古诗词

吴惟信

寄何宜斋其二

吴惟信

争期风翮上亨衢,果见移家入帝都。zhēng qī fēng hé shàng hēng qú,guǒ jiàn yí jiā rù dì dōu。
瓮下不能留吏部,湖边正可着林逋。wèng xià bù néng liú lì bù,hú biān zhèng kě zhe lín bū。
高楼诗思春云远,深院琴声夜月孤。gāo lóu shī sī chūn yún yuǎn,shēn yuàn qín shēng yè yuè gū。
半点红尘应不到,晴梅影里醉谁扶。bàn diǎn hóng chén yīng bù dào,qíng méi yǐng lǐ zuì shuí fú。

寄意书记

吴惟信

名不昭时迹晦沉,读书辜负雪窗深。míng bù zhāo shí jì huì chén,dú shū gū fù xuě chuāng shēn。
贫参万事方知命,人到中年始识心。pín cān wàn shì fāng zhī mìng,rén dào zhōng nián shǐ shí xīn。
柳得烟多莺尚恋,花随雨尽蝶空寻。liǔ dé yān duō yīng shàng liàn,huā suí yǔ jǐn dié kōng xún。
江湖身老春风晚,谁肯相从说苦吟。jiāng hú shēn lǎo chūn fēng wǎn,shuí kěn xiāng cóng shuō kǔ yín。

寄石越翁

吴惟信

异时交义比金兰,守着龛灯话岁寒。yì shí jiāo yì bǐ jīn lán,shǒu zhe kān dēng huà suì hán。
相去虽无千里远,别来欲寄一书难。xiāng qù suī wú qiān lǐ yuǎn,bié lái yù jì yī shū nán。
酒杯慵向花前举,琴索空移月下弹。jiǔ bēi yōng xiàng huā qián jǔ,qín suǒ kōng yí yuè xià dàn。
却忆湖山行乐地,越翁近日共谁看。què yì hú shān xíng lè dì,yuè wēng jìn rì gòng shuí kàn。

曾懒翁复寄俞进可

吴惟信

银台花落夜将阑,天亦那知客思单。yín tái huā luò yè jiāng lán,tiān yì nà zhī kè sī dān。
鹤帐不知云外梦,燕堂空锁雨中寒。hè zhàng bù zhī yún wài mèng,yàn táng kōng suǒ yǔ zhōng hán。
千年风雅教谁主,一卷离骚合自看。qiān nián fēng yǎ jiào shuí zhǔ,yī juǎn lí sāo hé zì kàn。
又恐孤山梅渐老,明朝问路过长安。yòu kǒng gū shān méi jiàn lǎo,míng cháo wèn lù guò zhǎng ān。

曾懒翁复寄俞进可

吴惟信

望望春来一解颜,春多风雨怯衣单。wàng wàng chūn lái yī jiě yán,chūn duō fēng yǔ qiè yī dān。
柳烟漠漠山堂晓,梅雪纷纷水国寒。liǔ yān mò mò shān táng xiǎo,méi xuě fēn fēn shuǐ guó hán。
贫里诗囊当自佩,醉中匣剑共君看。pín lǐ shī náng dāng zì pèi,zuì zhōng xiá jiàn gòng jūn kàn。
交游肯作云翻覆,凿齿东来喜道安。jiāo yóu kěn zuò yún fān fù,záo chǐ dōng lái xǐ dào ān。

寄合淝兄

吴惟信

弟兄惆怅各分飞,说着何曾不泪垂。dì xiōng chóu chàng gè fēn fēi,shuō zhe hé céng bù lèi chuí。
且道十年无一信,是谁千里最相思。qiě dào shí nián wú yī xìn,shì shuí qiān lǐ zuì xiāng sī。
采薇犹记相思处,煮豆浑忘共泣时。cǎi wēi yóu jì xiāng sī chù,zhǔ dòu hún wàng gòng qì shí。
莫把诗名沉塞北,归来故国看梅枝。mò bǎ shī míng chén sāi běi,guī lái gù guó kàn méi zhī。

酬别意上人

吴惟信

尘中孤影镜中丝,往事星星不忍思。chén zhōng gū yǐng jìng zhōng sī,wǎng shì xīng xīng bù rěn sī。
回首便成千里梦,寻盟当以几时期。huí shǒu biàn chéng qiān lǐ mèng,xún méng dāng yǐ jǐ shí qī。
秋江浩荡鸥翻浪,月树萧疏鹊绕枝。qiū jiāng hào dàng ōu fān làng,yuè shù xiāo shū què rào zhī。
倘有一书相问讯,只消多写暮云诗。tǎng yǒu yī shū xiāng wèn xùn,zhǐ xiāo duō xiě mù yún shī。

谢平江吴守送万寿安泊

吴惟信

万间垂芘一夫穷,应念空成白首翁。wàn jiān chuí pí yī fū qióng,yīng niàn kōng chéng bái shǒu wēng。
且喜有僧同夜话,不愁无路借春风。qiě xǐ yǒu sēng tóng yè huà,bù chóu wú lù jiè chūn fēng。
江湖气吐诗坛下,星斗光生剑匣中。jiāng hú qì tǔ shī tán xià,xīng dòu guāng shēng jiàn xiá zhōng。
从此自知当变化,梦魂先别灞桥东。cóng cǐ zì zhī dāng biàn huà,mèng hún xiān bié bà qiáo dōng。

吴惟信

灞桥烟水碧沉沉,万缕低垂结翠阴。bà qiáo yān shuǐ bì chén chén,wàn lǚ dī chuí jié cuì yīn。
学舞腰肢风外细,凝愁颜色雨中深。xué wǔ yāo zhī fēng wài xì,níng chóu yán sè yǔ zhōng shēn。
絮漫天地凄凉泪,萍满池塘造化心。xù màn tiān dì qī liáng lèi,píng mǎn chí táng zào huà xīn。
记得赠行曾折处,短长亭畔听莺吟。jì dé zèng xíng céng zhé chù,duǎn zhǎng tíng pàn tīng yīng yín。

梅花

吴惟信

长是开初恨岁阑,南枝不管北枝寒。zhǎng shì kāi chū hèn suì lán,nán zhī bù guǎn běi zhī hán。
锄云犹记当时种,步月宁辞永夜看。chú yún yóu jì dāng shí zhǒng,bù yuè níng cí yǒng yè kàn。
香借好风闻却易,影粘残雪画应难。xiāng jiè hǎo fēng wén què yì,yǐng zhān cán xuě huà yīng nán。
逋仙骨冷吟声绝,惆怅无人共倚栏。bū xiān gǔ lěng yín shēng jué,chóu chàng wú rén gòng yǐ lán。

梅花

吴惟信

客枕谁惊蝶梦阑,角声吹动五更寒。kè zhěn shuí jīng dié mèng lán,jiǎo shēng chuī dòng wǔ gèng hán。
断桥流水无人处,淡月疏星只自看。duàn qiáo liú shuǐ wú rén chù,dàn yuè shū xīng zhǐ zì kàn。
勾引闲情何日了,形容幽韵入诗难。gōu yǐn xián qíng hé rì le,xíng róng yōu yùn rù shī nán。
冷香深恐轻狼藉,叮嘱林神护石栏。lěng xiāng shēn kǒng qīng láng jí,dīng zhǔ lín shén hù shí lán。

竹其二

吴惟信

耐久相看是此君,眼前才有便无尘。nài jiǔ xiāng kàn shì cǐ jūn,yǎn qián cái yǒu biàn wú chén。
尽多转好延留客,虽少犹能爽快人。jǐn duō zhuǎn hǎo yán liú kè,suī shǎo yóu néng shuǎng kuài rén。
清影疏疏垂地面,高标直直上云津。qīng yǐng shū shū chuí dì miàn,gāo biāo zhí zhí shàng yún jīn。
忍饥食肉俱休学,一击从今认所真。rěn jī shí ròu jù xiū xué,yī jī cóng jīn rèn suǒ zhēn。

掀蓬梅

吴惟信

断桥日老水弥茫,谁托丹扉夜望长。duàn qiáo rì lǎo shuǐ mí máng,shuí tuō dān fēi yè wàng zhǎng。
零雪正埋和靖骨,淡烟微见寿阳妆。líng xuě zhèng mái hé jìng gǔ,dàn yān wēi jiàn shòu yáng zhuāng。
一时韵巧传清思,几度凝愁忆暗香。yī shí yùn qiǎo chuán qīng sī,jǐ dù níng chóu yì àn xiāng。
举世可无题品手,擅场到底属何郎。jǔ shì kě wú tí pǐn shǒu,shàn chǎng dào dǐ shǔ hé láng。

雨中对梅寄何户曹

吴惟信

颇爱连山雪映溪,南枝休笑北枝低。pǒ ài lián shān xuě yìng xī,nán zhī xiū xiào běi zhī dī。
扬州有客同吟咏,湖上何人更品题。yáng zhōu yǒu kè tóng yín yǒng,hú shàng hé rén gèng pǐn tí。
云未商量春后雪,花先零落雨中泥。yún wèi shāng liàng chūn hòu xuě,huā xiān líng luò yǔ zhōng ní。
清愁一点无归着,回首东风起杖藜。qīng chóu yī diǎn wú guī zhe,huí shǒu dōng fēng qǐ zhàng lí。

雨中对梅寄何户曹

吴惟信

休说登山与绕溪,林间曾见入檐低。xiū shuō dēng shān yǔ rào xī,lín jiān céng jiàn rù yán dī。
尽开花去浑如雪,忽有香来即是题。jǐn kāi huā qù hún rú xuě,hū yǒu xiāng lái jí shì tí。
九客不容同气味,六宫回首隔云泥。jiǔ kè bù róng tóng qì wèi,liù gōng huí shǒu gé yún ní。
策勋商鼎何愁晚,幽意分明在短藜。cè xūn shāng dǐng hé chóu wǎn,yōu yì fēn míng zài duǎn lí。

孤雁其一

吴惟信

成行远远别衡阳,岂道如今却断行。chéng xíng yuǎn yuǎn bié héng yáng,qǐ dào rú jīn què duàn xíng。
声咽为啼千嶂月,翅低因负五更霜。shēng yàn wèi tí qiān zhàng yuè,chì dī yīn fù wǔ gèng shuāng。
虽云传信元无托,纵不遭烹亦可伤。suī yún chuán xìn yuán wú tuō,zòng bù zāo pēng yì kě shāng。
遥相倦飞沙上去,芦花吹雪水茫茫。yáo xiāng juàn fēi shā shàng qù,lú huā chuī xuě shuǐ máng máng。

山庵即事

吴惟信

阴阴定是过残年,积雪才晴又满天。yīn yīn dìng shì guò cán nián,jī xuě cái qíng yòu mǎn tiān。
山寺寻梅谁怕冷,地炉烧竹自无烟。shān sì xún méi shuí pà lěng,dì lú shāo zhú zì wú yān。
斋蔬清洁朝朝食,诗草纵横日日编。zhāi shū qīng jié cháo cháo shí,shī cǎo zòng héng rì rì biān。
更有身心空寂处,夜禅多在佛灯前。gèng yǒu shēn xīn kōng jì chù,yè chán duō zài fú dēng qián。

题冰壶隐居

吴惟信

平生以笔代耕耘,老矣营居志亦勤。píng shēng yǐ bǐ dài gēng yún,lǎo yǐ yíng jū zhì yì qín。
送子谁为盘谷序,招贤亲草北山文。sòng zi shuí wèi pán gǔ xù,zhāo xián qīn cǎo běi shān wén。
湖鸥近屋拳秋雨,野鹤分松宿暮云。hú ōu jìn wū quán qiū yǔ,yě hè fēn sōng sù mù yún。
从此只寻闲处去,红尘一语自纷纷。cóng cǐ zhǐ xún xián chù qù,hóng chén yī yǔ zì fēn fēn。

题刘同卿九里松熙游园

吴惟信

胜概未教容易见,必须委曲一登跻。shèng gài wèi jiào róng yì jiàn,bì xū wěi qū yī dēng jī。
到天不觉乘槎远,出洞方知采药迷。dào tiān bù jué chéng chá yuǎn,chū dòng fāng zhī cǎi yào mí。
柳舞莺啼春雨过,花香人醉夕阳低。liǔ wǔ yīng tí chūn yǔ guò,huā xiāng rén zuì xī yáng dī。
规模尽可垂千古,却恐无诗为品题。guī mó jǐn kě chuí qiān gǔ,què kǒng wú shī wèi pǐn tí。

幽居遣怀

吴惟信

百年身已任浮沉,但得幽居不厌深。bǎi nián shēn yǐ rèn fú chén,dàn dé yōu jū bù yàn shēn。
鹤立庭阶花寂寂,莺声池馆柳阴阴。hè lì tíng jiē huā jì jì,yīng shēng chí guǎn liǔ yīn yīn。
看书消豁三竿日,琢句驱驰一寸心。kàn shū xiāo huō sān gān rì,zuó jù qū chí yī cùn xīn。
莫为无才人所弃,携壶野逸自相寻。mò wèi wú cái rén suǒ qì,xié hú yě yì zì xiāng xún。
157«2345678