古诗词

向子諲

浣溪沙·酴醾和狄相叔韵赠陈宋邻

向子諲

翡翠衣裳白玉人。fěi cuì yī shang bái yù rén。
不将朱粉污天真。bù jiāng zhū fěn wū tiān zhēn。
清风为伴月为邻。qīng fēng wèi bàn yuè wèi lín。
枕上解随良夜梦,壶中别是一家春。zhěn shàng jiě suí liáng yè mèng,hú zhōng bié shì yī jiā chūn。
同心小绾更尖新。tóng xīn xiǎo wǎn gèng jiān xīn。

浣溪沙·许南叔席上

向子諲

百斛明珠得翠娥。bǎi hú míng zhū dé cuì é。
风流彻骨更能歌。fēng liú chè gǔ gèng néng gē。
碧云留住劝金荷。bì yún liú zhù quàn jīn hé。
取醉归来因一笑,恼人深处是横波。qǔ zuì guī lái yīn yī xiào,nǎo rén shēn chù shì héng bō。
酒醒情味却知么。jiǔ xǐng qíng wèi què zhī me。

三字令

向子諲

春尽日,雨馀时。chūn jǐn rì,yǔ yú shí。
红蔌蔌,绿漪漪。hóng sù sù,lǜ yī yī。
花满地,水平池。huā mǎn dì,shuǐ píng chí。
烟光里,云影上,画船移。yān guāng lǐ,yún yǐng shàng,huà chuán yí。
纹鸳并,白鸥飞。wén yuān bìng,bái ōu fēi。
歌韵响,酒行迟。gē yùn xiǎng,jiǔ xíng chí。
将我意,入新诗。jiāng wǒ yì,rù xīn shī。
春欲去,留且住,莫教归。chūn yù qù,liú qiě zhù,mò jiào guī。

相见欢

向子諲

亭亭秋水芙蓉。tíng tíng qiū shuǐ fú róng。
翠围中。cuì wéi zhōng。
又是一年风露、笑相逢。yòu shì yī nián fēng lù xiào xiāng féng。
天机畔。tiān jī pàn。
云锦乱。yún jǐn luàn。
思无穷。sī wú qióng。
路隔银河犹解、嫁西风。lù gé yín hé yóu jiě jià xī fēng。

相见欢

向子諲

桃源深闭春风。táo yuán shēn bì chūn fēng。
信难通。xìn nán tōng。
流水落花馀恨、几时穷。liú shuǐ luò huā yú hèn jǐ shí qióng。
水无定。shuǐ wú dìng。
花有尽。huā yǒu jǐn。
会相逢。huì xiāng féng。
可是人生长在、别离中。kě shì rén shēng zhǎng zài bié lí zhōng。

相见欢

向子諲

腰肢一缕纤长。yāo zhī yī lǚ xiān zhǎng。
是垂杨。shì chuí yáng。
泥泥风中衣袖、冷沉香。ní ní fēng zhōng yī xiù lěng chén xiāng。
花如颊。huā rú jiá。
眉如叶。méi rú yè。
语如簧。yǔ rú huáng。
微笑微颦相恼、过回廊。wēi xiào wēi pín xiāng nǎo guò huí láng。

点绛唇·再赋示王景源使君

向子諲

璧月光辉,万山不隔蟾宫树。bì yuè guāng huī,wàn shān bù gé chán gōng shù。
金风玉露。jīn fēng yù lù。
水国秋无数。shuǐ guó qiū wú shù。
老子情钟,欲向香中住。lǎo zi qíng zhōng,yù xiàng xiāng zhōng zhù。
君王许。jūn wáng xǔ。
龙鸾飞舞。lóng luán fēi wǔ。
送到归休处。sòng dào guī xiū chù。

鹧鸪天·戏韩叔夏

向子諲

只有梅花似玉容。zhǐ yǒu méi huā shì yù róng。
云窗月户几尊同。yún chuāng yuè hù jǐ zūn tóng。
见来怨眼明秋水,欲去愁眉淡远峰。jiàn lái yuàn yǎn míng qiū shuǐ,yù qù chóu méi dàn yuǎn fēng。
山万叠,水千重。shān wàn dié,shuǐ qiān zhòng。
一双蝴蝶梦能通。yī shuāng hú dié mèng néng tōng。
都将泪作黄梅雨,尽把情为柳絮风。dōu jiāng lèi zuò huáng méi yǔ,jǐn bǎ qíng wèi liǔ xù fēng。

西江月

向子諲

得意穿云度水,及时斫玉分金。dé yì chuān yún dù shuǐ,jí shí zhuó yù fēn jīn。
兹游了却未来心。zī yóu le què wèi lái xīn。
怪我归迟一任。guài wǒ guī chí yī rèn。
居士何如学士,翰林休笑芗林。jū shì hé rú xué shì,hàn lín xiū xiào xiāng lín。
个中真味少知音。gè zhōng zhēn wèi shǎo zhī yīn。
不是清狂太甚。bù shì qīng kuáng tài shén。

西江月

向子諲

五柳坊中烟绿,百花洲上云红。wǔ liǔ fāng zhōng yān lǜ,bǎi huā zhōu shàng yún hóng。
萧萧白发两衰翁。xiāo xiāo bái fā liǎng shuāi wēng。
不与时人同梦。bù yǔ shí rén tóng mèng。
抛掷麟符虎节,徜徉江月林风。pāo zhì lín fú hǔ jié,cháng yáng jiāng yuè lín fēng。
世间万事转头空。shì jiān wàn shì zhuǎn tóu kōng。
个里如如不动。gè lǐ rú rú bù dòng。

西江月

向子諲

红退小园桃杏,绿生芳草池塘。hóng tuì xiǎo yuán táo xìng,lǜ shēng fāng cǎo chí táng。
谁教芍药殿春光。shuí jiào sháo yào diàn chūn guāng。
不似酴醾官样。bù shì tú mí guān yàng。
翠盖更蒙珠幰,薰炉剩熨沉香。cuì gài gèng méng zhū xiǎn,xūn lú shèng yùn chén xiāng。
娟娟风露满衣裳。juān juān fēng lù mǎn yī shang。
独步瑶台月上。dú bù yáo tái yuè shàng。

秦楼月·芳菲歇

向子諲

芳菲歇,故园目断伤心切。fāng fēi xiē,gù yuán mù duàn shāng xīn qiè。
伤心切。shāng xīn qiè。
无边烟水,无穷山色。wú biān yān shuǐ,wú qióng shān sè。
可堪更近乾龙节,眼中泪尽空啼血。kě kān gèng jìn qián lóng jié,yǎn zhōng lèi jǐn kōng tí xuè。
空啼血。kōng tí xuè。
子规声外,晓风残月。zi guī shēng wài,xiǎo fēng cán yuè。

鹧鸪天·有怀京师上元,与韩叔夏司谏、王夏卿侍郎、曹仲谷少卿同赋

向子諲

紫禁烟花一万重,鳌山宫阙倚晴空。zǐ jìn yān huā yī wàn zhòng,áo shān gōng quē yǐ qíng kōng。
玉皇端拱彤云上,人物嬉游陆海中。yù huáng duān gǒng tóng yún shàng,rén wù xī yóu lù hǎi zhōng。
星转斗,驾回龙。xīng zhuǎn dòu,jià huí lóng。
五侯池馆醉春风。wǔ hóu chí guǎn zuì chūn fēng。
而今白发三千丈,愁对寒灯数点红。ér jīn bái fā sān qiān zhàng,chóu duì hán dēng shù diǎn hóng。

减字木兰花·斜红叠翠

向子諲

斜红叠翠。xié hóng dié cuì。
何许花神来献瑞。hé xǔ huā shén lái xiàn ruì。
粲粲裳衣。càn càn shang yī。
割得天孙锦一机。gē dé tiān sūn jǐn yī jī。
真香妙质。zhēn xiāng miào zhì。
不耐世间风与日。bù nài shì jiān fēng yǔ rì。
着意遮围。zhe yì zhē wéi。
莫放春光造次归。mò fàng chūn guāng zào cì guī。

洞仙歌·中秋

向子諲

碧天如水,一洗秋容净。bì tiān rú shuǐ,yī xǐ qiū róng jìng。
何处飞来大明镜。hé chù fēi lái dà míng jìng。
谁道斫却桂,应更光辉,无遗照,泻出山河倒影。shuí dào zhuó què guì,yīng gèng guāng huī,wú yí zhào,xiè chū shān hé dào yǐng。
人犹苦余热,肺腑生尘,移我超然到三境。rén yóu kǔ yú rè,fèi fǔ shēng chén,yí wǒ chāo rán dào sān jìng。
问姮娥、缘底事,乃有盈亏,烦玉斧、运风重整。wèn héng é yuán dǐ shì,nǎi yǒu yíng kuī,fán yù fǔ yùn fēng zhòng zhěng。
教夜夜、人世十分圆,待拚却长年,醉了还醒。jiào yè yè rén shì shí fēn yuán,dài pàn què zhǎng nián,zuì le hái xǐng。

阮郎归·绍兴乙卯大雪行鄱阳道中

向子諲

江南江北雪漫漫,遥知易水寒。jiāng nán jiāng běi xuě màn màn,yáo zhī yì shuǐ hán。
同云深处望三关,断肠山又山。tóng yún shēn chù wàng sān guān,duàn cháng shān yòu shān。
天可老,海能翻,消除此恨难。tiān kě lǎo,hǎi néng fān,xiāo chú cǐ hèn nán。
频闻遣使问平安,几时鸾辂还?pín wén qiǎn shǐ wèn píng ān,jǐ shí luán lù hái?

题王文孺臞庵

向子諲

仙翁五十鬓犹青,高卧柴门昼亦扃。xiān wēng wǔ shí bìn yóu qīng,gāo wò chái mén zhòu yì jiōng。
茅舍已忘钟鼎梦,蒲轮休过薜萝亭。máo shě yǐ wàng zhōng dǐng mèng,pú lún xiū guò bì luó tíng。
阴森门巷先生柳,寂寞江天处士星。yīn sēn mén xiàng xiān shēng liǔ,jì mò jiāng tiān chù shì xīng。
晚岁田间农事了,闲钞宁戚相牛经。wǎn suì tián jiān nóng shì le,xián chāo níng qī xiāng niú jīng。

山斋

向子諲

横侧数峰碧,逶迤一径开。héng cè shù fēng bì,wēi yí yī jìng kāi。
无人相就宿,时有白云来。wú rén xiāng jiù sù,shí yǒu bái yún lái。

题米元晖横轴

向子諲

早为山谷印可,晚陪帝所清闲。zǎo wèi shān gǔ yìn kě,wǎn péi dì suǒ qīng xián。
笔力休论扛鼎,神功更解移山。bǐ lì xiū lùn káng dǐng,shén gōng gèng jiě yí shān。

题米元晖横轴

向子諲

向日家居道士,今朝落笔仙乡。xiàng rì jiā jū dào shì,jīn cháo luò bǐ xiān xiāng。
胸次山高水远,笔端云起风狂。xiōng cì shān gāo shuǐ yuǎn,bǐ duān yún qǐ fēng kuáng。
160«2345678