古诗词

吴惟信

赠隐者

吴惟信

湖上居家住最幽,檐牙倒影落沧洲。hú shàng jū jiā zhù zuì yōu,yán yá dào yǐng luò cāng zhōu。
诗成梅坞三更月,酒醒莲塘半夜秋。shī chéng méi wù sān gèng yuè,jiǔ xǐng lián táng bàn yè qiū。
移石为添烧药灶,卖□因起读书楼。yí shí wèi tiān shāo yào zào,mài yīn qǐ dú shū lóu。
经年不入烟城去,长倚栏干看白鸥。jīng nián bù rù yān chéng qù,zhǎng yǐ lán gàn kàn bái ōu。

赠隐士

吴惟信

晦迹雪岩日久长,唐人冠帽道衣裳。huì jì xuě yán rì jiǔ zhǎng,táng rén guān mào dào yī shang。
草堂夜月琴声细,花坞春风杖策香。cǎo táng yè yuè qín shēng xì,huā wù chūn fēng zhàng cè xiāng。
饮酒旋寻瓢作盏,架书高沓石为床。yǐn jiǔ xuán xún piáo zuò zhǎn,jià shū gāo dá shí wèi chuáng。
客来总是诗朋友,一笑人间万事忘。kè lái zǒng shì shī péng yǒu,yī xiào rén jiān wàn shì wàng。

赠永嘉张德载

吴惟信

文星变化成人品,指点虚空不住吟。wén xīng biàn huà chéng rén pǐn,zhǐ diǎn xū kōng bù zhù yín。
渐向镜中知白发,何曾醉里惜黄金。jiàn xiàng jìng zhōng zhī bái fā,hé céng zuì lǐ xī huáng jīn。
孤灯夜雨长安梦,落叶秋风故国心。gū dēng yè yǔ zhǎng ān mèng,luò yè qiū fēng gù guó xīn。
莫谓飘沉消锐气,皇天自是一知音。mò wèi piāo chén xiāo ruì qì,huáng tiān zì shì yī zhī yīn。

赠刘致高

吴惟信

自古骚人心自别,过从不是俗交朋。zì gǔ sāo rén xīn zì bié,guò cóng bù shì sú jiāo péng。
谈诗海内逃名客,学道山中出定僧。tán shī hǎi nèi táo míng kè,xué dào shān zhōng chū dìng sēng。
小艇春游时载酒,高楼雨坐夜悬灯。xiǎo tǐng chūn yóu shí zài jiǔ,gāo lóu yǔ zuò yè xuán dēng。
深知大隐工夫到,只恐明时有诏徵。shēn zhī dà yǐn gōng fū dào,zhǐ kǒng míng shí yǒu zhào zhēng。

赠沈复斋

吴惟信

抛却萤囊读罢书,甘心奉道乐清虚。pāo què yíng náng dú bà shū,gān xīn fèng dào lè qīng xū。
氅逢拜斗身方服,巾待过庭手未除。chǎng féng bài dòu shēn fāng fú,jīn dài guò tíng shǒu wèi chú。
无事遍求仙术学,有邪只用鬼兵驱。wú shì biàn qiú xiān shù xué,yǒu xié zhǐ yòng guǐ bīng qū。
莫将鸡犬云中去,且占人间福地居。mò jiāng jī quǎn yún zhōng qù,qiě zhàn rén jiān fú dì jū。

寄金陵楼制参监丞

吴惟信

不以一闲为至乐,拟将短铗向谁弹。bù yǐ yī xián wèi zhì lè,nǐ jiāng duǎn jiá xiàng shuí dàn。
事于错处知天理,心到灰时始岁寒。shì yú cuò chù zhī tiān lǐ,xīn dào huī shí shǐ suì hán。
梁燕语分春寂寞,海棠愁入雨阑干。liáng yàn yǔ fēn chūn jì mò,hǎi táng chóu rù yǔ lán gàn。
故人散尽江湖远,虽有新诗寄亦难。gù rén sàn jǐn jiāng hú yuǎn,suī yǒu xīn shī jì yì nán。

寄嘉兴黄尉府

吴惟信

双井传家法最严,仙翁未学子真潜。shuāng jǐng chuán jiā fǎ zuì yán,xiān wēng wèi xué zi zhēn qián。
固知岂弟为民福,却恐清廉博众嫌。gù zhī qǐ dì wèi mín fú,què kǒng qīng lián bó zhòng xián。
去草旋开观射圃,傍花深下读书帘。qù cǎo xuán kāi guān shè pǔ,bàng huā shēn xià dú shū lián。
心闲万事皆归理,何必蒙庄悟养恬。xīn xián wàn shì jiē guī lǐ,hé bì méng zhuāng wù yǎng tián。

寄诗友

吴惟信

丹井清泠夜向分,露庭吟苦更谁闻。dān jǐng qīng líng yè xiàng fēn,lù tíng yín kǔ gèng shuí wén。
松凉鹤立千峰月,草湿龙归一洞云。sōng liáng hè lì qiān fēng yuè,cǎo shī lóng guī yī dòng yún。
回首江湖尘漠漠,伤心天地气纷纷。huí shǒu jiāng hú chén mò mò,shāng xīn tiān dì qì fēn fēn。
何当共作诛茅计,免向秋风怨失群。hé dāng gòng zuò zhū máo jì,miǎn xiàng qiū fēng yuàn shī qún。

寄巴上人

吴惟信

相思不但是黄昏,才到凄凉便忆君。xiāng sī bù dàn shì huáng hūn,cái dào qī liáng biàn yì jūn。
明月当天人寂寂,西风卷地叶纷纷。míng yuè dāng tiān rén jì jì,xī fēng juǎn dì yè fēn fēn。
归心随水流千里,别恨因秋凑十分。guī xīn suí shuǐ liú qiān lǐ,bié hèn yīn qiū còu shí fēn。
灯火何时共良夜,一杯香茗细论文。dēng huǒ hé shí gòng liáng yè,yī bēi xiāng míng xì lùn wén。

寄沈二山人

吴惟信

休说边埃扫不清,如君出处极分明。xiū shuō biān āi sǎo bù qīng,rú jūn chū chù jí fēn míng。
西湖旧有骚人分,南岳新添散吏名。xī hú jiù yǒu sāo rén fēn,nán yuè xīn tiān sàn lì míng。
吟苦只因听雨久,心闲直待买山成。yín kǔ zhǐ yīn tīng yǔ jiǔ,xīn xián zhí dài mǎi shān chéng。
堂堂京国谁知己,百尺楼空一剑横。táng táng jīng guó shuí zhī jǐ,bǎi chǐ lóu kōng yī jiàn héng。

师兄庵住香山寄

吴惟信

主持兰若太湖傍,愈觉清高不比常。zhǔ chí lán ruò tài hú bàng,yù jué qīng gāo bù bǐ cháng。
窗下围棋松日薄,径中行药竹风凉。chuāng xià wéi qí sōng rì báo,jìng zhōng xíng yào zhú fēng liáng。
诗成封去邻僧和,茶嫩惟同野客尝。shī chéng fēng qù lín sēng hé,chá nèn wéi tóng yě kè cháng。
见说近时勤行业,朝朝亲炷佛前香。jiàn shuō jìn shí qín xíng yè,cháo cháo qīn zhù fú qián xiāng。

师兄庵住香山寄

吴惟信

身陷清贫乐有馀,风流人物称山居。shēn xiàn qīng pín lè yǒu yú,fēng liú rén wù chēng shān jū。
虚堂扫地犹持课,隐几看云罢读书。xū táng sǎo dì yóu chí kè,yǐn jǐ kàn yún bà dú shū。
破碎衣裳多自补,髼松头发少曾梳。pò suì yī shang duō zì bǔ,péng sōng tóu fā shǎo céng shū。
有时行向湖边去,闲对渔翁话古初。yǒu shí xíng xiàng hú biān qù,xián duì yú wēng huà gǔ chū。

寄赵寒泉

吴惟信

全家移入山中住,见说经年不到城。quán jiā yí rù shān zhōng zhù,jiàn shuō jīng nián bù dào chéng。
闲雅足知空世念,讥弹未必损诗名。xián yǎ zú zhī kōng shì niàn,jī dàn wèi bì sǔn shī míng。
高楼听雨开书坐,幽涧寻春采药行。gāo lóu tīng yǔ kāi shū zuò,yōu jiàn xún chūn cǎi yào xíng。
寺近只容僧问字,松风满屋笑谈清。sì jìn zhǐ róng sēng wèn zì,sōng fēng mǎn wū xiào tán qīng。

寄邵判司隐君

吴惟信

隐君住处枕湖滨,正与逋仙是密邻。yǐn jūn zhù chù zhěn hú bīn,zhèng yǔ bū xiān shì mì lín。
踏雪访梅千嶂晓,带烟看柳满楼春。tà xuě fǎng méi qiān zhàng xiǎo,dài yān kàn liǔ mǎn lóu chūn。
发因累少茎茎绿,诗为工多字字新。fā yīn lèi shǎo jīng jīng lǜ,shī wèi gōng duō zì zì xīn。
闻说近来浑懒出,竹光花影锁闲身。wén shuō jìn lái hún lǎn chū,zhú guāng huā yǐng suǒ xián shēn。

寄沈云卿

吴惟信

津亭记得话分离,别后愁多只自知。jīn tíng jì dé huà fēn lí,bié hòu chóu duō zhǐ zì zhī。
梅坞雪消春到处,草堂灯暗夜深时。méi wù xuě xiāo chūn dào chù,cǎo táng dēng àn yè shēn shí。
纵然频有相思梦,争似同吟一首诗。zòng rán pín yǒu xiāng sī mèng,zhēng shì tóng yín yī shǒu shī。
几欲裁书凭雁寄,碧天无际雁来迟。jǐ yù cái shū píng yàn jì,bì tiān wú jì yàn lái chí。

寄毛时可

吴惟信

可怜未露囊中颖,一味清贫骨也清。kě lián wèi lù náng zhōng yǐng,yī wèi qīng pín gǔ yě qīng。
陋巷孰知颜氏乐,京师空有子真名。lòu xiàng shú zhī yán shì lè,jīng shī kōng yǒu zi zhēn míng。
命书平日穷幽眇,诗社多年说老成。mìng shū píng rì qióng yōu miǎo,shī shè duō nián shuō lǎo chéng。
风雪满天灯晕冷,梅花纸帐各关情。fēng xuě mǎn tiān dēng yūn lěng,méi huā zhǐ zhàng gè guān qíng。

寄葛司理

吴惟信

井冷丹沉事迹存,仙翁秘诀授云孙。jǐng lěng dān chén shì jì cún,xiān wēng mì jué shòu yún sūn。
不同白鹿眠花径,却跨青鸾出洞门。bù tóng bái lù mián huā jìng,què kuà qīng luán chū dòng mén。
调尉明知逃吏隐,详刑阴布活人恩。diào wèi míng zhī táo lì yǐn,xiáng xíng yīn bù huó rén ēn。
归来日日出堂醉,春草池边着梦魂。guī lái rì rì chū táng zuì,chūn cǎo chí biān zhe mèng hún。

寄葛司理

吴惟信

幽居直恐世间无,叠石为山展画图。yōu jū zhí kǒng shì jiān wú,dié shí wèi shān zhǎn huà tú。
亭馆看花春思远,楼台倚月夜吟孤。tíng guǎn kàn huā chūn sī yuǎn,lóu tái yǐ yuè yè yín gū。
不论胜负收棋局,欲辩醇漓蘸酒壶。bù lùn shèng fù shōu qí jú,yù biàn chún lí zhàn jiǔ hú。
东阁开延天下士,昂头相对说江湖。dōng gé kāi yán tiān xià shì,áng tóu xiāng duì shuō jiāng hú。

寄赵芸窗

吴惟信

一住湖边更不移,晚年幽趣只心知。yī zhù hú biān gèng bù yí,wǎn nián yōu qù zhǐ xīn zhī。
竹楼夜月供琴索,莎岸春风扬钓丝。zhú lóu yè yuè gōng qín suǒ,shā àn chūn fēng yáng diào sī。
朝客委评新买画,骚人听说旧吟诗。cháo kè wěi píng xīn mǎi huà,sāo rén tīng shuō jiù yín shī。
神仙秘术参求遍,间泄天机向醉时。shén xiān mì shù cān qiú biàn,jiān xiè tiān jī xiàng zuì shí。

寄何宜斋其二

吴惟信

官廨相邻古寺基,幽闲全似旧家时。guān xiè xiāng lín gǔ sì jī,yōu xián quán shì jiù jiā shí。
惜花言语春风得,对酒心情夜月知。xī huā yán yǔ chūn fēng dé,duì jiǔ xīn qíng yè yuè zhī。
谈道偶留僧坐久,借书惟恐仆归迟。tán dào ǒu liú sēng zuò jiǔ,jiè shū wéi kǒng pū guī chí。
平生物理难齐处,读彻牺经更不疑。píng shēng wù lǐ nán qí chù,dú chè xī jīng gèng bù yí。
1571234567»