古诗词

吴惟信

饯梅

吴惟信

半逐清流半委尘,残花枝上又纷纷。bàn zhú qīng liú bàn wěi chén,cán huā zhī shàng yòu fēn fēn。
晚来犹自东风恶,吹得幽香满涧云。wǎn lái yóu zì dōng fēng è,chuī dé yōu xiāng mǎn jiàn yún。

杜鹃

吴惟信

锦江宫苑已成尘,啼血千年恨益深。jǐn jiāng gōng yuàn yǐ chéng chén,tí xuè qiān nián hèn yì shēn。
月满空山花满地,一声愁杀未归人。yuè mǎn kōng shān huā mǎn dì,yī shēng chóu shā wèi guī rén。

孤雁其二

吴惟信

饮啄堪怜久弗齐,念群零落楚云西。yǐn zhuó kān lián jiǔ fú qí,niàn qún líng luò chǔ yún xī。
羽翰纵有飞高势,月满芦花又独栖。yǔ hàn zòng yǒu fēi gāo shì,yuè mǎn lú huā yòu dú qī。

雨夜闻猿

吴惟信

山风吹满石床云,花落红缸夜欲分。shān fēng chuī mǎn shí chuáng yún,huā luò hóng gāng yè yù fēn。
唤起十年乡国恨,一声猿向雨中闻。huàn qǐ shí nián xiāng guó hèn,yī shēng yuán xiàng yǔ zhōng wén。

空斋

吴惟信

空斋日日清吟过,溪上梅开也不知。kōng zhāi rì rì qīng yín guò,xī shàng méi kāi yě bù zhī。
坐久正愁炉火冷,北风吹折蠹杉枝。zuò jiǔ zhèng chóu lú huǒ lěng,běi fēng chuī zhé dù shān zhī。

书山家

吴惟信

山家元住石桥西,篱落周遭尽药畦。shān jiā yuán zhù shí qiáo xī,lí luò zhōu zāo jǐn yào qí。
剥啄柴门人未应,鹧鸪飞上野棠梨。bō zhuó chái mén rén wèi yīng,zhè gū fēi shàng yě táng lí。

春日书壁

吴惟信

开尽桃花落尽梅,衡门寂寂掩苍苔。kāi jǐn táo huā luò jǐn méi,héng mén jì jì yǎn cāng tái。
多情惟有双飞燕,不道人贫便不来。duō qíng wéi yǒu shuāng fēi yàn,bù dào rén pín biàn bù lái。

凤凰台怀古

吴惟信

凭高北望旧神州,江绕秦淮万古流。píng gāo běi wàng jiù shén zhōu,jiāng rào qín huái wàn gǔ liú。
塞草寒沙埋战血,更无林叶共伤秋。sāi cǎo hán shā mái zhàn xuè,gèng wú lín yè gòng shāng qiū。

隐居

吴惟信

床有诗书壁有琴,翠筠佳木午窗阴。chuáng yǒu shī shū bì yǒu qín,cuì yún jiā mù wǔ chuāng yīn。
只因知得清闲贵,是事从今不动心。zhǐ yīn zhī dé qīng xián guì,shì shì cóng jīn bù dòng xīn。

隐居

吴惟信

身居修竹茂林间,婆饼声中白昼闲。shēn jū xiū zhú mào lín jiān,pó bǐng shēng zhōng bái zhòu xián。
此地遁潜无不可,何须更买沃洲山。cǐ dì dùn qián wú bù kě,hé xū gèng mǎi wò zhōu shān。

过朴翁故居

吴惟信

电露荣华一梦休,琴书多是越僧收。diàn lù róng huá yī mèng xiū,qín shū duō shì yuè sēng shōu。
年年柳下游人过,指点春风认竹楼。nián nián liǔ xià yóu rén guò,zhǐ diǎn chūn fēng rèn zhú lóu。

书酒楼壁

吴惟信

春光知我上高楼,楼外飞花逐水流。chūn guāng zhī wǒ shàng gāo lóu,lóu wài fēi huā zhú shuǐ liú。
蜀魄一声云尽碧,淡烟芳草夕阳收。shǔ pò yī shēng yún jǐn bì,dàn yān fāng cǎo xī yáng shōu。

春日书僧舍壁

吴惟信

一宿山中万虑忘,石泉声细鸟声长。yī sù shān zhōng wàn lǜ wàng,shí quán shēng xì niǎo shēng zhǎng。
落花满地游人去,寂寞棋窗又夕阳。luò huā mǎn dì yóu rén qù,jì mò qí chuāng yòu xī yáng。

春日书僧舍壁

吴惟信

松风声里草堂幽,欲问归津又小留。sōng fēng shēng lǐ cǎo táng yōu,yù wèn guī jīn yòu xiǎo liú。
人自看诗春自老,毋烦海燕说闲愁。rén zì kàn shī chūn zì lǎo,wú fán hǎi yàn shuō xián chóu。

呈岳总卿

吴惟信

黄尘漠漠路漫漫,旧钓空思水国寒。huáng chén mò mò lù màn màn,jiù diào kōng sī shuǐ guó hán。
乡信不来云树远,斜阳无语下栏干。xiāng xìn bù lái yún shù yuǎn,xié yáng wú yǔ xià lán gàn。

伤春

吴惟信

白发伤春又一年,闲将心事卜金钱。bái fā shāng chūn yòu yī nián,xián jiāng xīn shì bo jīn qián。
梨花瘦尽东风软,商略平生到杜鹃。lí huā shòu jǐn dōng fēng ruǎn,shāng lüè píng shēng dào dù juān。

菖蒲

吴惟信

一掬寒泉块石头,两三茎叶弄轻柔。yī jū hán quán kuài shí tóu,liǎng sān jīng yè nòng qīng róu。
梦回一霎龙湫雨,五月轩窗也带秋。mèng huí yī shà lóng jiǎo yǔ,wǔ yuè xuān chuāng yě dài qiū。
157«2345678