古诗词

吴锡畴

春望

吴锡畴

春事今如此,凭高兴未阑。chūn shì jīn rú cǐ,píng gāo xīng wèi lán。
半帘疏雨过,一院落花闲。bàn lián shū yǔ guò,yī yuàn luò huā xián。
草色迷幽径,禽声出晚山。cǎo sè mí yōu jìng,qín shēng chū wǎn shān。
东风能育物,不改鬓毛斑。dōng fēng néng yù wù,bù gǎi bìn máo bān。

迂拙

吴锡畴

迂拙安吾分,炎凉任世情。yū zhuō ān wú fēn,yán liáng rèn shì qíng。
箪瓢自钟鼎,风月即勋名。dān piáo zì zhōng dǐng,fēng yuè jí xūn míng。
春树重重暗,晴云片片明。chūn shù zhòng zhòng àn,qíng yún piàn piàn míng。
沧波山阁外,浩荡一鸥轻。cāng bō shān gé wài,hào dàng yī ōu qīng。

晚步

吴锡畴

晚日弄晴阴,徐行野径深。wǎn rì nòng qíng yīn,xú xíng yě jìng shēn。
山寒梅韵峭,林杳鹤声沈。shān hán méi yùn qiào,lín yǎo hè shēng shěn。
缓水元无响,飞云岂有心。huǎn shuǐ yuán wú xiǎng,fēi yún qǐ yǒu xīn。
颇知闲最乐,天地入清吟。pǒ zhī xián zuì lè,tiān dì rù qīng yín。

洲上

吴锡畴

藜杖步芳洲,风花点碧流。lí zhàng bù fāng zhōu,fēng huā diǎn bì liú。
诗情凫泛泛,心事水悠悠。shī qíng fú fàn fàn,xīn shì shuǐ yōu yōu。
有约山长翠,无名草自幽。yǒu yuē shān zhǎng cuì,wú míng cǎo zì yōu。
声声啼布谷,夜雨足西畴。shēng shēng tí bù gǔ,yè yǔ zú xī chóu。

新荷

吴锡畴

园林春去后,幽景属池塘。yuán lín chūn qù hòu,yōu jǐng shǔ chí táng。
过雨钿犹小,吹襟风已香。guò yǔ diàn yóu xiǎo,chuī jīn fēng yǐ xiāng。
莫期包作馈,好待集为裳。mò qī bāo zuò kuì,hǎo dài jí wèi shang。
太极翁何在,花时爱敢忘。tài jí wēng hé zài,huā shí ài gǎn wàng。

夜坐

吴锡畴

萧萧下庭叶,未晚闭柴门。xiāo xiāo xià tíng yè,wèi wǎn bì chái mén。
故箧搜诗读,残灯唤酒温。gù qiè sōu shī dú,cán dēng huàn jiǔ wēn。
砧鸣深巷月,犬吠隔溪村。zhēn míng shēn xiàng yuè,quǎn fèi gé xī cūn。
人世如无夜,劳生事更繁。rén shì rú wú yè,láo shēng shì gèng fán。

醉吟

吴锡畴

一径碧苔深,萧闲几醉吟。yī jìng bì tái shēn,xiāo xián jǐ zuì yín。
野花开自落,春色霁还阴。yě huā kāi zì luò,chūn sè jì hái yīn。
涉世谋多拙,逢人口欲喑。shè shì móu duō zhuō,féng rén kǒu yù yīn。
门前流水净,洗尽利名心。mén qián liú shuǐ jìng,xǐ jǐn lì míng xīn。

山村问宿

吴锡畴

问宿山村里,人烟断复连。wèn sù shān cūn lǐ,rén yān duàn fù lián。
高峰明落日,危石响幽泉。gāo fēng míng luò rì,wēi shí xiǎng yōu quán。
世事双眉上,年华两鬓边。shì shì shuāng méi shàng,nián huá liǎng bìn biān。
沧洲森万玉,飞梦月娟娟。cāng zhōu sēn wàn yù,fēi mèng yuè juān juān。

闻笛

吴锡畴

乾坤沈万籁,风露杳双清。qián kūn shěn wàn lài,fēng lù yǎo shuāng qīng。
城近更初转,山空月正明。chéng jìn gèng chū zhuǎn,shān kōng yuè zhèng míng。
揽裘寒意重,看剑壮心惊。lǎn qiú hán yì zhòng,kàn jiàn zhuàng xīn jīng。
迢递谁家笛,凄凉此夜情。tiáo dì shuí jiā dí,qī liáng cǐ yè qíng。

舟中

吴锡畴

一笑起推篷,烟云望眼中。yī xiào qǐ tuī péng,yān yún wàng yǎn zhōng。
橹鸣无调乐,帆饱有情风。lǔ míng wú diào lè,fān bǎo yǒu qíng fēng。
山近水偏绿,鹃啼花正红。shān jìn shuǐ piān lǜ,juān tí huā zhèng hóng。
前途足奇观,行色莫匆匆。qián tú zú qí guān,xíng sè mò cōng cōng。

次韵题纯老房竹

吴锡畴

有竹便不俗,萧疏三数竿。yǒu zhú biàn bù sú,xiāo shū sān shù gān。
云深茶灶湿,雨过佛灯寒。yún shēn chá zào shī,yǔ guò fú dēng hán。
纪壁何年种,停经了日看。jì bì hé nián zhǒng,tíng jīng le rì kàn。
尘劳应可涤,几欲借薄团。chén láo yīng kě dí,jǐ yù jiè báo tuán。

晚晴

吴锡畴

雨脚风收断,斜阳漏晚天。yǔ jiǎo fēng shōu duàn,xié yáng lòu wǎn tiān。
径芜蛙张王,花霁蝶轻儇。jìng wú wā zhāng wáng,huā jì dié qīng xuān。
画思平林外,诗情步屧边。huà sī píng lín wài,shī qíng bù xiè biān。
无山将亦隐,底用买山钱。wú shān jiāng yì yǐn,dǐ yòng mǎi shān qián。

还友人诗卷

吴锡畴

坛荒杜陵后,何以续诗名。tán huāng dù líng hòu,hé yǐ xù shī míng。
千里江山秀,一襟风露清。qiān lǐ jiāng shān xiù,yī jīn fēng lù qīng。
淡中无浅短,豪处有和平。dàn zhōng wú qiǎn duǎn,háo chù yǒu hé píng。
细读松间集,如闻雅奏声。xì dú sōng jiān jí,rú wén yǎ zòu shēng。

听雨

吴锡畴

细细檐花雨,青灯耿客魂。xì xì yán huā yǔ,qīng dēng gěng kè hún。
轻烟腾柏子,流水响桐孙。qīng yān téng bǎi zi,liú shuǐ xiǎng tóng sūn。
日月双车毂,乾坤一酒樽。rì yuè shuāng chē gǔ,qián kūn yī jiǔ zūn。
蚁柯分已定,人自苦追奔。yǐ kē fēn yǐ dìng,rén zì kǔ zhuī bēn。

次韵谢元寿

吴锡畴

曾被儒冠误,谋生事事疏。céng bèi rú guān wù,móu shēng shì shì shū。
洲无千树橘,家有五车书。zhōu wú qiān shù jú,jiā yǒu wǔ chē shū。
叠石和苔斸,移梅带雪锄。dié shí hé tái zhǔ,yí méi dài xuě chú。
好非人所好,习气未能除。hǎo fēi rén suǒ hǎo,xí qì wèi néng chú。

寂寂

吴锡畴

寂寂闭门坐,身闲心太平。jì jì bì mén zuò,shēn xián xīn tài píng。
豆花含雨重,梧叶坐秋鸣。dòu huā hán yǔ zhòng,wú yè zuò qiū míng。
道路风波恶,山林梦寐清。dào lù fēng bō è,shān lín mèng mèi qīng。
少狂无复在,未减是诗情。shǎo kuáng wú fù zài,wèi jiǎn shì shī qíng。

老境

吴锡畴

老境已骎骎,功名负壮心。lǎo jìng yǐ qīn qīn,gōng míng fù zhuàng xīn。
昏眸云雾隔,短鬓雪霜侵。hūn móu yún wù gé,duǎn bìn xuě shuāng qīn。
身为贫长客,诗因病懒吟。shēn wèi pín zhǎng kè,shī yīn bìng lǎn yín。
春山归未得,门径藓花深。chūn shān guī wèi dé,mén jìng xiǎn huā shēn。

客枕闻鹃

吴锡畴

烟新寒食过,月皎子规来。yān xīn hán shí guò,yuè jiǎo zi guī lái。
万里他乡恨,千年故国哀。wàn lǐ tā xiāng hèn,qiān nián gù guó āi。
窗深敧枕听,梦短到家回。chuāng shēn jī zhěn tīng,mèng duǎn dào jiā huí。
为尔添愁寂,春风不耐催。wèi ěr tiān chóu jì,chūn fēng bù nài cuī。

独酌

吴锡畴

独酌悠然醉,应无语笑哗。dú zhuó yōu rán zuì,yīng wú yǔ xiào huā。
百年柯上蚁,万事盏中蛇。bǎi nián kē shàng yǐ,wàn shì zhǎn zhōng shé。
诗定重删草,灯挑又作花。shī dìng zhòng shān cǎo,dēng tiāo yòu zuò huā。
不烦眠遣客,长啸岸乌纱。bù fán mián qiǎn kè,zhǎng xiào àn wū shā。

悼鹤

吴锡畴

乘化归辽海,双笼一不开。chéng huà guī liáo hǎi,shuāng lóng yī bù kāi。
坠翎留片雪,遗迹印荒苔。zhuì líng liú piàn xuě,yí jì yìn huāng tái。
月朗怜孤唳,琴闲忆共来。yuè lǎng lián gū lì,qín xián yì gòng lái。
瘗铭为琢石,鸡鹜不须猜。yì míng wèi zuó shí,jī wù bù xū cāi。
751234