古诗词

王柏

怀古呈通守郑定斋

王柏

北方有大井,深潜几万寻。běi fāng yǒu dà jǐng,shēn qián jǐ wàn xún。
煎为东阿胶,莹彻如球琳。jiān wèi dōng ā jiāo,yíng chè rú qiú lín。
持此一寸微,可救千丈浑。chí cǐ yī cùn wēi,kě jiù qiān zhàng hún。
世道一以浊,贪风方襄陵。shì dào yī yǐ zhuó,tān fēng fāng xiāng líng。
谁能汲此水,净涤四海心。shuí néng jí cǐ shuǐ,jìng dí sì hǎi xīn。

西倅厅冰雪楼次韵

王柏

我生山水窟,一静了万境。wǒ shēng shān shuǐ kū,yī jìng le wàn jìng。
登临始识奇,已与凡目并。dēng lín shǐ shí qí,yǐ yǔ fán mù bìng。
大哉飞跃间,一物具一性。dà zāi fēi yuè jiān,yī wù jù yī xìng。
冰雪有妙理,言言苦难听。bīng xuě yǒu miào lǐ,yán yán kǔ nán tīng。
开藏古制存,以抑扬气骋。kāi cáng gǔ zhì cún,yǐ yì yáng qì chěng。
棱棱六花严,中有生意莹。léng léng liù huā yán,zhōng yǒu shēng yì yíng。
非贞曷为元,妙干舒惨正。fēi zhēn hé wèi yuán,miào gàn shū cǎn zhèng。
燮调不可偏,相资不相病。xiè diào bù kě piān,xiāng zī bù xiāng bìng。
阳和一以泄,品汇反不竞。yáng hé yī yǐ xiè,pǐn huì fǎn bù jìng。
新政冰雪清,洗濯炎蒸净。xīn zhèng bīng xuě qīng,xǐ zhuó yán zhēng jìng。
阴痼一阳微,震裂万蛰儆。yīn gù yī yáng wēi,zhèn liè wàn zhé jǐng。
酬酢极变态,不失本来静。chóu cù jí biàn tài,bù shī běn lái jìng。
一楼驾高明,俯仰动微省。yī lóu jià gāo míng,fǔ yǎng dòng wēi shěng。
深恐神鉴昏,万事如捕影。shēn kǒng shén jiàn hūn,wàn shì rú bǔ yǐng。
缫藉严冷名,赓歌岁寒咏。sāo jí yán lěng míng,gēng gē suì hán yǒng。
即此友求心,已见无不敬。jí cǐ yǒu qiú xīn,yǐ jiàn wú bù jìng。
行到百尺头,脚力须用劲。xíng dào bǎi chǐ tóu,jiǎo lì xū yòng jìn。

乌伤行

王柏

惟皇降衷于下民,暴秦莫殄心之仁。wéi huáng jiàng zhōng yú xià mín,bào qín mò tiǎn xīn zhī rén。
孝哉颜氏一有感,毕逋衔土成丘茔。xiào zāi yán shì yī yǒu gǎn,bì bū xián tǔ chéng qiū yíng。
彼亦莫知其所以,自甘血觜含馀辛。bǐ yì mò zhī qí suǒ yǐ,zì gān xuè zī hán yú xīn。
志壹动气气动志,凤仪麟出理亦均。zhì yī dòng qì qì dòng zhì,fèng yí lín chū lǐ yì jūn。
环百里地画疆井,千有馀载蒙嘉名。huán bǎi lǐ dì huà jiāng jǐng,qiān yǒu yú zài méng jiā míng。
绣衣使者迂六辔,下马肃拜心凌兢。xiù yī shǐ zhě yū liù pèi,xià mǎ sù bài xīn líng jīng。
大书瑰辞镇松柏,便有山鬼呵崖阴。dà shū guī cí zhèn sōng bǎi,biàn yǒu shān guǐ hē yá yīn。
明刑弼教期无刑,何如先使教化明。míng xíng bì jiào qī wú xíng,hé rú xiān shǐ jiào huà míng。
流传墨本到此屋,有人心者俱作兴。liú chuán mò běn dào cǐ wū,yǒu rén xīn zhě jù zuò xīng。
但愿人人常此心,安得作乱干章程。dàn yuàn rén rén cháng cǐ xīn,ān dé zuò luàn gàn zhāng chéng。

早梅有感

王柏

新阳来复未十日,窗外梅花已狼籍。xīn yáng lái fù wèi shí rì,chuāng wài méi huā yǐ láng jí。
晴光烘过冰雪融,微风不动暗香密。qíng guāng hōng guò bīng xuě róng,wēi fēng bù dòng àn xiāng mì。
急呼清樽相尉藉,无数落英坠巾帙。jí hū qīng zūn xiāng wèi jí,wú shù luò yīng zhuì jīn zhì。
儿童但喜花开早,太早翻令我心慄。ér tóng dàn xǐ huā kāi zǎo,tài zǎo fān lìng wǒ xīn lì。
今年寒色苦未老,户穴不固泄万蛰。jīn nián hán sè kǔ wèi lǎo,hù xué bù gù xiè wàn zhé。
造化不翕何以张,不然生道几于息。zào huà bù xī hé yǐ zhāng,bù rán shēng dào jǐ yú xī。
明言岁事未足言,深忧南气日驰北。míng yán suì shì wèi zú yán,shēn yōu nán qì rì chí běi。
谁道东君庾岭来,煮酒银瓶荐嘉实。shuí dào dōng jūn yǔ lǐng lái,zhǔ jiǔ yín píng jiàn jiā shí。

古梅行

王柏

苍龙蛰大泽,浩莫知岁华。cāng lóng zhé dà zé,hào mò zhī suì huá。
不肯作霖雨,偃蹇眠烟霞。bù kěn zuò lín yǔ,yǎn jiǎn mián yān xiá。
玉皇欲强起,六丁下谽谺。yù huáng yù qiáng qǐ,liù dīng xià hān xiā。
紫蛇掣金电,霹雳转香车。zǐ shé chè jīn diàn,pī lì zhuǎn xiāng chē。
振鬣欲腾奋,夭矫势攫拿。zhèn liè yù téng fèn,yāo jiǎo shì jué ná。
神通学蝉蜕,僵作老树丫。shén tōng xué chán tuì,jiāng zuò lǎo shù yā。
大枝露鳞爪,雨蚀成眢污。dà zhī lù lín zhǎo,yǔ shí chéng yuān wū。
小枝半朽折,苔藓封楂牙。xiǎo zhī bàn xiǔ zhé,tái xiǎn fēng zhā yá。
生意未甘寂,时著三五花。shēng yì wèi gān jì,shí zhù sān wǔ huā。
花少香气壮,积雪应难遮。huā shǎo xiāng qì zhuàng,jī xuě yīng nán zhē。
牧竖恶皴皵,梓匠嗔虬斜。mù shù è cūn què,zǐ jiàng chēn qiú xié。
日月自今古,独免斤斧加。rì yuè zì jīn gǔ,dú miǎn jīn fǔ jiā。
可谓遁世巧,全真傲幽遐。kě wèi dùn shì qiǎo,quán zhēn ào yōu xiá。
岂知好事者,僻性寻枯髽。qǐ zhī hǎo shì zhě,pì xìng xún kū zhuā。
丛薄一见面,倚杖生惊嗟。cóng báo yī jiàn miàn,yǐ zhàng shēng jīng jiē。
携锄斸明月,移入莲宇夸。xié chú zhǔ míng yuè,yí rù lián yǔ kuā。
诗翁争著句,诗价方喧哗。shī wēng zhēng zhù jù,shī jià fāng xuān huā。
老我有深意,默默不汝嘉。lǎo wǒ yǒu shēn yì,mò mò bù rǔ jiā。
戒汝更藏拙,慎勿抽新芽。jiè rǔ gèng cáng zhuō,shèn wù chōu xīn yá。
寒崖枯木上,何用开冰葩。hán yá kū mù shàng,hé yòng kāi bīng pā。
古樵当厌汝,乞与山人家。gǔ qiáo dāng yàn rǔ,qǐ yǔ shān rén jiā。
我即乘之上河汉,千载不数张骞槎。wǒ jí chéng zhī shàng hé hàn,qiān zài bù shù zhāng qiān chá。

重聘古梅行

王柏

千金卜得繇非熊,木德将兴猎太公。qiān jīn bo dé yáo fēi xióng,mù dé jiāng xīng liè tài gōng。
槐安与国已陈迹,盛衰直与阴阳通。huái ān yǔ guó yǐ chén jì,shèng shuāi zhí yǔ yīn yáng tōng。
知羹自昔亲受记,饮冰啮雪工磨砻。zhī gēng zì xī qīn shòu jì,yǐn bīng niè xuě gōng mó lóng。
此中洞洞无所有,彻上彻下俱玲珑。cǐ zhōng dòng dòng wú suǒ yǒu,chè shàng chè xià jù líng lóng。
苔肤蜕骨半荣悴,连峰峭厉飞铜騣。tái fū tuì gǔ bàn róng cuì,lián fēng qiào lì fēi tóng zōng。
生意虽偏未尝断,犹有王气居南东。shēng yì suī piān wèi cháng duàn,yóu yǒu wáng qì jū nán dōng。
南柯突出已奇甚,连蜷夭矫翔虬龙。nán kē tū chū yǐ qí shén,lián quán yāo jiǎo xiáng qiú lóng。
东边新梢更绝特,转要作势将腾空。dōng biān xīn shāo gèng jué tè,zhuǎn yào zuò shì jiāng téng kōng。
风号竹坞月黯淡,露洒松壑泉琤琮。fēng hào zhú wù yuè àn dàn,lù sǎ sōng hè quán chēng cóng。
一花玉立苍鬣表,万花辟易难为容。yī huā yù lì cāng liè biǎo,wàn huā pì yì nán wèi róng。
辙环四海无处觅,只今岁晚才相逢。zhé huán sì hǎi wú chù mì,zhǐ jīn suì wǎn cái xiāng féng。
酹酒高歌盟万古,天意决不寒孤风。lèi jiǔ gāo gē méng wàn gǔ,tiān yì jué bù hán gū fēng。

畴依

王柏

元会开物,风气浑庞。yuán huì kāi wù,fēng qì hún páng。
聿生神圣,惟包羲皇。yù shēng shén shèng,wéi bāo xī huáng。
始画八卦,人文炳煌。shǐ huà bā guà,rén wén bǐng huáng。
大道之书,谁云已亡。dà dào zhī shū,shuí yún yǐ wáng。
巍乎大哉,尧之为君。wēi hū dà zāi,yáo zhī wèi jūn。
其仁如天,其知如神。qí rén rú tiān,qí zhī rú shén。
凿井耕田,出作入息。záo jǐng gēng tián,chū zuò rù xī。
击壤而歌,不知帝力。jī rǎng ér gē,bù zhī dì lì。
虞舜侧微,重华协帝。yú shùn cè wēi,zhòng huá xié dì。
父顽母嚚,烝烝以乂。fù wán mǔ yín,zhēng zhēng yǐ yì。
天理之极,人伦之至。tiān lǐ zhī jí,rén lún zhī zhì。
恭己当天,云行雨施。gōng jǐ dāng tiān,yún xíng yǔ shī。
禹乃嗣兴,载平水土。yǔ nǎi sì xīng,zài píng shuǐ tǔ。
天锡九畴,彝伦攸叙。tiān xī jiǔ chóu,yí lún yōu xù。
克俭克勤,不伐不矜。kè jiǎn kè qín,bù fá bù jīn。
有典有则,贻厥子孙。yǒu diǎn yǒu zé,yí jué zi sūn。
昔在帝尧,咨舜一语。xī zài dì yáo,zī shùn yī yǔ。
允执厥中,舜亦命禹。yǔn zhí jué zhōng,shùn yì mìng yǔ。
危微精一,义复兼举。wēi wēi jīng yī,yì fù jiān jǔ。
三圣授受,独盛前古。sān shèng shòu shòu,dú shèng qián gǔ。
汤聘莘尹,五进就桀。tāng pìn shēn yǐn,wǔ jìn jiù jié。
天命人归,鸣条自葛。tiān mìng rén guī,míng tiáo zì gé。
以义制事,以礼制心。yǐ yì zhì shì,yǐ lǐ zhì xīn。
日新厥德,鉴此盘铭。rì xīn jué dé,jiàn cǐ pán míng。
于穆文王,顺帝之则。yú mù wén wáng,shùn dì zhī zé。
身蒙大难,小心翼翼。shēn méng dà nán,xiǎo xīn yì yì。
三分有二,以服事殷。sān fēn yǒu èr,yǐ fú shì yīn。
可谓至德,万邦仪刑。kě wèi zhì dé,wàn bāng yí xíng。
武王达孝,善继善述。wǔ wáng dá xiào,shàn jì shàn shù。
盟津既誓,干戈载戢。méng jīn jì shì,gàn gē zài jí。
访于箕子,洪范以陈。fǎng yú jī zi,hóng fàn yǐ chén。
惟皇建极,反覆丁宁。wéi huáng jiàn jí,fǎn fù dīng níng。
于皇周公,勤劳王家。yú huáng zhōu gōng,qín láo wáng jiā。
赤舄几几,德音不瑕。chì xì jǐ jǐ,dé yīn bù xiá。
思兼三王,以施四事。sī jiān sān wáng,yǐ shī sì shì。
坐以待日,制作大备。zuò yǐ dài rì,zhì zuò dà bèi。
生民以来,未有孔子。shēng mín yǐ lái,wèi yǒu kǒng zi。
金声玉振,始终条理。jīn shēng yù zhèn,shǐ zhōng tiáo lǐ。
五经之道,天地同流。wǔ jīng zhī dào,tiān dì tóng liú。
立此人极,万世东周。lì cǐ rén jí,wàn shì dōng zhōu。
贤哉颜子,好学独称。xián zāi yán zi,hǎo xué dú chēng。
既竭吾才,欲罢不能。jì jié wú cái,yù bà bù néng。
不贰不迁,庶乎亚圣。bù èr bù qiān,shù hū yà shèng。
一箪一瓢,不幸短命。yī dān yī piáo,bù xìng duǎn mìng。
曾子虽鲁,纤悉不遗。céng zi suī lǔ,xiān xī bù yí。
吾道一贯,以鲁得之。wú dào yī guàn,yǐ lǔ dé zhī。
易箦得正,手足斯启。yì zé dé zhèng,shǒu zú sī qǐ。
仁为己任,死而后已。rén wèi jǐ rèn,sǐ ér hòu yǐ。
至哉子思,忧道失传。zhì zāi zi sī,yōu dào shī chuán。
推本遗训,中庸一编。tuī běn yí xùn,zhōng yōng yī biān。
提挈纲维,开示蕴奥。tí qiè gāng wéi,kāi shì yùn ào。
无声无臭,孰窥其妙。wú shēng wú chòu,shú kuī qí miào。
惟孟轲氏,雄士绝识。wéi mèng kē shì,xióng shì jué shí。
伯仲禹功,力距扬墨。bó zhòng yǔ gōng,lì jù yáng mò。
性善养气,前所未闻。xìng shàn yǎng qì,qián suǒ wèi wén。
历选诸子,实醇乎醇。lì xuǎn zhū zi,shí chún hū chún。
圣道不行,自周公殁。shèng dào bù xíng,zì zhōu gōng mò。
圣学不传,由孟子卒。shèng xué bù chuán,yóu mèng zi zú。
上无善治,下无真儒。shàng wú shàn zhì,xià wú zhēn rú。
章句训诂,煨烬之馀。zhāng jù xùn gǔ,wēi jìn zhī yú。
皇宋文明,周子天畀。huáng sòng wén míng,zhōu zi tiān bì。
不由师传,道体默契。bù yóu shī chuán,dào tǐ mò qì。
建图属书,以觉后觉。jiàn tú shǔ shū,yǐ jué hòu jué。
上接洙泗,下开河洛。shàng jiē zhū sì,xià kāi hé luò。
历纪明道,祥应两程。lì jì míng dào,xiáng yīng liǎng chéng。
吟风弄月,有的其承。yín fēng nòng yuè,yǒu de qí chéng。
体用一原,显微无间。tǐ yòng yī yuán,xiǎn wēi wú jiān。
惠我光明,如夜复旦。huì wǒ guāng míng,rú yè fù dàn。
于时张子,崛起关中。yú shí zhāng zi,jué qǐ guān zhōng。
虎皮端坐,多士景从。hǔ pí duān zuò,duō shì jǐng cóng。
瞻彼洛矣,道淳所宗。zhān bǐ luò yǐ,dào chún suǒ zōng。
订顽揭牖,表表正蒙。dìng wán jiē yǒu,biǎo biǎo zhèng méng。
恭惟道统,一绝千载。gōng wéi dào tǒng,yī jué qiān zài。
何绝之久,何续之易。hé jué zhī jiǔ,hé xù zhī yì。
师友之盛,东南洋洋。shī yǒu zhī shèng,dōng nán yáng yáng。
曰尹曰谢,曰游曰杨。yuē yǐn yuē xiè,yuē yóu yuē yáng。
迪予朱子,理一分殊。dí yǔ zhū zi,lǐ yī fēn shū。
汛扫淫诐,煌煌四书。xùn sǎo yín bì,huáng huáng sì shū。
有析其精,一字万钧。yǒu xī qí jīng,yī zì wàn jūn。
有会于极,万古作程。yǒu huì yú jí,wàn gǔ zuò chéng。
流泽未远,口耳复迷。liú zé wèi yuǎn,kǒu ěr fù mí。
纂组断碎,倚托媚时。zuǎn zǔ duàn suì,yǐ tuō mèi shí。
大本斫丧,扰扰胡为。dà běn zhuó sàng,rǎo rǎo hú wèi。
渊源微矣,予将畴依。yuān yuán wēi yǐ,yǔ jiāng chóu yī。

冽井

王柏

冽彼井泉,莲华斯名。liè bǐ jǐng quán,lián huá sī míng。
有美一人,于焉载沈。yǒu měi yī rén,yú yān zài shěn。
夫也不二,昊天曰明。fū yě bù èr,hào tiān yuē míng。
父之我爱,曷慰我心。fù zhī wǒ ài,hé wèi wǒ xīn。
冽彼井泉,莲华其号。liè bǐ jǐng quán,lián huá qí hào。
有美一人,于焉是蹈。yǒu měi yī rén,yú yān shì dǎo。
琴瑟既合,载言载笑。qín sè jì hé,zài yán zài xiào。
父母不允,中心悼悼。fù mǔ bù yǔn,zhōng xīn dào dào。
有冽彼泉,弦歌之东。yǒu liè bǐ quán,xián gē zhī dōng。
所谓伊人,宛在其中。suǒ wèi yī rén,wǎn zài qí zhōng。
我心既得,皇恤我躬。wǒ xīn jì dé,huáng xù wǒ gōng。
匪一死之,义之从容。fěi yī sǐ zhī,yì zhī cóng róng。
有冽彼泉,在弦歌内。yǒu liè bǐ quán,zài xián gē nèi。
所谓伊人,之死靡悔。suǒ wèi yī rén,zhī sǐ mí huǐ。
人孰不死,我无昧昧。rén shú bù sǐ,wǒ wú mèi mèi。
是心之存,炯千万载。shì xīn zhī cún,jiǒng qiān wàn zài。

桐花

王柏

瀫水之西,巍然一峰。hú shuǐ zhī xī,wēi rán yī fēng。
是曰道坚,翔舞而东。shì yuē dào jiān,xiáng wǔ ér dōng。
林峦蓊蔚,丘壑浑融。lín luán wěng wèi,qiū hè hún róng。
雍雍聚落,惟金之宗。yōng yōng jù luò,wéi jīn zhī zōng。
五世积累,钟此散翁。wǔ shì jī lèi,zhōng cǐ sàn wēng。
散翁颀颀,生有异质。sàn wēng qí qí,shēng yǒu yì zhì。
学敏而博,心广而实。xué mǐn ér bó,xīn guǎng ér shí。
乃孝乃睦,乃大其识。nǎi xiào nǎi mù,nǎi dà qí shí。
教子一经,维宽而栗。jiào zi yī jīng,wéi kuān ér lì。
教人尽己,维久无斁。jiào rén jǐn jǐ,wéi jiǔ wú yì。
选举法坏,取士以文。xuǎn jǔ fǎ huài,qǔ shì yǐ wén。
决于一夫,升沉遂分。jué yú yī fū,shēng chén suì fēn。
良才美德,所甘隐沦。liáng cái měi dé,suǒ gān yǐn lún。
负我求我,负人非人。fù wǒ qiú wǒ,fù rén fēi rén。
两语垂训,风俗反淳。liǎng yǔ chuí xùn,fēng sú fǎn chún。
我之识翁,因翁二子。wǒ zhī shí wēng,yīn wēng èr zi。
典刑是亲,翼翼亹亹。diǎn xíng shì qīn,yì yì wěi wěi。
曾不几见,翁遽不起。céng bù jǐ jiàn,wēng jù bù qǐ。
我来哭翁,亦已晚矣。wǒ lái kū wēng,yì yǐ wǎn yǐ。
匍匐之义,真可愧死。pú fú zhī yì,zhēn kě kuì sǐ。
我既哭翁,亦相佳城。wǒ jì kū wēng,yì xiāng jiā chéng。
千嶂矗矗,万壑沄沄。qiān zhàng chù chù,wàn hè yún yún。
一丘永閟,昭明上征。yī qiū yǒng bì,zhāo míng shàng zhēng。
万壑沄沄,千嶂矗矗。wàn hè yún yún,qiān zhàng chù chù。
子子孙孙,载昌载毓。zi zi sūn sūn,zài chāng zài yù。

挽何无适

王柏

二五之英,清通莹彻。èr wǔ zhī yīng,qīng tōng yíng chè。
有钟于躬,非贤则哲。yǒu zhōng yú gōng,fēi xián zé zhé。
乌乎无适,自幼卓绝。wū hū wú shì,zì yòu zhuó jué。
奴仆选骚,铨衡庄列。nú pū xuǎn sāo,quán héng zhuāng liè。
鞭霆走电,不可追籋。biān tíng zǒu diàn,bù kě zhuī niè。
一操而存,肃整辔辙。yī cāo ér cún,sù zhěng pèi zhé。
著书未就,不幸短折。zhù shū wèi jiù,bù xìng duǎn zhé。
既赋以奇,未易泯灭。jì fù yǐ qí,wèi yì mǐn miè。
世外精神,笔头风月。shì wài jīng shén,bǐ tóu fēng yuè。
有阅斯立,有妥斯魄。yǒu yuè sī lì,yǒu tuǒ sī pò。
既妥尔魄,既筑尔阡。jì tuǒ ěr pò,jì zhù ěr qiān。
是曰反终,是曰归全。shì yuē fǎn zhōng,shì yuē guī quán。
人生斯世,岂必百年。rén shēng sī shì,qǐ bì bǎi nián。
欲动情胜,万事出焉。yù dòng qíng shèng,wàn shì chū yān。
孰好孰恶,孰媸孰妍。shú hǎo shú è,shú chī shú yán。
孰过而改,孰善而迁。shú guò ér gǎi,shú shàn ér qiān。
一征物表,浩浩其天。yī zhēng wù biǎo,hào hào qí tiān。
风定水止,月印万川。fēng dìng shuǐ zhǐ,yuè yìn wàn chuān。
阴阳不独,动静不偏。yīn yáng bù dú,dòng jìng bù piān。
既静复动,太极烱然。jì jìng fù dòng,tài jí jiǒng rán。

和诸庵花光十梅颂

王柏

一笔划断寒崖,疏蕊数枝低亚。yī bǐ huà duàn hán yá,shū ruǐ shù zhī dī yà。
不待雪压霜摧,已自全体放下。bù dài xuě yā shuāng cuī,yǐ zì quán tǐ fàng xià。

和诸庵花光十梅颂

王柏

孤山树槁神枯,一段底死工夫。gū shān shù gǎo shén kū,yī duàn dǐ sǐ gōng fū。
脉脉不知机转,忽然嘴眼皆苏。mài mài bù zhī jī zhuǎn,hū rán zuǐ yǎn jiē sū。

和诸庵花光十梅颂

王柏

空里翻身透出,风前玉立精神。kōng lǐ fān shēn tòu chū,fēng qián yù lì jīng shén。
百草头边未觉,还他独占先春。bǎi cǎo tóu biān wèi jué,hái tā dú zhàn xiān chūn。

和诸庵花光十梅颂

王柏

不问东风来未,冷冰冰中得意。bù wèn dōng fēng lái wèi,lěng bīng bīng zhōng dé yì。
谁于笔外相知,更有无味之味。shuí yú bǐ wài xiāng zhī,gèng yǒu wú wèi zhī wèi。

和诸庵花光十梅颂

王柏

接得少林枝叶,满腰风雪馨香。jiē dé shǎo lín zhī yè,mǎn yāo fēng xuě xīn xiāng。
一自飘零庾岭,花光也解流芳。yī zì piāo líng yǔ lǐng,huā guāng yě jiě liú fāng。

和诸庵花光十梅颂

王柏

江头千树纷纷,纸上不堪狼藉。jiāng tóu qiān shù fēn fēn,zhǐ shàng bù kān láng jí。
翻思洞口风流,忽见半梢横出。fān sī dòng kǒu fēng liú,hū jiàn bàn shāo héng chū。

和诸庵花光十梅颂

王柏

孤标向背从地,枝头各自精彩。gū biāo xiàng bèi cóng dì,zhī tóu gè zì jīng cǎi。
堂堂妙用纵横,谁识笔根所在。táng táng miào yòng zòng héng,shuí shí bǐ gēn suǒ zài。

和诸庵花光十梅颂

王柏

大化元无拣择,墨光随手高低。dà huà yuán wú jiǎn zé,mò guāng suí shǒu gāo dī。
但得岁寒风度,自然处处皆宜。dàn dé suì hán fēng dù,zì rán chù chù jiē yí。

和诸庵花光十梅颂

王柏

几度落花流水,何待空枝方省。jǐ dù luò huā liú shuǐ,hé dài kōng zhī fāng shěng。
要须投笔虚空,幻习与之俱尽。yào xū tóu bǐ xū kōng,huàn xí yǔ zhī jù jǐn。

和诸庵花光十梅颂

王柏

推出突栾本相,雨肥叶底清黄。tuī chū tū luán běn xiāng,yǔ féi yè dǐ qīng huáng。
熟后何曾酸涩,舌根自不寻常。shú hòu hé céng suān sè,shé gēn zì bù xún cháng。