xiū,dú cǐ qíng wèi le。
醉里又题诗,不觉花前老。zuì lǐ yòu tí shī,bù jué huā qián lǎo。

清平乐

向子諲

幽花无外。yōu huā wú wài。
心与芗林会。xīn yǔ xiāng lín huì。
绿发相看今老矣。lǜ fā xiāng kàn jīn lǎo yǐ。
不作浅俗气味。bù zuò qiǎn sú qì wèi。
露叶薿薿生光。lù yè nǐ nǐ shēng guāng。
风梢泛泛飘香。fēng shāo fàn fàn piāo xiāng。
称意中秋开了,馀情犹及重阳。chēng yì zhōng qiū kāi le,yú qíng yóu jí zhòng yáng。

清平乐

向子諲

吴头楚尾。wú tóu chǔ wěi。
踏破芒鞋底。tà pò máng xié dǐ。
万壑千岩秋色里。wàn hè qiān yán qiū sè lǐ。
不耐恼人风味。bù nài nǎo rén fēng wèi。
而今我老芗林。ér jīn wǒ lǎo xiāng lín。
世间百不关心。shì jiān bǎi bù guān xīn。
独喜爱香韩寿,能来同醉花阴。dú xǐ ài xiāng hán shòu,néng lái tóng zuì huā yīn。

清平乐·奉酬韩叔夏

向子諲

薄情风雨。báo qíng fēng yǔ。
断送花何许。duàn sòng huā hé xǔ。
一夜清香无觅处。yī yè qīng xiāng wú mì chù。
却返云窗月户。què fǎn yún chuāng yuè hù。
醉乡曲米为春。zuì xiāng qū mǐ wèi chūn。
荆州富贵中人。jīng zhōu fù guì zhōng rén。
肯入芗林净社,玉山屡倒芳茵。kěn rù xiāng lín jìng shè,yù shān lǚ dào fāng yīn。

清平乐·赠韩叔夏

向子諲

银钩虿尾。yín gōu chài wěi。
一似钟繇字。yī shì zhōng yáo zì。
吏部文章麟角起。lì bù wén zhāng lín jiǎo qǐ。
自是惊人瑞世。zì shì jīng rén ruì shì。
西垣准拟挥毫。xī yuán zhǔn nǐ huī háo。
不须苦续离骚。bù xū kǔ xù lí sāo。
政看翻阶红药,无忘丛桂香醪。zhèng kàn fān jiē hóng yào,wú wàng cóng guì xiāng láo。

更漏子·雪中韩叔夏席上

向子諲

小窗前,疏影下。xiǎo chuāng qián,shū yǐng xià。
鸾镜弄妆初罢。luán jìng nòng zhuāng chū bà。
梅似雪,雪如人。méi shì xuě,xuě rú rén。
都无一点尘。dōu wú yī diǎn chén。
暮江寒,人响绝。mù jiāng hán,rén xiǎng jué。
更着朦胧微月。gèng zhe méng lóng wēi yuè。
山似玉,玉如君。shān shì yù,yù rú jūn。
相看一笑温。xiāng kàn yī xiào wēn。

清平乐·答赵彦正使君

向子諲

人间尘外。rén jiān chén wài。
一种寒香蕊。yī zhǒng hán xiāng ruǐ。
疑是月娥天上醉。yí shì yuè é tiān shàng zuì。
戏把黄云挼碎。xì bǎ huáng yún ruá suì。
使君坐啸清江。shǐ jūn zuò xiào qīng jiāng。
腾芳飞誉无双。téng fāng fēi yù wú shuāng。
兴寄小山丛桂,诗成棐几明窗。xīng jì xiǎo shān cóng guì,shī chéng fěi jǐ míng chuāng。

清平乐

向子諲

芗林春色。xiāng lín chūn sè。
杯面云腴白。bēi miàn yún yú bái。
醉里不知天地窄。zuì lǐ bù zhī tiān dì zhǎi。
真是人间欢伯。zhēn shì rén jiān huān bó。
风流玉友争妍。fēng liú yù yǒu zhēng yán。
酪奴可与忘年。lào nú kě yǔ wàng nián。
空诵少陵佳句,饮中谁与俱仙。kōng sòng shǎo líng jiā jù,yǐn zhōng shuí yǔ jù xiān。

点绛唇

向子諲

绿水青山,一轮明月林梢过。lǜ shuǐ qīng shān,yī lún míng yuè lín shāo guò。
有谁同坐。yǒu shuí tóng zuò。
妙德毗卢我。miào dé pí lú wǒ。
石女高歌,古调无人和。shí nǚ gāo gē,gǔ diào wú rén hé。
还知么。hái zhī me。
更没别个。gèng méi bié gè。
且莫分疏破。qiě mò fēn shū pò。

点绛唇

向子諲

病卧秋风,懒寻杯酒追欢宴。bìng wò qiū fēng,lǎn xún bēi jiǔ zhuī huān yàn。
梦游都甸。mèng yóu dōu diān。
不改当年观。bù gǎi dāng nián guān。
故旧雕零,天下今无半。gù jiù diāo líng,tiān xià jīn wú bàn。
烟尘远。yān chén yuǎn。
泪珠零乱。lèi zhū líng luàn。
怕问随阳雁。pà wèn suí yáng yàn。

点绛唇

向子諲

今日重阳,强挼青蕊聊开宴。jīn rì zhòng yáng,qiáng ruá qīng ruǐ liáo kāi yàn。
我家几甸。wǒ jiā jǐ diān。
试上连辉观。shì shàng lián huī guān。
忆着酺池,古塔烟霄半。yì zhe pú chí,gǔ tǎ yān xiāo bàn。
愁心远。chóu xīn yuǎn。
情随云乱。qíng suí yún luàn。
肠断江城雁。cháng duàn jiāng chéng yàn。

点绛唇·代净众老

向子諲

此夜中秋,不向光影门前过。cǐ yè zhōng qiū,bù xiàng guāng yǐng mén qián guò。
披衣得坐。pī yī dé zuò。
无佛众生我。wú fú zhòng shēng wǒ。
没鼓打皮,借问今几和。méi gǔ dǎ pí,jiè wèn jīn jǐ hé。
还知么。hái zhī me。
就中两个。jiù zhōng liǎng gè。
鼻孔谁穿破。bí kǒng shuí chuān pò。

点绛唇·代香严荣老

向子諲

不昧本来,太虚明月流辉过。bù mèi běn lái,tài xū míng yuè liú huī guò。
令行独坐。lìng xíng dú zuò。
高下都由我。gāo xià dōu yóu wǒ。
玉轸无弦,谁对秋风和。yù zhěn wú xián,shuí duì qiū fēng hé。
还知么。hái zhī me。
老庞一个。lǎo páng yī gè。
识得机关破。shí dé jī guān pò。

点绛唇·代栖隐昙老

向子諲

折脚铛中,二时粥饭随缘过。zhé jiǎo dāng zhōng,èr shí zhōu fàn suí yuán guò。
东行西坐。dōng xíng xī zuò。
不识而今我。bù shí ér jīn wǒ。
坏尽田园,终日且婆和。huài jǐn tián yuán,zhōng rì qiě pó hé。
还知么。hái zhī me。
锥也无个。zhuī yě wú gè。
肘露衣衫破。zhǒu lù yī shān pò。
1601234567»