古诗词

姜特立

和叶枢密题谢清音道人扇面

姜特立

纷纷朝市利名忙,唯有山林兴寄长。fēn fēn cháo shì lì míng máng,wéi yǒu shān lín xīng jì zhǎng。
枢相好奇聊玩物,道人弄笔欲专房。shū xiāng hǎo qí liáo wán wù,dào rén nòng bǐ yù zhuān fáng。
方嫌小景鲛绡窄,忽辱新诗茧纸香。fāng xián xiǎo jǐng jiāo xiāo zhǎi,hū rǔ xīn shī jiǎn zhǐ xiāng。
潭府炎蒸无著处,聊将三伏助清凉。tán fǔ yán zhēng wú zhù chù,liáo jiāng sān fú zhù qīng liáng。

和赵釴夫见惠

姜特立

归来揩眼望南明,山水光中慰此行。guī lái kāi yǎn wàng nán míng,shān shuǐ guāng zhōng wèi cǐ xíng。
不把篇章供世好,肯将姓字占时名。bù bǎ piān zhāng gōng shì hǎo,kěn jiāng xìng zì zhàn shí míng。
才疏我合回三舍,语妙君能敌七兵。cái shū wǒ hé huí sān shě,yǔ miào jūn néng dí qī bīng。
自此定交非造次,许陪诗社莫寒盟。zì cǐ dìng jiāo fēi zào cì,xǔ péi shī shè mò hán méng。

和潘德久舍人见惠

姜特立

诗人拥节古来稀,郊岛诗穷彼一时。shī rén yōng jié gǔ lái xī,jiāo dǎo shī qióng bǐ yī shí。
爱子篇章孤鹤唳,愧予门户两狼垂。ài zi piān zhāng gū hè lì,kuì yǔ mén hù liǎng láng chuí。
遥知靖节闲栽菊,不见仪休愠拔葵。yáo zhī jìng jié xián zāi jú,bù jiàn yí xiū yùn bá kuí。
别去修门莫嗟惋,时来如摘颔边髭。bié qù xiū mén mò jiē wǎn,shí lái rú zhāi hàn biān zī。

送光孙崇元读书

姜特立

吾儿毛骨已森然,会见排风上紫烟。wú ér máo gǔ yǐ sēn rán,huì jiàn pái fēng shàng zǐ yān。
但把文章博科第,便成陆地作神仙。dàn bǎ wén zhāng bó kē dì,biàn chéng lù dì zuò shén xiān。
胸中滔裕书多读,笔下纵横业要专。xiōng zhōng tāo yù shū duō dú,bǐ xià zòng héng yè yào zhuān。
卜者相期非止此,后生进学在丁年。bo zhě xiāng qī fēi zhǐ cǐ,hòu shēng jìn xué zài dīng nián。

大雷雨

姜特立

驱逐风雷撼海潮,迢迢已觉度山椒。qū zhú fēng léi hàn hǎi cháo,tiáo tiáo yǐ jué dù shān jiāo。
金蛇照夜三千尺,银竹倾云百万条。jīn shé zhào yè sān qiān chǐ,yín zhú qīng yún bǎi wàn tiáo。
起舞不辞巾角垫,卷廊从听药囊漂。qǐ wǔ bù cí jīn jiǎo diàn,juǎn láng cóng tīng yào náng piāo。
吾家虽乏千仓积,一饭何妨共祝尧。wú jiā suī fá qiān cāng jī,yī fàn hé fáng gòng zhù yáo。

送胡守

姜特立

括苍都志勒坚珉,贤守推公第一人。kuò cāng dōu zhì lēi jiān mín,xián shǒu tuī gōng dì yī rén。
政似龚黄专恺悌,诗如李杜更清新。zhèng shì gōng huáng zhuān kǎi tì,shī rú lǐ dù gèng qīng xīn。
诸司交荐动旒冕,七邑争留号吏民。zhū sī jiāo jiàn dòng liú miǎn,qī yì zhēng liú hào lì mín。
此去定须登省户,老成人物表朝绅。cǐ qù dìng xū dēng shěng hù,lǎo chéng rén wù biǎo cháo shēn。

楼安抚挽诗

姜特立

花溪溪水出仙源,正对枢臣旧戟门。huā xī xī shuǐ chū xiān yuán,zhèng duì shū chén jiù jǐ mén。
聊把一麾随宦牒,只寻三径乐丘园。liáo bǎ yī huī suí huàn dié,zhǐ xún sān jìng lè qiū yuán。
传家远继东楼国,好客长开北海尊。chuán jiā yuǎn jì dōng lóu guó,hǎo kè zhǎng kāi běi hǎi zūn。
胸次魁奇无一物,百年厚德畀儿孙。xiōng cì kuí qí wú yī wù,bǎi nián hòu dé bì ér sūn。

和曾少卿婺学建稽古阁三贤堂

姜特立

君侯敏手镇星城,杰阁巍堂指日成。jūn hóu mǐn shǒu zhèn xīng chéng,jié gé wēi táng zhǐ rì chéng。
经籍大恢新教化,英贤重振旧声名。jīng jí dà huī xīn jiào huà,yīng xián zhòng zhèn jiù shēng míng。
势雄三洞双溪境,义动千秋万古情。shì xióng sān dòng shuāng xī jìng,yì dòng qiān qiū wàn gǔ qíng。
一唯家传人共仰,盍将此道觉诸生。yī wéi jiā chuán rén gòng yǎng,hé jiāng cǐ dào jué zhū shēng。

题南明

姜特立

木末禅扃小径通,杖藜春晚日冲融。mù mò chán jiōng xiǎo jìng tōng,zhàng lí chūn wǎn rì chōng róng。
四围山色参空远,一带溪光入座雄。sì wéi shān sè cān kōng yuǎn,yī dài xī guāng rù zuò xióng。
俯仰旧游浑似梦,琢磨新句愧难工。fǔ yǎng jiù yóu hún shì mèng,zuó mó xīn jù kuì nán gōng。
浩歌笑指城隅路,和气分明醉眼中。hào gē xiào zhǐ chéng yú lù,hé qì fēn míng zuì yǎn zhōng。

刘元亨挽章

姜特立

举世无非逐臭夫,卜邻幸喜得文儒。jǔ shì wú fēi zhú chòu fū,bo lín xìng xǐ dé wén rú。
堵居原宪贫而乐,瓢饮颜回退若愚。dǔ jū yuán xiàn pín ér lè,piáo yǐn yán huí tuì ruò yú。
粗有田园供菽水,更无酒肉混庖厨。cū yǒu tián yuán gōng shū shuǐ,gèng wú jiǔ ròu hùn páo chú。
古来隐士无过此,叹息吾今德已孤。gǔ lái yǐn shì wú guò cǐ,tàn xī wú jīn dé yǐ gū。

刘岩居士再和去年中秋见贻次韵

姜特立

苍茫云海渺无津,玉户初圆绝点尘。cāng máng yún hǎi miǎo wú jīn,yù hù chū yuán jué diǎn chén。
万里共欣云叶净,一年争看桂华新。wàn lǐ gòng xīn yún yè jìng,yī nián zhēng kàn guì huá xīn。
狂吟定约六七友,低唱可无三两人。kuáng yín dìng yuē liù qī yǒu,dī chàng kě wú sān liǎng rén。
今日公来赓旧曲,梅山惊动主林神。jīn rì gōng lái gēng jiù qū,méi shān jīng dòng zhǔ lín shén。

红梅

姜特立

玄冥也自不落莫,探借春风红树枝。xuán míng yě zì bù luò mò,tàn jiè chūn fēng hóng shù zhī。
姑射身全映霞佩,寿阳妆误点胭脂。gū shè shēn quán yìng xiá pèi,shòu yáng zhuāng wù diǎn yān zhī。
长于山杏难为弟,配以江梅合作妃。zhǎng yú shān xìng nán wèi dì,pèi yǐ jiāng méi hé zuò fēi。
满面发红缘底事,如逢宋玉莫相窥。mǎn miàn fā hóng yuán dǐ shì,rú féng sòng yù mò xiāng kuī。

一年佳节惟立春元夕并在一日亦盛事也灯火笙簧处处有之斗城且尔况京都乎追想旧游成一诗聊摅郁郁

姜特立

揭地东风作晓晴,峭寒别是一般清。jiē dì dōng fēng zuò xiǎo qíng,qiào hán bié shì yī bān qīng。
五更彩燕归铃阁,一夜金莲撒斗城。wǔ gèng cǎi yàn guī líng gé,yī yè jīn lián sā dòu chéng。
岁稔歌谣欣越俗,酒阑魂梦绕神京。suì rěn gē yáo xīn yuè sú,jiǔ lán hún mèng rào shén jīng。
几多携手天街月,行听帘帏笑语声。jǐ duō xié shǒu tiān jiē yuè,xíng tīng lián wéi xiào yǔ shēng。

一年佳节惟立春元夕并在一日亦盛事也灯火笙簧处处有之斗城且尔况京都乎追想旧游成一诗聊摅郁郁

姜特立

公堂宴处万灯明,灶鼓鼕鼕脆管清。gōng táng yàn chù wàn dēng míng,zào gǔ dōng dōng cuì guǎn qīng。
莫厌青裙分作队,那无艳粉笑倾城。mò yàn qīng qún fēn zuò duì,nà wú yàn fěn xiào qīng chéng。
甘心挝鼓投荒裔,敢望传柑近上京。gān xīn wō gǔ tóu huāng yì,gǎn wàng chuán gān jìn shàng jīng。
咫尺宾朋若胡越,语音嘈杂隐雷声。zhǐ chǐ bīn péng ruò hú yuè,yǔ yīn cáo zá yǐn léi shēng。

一年佳节惟立春元夕并在一日亦盛事也灯火笙簧处处有之斗城且尔况京都乎追想旧游成一诗聊摅郁郁

姜特立

试听楼头报几更,暗尘渐歇夜方清。shì tīng lóu tóu bào jǐ gèng,àn chén jiàn xiē yè fāng qīng。
但知贪赏千家月,不问滞留三里城。dàn zhī tān shǎng qiān jiā yuè,bù wèn zhì liú sān lǐ chéng。
延得簪缨还洞府,移将星斗下瑶京。yán dé zān yīng hái dòng fǔ,yí jiāng xīng dòu xià yáo jīng。
道心与俗元无碍,感耳何嫌下俚声。dào xīn yǔ sú yuán wú ài,gǎn ěr hé xián xià lǐ shēng。

客中元夕

姜特立

病起春工渐有涯,烧灯时节未还家。bìng qǐ chūn gōng jiàn yǒu yá,shāo dēng shí jié wèi hái jiā。
老无筋力追年少,闲有诗篇纪物华。lǎo wú jīn lì zhuī nián shǎo,xián yǒu shī piān jì wù huá。
风暖欲吹残雪尽,月明不着片云遮。fēng nuǎn yù chuī cán xuě jǐn,yuè míng bù zhe piàn yún zhē。
山中儿女应思我,孤负江梅几树花。shān zhōng ér nǚ yīng sī wǒ,gū fù jiāng méi jǐ shù huā。

借庵

姜特立

吾师自有庵,何必从人借。wú shī zì yǒu ān,hé bì cóng rén jiè。
闻道架虚空,大千同一舍。wén dào jià xū kōng,dà qiān tóng yī shě。

借庵

姜特立

天地即吾庐,胡为号借居。tiān dì jí wú lú,hú wèi hào jiè jū。
赵州无住著,不用更还渠。zhào zhōu wú zhù zhù,bù yòng gèng hái qú。

禁中闻杜鹃

姜特立

飞叫入仙城,千门夜未扃。fēi jiào rù xiān chéng,qiān mén yè wèi jiōng。
那知清禁里,却有野人听。nà zhī qīng jìn lǐ,què yǒu yě rén tīng。

偶成

姜特立

盥面知新瘦,看书觉近昏。guàn miàn zhī xīn shòu,kàn shū jué jìn hūn。
风霜不相贷,老意与谁论。fēng shuāng bù xiāng dài,lǎo yì yǔ shuí lùn。