古诗词

向子諲

鹧鸪天·与徐师川同过叶梦授家

向子諲

小院深明别有天。xiǎo yuàn shēn míng bié yǒu tiān。
花能笑语柳能眠。huā néng xiào yǔ liǔ néng mián。
雪肌得酒于中暖,莲步凌波分外妍。xuě jī dé jiǔ yú zhōng nuǎn,lián bù líng bō fēn wài yán。
钗燕重,髻荷偏。chāi yàn zhòng,jì hé piān。
两山斜叠翠连娟。liǎng shān xié dié cuì lián juān。
朝云无限矜春态,暮雨情知更可怜。cháo yún wú xiàn jīn chūn tài,mù yǔ qíng zhī gèng kě lián。

踏莎行·政和丙申九江道中

向子諲

霭霭朝云,矜春态度。ǎi ǎi cháo yún,jīn chūn tài dù。
楚宫梦断寻无路。chǔ gōng mèng duàn xún wú lù。
欲将尊酒遣新愁,谁知引到愁深处。yù jiāng zūn jiǔ qiǎn xīn chóu,shuí zhī yǐn dào chóu shēn chù。
不尽长江,无边细雨。bù jǐn zhǎng jiāng,wú biān xì yǔ。
只疑都把愁来做。zhǐ yí dōu bǎ chóu lái zuò。
西山总不解遮栏,随春直过东湖去。xī shān zǒng bù jiě zhē lán,suí chūn zhí guò dōng hú qù。

鹧鸪天·宣和己亥代人赠别

向子諲

斗帐欢盟不计年。dòu zhàng huān méng bù jì nián。
谁知蓦地远如天。shuí zhī mò dì yuǎn rú tiān。
何曾一霎离心上,怎得而今在眼前。hé céng yī shà lí xīn shàng,zěn dé ér jīn zài yǎn qián。
鱼不断,雁相连。yú bù duàn,yàn xiāng lián。
可无小字寄芳笺。kě wú xiǎo zì jì fāng jiān。
薄情已是抛人去,更与新愁到酒边。báo qíng yǐ shì pāo rén qù,gèng yǔ xīn chóu dào jiǔ biān。

鹊桥仙

向子諲

合卺风流,擘钗情态,压倒痴牛騃女。hé jǐn fēng liú,bāi chāi qíng tài,yā dào chī niú ái nǚ。
今年云外果深期,想却笑、人间离苦。jīn nián yún wài guǒ shēn qī,xiǎng què xiào rén jiān lí kǔ。
萦愁叠恨,青山绿水,杳杳重重无数。yíng chóu dié hèn,qīng shān lǜ shuǐ,yǎo yǎo zhòng zhòng wú shù。
寻常犹有梦能来,到此夜、无寻梦处。xún cháng yóu yǒu mèng néng lái,dào cǐ yè wú xún mèng chù。

鹧鸪天·宣和己亥代人赠别

向子諲

说着分飞百种猜。shuō zhe fēn fēi bǎi zhǒng cāi。
泥人细数几时回。ní rén xì shù jǐ shí huí。
风流可惯曾孤冷,怀抱如何得好开。fēng liú kě guàn céng gū lěng,huái bào rú hé dé hǎo kāi。
垂玉箸,下香阶。chuí yù zhù,xià xiāng jiē。
凭肩小语更兜鞋。píng jiān xiǎo yǔ gèng dōu xié。
再三莫遣归期误,第一频教入梦来。zài sān mò qiǎn guī qī wù,dì yī pín jiào rù mèng lái。

虞美人·政和丁酉下琵琶沟作

向子諲

蒙蒙烟树无重数。méng méng yān shù wú zhòng shù。
不碍相思路。bù ài xiāng sī lù。
晚云分外欲增愁。wǎn yún fēn wài yù zēng chóu。
更那堪疏雨、送归舟。gèng nà kān shū yǔ sòng guī zhōu。
雨来还被风吹去。yǔ lái hái bèi fēng chuī qù。
陨泪多如雨。yǔn lèi duō rú yǔ。
拟题双叶问离忧。nǐ tí shuāng yè wèn lí yōu。
怎得水随人意、肯西流。zěn dé shuǐ suí rén yì kěn xī liú。

虞美人·宣和辛丑

向子諲

去年雪满长安树。qù nián xuě mǎn zhǎng ān shù。
望断扬州路。wàng duàn yáng zhōu lù。
今年看雪在扬州。jīn nián kàn xuě zài yáng zhōu。
人在蓬莱深处、若为愁。rén zài péng lái shēn chù ruò wèi chóu。
而今不恨伊相误。ér jīn bù hèn yī xiāng wù。
自恨来何暮。zì hèn lái hé mù。
平山堂下旧嬉游。píng shān táng xià jiù xī yóu。
只有舞春杨柳、似风流。zhǐ yǒu wǔ chūn yáng liǔ shì fēng liú。

鹊桥仙·七夕

向子諲

澄江如练,远山横翠,一段风烟如画。chéng jiāng rú liàn,yuǎn shān héng cuì,yī duàn fēng yān rú huà。
层楼杰阁倚晴空,疑便是、支矶石下。céng lóu jié gé yǐ qíng kōng,yí biàn shì zhī jī shí xià。
宝奁琼鉴,淡匀轻扫,纤手弄妆初罢。bǎo lián qióng jiàn,dàn yún qīng sǎo,xiān shǒu nòng zhuāng chū bà。
拟将心事问天公,与牛女、平分今夜。nǐ jiāng xīn shì wèn tiān gōng,yǔ niú nǚ píng fēn jīn yè。

更漏子

向子諲

竹孤青,梅酽白。zhú gū qīng,méi yàn bái。
更着使君清绝。gèng zhe shǐ jūn qīng jué。
梅似竹,竹如君。méi shì zhú,zhú rú jūn。
须知德有邻。xū zhī dé yǒu lín。
月同高,风同调。yuè tóng gāo,fēng tóng diào。
月底风前一笑。yuè dǐ fēng qián yī xiào。
翻碎影,度微香。fān suì yǐng,dù wēi xiāng。
与人风味长。yǔ rén fēng wèi zhǎng。

南歌子·代张仲宗赋

向子諲

碧落飞明镜,晴烟幂远山。bì luò fēi míng jìng,qíng yān mì yuǎn shān。
扁舟夜下广陵滩。biǎn zhōu yè xià guǎng líng tān。
照我白蘋红蓼、一杯残。zhào wǒ bái píng hóng liǎo yī bēi cán。
初望同盘饮,如何两处看。chū wàng tóng pán yǐn,rú hé liǎng chù kàn。
遥知香雾湿云鬟。yáo zhī xiāng wù shī yún huán。
凭暖琼楼十二、玉栏干。píng nuǎn qióng lóu shí èr yù lán gàn。

更漏子

向子諲

鹊桥边,牛渚上。què qiáo biān,niú zhǔ shàng。
翠节红旌相向。cuì jié hóng jīng xiāng xiàng。
承玉露,御金风。chéng yù lù,yù jīn fēng。
年年岁岁同。nián nián suì suì tóng。
懒飞梭,停弄杼。lǎn fēi suō,tíng nòng zhù。
遥想彩云深处。yáo xiǎng cǎi yún shēn chù。
人咫尺,事关山。rén zhǐ chǐ,shì guān shān。
无聊独倚栏。wú liáo dú yǐ lán。

鹊桥仙

向子諲

飞云多态,凉飔微度,都到酒边歌处。fēi yún duō tài,liáng sī wēi dù,dōu dào jiǔ biān gē chù。
冰肌玉骨照人寒,更做弄、一帘风雨。bīng jī yù gǔ zhào rén hán,gèng zuò nòng yī lián fēng yǔ。
同盘风味,合欢情思,不管星娥猜妒。tóng pán fēng wèi,hé huān qíng sī,bù guǎn xīng é cāi dù。
桃花溪水接银河,与占断、鹊桥归路。táo huā xī shuǐ jiē yín hé,yǔ zhàn duàn què qiáo guī lù。

卜算子

向子諲

竹里一枝梅,雨洗娟娟静。zhú lǐ yī zhī méi,yǔ xǐ juān juān jìng。
疑是佳人日暮来,绰约风前影。yí shì jiā rén rì mù lái,chuò yuē fēng qián yǐng。
新恨有谁知,往事何堪省。xīn hèn yǒu shuí zhī,wǎng shì hé kān shěng。
梦绕阳台寂寞回,沾袖馀香冷。mèng rào yáng tái jì mò huí,zhān xiù yú xiāng lěng。

南歌子·郭小娘道装

向子諲

缥缈云间质,轻盈波上身。piāo miǎo yún jiān zhì,qīng yíng bō shàng shēn。
瑶林玉树出风尘。yáo lín yù shù chū fēng chén。
不是野花凡草、等闲春。bù shì yě huā fán cǎo děng xián chūn。
翠羽双垂珥,乌纱巧制巾。cuì yǔ shuāng chuí ěr,wū shā qiǎo zhì jīn。
经珠不动两眉颦。jīng zhū bù dòng liǎng méi pín。
须信铅华销尽、见天真。xū xìn qiān huá xiāo jǐn jiàn tiān zhēn。

南歌子

向子諲

雨过林峦静,风回池阁凉。yǔ guò lín luán jìng,fēng huí chí gé liáng。
窥人双燕语雕梁。kuī rén shuāng yàn yǔ diāo liáng。
笑看小荷翻处、戏鸳鸯。xiào kàn xiǎo hé fān chù xì yuān yāng。
共饮菖蒲细,同分彩线长。gòng yǐn chāng pú xì,tóng fēn cǎi xiàn zhǎng。
今朝真不负风光。jīn cháo zhēn bù fù fēng guāng。
绝胜几年飞梦、绕高唐。jué shèng jǐ nián fēi mèng rào gāo táng。

菩萨蛮

向子諲

鸳鸯翡翠同心侣。yuān yāng fěi cuì tóng xīn lǚ。
惊风不得双飞去。jīng fēng bù dé shuāng fēi qù。
春水绿西池。chūn shuǐ lǜ xī chí。
重期相见时。zhòng qī xiāng jiàn shí。
长怜心共语。zhǎng lián xīn gòng yǔ。
梦里池边路。mèng lǐ chí biān lù。
相见不如新。xiāng jiàn bù rú xīn。
花应解笑人。huā yīng jiě xiào rén。

菩萨蛮

向子諲

袜儿窄剪鞋儿小。wà ér zhǎi jiǎn xié ér xiǎo。
纹鸳并影双双好。wén yuān bìng yǐng shuāng shuāng hǎo。
微步巧藏人。wēi bù qiǎo cáng rén。
轻飞洛浦尘。qīng fēi luò pǔ chén。
前回深处见。qián huí shēn chù jiàn。
欲近还相远。yù jìn hái xiāng yuǎn。
心事不能知。xīn shì bù néng zhī。
教人直是疑。jiào rén zhí shì yí。

减字木兰花·政和癸巳

向子諲

几年不见。jǐ nián bù jiàn。
胡蝶枕中魂梦远。hú dié zhěn zhōng hún mèng yuǎn。
一日相逢。yī rì xiāng féng。
鹦鹉杯深笑靥浓。yīng wǔ bēi shēn xiào yè nóng。
欢心未已。huān xīn wèi yǐ。
流水落花愁又起。liú shuǐ luò huā chóu yòu qǐ。
离恨如何。lí hèn rú hé。
细雨斜风晚更多。xì yǔ xié fēng wǎn gèng duō。

菩萨蛮·政和丙申

向子諲

娟娟明月如霜白。juān juān míng yuè rú shuāng bái。
鳌山可是蓬山隔。áo shān kě shì péng shān gé。
恨不及春风。hèn bù jí chūn fēng。
行云处处同。xíng yún chù chù tóng。
暖香红雾里。nuǎn xiāng hóng wù lǐ。
一笑谁新喜。yī xiào shuí xīn xǐ。
知得远愁无。zhī dé yuǎn chóu wú。
春衫有泪珠。chūn shān yǒu lèi zhū。

忆秦娥

向子諲

虫声切。chóng shēng qiè。
柔肠欲断伤离别。róu cháng yù duàn shāng lí bié。
伤离别。shāng lí bié。
几行清泪,界残红颊。jǐ xíng qīng lèi,jiè cán hóng jiá。
玉阶白露侵罗袜。yù jiē bái lù qīn luó wà。
下帘却望玲珑月。xià lián què wàng líng lóng yuè。
玲珑月。líng lóng yuè。
寒光凌乱,照人愁绝。hán guāng líng luàn,zhào rén chóu jué。
160«2345678