古诗词

王柏

舟中和陈子东

王柏

几年不蹋玉京埃,今日因何走一回。jǐ nián bù tà yù jīng āi,jīn rì yīn hé zǒu yī huí。
怪石怒吞寒濑急,短篷冲破暮烟开。guài shí nù tūn hán lài jí,duǎn péng chōng pò mù yān kāi。
赖他清笑千馀度,否则浩歌三四杯。lài tā qīng xiào qiān yú dù,fǒu zé hào gē sān sì bēi。
寄语逋仙诗侣至,搀先开著数枝梅。jì yǔ bū xiān shī lǚ zhì,chān xiān kāi zhù shù zhī méi。

舟中和陈子东

王柏

低垂纸帐绝纤埃,冷透孤衾梦易回。dī chuí zhǐ zhàng jué xiān āi,lěng tòu gū qīn mèng yì huí。
宿雾未收沙濑黑,大江才近水程开。sù wù wèi shōu shā lài hēi,dà jiāng cái jìn shuǐ chéng kāi。
细搜景物归诗句,尽逐羁愁入酒杯。xì sōu jǐng wù guī shī jù,jǐn zhú jī chóu rù jiǔ bēi。
最是推篷频问讯,岸傍未见一枝梅。zuì shì tuī péng pín wèn xùn,àn bàng wèi jiàn yī zhī méi。

和曹盘斋积雨韵

王柏

无端淫雨挟愁来,极目丹乌安在哉。wú duān yín yǔ xié chóu lái,jí mù dān wū ān zài zāi。
云雨未阑痴不去,天容何事苦难开。yún yǔ wèi lán chī bù qù,tiān róng hé shì kǔ nán kāi。
依红宿蝶沾新粉,点绿行蜗篆老苔。yī hóng sù dié zhān xīn fěn,diǎn lǜ xíng wō zhuàn lǎo tái。
惊喜盘斋横槊句,此心暂作复然灰。jīng xǐ pán zhāi héng shuò jù,cǐ xīn zàn zuò fù rán huī。

题伯兄新楼

王柏

步转层楼四望宽,了无一面欠云山。bù zhuǎn céng lóu sì wàng kuān,le wú yī miàn qiàn yún shān。
龙分玉脊隆隆起,溪露银波隐隐寒。lóng fēn yù jí lóng lóng qǐ,xī lù yín bō yǐn yǐn hán。
诗思细摩僧塔峭,壮心不下女墙闲。shī sī xì mó sēng tǎ qiào,zhuàng xīn bù xià nǚ qiáng xián。
仲宣百尺登高卧,未必当时得恁安。zhòng xuān bǎi chǐ dēng gāo wò,wèi bì dāng shí dé nèn ān。

夜坐呈外舅

王柏

伤春心事正无聊,短发萧萧任意搔。shāng chūn xīn shì zhèng wú liáo,duǎn fā xiāo xiāo rèn yì sāo。
旋买茶芽清睡思,不须酒力助诗豪。xuán mǎi chá yá qīng shuì sī,bù xū jiǔ lì zhù shī háo。
生涯狭处饭多味,世路险时才忌高。shēng yá xiá chù fàn duō wèi,shì lù xiǎn shí cái jì gāo。
我为独醒愁不奈,羡君万事赴陶陶。wǒ wèi dú xǐng chóu bù nài,xiàn jūn wàn shì fù táo táo。

夜坐呈外舅

王柏

略无家具可经营,有子顽冥秘锢深。lüè wú jiā jù kě jīng yíng,yǒu zi wán míng mì gù shēn。
岁月自催忙里客,功名不著静中心。suì yuè zì cuī máng lǐ kè,gōng míng bù zhù jìng zhōng xīn。
诗非得意贫难遣,酒已忘情恨莫禁。shī fēi dé yì pín nán qiǎn,jiǔ yǐ wàng qíng hèn mò jìn。
坐对冰翁无可语,孤灯残火伴清吟。zuò duì bīng wēng wú kě yǔ,gū dēng cán huǒ bàn qīng yín。

赠曾敬仲归三衢

王柏

切切蛩吟雨后繁,急催客子整归辕。qiè qiè qióng yín yǔ hòu fán,jí cuī kè zi zhěng guī yuán。
临行慷慨有忠告,前此赓酬总戏言。lín xíng kāng kǎi yǒu zhōng gào,qián cǐ gēng chóu zǒng xì yán。
先世声名期远绍,故家风范要长存。xiān shì shēng míng qī yuǎn shào,gù jiā fēng fàn yào zhǎng cún。
花朋月友终无益,膏火青编紧闭门。huā péng yuè yǒu zhōng wú yì,gāo huǒ qīng biān jǐn bì mén。

题果斋集后

王柏

童髽及侍果斋贤,白璧沈埋二十年。tóng zhuā jí shì guǒ zhāi xián,bái bì shěn mái èr shí nián。
师道倦为莲幕客,诗魂蜚伴雪堂仙。shī dào juàn wèi lián mù kè,shī hún fēi bàn xuě táng xiān。
同游诸老无人在,所幸斯文有子传。tóng yóu zhū lǎo wú rén zài,suǒ xìng sī wén yǒu zi chuán。
读到徐卿珠玉句,抚膺三叹愧遗编。dú dào xú qīng zhū yù jù,fǔ yīng sān tàn kuì yí biān。

题西楼有感

王柏

往事伤心不可论,高情还许小通门。wǎng shì shāng xīn bù kě lùn,gāo qíng hái xǔ xiǎo tōng mén。
旋锄荒草追风景,因种残花刬雪痕。xuán chú huāng cǎo zhuī fēng jǐng,yīn zhǒng cán huā chǎn xuě hén。
败壁古苔权作主,破窗夜雨暗消魂。bài bì gǔ tái quán zuò zhǔ,pò chuāng yè yǔ àn xiāo hún。
青山不管兴亡事,依旧楼头挹暮樽。qīng shān bù guǎn xīng wáng shì,yī jiù lóu tóu yì mù zūn。

送金华赵宰二首

王柏

弦歌声里一瓢安,士友催诗送长官。xián gē shēng lǐ yī piáo ān,shì yǒu cuī shī sòng zhǎng guān。
律己十分无可议,爱民一念未尝寒。lǜ jǐ shí fēn wú kě yì,ài mín yī niàn wèi cháng hán。
更知耐事如公少,留取清名作样看。gèng zhī nài shì rú gōng shǎo,liú qǔ qīng míng zuò yàng kàn。
百姓越疆归令问,恩流职外此尤难。bǎi xìng yuè jiāng guī lìng wèn,ēn liú zhí wài cǐ yóu nán。

送金华赵宰二首

王柏

六龙潜处起宗英,来作金华有脚春。liù lóng qián chù qǐ zōng yīng,lái zuò jīn huá yǒu jiǎo chūn。
人被抚摩称是佛,事归听断果如神。rén bèi fǔ mó chēng shì fú,shì guī tīng duàn guǒ rú shén。
忍看凫舄双飞去,趁得葭灰一点新。rěn kàn fú xì shuāng fēi qù,chèn dé jiā huī yī diǎn xīn。
近世柏台冠豸者,多求作邑有声人。jìn shì bǎi tái guān zhì zhě,duō qiú zuò yì yǒu shēng rén。

和德夫弟韵

王柏

偶寻沮溺问年丰,负笈肩琴恨不同。ǒu xún jǔ nì wèn nián fēng,fù jí jiān qín hèn bù tóng。
春草池塘君有梦,秋风灯火我何工。chūn cǎo chí táng jūn yǒu mèng,qiū fēng dēng huǒ wǒ hé gōng。
年时犹愿文加进,老大方忧道未洪。nián shí yóu yuàn wén jiā jìn,lǎo dà fāng yōu dào wèi hóng。
妙手自堪修五凤,绳枢草舍愧吾穷。miào shǒu zì kān xiū wǔ fèng,shéng shū cǎo shě kuì wú qióng。

题承庵二首

王柏

十年足不到承庵,抚事兴思重怆然。shí nián zú bù dào chéng ān,fǔ shì xīng sī zhòng chuàng rán。
风急雁行斜漠漠,夜深蟾影弄娟娟。fēng jí yàn xíng xié mò mò,yè shēn chán yǐng nòng juān juān。
炉亭暖彻通宵火,鱼板惊残向晓眠。lú tíng nuǎn chè tōng xiāo huǒ,yú bǎn jīng cán xiàng xiǎo mián。
欲识本来真面目,杖藜未免再留连。yù shí běn lái zhēn miàn mù,zhàng lí wèi miǎn zài liú lián。

题承庵二首

王柏

神封王爵号优游,众水奔归祠下流。shén fēng wáng jué hào yōu yóu,zhòng shuǐ bēn guī cí xià liú。
沃若郊原真可隐,悠然心景自相投。wò ruò jiāo yuán zhēn kě yǐn,yōu rán xīn jǐng zì xiāng tóu。
绵绵野径蟠山腹,瑟瑟枯溪泻石头。mián mián yě jìng pán shān fù,sè sè kū xī xiè shí tóu。
直到法华高处望,天珍未许有心求。zhí dào fǎ huá gāo chù wàng,tiān zhēn wèi xǔ yǒu xīn qiú。

有感

王柏

岁月飘零事转乖,未能凭酒放眉开。suì yuè piāo líng shì zhuǎn guāi,wèi néng píng jiǔ fàng méi kāi。
萧萧棠棣悲离黍,寂寞芝兰閟野莱。xiāo xiāo táng dì bēi lí shǔ,jì mò zhī lán bì yě lái。
生计半随豪气坏,放心犹傍圣经回。shēng jì bàn suí háo qì huài,fàng xīn yóu bàng shèng jīng huí。
秋来旱势滔滔远,谁念苍生正可哀。qiū lái hàn shì tāo tāo yuǎn,shuí niàn cāng shēng zhèng kě āi。

适庄兄游山

王柏

谁阁重阴一日晴,清游应是惬高情。shuí gé zhòng yīn yī rì qíng,qīng yóu yīng shì qiè gāo qíng。
遥知雨后山光好,但想云边屐齿清。yáo zhī yǔ hòu shān guāng hǎo,dàn xiǎng yún biān jī chǐ qīng。
素壁虽曾题旧字,沈疴不许插新盟。sù bì suī céng tí jiù zì,shěn kē bù xǔ chā xīn méng。
因知关吏留鱼钥,谩遣奚奴候晚程。yīn zhī guān lì liú yú yào,mán qiǎn xī nú hòu wǎn chéng。

元夕后即事

王柏

夜来风色作清寒,灯火残时人意阑。yè lái fēng sè zuò qīng hán,dēng huǒ cán shí rén yì lán。
归路月华犹皎皎,今朝雪影乱漫漫。guī lù yuè huá yóu jiǎo jiǎo,jīn cháo xuě yǐng luàn màn màn。
比他柳絮真无赖,损尽梅花不忍看。bǐ tā liǔ xù zhēn wú lài,sǔn jǐn méi huā bù rěn kàn。
独坐不知时节变,一襟和气有馀欢。dú zuò bù zhī shí jié biàn,yī jīn hé qì yǒu yú huān。

题潘氏高远台

王柏

数曲梯阶稍欠宽,略移武步到仙寰。shù qū tī jiē shāo qiàn kuān,lüè yí wǔ bù dào xiān huán。
诗怀纳尽双溪景,眼力推开千里山。shī huái nà jǐn shuāng xī jǐng,yǎn lì tuī kāi qiān lǐ shān。
方槛小攲烟雨外,飞蓬斜插斗牛间。fāng kǎn xiǎo qī yān yǔ wài,fēi péng xié chā dòu niú jiān。
冯虚似驾临皋鹤,栖鹘危巢不足攀。féng xū shì jià lín gāo hè,qī gǔ wēi cháo bù zú pān。

送蒙斋侄宰馀姚

王柏

凫舄搀先伯仲间,迎阳带雨渡天关。fú xì chān xiān bó zhòng jiān,yíng yáng dài yǔ dù tiān guān。
向来邑为贪风坏,此去民思善政安。xiàng lái yì wèi tān fēng huài,cǐ qù mín sī shàn zhèng ān。
三百里同开鲁国,二千石即继壶山。sān bǎi lǐ tóng kāi lǔ guó,èr qiān shí jí jì hú shān。
蒲封正次东溟侧,要拓胸襟个样宽。pú fēng zhèng cì dōng míng cè,yào tuò xiōng jīn gè yàng kuān。

和胡子升大欠韵

王柏

能践其形亦甚难,天高地下我中间。néng jiàn qí xíng yì shén nán,tiān gāo dì xià wǒ zhōng jiān。
读书未造精微阃,处世应迷利欲关。dú shū wèi zào jīng wēi kǔn,chù shì yīng mí lì yù guān。
勉勉工夫何假字,区区绘事岂真颜。miǎn miǎn gōng fū hé jiǎ zì,qū qū huì shì qǐ zhēn yán。
须知天赋元无欠,还尔当时勿恃还。xū zhī tiān fù yuán wú qiàn,hái ěr dāng shí wù shì hái。